TruyenHHH.com

Trans Jensoo Longfic Bittersweet





Author: _blinkdeukie_

Translator: JinviTr








Jisoo đã hoàn toàn bị shock. Cô đã bị choáng tới nỗi không đẩy Jennie ra hay đẩy nụ hôn sâu hơn. Cô chỉ đứng đó với đôi mắt mở to. Jennie mỉm cười giữa nụ hôn và sau đó chấm dứt nó.

"Chị hôn thật tệ" Jennie bình luận

Cuối cùng Jisoo cũng hoàn hồn, cô nói:

"Cái đó là gì vậy?"

"Một nụ hôn" Jennie đáp

"Chị biết, nhưng tại sao em lại làm vậy ?" Jisoo thét lên

"Tại sao lại không ?" Jennie hỏi

"Bởi vì, bởi vì nó không đúng !" Jisoo nói, cô hầu như không biết nói gì

"Ừ thì về mặt kĩ thuật em làm thế bởi vì trông môi chị quá mềm mại, đó không phải là lỗi của em vì đôi môi chị trông khá mời gọi, nên đổ lỗi cho mẹ chị " Jennie nói

"Điều này không đúng ! Em không thể cứ hôn bất cứ ai được" Jisoo nói

"Để em sửa lại, em không hôn bất cứ ai, em hôn chị thôi" Jennie nói

Jisoo không đáp, cô không biết rằng nên cảm thấy may mắn hay không may.

Jennie bỏ qua và hỏi :

"Bên cạnh đó, chị có ghét nụ hôn này không ?"

"Không nhưng mà..."

Jisoo nói, sau đó cô bị Jennie cắt ngang

"Không có nhưng mà, mấu chốt là chị thích nó, em cũng thích nó, và đó là tất cả những gì có ý nghĩa"

Jisoo câm nín, nghe Jennie nói có vẻ sai nhưng cô không tìm thấy lỗi ở những lời nàng vừa nói. Jisoo thở dài và nói :

"Được rồi, chỉ là đừng làm vậy nữa"

Jennie nhướng mày và nói :

"Tại sao lại không ?"

"Bởi vì hôn một người mà không có sự cho phép là sai trái" Jisoo nói

"Vậy ý chị là em phải hỏi xin phép trước khi hôn chị hả ?" Jennie hỏi

"Đúng vậy, em phải hỏi xin phép nhưng câu trả lời của chị sẽ là không" Jisoo nói

"Chúng ta sẽ đợi xem" Jennie nói

Họ dựa lên tảng đá và tận hưởng khoảnh khắc sau cái tai nạn nụ hôn đó. Lần này, Jisoo cách xa Jennie nhất có thể. Nhìn thấy hành động của Jisoo, Jennie cười và nói :

"Chị đang tránh xa em đó hả ?"

"Đúng vậy" Jisoo đáp

"Chị thật không thể tin được" Jennie cười khúc khích

"Em mới là người không thể tin được" Jisoo sửa lời

"Sao cũng được" Jennie nói

Từng chút một, Jennie nhích lại gần Jisoo mà cô không chú ý. Cuối cùng khi Jennie đã ở cạnh bên mình, Jisoo mới nhận ra điều đó.

"Em ở đây khi nào vậy" cô cảm thán

"Mới đây thôi" nàng đáp

"Em thật là một kẻ lén lút" Jisoo nói

"Okay em sẽ xem đó là một lời khen" Jennie nói

Jennie nhận ra rằng trời đã dần tối, nàng nói với Jisoo :

"Dù cho em thừa nhận rằng mình rất thích ở cái nơi nhỏ bé này cùng chị nhiều như thế nào, nhưng em e rằng chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây thôi"

Jisoo hơi đỏ mặt, sau đó cô nói :

"Được thôi"

Họ bơi ngược trở lại bờ. Trong khi Jisoo bận rộn vắt sạch nước ra khỏi quần áo, Jennie lấy ra khăn và quần áo mà nàng đã chuẩn bị trước đó. Nàng đưa chúng cho Jisoo.

"Thật là thấu đáo" Jisoo nói

"Em biết" Jennie chấp nhận lời khen

Jisoo đảo mắt và Jennie nháy mắt với cô. Họ đang bỏ mọi thứ vào lại rổ thì trời bắt đầu mưa. Trong vài giây, mưa trở nên nặng hạt hơn. Họ nhanh chóng cầm lấy mọi thứ và chạy đến một gốc cây.

"Em có chắc là an toàn khi núp dưới bóng cây không" Jisoo hét lên

Họ không thể nghe rõ tiếng nhau, trời mưa rất lớn.

"Tất nhiên là không rồi !" Jennie hét

"Chúng ta có lẽ nên chạy ngược trở lại !" Jisoo hét lên

"Okay ! Đếm đến ba nhé !" Jennie hét

"Một, hai chạy hay là một, hai, ba, chạy ?" Jisoo hét

"Thiệt đó hả ? Đây là điều chị quan tâm lúc này sao?" Jennie hét

"Chỉ muốn chắc thôi mà" Jisoo nói

"Một, hai, ba, chạy" Jennie hét

"Hiểu rồi!" Jisoo hét

"Một, hai, ba, chạy !" Jennie hét

Cả hai chạy ra khỏi gốc cây với đôi tay đan vào nhau.  Những hạt mưa đang trút xuống và họ khó có thể nhìn thấy gì với những hạt mưa rơi trên mặt. Có những vũng nước ở khắp mọi nơi và họ tiếp tục bắn nước lên khi họ chạy. Họ chạy như thể bị sư tử đuổi theo, Jisoo la hét suốt chặng đường nhưng Jennie vẫn cười suốt. Cuối cùng họ cũng nhìn thấy chiếc xe, nhưng ngay sau đó, Jisoo đã đá thứ gì đó khiến cô vấp ngã, vì cô đang cầm tay Jennie, Jennie mất thăng bằng và ngã xuống đường.

"Em ổn chứ?" Jisoo hét lên, cô đã bị shock bởi tai nạn bất ngờ này.

Một cách khó khăn, Jennie đứng dậy, nàng gật đầu với Jisoo và tiếp tục chạy về phía chiếc xe. Nhưng, chân nàng rất đau đến nỗi không thể thật sự chạy, nói đúng hơi là bằng cách nào đó nàng đã lết thân lại nơi chiếc xe.

Ngay sau khi họ bước vào xe, Jisoo tựa vào chỗ ngồi và thở hỗn hễn. Sau khi ổn định hơi thở, cô nói :

"Rất vui, có phải không?"

"Yeah," Jennie đáp một cách yếu ớt

Jisoo quay đầu và thấy máu đang chảy ra từ đầu gối nàng.

"Ôi chúa ơi, em có sao không?" Jisoo hỏi một cách lo lắng

"Vâng em ổn nhưng em không nghĩ bây giờ mình có thể lái xe, có thể em đã bị bong gân mắt cá chân" Jennie nói.

"Chị không thể lái xe! Chị không có bằng lái!" Jisoo kêu lên

"Được rồi chúng ta cần giúp đỡ, chị có biết ai có thể lái xe không?" Jennie hỏi

"Lisa!" Jisoo nói

"Chỉ một người thôi?" Jennie hỏi

"Vâng, chị nghĩ vậy, chúng ta cần bao nhiêu?" Jisoo nói

"Hai" Jennie nói

"Tại sao?" Jisoo hỏi

"Chị có thực sự là cô gái thông minh nhất trường không vậy?" Jennie đặt câu hỏi

"Gì chứ?" Jisoo phàn nàn

"Em sẽ giải thích sau, bảo cô bạn nhỏ của chị đi đón Chaeyoung, em ấy có thể lái xe, em sẽ nhắn tin cho bạn chị địa chỉ của Chaeyoung và địa điểm của chúng ta sau", Jennie nói

"Được" Jisoo nói

Sau đó, cô gọi Lisa và giải thích toàn bộ tình huống. Lisa lên đường ngay lập tức. Họ chán nản chờ đợi trong xe và Jennie hỏi:

"Chị đã hiểu tình huống chưa vậy?"

"Hiểu cái gì?" Jisoo hỏi

"Tại sao chúng ta cần có hai người ấy?" Jennie nói

"Chưa" Jisoo nói

"Trời ạ" Jennie kêu lên

"Cái gì? Chị đã không suy nghĩ!" Jisoo phản đối

"Được rồi, hãy tưởng tượng nếu chỉ có một người đến, ai sẽ lái xe của chúng ta?" Jennie nói

"Người đó" Jisoo nói

"Sau đó, ai sẽ lái xe của cô ấy?" Jennie nói

Jisoo suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Ồ, em thật là thông minh "

"Đó chỉ là lẽ thường thôi" Jennie nói

"Chị không nghĩ vậy" Jisoo nói để che giấu sự thật rằng cô không biết cách ứng xử cơ bản.

Họ im lặng một lúc. Cả hai chỉ nhìn bên ngoài. Sau một lúc, Jisoo hỏi :

"Có đau không?"

"Có" Jennie nói, nàng thực sự định nói không nhưng nàng muốn thấy Jisoo lo lắng vì mình.

"Chị có thể làm bất cứ điều gì để làm cho em cảm thấy tốt hơn không?" Jisoo hỏi

Jennie suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Chị có thể hát cho em nghe một bài hát"

"Không, chị sẽ không hát" Jisoo nói

"Về mặt kỹ thuật thì đó là lỗi của chị mà em mới ngã " Jennie nói

Jisoo cau mày và miễn cưỡng nói:

"Được rồi, em muốn bài hát nào?"

Jennie suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Chị có biết bài hát 'Can't Help Falling In Love' không?"

"Ừ" Jisoo nói

"Hát đi" Jennie nói

"Được" Jisoo nói

Jennie rút điện thoại ra và bấm ghi âm ngay lúc Jisoo không chú ý. Jisoo bắt đầu hát:

"Wise man says only fools rush in

But I can't help falling in love with you"

Jennie sững sờ khi Jisoo kết thúc bài hát. Jisoo nhìn vào Jennie bất an và hỏi:

"Nó tệ đến thế hả?"

Jennie chớp mắt và nói:

"Thật là tuyệt"

Jisoo đỏ mặt và lầm bầm:

"Cảm ơn"

"Hát một bài hát khác đi!" Jennie nói

"Không, một là đủ rồi" Jisoo nói

"Thôi nào làm ơn đi" Jennie nói

"Không có nghĩa là không" Jisoo nói

Jennie chuẩn bị phản kháng lại thì nghe thấy tiếng còi phía sau. Quay lại, họ thấy Lisa và Rosé trong xe của Lisa. Lisa đi xuống với một chiếc ô và bước vào ghế sau xe của Jennie. Cậu hỏi:

"Vậy kế hoạch bây giờ là gì?"

"Chị sẽ nhờ Chaeng chở đến bệnh viện bằng xe của em, em đưa Jisoo trở về nhà với chiếc xe này, được không?"

"Được rồi, nhưng tại sao chị không muốn tự đi bằng xe của mình chứ?" Lisa hỏi

"Vì sau đó Jisoo sẽ phải trải qua cơn mưa một lần nữa, chị không muốn chị ấy bị ướt lần nữa" Jennie nói một cách trơn tru

Những gì nàng nói làm Jisoo xấu hổ và Lisa cười khúc khích.

"Và chị lại đỏ mặt nữa rồi" Jennie nói

"Tất cả lỗi của em" Jisoo phàn nàn

"Chị nói sao cũng được" Jennie nói

"Vậy giờ em sẽ đưa chị qua xe kia ?" Lisa nói

"Đúng vậy cảm ơn Lily" Jennie nói

Và điều đó làm cả Lisa lẫn Jisoo cười phá ra

"Là Lisa, nhưng Lily cũng được" Lisa nói

"Chị đã bảo em rồi mà !" Jisoo kêu lên

"Đã nói với chị là em không giỏi nhớ những cái tên mà" Jennie lầm bầm

"Xin lỗi Lisa", nàng xin lỗi

"Không có gì, đi thôi" Lisa nói.

Lisa che chở Jennie vào xe của mình, cậu thả Jennie ở ghế hành khách và quay lại xe của Jennie.

"Chuyện gì đã xảy ra với chị thế! Trông chị thật kinh khủng" Rosé kêu lên, sốc khi thấy Jennie bị thương

"Cảm ơn lời nhận xét của em, có thể chị đã vấp một chút" Jennie nói

"Chà nó có vẻ nghiêm trọng, chị có muốn đến bệnh viện không?" Rosé hỏi

"Em có thời gian cho điều đó không?" Jennie hỏi

"Có, chắc chắn rồi" Rosé nói

"Được rồi, đi thôi" Jennie nói

Rosé chở họ đến bệnh viện. Trên đường đi, em hỏi:

"Vậy cuộc hẹn của chị thế nào?"

"Nó ổn, chị ấy rất dễ thương" Jennie nói

"Chị đã đổ chị ấy?" Rosé hỏi

"Hãy chỉ nói chị ấy thật thú vị" Jennie nói

"Chị thực sự nên dừng việc chơi đùa với cảm xúc của người khác" Rosé nói

"Được rồi, chị sẽ không" Jennie nói

"Chị đã nói như thế hàng ngàn lần" Rosé nói trong khi đảo mắt

"Chị đã bao giờ nói ai đó khác biệt chưa?" Jennie hỏi

"Chưa" Rosé nói

"Được rồi, chị ấy khác biệt" Jennie nói

"Nghiêm túc hả?" Rosé hỏi

"Đúng, ý chị là không giống như chị yêu chị ấy nhưng chị thích chị ấy", Jennie nói

"Hmm thật khó hiểu nhưng em nghĩ em hiểu những gì chị đang cố nói" Rosé nói

"Tốt" Jennie nói

Họ đến bệnh viện sau một lúc. Bác sĩ nói đó là vết thương khá sâu và nàng phải khâu lại. Dù muốn từ chối nhiều đến thế nào, nàng vẫn không thể làm gì được. Nàng đã rất sợ hãi đến nỗi cuối cùng Rosé phải mua cho Jennie một cây kẹo mút để trấn tĩnh nàng. Và nàng bị bong gân ở mắt cá chân nên phải sử dụng nạng trong khoảng hai tuần. Bác sĩ bảo Jennie quay lại sau một tuần để tháo vết khâu và kiểm tra mắt cá chân. Rosé sau đó đưa nàng trở lại nhà của nàng và trở về nhà riêng của em.

Jennie từ từ bước về phòng mình. Nhà nàng yên tĩnh như thường lệ. Bố mẹ nàng rất bận rộn và hầu hết thời gian họ ở nước ngoài. Mặc dù không có nhiều tình yêu thương và sự chăm sóc từ bố mẹ, Jennie vẫn thích sự tự do mà mình có, vì vậy nàng không hề bận tâm đến sự cô đơn.

Nàng ngồi bên giường, có chút bực bội nghĩ về việc mình nên tắm như thế nào sau đó thì đột nhiên điện thoại reo. Đó là một tin nhắn văn bản từ một số chưa biết.

'Mọi thứ đều ổn chứ?'

'Xin lỗi ai đây?'

'Jisoo'

'Oh'

Jennie chụp ảnh chân và gửi cho Jisoo bức ảnh.

'Trông nó vẻ nghiêm trọng'

'Em đã phải khâu nó lại và sử dụng nạng trong hai tuần'

'Trời ơi, chị rất xin lỗi, chị có thể làm gì để giúp đỡ không?'

Jennie suy nghĩ một lúc và đột nhiên một ý tưởng nảy ra trong đầu nàng.

'Chị có thể đến ở nhà em để chăm sóc em

'Gì? Còn bố mẹ em thì sao?"

'Em sống một mình'

'Oh '

'Em nghiêm túc chứ?'

'Yeah'

'Được thôi'

Jennie có một chút sốc vì Jisoo đồng ý, nàng chỉ nói đùa trước đây. Nhưng nàng nghĩ thầm 'giúp đỡ miễn phí, tại sao không?'. Nàng nhắn tin lại cho Jisoo:

'Vậy thì hẹn gặp lại vào ngày mai, em sẽ đi tắm ngay bây giờ, chúc ngủ ngon.'

'Chúc ngủ ngon.'

Jennie tắt điện thoại và đi tắm. Đó là một thảm họa. Thoát ra khỏi quần là đủ khó, sau đó nàng phải ngăn vết thương và mắt cá chân bị ướt. Nàng thực sự kiệt sức sau khi tắm xong. Nàng ngã xuống giường và nhắm mắt lại. Đầu óc nàng rất bừa bộn và rất nhiều suy nghĩ đang điên cuồng. Nó chứa đầy Jisoo.

'huh thật kỳ lạ' nàng tự nghĩ.

Nàng ngồi dậy và lấy điện thoại của mình. Nằm ngửa trên giường, nàng mở bản thu âm tiếng hát của Jisoo và nghe lại. Trước khi nàng biết được, tâm trí nàng lặng đi và nàng đã ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com