Trans Karwin Your Voice Ringing My Bells
Aeri hiện tại ngồi trước băng ghế nơi cô y tá "sắp-cắn-người-tới-nơi" và em gái hàng xóm bên cạnh, hai con người đang lo lắng."Giờ thì, nói nghe chơi ơi. Hồi vào vậy?", Aeri hỏi khi cậu nhẹ vỗ đùi mình. Hai tay chống nạnh với nụ cười trêu chọc trên mặt chưa bao giờ phai."Không phải như chị nghĩ đâu!", Winter là người đầu tiên phản đối trước khi Karina nhanh mồm nói tiếp, "Em ấy chẳng qua ở đây giúp đỡ thôi, Aeri.""Mình vừa xong việc là tấp qua đây luôn vì mình lo cho cậu, giờ thì thấy hai đứa đang đỏ bừng mặt mà ôm eo nhau! Bộ cậu mong mình tin lời cậu nói à!?""Aeri, mình thề với Chúa cậu đã hiểu lầm mọi chuyện rồi đó!", Karina cãi lại. "Bọn mình chỉ là-đang nói chuyện thôi! Vậy đó!", tay cô khua tay giải thích sự việc.Aeri giỡn hớt liếc mắt nhìn bạn mình và Winter lần cuối trước khi khoanh tay lại, "Kể từ hồi mình xem chừng cậu, và hiện tại mình thấy được cậu trông ổn và khỏe mạnh đến nhường nào, mình sẽ đi ngay đây.", Aeri chế giễu ngay khi cậu đi ra phía cửa trước.Karina và Winter thinh lặng đi theo sau cậu, khuôn mặt tội lỗi của Winter, và Karina chỉ biết đảo mắt khó chịu. "Aeri, xin cậu-""Tận hưởng khoảng thời gian mà hai đứa có đi, đôi chim cu. Mình phải quay lại hơi ấm của bạn gái mình đây.", Aeri nói trong lúc mang giày. Ngay khi nghe tiếng giày chạm sàn, gái Nhật nhấc tay lên chào tạm biệt.Vừa đủ sớm, Aeri nhanh chóng rời khỏi căn hộ của Karina, để lại cô y tá trẻ và em gái chơi Guitar nhà bên lại với bầu không khí có chút ngại ngùng. "Tôi thực sự xin lỗi, Win-""Em hát chị nghe thêm một bài nữa trước khi em đi được không, Rina?", chợt nhiên lời Winter nói thành công làm đôi mắt Karina sáng ngời. "Hát ư?""Y-Yeah. Em sẽ hát bất cứ bài nào mà chị chọn.", nụ cười chợt xuất hiện trên gương mặt Winter chẳng hiểu làm sao khiến Karina cảm thấy đỡ tội lỗi hơn từ những gì vừa xảy ra. "Em chắc chứ?", Karina hỏi."Dạ chắc.", Winter gật đầu chắc nịch mặc dù Karina trở nên rối bời hơn với lời thỉnh cầu đột ngột của em."Không còn phiền muộn nữa sao?", Karina hỏi lại, và Winter gật đầu ngay."Hừm? Tại sao vậy?", cô y tá cũng cười lớn."Chả cần lý do gì cả. Để em hát cho chị nghe đi.", mắt Winter gần như phát ra tia Laser nhìn thẳng vào Karina. Sâu lắng và cháy bỏng. "Đó là cách em xua tan nỗi buồn đi sao?", cô nàng cao hơn nhẹ cười."Hừm.", Winter lại gật đầu."Em sẽ lấy chạy đi Guitar của mình nhanh thật nhanh và quay lại đây ngay thôi!", Winter nói, vốn đã đi khỏi cửa trước khi Karina có thể nói gì. Tiếng phì cười lớn hiện trên khuôn mặt đang tươi cười của Karina, phát hiện xa hành động buồn cười đến lạ lùng của Winter em nhưng mà cũng dễ thương.Mất hai giây để em bé quay trở lại với cây Guitar đen tuyền trong tay như mọi khi, thở hổn hển trong khi Karina chỉ biết cười lớn trước cơn bộc phát ngốc ngơ của Winter."Bài gì chị nhỉ?", em bé hỏi, đã ngồi cạnh chị y tá trên băng ghế."Can't Take My Eyes Off You, của Franke Valli?", Karina nói khi sang ngồi bên cạnh Winter với một ly nước đầy trong tay trước khi cô đặt chúng lên bàn. "Em biết bài đó mà đúng không?""Dạ có. Em yêu bài hát đó lắm.", Winter mỉm cười."Tôi cũng thế.", Karina cười đáp lại, yêu thương nhìn đôi mắt Winter. Mất chừng năm giây để họ thôi nhìn vào ánh mắt đối phương khi Winter chợt giả vờ ho hắng, kiểm tra dây đàn Guitar.
[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]
Em hít một hơi thật sâu trước khi bắt đầu tấu lên những giai điệu êm ái. Nụ cười nhỏ hiện lên gương mặt em khi Karina yêu cầu em phải tập trung.Là một ca khúc mà Karina rất yêu thích. Cô chẳng thể lường trước được bản thân mình cười quá rạng rỡ bởi giai điệu êm tai bởi giọng hát của Winter.You're just too good to be true,"Woah...", cô gái cao hơn thốt lên trong hạnh phúc.Can't take my eyes off you,You'd like Heaven to touch,Trái tim cô bay lên tận cung trăng vì cô chẳng thể kiềm lại niềm phấn khởi của mình thêm nữa. Miệng cô tự động hát theo Winter, ở câu hát tiếp theo.I wanna hold you so much,Mắt Winter mở lớn, sốc bởi giọng nói đẹp đẽ biết bao nhiêu của Karina lúc cô hát. Nụ cười trên mặt Winter đã là hơn cả đủ đối với em, và em chẳng thèm che đậy đi chúng khỏi cô gái cao hơn nữa.At long last love has arrived,"Chị là thần sao, Karina? Sao mọi thứ về chị lại đẹp đẽ quá đỗi thế này?", Winter nói trong suy nghĩ.And I thank God I'm alive,You're so good to be true,Can't take my eyes off of you,Pardon the way that I stare,There's nothin' else to compare,The sight of you leaves me weak,There are no words left to speak,But if you feel like I feel, Please let me know that it's real,You're just too good to be true,Can't take my eyes off of you."Hay quá đi!", Winter cười nói trong hạnh phúc. Karina chỉ biết cười thật rạng rỡ y như sự bừng sáng nơi Winter vừa trao cho cô."Thật không đó?""Woah...", Winter vẫn còn đang kinh ngạc bởi vẻ đẹp của Karina. Nụ cười chưa bao giờ vơi đi khỏi gương mặt em khiến Karina chỉ biết lặng im cười trước phản ứng đó."Nhẹ nhõm thật sự.", Karina đáp, trước khi cả hai hạnh phúc cười vang với nhau.I love you, babyAnd if it's quite alrightI need you, babyTo warm the lonely nightI love you, babyTrust in me when I sayOh, pretty babyDon't bring me down, I prayOh, pretty babyNow that I've found you, stayAnd let me love you-Cây Guitar chợt rơi khỏi cái ôm của em mà rớt xuống, tạo nên tiếng vang khô khốc trên sàn gỗ thật lớn khiến Karina sợ chết khiếp."Winter? Tại sao lại-", cô không hỏi trước giây phút mình trông thấy gương mặt em bé nhíu lại vì đau đớn, tay phải siết lấy cổ tay trái thật chặt mà không nói một lời."Em đau lắm sao?", Karina chợt hốt hoảng trước khoảnh khắc mình nghe được tiếng rên nhỏ thoát khỏi môi Winter. "Winter?", cô lại gọi."Em sẽ ổn thôi...", Winter nhỏ giọng nói, chịu đựng cơn đau nơi tay mình. Karina càng nhíu chặt lông mày hơn, gần như quỳ gối trước cô gái nhỏ."Winter, tay-tay của em. Chúng đau lắm, phải không? Chẳng phải vì em vụng về, có đúng không? Em thực ra đang cảm thấy đau đớn cùng cực vì tay trái của mình-""Không, không phải-""Em không thể nào chối được nhân viên y tế như tôi đâu, Winter Kim. Để tôi xem qua đi.", Karina bắt lấy tay trái của Winter, ngón tay cái nhẹ xoa dịu cơn đau, theo sau đó là cái xoa nhẹ của cả hai tay Karina."Chúng bắt đầu từ khi nào vậy, Winter? Đó có phải lý do tại sao em cứ ghé bệnh viện suốt không?""Em cứ làm vỡ ly vì cơn đau, đúng chứ? Em chịu đựng chuyện này bao lâu rồi?"Winter chẳng nghe được những câu chất vấn không ngừng từ cô y tá trẻ khi đôi mắt em dính chặt lấy vẻ đẹp của Karina đang tiến gần hơn.Lạy Chúa. Winter chẳng thể chịu đựng chuyện này lâu hơn được nữa.Em dám chắc rằng bản thân đã rơi vào lưới tình với chị gái nhà bên.Vậy nên, em phải làm điều này thôi."Winter! Xin em đó, nói tôi nghe đi. Nếu cơn đau nơi tay em là chuyện gì đó rất hệ trọng, em cần phải ngay lập tức-"Winter cứ thế hôn chị gái nhà bên của em.Vẻ ngoài đẹp đẽ, thanh tao của cô, giọng nói hay, tốt bụng lẫn tử tế, của chị gái nhà bên.Đôi mắt của Karina mở to khi của Winter thì nhắm chặt, kéo gáy Karina lại gần với tay còn lại của em để đẩy sâu nụ hôn. Trái tim cô nổ tung trước giây phút đó, từ việc đàn bướm bay tán loạn trong bụng mình vì nhịp tim đã đập loạn lên như thể chúng chưa làm việc đó bao giờ.Nhưng dám chắc là, Karina đã chầm chậm nương theo, nhắm mắt lại giống Winter, đồng điệu cử động môi mình không chút kháng cự.|20241105|
Nằm dịch mà mắc cỡ quá. Hôn rồi đó, vừa lòng mấy vợ chưa?Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com