TruyenHHH.com

Trans Khi Dien Thoai Do Chuong

Sau hơn nửa năm trôi qua, đời tư thối nát của cả nhà Baek Chang Ho cuối cùng đã bắt đầu lắng xuống.

Giáo sư Shim Kyu Jin bị bắt, ứng cử viên Baek Ui Yong đang tiếp nhận xét xử, phát ngôn viên Baek Sa Eon đã qua đời. Trước khi rắc rối kéo đến, những người họ hàng khác hoặc chủ động từ chức, hoặc bỏ trốn. Cứ như thế, danh môn chính trị kế truyền mấy đời cũng khó thoát vận mệnh lụn bại.

Nhưng, gần đây có người đang bàn luận sôi nổi trên mạng xã hội, cho là đã nhìn thấy phát ngôn viên Baek Sa Eon quá cố.

Tại sân bay, con đường tường đá, siêu thị và công viên hồ, đều có người tuyên bố đã tận mắt chứng kiến anh ở cùng một người phụ nữ. Theo thời gian trôi qua, những tin đồn này càng ngày càng lan rộng.

"Rốt cuộc chú định làm gì?!"

Hong In Ah thở hồng hộc bước vào ngôi nhà tân hôn.

Hai tay cô ấy ôm đầy giấy cuộn, nước tẩy rửa và nước cam. Dù vậy, biểu cảm của cô ấy vẫn rất nghiêm túc.

"Khi chú bảo muốn trở thành ống hút của tôi, không phải đã chuẩn bị sẵn sàng sống ẩn núp rồi sao? Nhưng tại sao khắp nơi đều có bài đăng tận mắt chứng kiến. Chú không hề cẩn thận tí nào?!"

"Chị, lâu rồi không gặp."

"Hơn nữa, sao bọn em có thể dắt tay, hôn hít, ôm ấp trên phố? Bọn em không thấy xấu hổ hả?"

"Đường có tắc không?"

Hee Joo đưa dép lê trong nhà cho cô ấy và hỏi. Chị gái cau mày trả lời.

"Ờ, đường đó sửa chữa không tệ. Hi vọng tâm trạng của chị cũng có thể thông thoáng như thế..."

"Muốn uống nước không?"

"Không, nước cam."

Hee Joo mỉm cười rời khỏi chỗ, Hong In Ah lại quát to.

"Em rể, cho tôi một lời giải thích!"

Sau khi xác nhận em gái đã đi khuất hẳn, Hong In Ah mới tiếp tục nói.

Ánh mắt luôn lạnh lùng của anh, khiến người ta cảm thấy mình như hòn đá ven đường chứ chẳng phải người, đúng là làm người ta phát ghét.

Cái gã lạnh lùng trước sau như một.

Anh ta đã quyến rũ em mình, điều này đã khiến cô ấy tức chết đi được rồi, lại thêm ánh mắt anh ta nhìn cô ấy như kẻ xâm phạm, điều này khiến cô ấy càng thêm phẫn nộ.

"Tại sao chị cứ phải đến đây?"

Baek Kyo Eon dựa nghiêng vào tường.

"Tôi không nhớ có lúc nào từng đối xử không nghiêm túc với chị."

Ngoài lúc anh phụ đạo, bọn họ luôn gặp mặt trong các trường hợp công khai, tuy không có tình cảm, nhưng anh vẫn giữ lễ phép. Vậy mà anh đột nhiên bỏ kính ngữ. Hong In Ah bị thái độ vô lễ này làm giật mình.

"Đương nhiên là đến thăm Hee Joo rồi!"

"Tại sao?"

Baek Kyo Eon nghiêng đầu, dường như càng khó hiểu hơn.

"Chị có lý do gì mà đến thăm vợ tôi?"

"Chú có ý gì? Chú không biết tôi là ai hả?"

Hong In Ah không hề che đậy vẻ không vui của mình.

"Đối xử với chị vợ như thế có thích hợp không? Em gái tôi ở cùng một người chết sống lại lần nữa, sao tôi có thể không đến thăm?"

"Em gái..."

Anh cố tình mài bén từ ngữ chọc sang, nhưng vẫn là dáng vẻ bình thản ung dung.

"Người chị vợ bán Hee Joo cho tôi rồi tháo chạy, không có tư cách nói những lời này nhỉ."

"...!"

Lông mày In Ah khẽ run lên.

Đó là lỗi lầm mà bất kể thời gian có trôi qua thế nào cũng không thể xóa đi. Sự ích kỷ của cô ấy, ưu tiên cân nhắc sự an toàn của bản thân chứ không phải em gái. Cảm giác tội lỗi khi đẩy em gái cho một người đàn ông không rõ thân phận.

Hong In Ah vĩnh viễn không thể thoát khỏi cảm giác nhục nhã này.

"Xem ra chị đến muộn rồi, cảm ơn."

"Gì hả..."

"May mà có Hong In Ah, tôi đã có được thứ mình muốn."

Anh cầm món quà cô ấy mang đến như đang giật lấy.

"Tất nhiên, món quà này tôi cũng rất cảm kích."

Sau đó anh hạ giọng nói, đôi mắt băng giá đến gần.

"Hai mươi năm trước, vạch trần chuyện của tôi ngay trước mặt lão già Baek Chang Ho."

"...!"

"Cảm ơn chị đã sợ tôi, sau đó chạy trốn."

"..."

"Tôi thật sự rất biết ơn chị. Chỉ thế thôi, chị đã hết trách nhiệm rồi. Nhưng bây giờ còn định sắm vai chị gái? Cái này có hơi tham đấy."

In Ah cắn chặt môi dưới, trong lòng bốc lên cơn giận khó tả.

"Nên đừng đến đây quá thường xuyên."

Ánh mắt người đàn ông lạnh nhạt vô tình, trông như ngọn nến vặn vẹo.

"Chỉ khi Hee Joo cần chị, thỉnh thoảng đến một lúc thì được."

"...!"

Đây là một lời cảnh báo khó hiểu nhưng rõ ràng. In Ah bấm chặt móng tay chưa cắt.

Hồi tưởng lại, vẫn luôn là như thế. Người đàn ông trước mặt luôn coi hai chị em họ không đáng một đồng, nghiêm khắc ngặt nghèo với họ, liên tục trách mắng, nhưng lại có phần bao dung với em gái.

Với mình, anh ta luôn dùng ánh mắt sắc bén như roi da vung vẩy, nhưng trước mặt Hee Joo, sự nhạy cảm này đã thu lại phần nào.

Dù là lúc ngủ gật thì người bị đánh cũng luôn là một mình cô ấy. Dẫu cô ấy không còn nhỏ nữa thì cũng vẫn không được tha.

Bây giờ nghĩ lại, dù trong trạng thái vô thức, anh ta cũng thiên vị nuông chiều Hee Joo.

Anh ta thậm chí còn gọi riêng đứa bé tiểu học đi ngang qua ấy ra cho kẹo, hoặc là vẽ một cán ô nhỏ trên câu trả lời sai chứ không phải gạch một đường.

Sau đó thì sao?

Để cô ấy bỏ rơi con bé, ngay trước ngày diễn ra cuộc hôn nhân chính trị đã tiến hành cuộc giao dịch đó?

Hong In Ah cảm thấy tức giận với sự lãnh đạm đó, vì cô ấy nhận ra đó thực ra là một kiểu ẩn nhẫn.

"Tôi sẽ không trốn tránh cả đời. Thời điểm thích hợp, tôi sẽ cho chị tin tức độc quyền. Đương nhiên, phải do chị đưa tin độc quyền."

"..."

"Tôi định giành lại tất cả, để Hee Joo có thể sống quang minh chính đại."

Đến nước này, ai là quỷ hút máu của ai đã không còn phân rõ được nữa. Vào lúc biểu cảm của In Ah trở nên méo mó, anh đột nhiên đổi sắc mặt, nhẹ nhàng vỗ Hong In Ah một cái, nói bằng giọng bụng.

"Cười lên nào, thả lỏng tí đi."

Cái gì... Hong In Ah đang ngớ ra, Hee Joo đã xuất hiện ở phía sau.

Baek Kyo Eon như thể chưa từng bộc lộ vẻ sắc sảo, thong thả ôm eo Hee Joo. Hong In Ah bất lực cười một lát.

"Ở huyền quan làm gì đấy? Em còn tưởng chị đang tham quan nhà chứ?"

Hong Hee Joo nhìn hai người với vẻ nghi hoặc.

Hong In Ah cảm nhận được ánh mắt như mắt rắn của ai đó, liền miễn cưỡng kéo ra nụ cười. Ánh mắt sắc như dao khiến cô ấy sợ run lên.

"À... ngôi nhà thật sự không tệ, Hee Joo à..."

"Chỉ mới nhìn huyền quan?"

"Nhìn lá rụng biết mùa thu đến mà."

Sao có thể gặp trúng người đàn ông này chứ, Hee Joo à...Rốt cuộc em đang nghĩ gì.

"Haha."

Hong In Ah cảm thấy tất cả đều là lỗi của cô ấy. Vài tuần sau...

Cuộc đời vay mượn của người đàn ông sống dưới cái tên của cháu trai, đã được lan truyền thông qua bài báo đặc tả. Từ nạn nhân của Baek Chang Ho đến công thần đứng sau vụ bắt cóc công ty thương mại.

Baek Kyo Eon khoác lên mình câu chuyện đã qua cải biên, như một thứ vũ khí, tập hợp lòng đồng cảm của mọi người. Cứ như thế, người đàn ông dùng tên mới một lần nữa xuất hiện trước người đời.

######

《Oanh tạc điện thoại giới chính trị: kẻ săn trộm thắng trận lớn chưa từng có trong lịch sử là ai?》

《Cựu tổng thống: Nên chú ý đến cuộc đời phức tạp của người đàn ông đó.》

Hong Hee Joo tự tay dọn dẹp từng góc nhỏ của ngôi nhà mới, cố gắng quên đi bài báo chiếm trọn cả trang thời sự.

Cựu phát ngôn viên Nhà Xanh từng cho rằng đã chết lại xuất hiện lần nữa.

Với tư cách là nhân chứng trong nhiều buổi xét xử gia đình Baek Chang Ho, anh một lần nữa trở thành tiêu điểm dưới ánh đèn flash. Tiếng màn trập lập lòe khắp nơi, các phóng viên đi theo anh như bầy nhện.

Người ta vì để thu hút nhân vật vừa có sức ảnh hưởng lại mang tính thời sự này, nên đã làm cho Baek Kyo Eon bận bịu ngày đêm.

《Baek Kyo Eon, bí mật khủng. Liệu có trở thành thế hệ mới của Đảng Đại Hàn không?》

Dù hai người dùng tên mới và các mối quan hệ một lần nữa đứng vững gót chân, nhưng Hee Joo vẫn cảm thấy bất an.

/Năm tháng chôn sâu trong xương tủy, dường như khó mà tiêu tan. Khi anh độc chiếm sự chú ý của công chúng, mình lại cảm thấy bị quẳng sang một bên lẻ loi./

Nơi lánh nạn cũ ở Argan.

Cánh quạt trên trần nhà phát ra tiếng kẽo cà kẽo kẹt, xoay tròn lung lay như sắp sập, thời khắc đèn phòng tắm từng đỏ thắm lúc sáng lúc tối.

Quãng thời gian như giấc mộng ấy, trong chớp mắt đã trở nên mơ hồ không rõ.

/Đây mới là hiện thực của chúng ta nhỉ./

Con người sẽ không dễ dàng thay đổi đâu.

Anh vẫn là người nghiện công việc, một người hướng đến quyền lực.

/Suy nghĩ kiểu này, thật là mất sức quá./

Cô hi vọng anh lấy lại được vinh quang, nhưng đồng thời cũng hi vọng anh không rời xa mình.

Cảm giác ấy thật mâu thuẫn.

"Đợi thêm một tí nữa đi... ở nhà tốt biết mấy."

Hee Joo gãi đầu, lau sàn nhà đến mức sáng bóng có thể soi gương được. Lúc này, điện thoại trong túi rung lên.

Là chồng gọi.

"Α..."

Có lẽ vì đã lâu chẳng liên lạc, cuộc gọi bất ngờ này làm tim cô cứ đập thình thịch. Hee Joo trượt màn hình nhận cuộc gọi không chút do dự.

"Alo?"

"..."

Nhưng đối phương không nói gì.

"Anh ơi, anh Kyo Eon, anh có đang nghe không?"

"..."

"Alo?"

Hong Hee Joo cắn môi, kiểm tra lại trạng thái tín hiệu. Thời gian cuộc gọi vẫn đang trôi bình thường. Lúc này, đầu kia điện thoại  truyền đến một giọng nói lạ.

"Alo"

"...!"

Đó không phải là giọng của chồng.

Tạp âm này trầm hơn, khàn hơn còn hơi kì lạ nữa.

/Máy biến giọng?/

Gương mặt vốn đang hưng phấn của Hong Hee Joo thoắt cái đã đanh lại.

Cô cầm điện thoại ra khỏi tai, xác nhận lại người gọi. Quả thực là số mới của Baek Kyo Eon. Một linh cảm chẳng lành dâng lên trong lòng

"...Anh, anh là ai?"

"Thật khiến người ta thất vọng. Em không nhận ra anh à?"

Hà Nội, 110125

Săn trộm: thuật ngữ của ngành nhân sự, đầy đủ là săn trộm nhân viên. Săn trộm nhân viên, hay còn gọi là đột kích nhân viên, là hành vi dụ dỗ nhân viên nghỉ việc tại một công ty và chuyển sang làm việc cho một công ty khác.

Một món quà truyền thống trong tiệc tân gia hoặc lần đầu đến thăm nhà ở Hàn Quốc là những cuộn giấy vệ sinh. Họ tin rằng chiều dài của những cuộn giấy tượng trưng cho sự lâu bền. Ngoài ra, nó còn mang ý nghĩa may mắn, như lời chúc bạn sẽ đạt mục tiêu dễ dàng.

Yêu thương (^_^)

Trans: Phương Nhược Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com