TruyenHHH.com

Trans Edit The Fallen Prince

Sau một thời gian dài cân nhắc, công chúa Thiệu Ninh cuối cùng đã đưa Đường Tam vào nhà giam với cáo buộc rằng y đã cải trang thành công chúa và sẽ bị xét xử. Nàng không còn lựa chọn nào khác và nghĩ rằng đây là cách duy nhất để nàng có thể thương lượng với Đường Hạo và thậm chí cản trở kế hoạch thực hiện cuộc đảo chính của thừa tướng. Tình trạng ngày càng nghiêm trọng của nhà vua buộc nàng phải chịu gánh nặng duy trì sự toàn vẹn của gia đình mình.

Khi biết được hành động của Công chúa Thiệu Ninh, Đường Hạo trở nên vô cùng tức giận. Ông ta ngay lập tức triệu tập một cuộc họp với các đồng minh của mình để thay đổi kế hoạch. Khi đến thăm Đường Tam trong lao ngục, người đàn ông tình cờ gặp lại người bạn cũ của mình, Triều Lộ Bằng, hiện là người nắm binh quyền của đất nước. Triều Lộ Bằng ban đầu là người theo phe hoàng đế nhưng vì tình bạn cũ với Đường Hạo, ông ấy đã cân nhắc việc tham gia cùng Đường thừa tướng.

Không chỉ vậy, khi biết con trai của Lộ Bằng, Triều Duệ, thích Đường Tam, Đường Hạo và Triều Lộ Bằng ngay lập tức thắt nút giữa hai người mà Đường Tam không hề hay biết.

* * *

Triều Duệ đã bị sốc khi nhìn thấy Đường Tam đang ở trong tù giam cũng như phụ thân của Đường Tam là ai khi Đường Hạo đến thăm y trong tù giam. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là Đường Hạo là bạn cũ của phụ thân hắn ta khi phụ thân hắn ta chuẩn bị điều tra vụ án của Đường Tam. Hai người nói chuyện về cách giải thoát cho Đường Tam, xen kẽ là chuyện hắn kết hôn với Đường Tam. Triều Duệ tự nhiên vui vẻ chấp nhận.

* * *

Đường Tam ôm hai chân khoanh lại ngồi trầm ngâm, vừa nghĩ tới sự thật mà mình vừa nhận được thì vô cùng kinh ngạc. Công chúa Thiệu Ninh nói với y rằng phụ thân y đã nổi loạn và muốn giành lấy ngai vàng nên nàng buộc phải giam Đường Tam lại để ngăn cản kế hoạch của phụ thân y.

Đường Tam không tin ngay lập tức hỏi phụ thân mình khi ông ta đến thăm y trong nhà giam.

"Phụ thân, có phải là thật sự là người nhắm tới ngai vàng không?"

"Ngai vàng? Làm sao con có thể nói chuyện này dễ dàng như vậy?" Đường Hạo vặn lại

"Nhưng phụ thân, phụ thân định mạo hiểm tính mạng của thái tử và công chúa Thiều Ninh sao?"

"Con đã nghe những tin đồn như vậy ở đâu? Con có nghĩ rằng ta trông giống như vậy?" Đường Hạo cười khúc khích.

Đường Tam trầm mặc. Làm sao y có thể nghĩ phụ thân mình là một người tồi tệ như vậy.

"Hài nhi" Đường Hạo gọi Đường Tam "Ta mặc kệ thế giới buộc tội ta như thế nào. Con trai ta, nhìn thấy ta như vậy, thì cuộc sống của ta trên thế giới này là vô ích."

Đường Tam nhất thời cảm thấy áy náy: "Thực xin lỗi, phụ thân."

"Không vấn đề gì." Đường Hạo vỗ vai con trai. "Com có khỏe không?" ông vặn người Đường Tam, cố gắng tìm xem có dấu hiệu nào cho thấy con trai mình bị hành hạ hay không.

"Con không sao, phụ thân không cần lo lắng."

Đường Tam lườm "Thật sự con đã cải trang thành công chúa?"

Đường Tam không dám nhìn phụ thân, gật đầu nói: "Đúng vậy." y trả lời chậm rãi.

Đương Hạo thở dài "Con đã làm điều đó để làm gì?"

"Cái kia..." Đường Tam không dám trả lời, sợ phụ thân mắng.

"Có phải công chúa Thiệu Ninh đã ra lệnh cho bcon?"

Đường Tam lập tức ngẩng đầu lên. "Không, phụ thân. Đây đều là ý tưởng của con. Công chúa Thiệu Ninh ban đầu thậm chí còn không đồng ý nhưng con đã ép buộc cô ấy." Y đã đứng lên bảo vệ công chúa Thiệu Ninh trong tiềm thức.

"Nhưng vì cái gì cơ chứ?"

"Nó..."

"Đường Tam... nói với phụ thân, để phụ thân giúp con." Đường Hạo thúc giục.

Đường Tam cắn môi dưới, không còn lựa chọn nào khác. "Con... Lúc đó con muốn gặp Tạ Doãn." giọng y run run và gần như là một tiếng thì thầm. Chẳng là gì khi nhớ đến người nam nhân đó, y đã cảm thấy mắt mình nóng ran.

Đường Hạo nhíu mày "Tạ Doãn?"

Đường Tam gật đầu, Đường Hạo lập tức hiểu ra. Đó là lý do tại sao ám vệ của con trai ông nói rằng Đường Tam biết Tạ Doãn.

"Là do hôn ước sắp đặt sao?" Đường Hạo điều tra

Đường Tam lại chậm rãi gật đầu.

"Haizi, con không yêu hắn, phải không?"

Đường Tam không trả lời.

Việc Đường Tam im lặng mới là câu trả lời thực sự. Đường Hạo một lần nữa thở ra một cách gay gắt "Con biết điều đó không còn có thể đối với con."

"Con biết rồi, phụ thân." Đường Tam cúi đầu, trong mắt tràn đầy nước mắt, ký ức lần trước cùng Tạ Doãn cùng nhau như đập nước xối xả trong đầu. Chiếc vòng tay của hắn thậm chí còn được y đeo bởi vì Đường Tam đã hứa sẽ giữ Tạ Doãn trong trái tim mình.

"Đừng gặp lại hắn!"

"Vâng" Đường Tam ngoan ngoãn đáp.

Đường Hạo hai tay vươn ra giữ lấy bả vai Đường Tam "Tiểu tử, ở chỗ này chờ thêm một chút, phụ thân sẽ rất nhanh sẽ tìm biện pháp cứu con."

Đường Tam gật đầu.

* * *

Tạ Doãn đã cố gắng giải thoát Đường Tam bằng cách nói chuyện với công chúa Thiệu Ninh. Nhưng công chúa vẫn khăng khăng muốn Đường Tam ngồi nhà giam.

"Nếu y bị buộc tội giả dạng công chúa, điều đó có nghĩa là ta cũng nên có tội. Ta đã biết điều đó ngay từ ngày đầu tiên ta dạy nhưng ta không báo cáo và cùng yche đậy lỗi lầm của mình và thậm chí bắt y ra khỏi cung." Tạ Doãn không thể chấp nhận lý do giam cầm Đường Tam của Thiệu Ninh.

Thiệu Ninh, tức giận vì bị Tạ Doãn dồn vào chân tường, nói: "Ngươi có biết y là con trai của ai không?"

Tạ Doãn nhướng mày. Đường Tam? Hắn nói điều đó một cách nghi ngờ.

"Đường Tam là con trai trưởng của Thừa tướng Đường Hạo." Thiệu Ninh trả lời

"Sau đó?"

"Đường Hạo mưu kế soán ngôi! Ông ta muốn diệt hoàng thất." Thiệu Ninh gần như hét lên

Không chắc mình đã nghe thấy gì, Tạ Doãn im lặng. Nhưng hắn không phủ nhận rằng mình đã bị sốc.

"Không tin hỏi phụ thân ngươi."

Ra khỏi cung điện Thiệu Ninh, Tạ Doãn đi thẳng đến phòng làm việc của phụ thân mình để xác nhận tin tức mà hắn vừa nhận được.

"Con đã nghe thấy rồi à?" Tạ Tiêu hỏi

"Phụ thân, người đáp lời đi, có đúng hay không? Chẳng lẽ Đường Hạo có ý đồ phản hoàng đế, cướp ngôi sao?" Tạ Doãn yêu cầu.

"Đúng rồi!" Tạ Phong trả lời. "Cho nên hiện tại phụ thân rất bối rối, hoàng đế bệnh nặng, nhân cơ hội này, Đường Hạo bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay. Doãn nhi, hiện tại tình thế thật sự nguy cấp."

Đường Tam! Như mất thăng bằng, Tạ Doãn loạng choạng. Hắn vô cùng sốc và không thể chấp nhận được sự thật này. Trong đầu hắn bây giờ là Đường Tam có biết ý đồ phản nghịch của phụ thân y hay không? Nếu như thiếu niên biết, chẳng lẽ Đường Tam tới gần hắn là vì muốn giúp phụ thân, coi như hắn chưa từng nói ra nguyên nhân cải trang thành công chúa. Việc Đường Tam che giấu tên thật của mình chỉ càng củng cố thành kiến ​​của hắn. Hơn nữa, hắn còn có rất nhiều điều không biết về Đường Tam. Đường Tam... Y đối với hắn rất bí mật. Trái tim của Tạ Doãn đau nhói.

Tạ Doãn hiện tại không thể im lặng, hắn muốn tự mình nghe Đường Tam nói. Vì thế, hắn đang định tiến vào nhà ngục thì bất ngờ binh lính ập vào nơi ở của hắn.

Người nắm binh quyền, Triều Lộ Bằng, đến với lệnh bắt giữ Tạ Doãn vì tội hợp tác với Đường Tam để cải trang thành công chúa.

Tình hình trở nên nóng hơn với việc Tạ Doãn bị bắt giam vì kế hoạch của Đường Hạo. Kế hoạch rất dễ dàng. Nếu công chúa Thiệu Ninh có ý định giải thoát cho Tạ Doãn bằng cách đổ lỗi cho Đường Hạo, thì ít nhất Tạ Doãn không thể có được vị trí phò mã do tiền án. Dù sao bây giờ Tạ Dõan không thể trở thành phối ngẫu! Và như vậy, công chúa Thiệu Ninh đã mất chỗ dựa. Sau đó, ông ta sẽ giải phóng Đường Tam theo cách của mình.

Phụ thân Tạ Doãn vội vàng đến gặp nhà vua. Công chúa Thiệu Ninh chào ông với vẻ mặt lo lắng khi nghe tin Tạ Doãn đang ở trong tù giam. Cùng lúc đó, viên thái giám mang theo thỉnh nguyện thư của các đại thần lên nhà vua, trong đó có yêu cầu tước bỏ tư cách hoàng tử phối ngẫu của Tạ Doãn vì vụ án vẫn đang được điều tra của hắn.

Hoàng đế khó khăn tỉnh dậy, sắc mặt tái nhợt, sai thái giám Vu đi lấy ấn tín. Nhà vua có ý định chấp nhận lời thỉnh cầu của các đại thân.

"Phụ Hoàng!" Thiệu Ninh hét lên khi cố gắng kiềm chế nhà vua.

Nhà vua buồn bã nhìn con gái "Hãy thứ lỗi cho phụ hoàng, chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Mục tiêu của Đườn Hạo là vì tham vọng của ông ta mà phá vỡ trận đấu này. Nếu ông ta không vượt qua được điều này, ông ta sẽ thử một cách khác." Hoàng đế nhận được con dấu do thái giám Vu trao cho.

"Phụ hoàng..." Thiếu Ninh vẫn nắm tay nhà vua, trên mặt đẫm lệ.

Nhà vua trìu mến vỗ vào tay Thiều Ninh "Đây là cách duy nhất để cứu con trai của Tạ Tiêu." Ông quay sang Tạ phụ thân, người đã cúi đầu cung kính với ông. Mỉm cười, nhà vua ấn con dấu hoàng gia vào bản kiến ​​nghị. "Gọi Triều Lộ Bằng qua đây." Nhà vua ra lệnh cho hoạn quan.

Ngay sau đó, Triều Lộ Bằng xuất hiện trước mặt hoàng đế. Nhà vua yêu cầu ông ta tiết lộ những gì Đường Hạo yêu cầu ở Tạ Doãn và toàn bộ vụ án liên quan đến con trai của Đường Hạo. Nhà vua vẫn không biết rằng Triều Lộ Bằng đã thông đồng với Đường Hạo. Từ lâu, nhà vua đã đánh giá cao lòng trung thành của ông ta bên cạnh mình, cũng như Tạ phụ thân luôn trung thành với ông.

Sau khi thảo luận về trường hợp của Đường Tam, nhà vua hỏi Triều Lộ Bằn hình phạt nào có thể dành cho chàng trai trẻ.

"Cho Đường Tam tử hình!" Thiệu Ninh trả lời trước Triều Lộ Bằng. "Đường Tam ngụy trang thành công chúa, đó là sỉ nhục hoàng thất. Cho nên, ta muốn y bị xử tử." Trái tim của Thiệu Ninh đã tan vỡ. Không phải nàng gái ghét Đường Tam, mà là địa vị của Đường Tam, con trai của Đường Hạo. Cha của chàng trai trẻ định phá hủy gia đình nàng, và trước khi điều đó xảy ra, Thiệu Ninh cũng sẽ làm như vậy. Nàng sẽ dùng Đường Tam làm con tin trong ngực để cản bước Đường Hạo.

"Công chúa, như vậy có phải là quá liều lĩnh." Triều Lộ Bằng đã cố gắng thương lượng. "Điều ta sợ là, nếu Đường Tam bị kết án tử hình, như vậy Đường Hạo cũng sẽ yêu cầu Tạ Doãn chịu hình phạt tương tự."

"Đường Hạo không cho phép!" Thiệu Ninh chộp lấy một cách nhanh chóng. "Ta muốn xem Đường Hạo hành động cứu con trai của ông ta, như vậy chúng ta mới có thể nghĩ ra kế sách đối phó."

"Vậy con trai của Tạ vương thì sao?"

Thiệu Ninh hướng về Tạ vương nói: "Xin tha cho hắn, đổ hết tội cho Đường Tam!" Công chúa quay lại nhìn Triều Lộ Bằng "Đường Hạo muốn ngăn cản cuộc hôn nhân của ta đã được thực hiện. Bây giờ ông ta nên hài lòng." công chúa thở gấp vì kìm nén cơn giận. Nàng thậm chí còn định ném màn hình lên bàn nếu không lưu ý đến nghi thức hoàng gia.

"Vâng. Vậy thì thân xin phép." Triều Lộ Bằng chào nhà vua và công chúa trước khi rời khỏi phòng.

"Công chúa, lúc này sợ là quá lỗ mãng." nhà vua nói. "Ta biết con giận Đường Hạo, nhưng con cũng đừng trút giận lên Đường Tam. Y không phải bằng hữu tốt nhất của con sao?"

Mặt công chúa đanh lại, nàng mạnh lòng. "Phụ hoàng, con không còn cách nào khác. Chúng ta phải quyết liệt chiến đấu với Đường Hạo và nắm bắt mọi cơ hội."

Bên ngoài cung điện, Triều Lộ Bằng ngay lập tức đến gặp Đường Hạo và kể cho ông ta tất cả những kế hoạch mà công chúa Thiệu Ninh muốn thực hiện.

"Vì vậy, công chúa đó thực sự sẽ chiến đấu với ta bây giờ. Tốt thôi, ta sẽ thỏa ước nguyện của công chúa. Hãy làm như công chúa muốn. Đừng làm bất cứ điều gì cho đến ngày con trai ta bị trừng phạt. Ta có một kế hoạch tốt hơn cho ngày đó." Đường Hạo mỉm cười bình tĩnh.

* * *

Đường Tam vô cùng kinh ngạc khi thấy Tạ Doãn được hộ tống và cư ngụ trong ngục tối bên cạnh mình. "Tạ Doãn..." y gọi.

Tạ Doãn sững sờ nhìn Đường Tam. Bình thường gặp được Đường Tam hắn sẽ rất vui vẻ, nhưng hiện tại hắn lại không cảm thấy như vậy. Có điều gì đó trong tâm trí của Tạ Doãn đã ngăn cản hắn đến gần Đường Tam, mặc dù chàng trai trẻ đã tiến đến phía phòng giam của hắn. Trong đầu Tạ Doãn vẫn còn văng vẳng lời của công chúa Thiệu Ninh và huynh trưởng của hắn về cuộc nổi loạn do phụ thân của Đường Tam lên kế hoạch. Ngay khi hắn muốn tự mình xác nhận với Đường Tam, cuối cùng hắn lại phải ngồi tù giam. Bây giờ gặp được Đường Tam, hắn càng thêm nghi hoặc.

"Tạ Doãn..." Đường Tam lặp lại, khiến nam nhân tỉnh táo lại.

Tạ Doãn chậm rãi bước tới gần Đường Tam. Bây giờ họ đứng đối diện nhau và chỉ bị giới hạn bởi những thanh xà lim làm bằng gỗ.

"Chuyện gì đã xảy ra với huynh? Tại sao huynh lại ở đây?" Đường Tam kinh ngạc hỏi.

Tạ Doãn trầm mặc nhìn chằm chằm Đường Tam. Đường Tam nhìn cái gì cũng không biết. Là thật hay chỉ là giả vờ?

"Phụ thân đệ gọi là Đường Hạo?" Hắn không trả lời câu hỏi của Đường Tam, ngược lại hỏi một vấn đề khác mà từ trước đến giờ vẫn luôn khiến hắn đau đầu.

Đường Tam gật đầu xác nhận: "Làm sao vậy?"

"Đệ có biết phụ thân đệ đang làm gì không?"

Đường Tam thân thể cứng đờ. Tim y đập nhanh đột ngột khi những lời của công chúa Thiệu Ninh về phụ thân y trở lại với y.

"Ý huynh là gì?" Cổ họng Đường Tam nghẹn lại khi nói

Tạ Doãn đau lòng nhìn Đường Tam: "Ta tới đây là vì phụ thân đệ." hắn nói. "Đệ có biết?" hắn thì thầm sau hỏi sau đó.

Đường Tam sửng sốt, mím chặt miệng, không biết nên trả lời cái gì. Nước mắt đã tràn ngập tầm nhìn của y. Y có thể cảm thấy sự thất vọng trong nam nhân. Và đó không phải là tất cả, không có gì tệ hơn là phát hiện ra rằng chính phụ thân của mình đã làm những điều tồi tệ với người khác, đặc biệt là với những người y yêu thương.

Đường Tam đầu óc cứng đờ, thật sự không biết nên tin cái nào. Tất cả thời gian này y tin rằng phụ thân y là một người đàn ông tốt và yêu y rất nhiều. Đường Tam chưa bao giờ thấy rằng phụ thân mình đã từng làm tổn thương cả gia đình mình. Phụ thân của y cũng có nhiều bạn bè trong số các đại thân. Nhưng sau đó nghe được lời nói của công chúa Thiệu Ninh và nhìn thấy tung tích của Tạ Doãn trong tù, đây có thực sự là phụ thân y làm không?

"T-có thật là phụ thân ta đã làm việc đó không?" Y khó khăn nói ra.

"Ngươi không biết hay là giả vờ không biết?" Tạ Vân lạnh lùng đáp. Bản thân nam nhân cũng đang trên bờ vực của sự do dự. Hắn muốn tin Đường Tam, nhưng mặt khác, hiện tại hắn lại rất lo lắng không biết gia đình mình có thể xảy ra chuyện gì. Tình hình trong cung rất bấp bênh. Trong khi hắn bị giam cầm, nhiều điều có thể xảy ra với gia đình hắn.

Đương nhiên, Đường Tam nghe được lời nói của Tạ Doãn, rất là kinh ngạc. Y không ngờ rằng nam nhân sẽ nghĩ như vậy về y. Sẽ là nói dối nếu hắn không bị thương. Đường Tam cảm thấy lồng ngực đau nhói. Những kỉ niệm ngọt ngào mà họ vừa trải qua dường như tan biến không một dấu vết. Cuối cùng họ sẽ ghét nhau chứ? Tuy nhiên, nhìn những gì đã xảy ra với Tạ Doãn, nếu y ở vị trí của nam nhân đó, có lẽ y cũng sẽ có cùng suy nghĩ với hắn.

Ai đó bước vào phòng giam trong khi cả hai vẫn đang im lặng. Tạ vương đi cùng với hai cận vệ và một cai ngục. Ông ấy định đến thăm Tạ Doãn.

Ngay khi khóa phòng giam của Tạ Doãn mở ra, Tạ vương đã bước vào đó. "Con trai, con không sao chứ?"

Tạ Doãn nhìn thoáng qua Đường Tam trước khi trả lời phụ thân mình. "Phụ thân, con không sao." Mà Đường Tam lại trầm mặc nhìn chằm chằm Tạ vương tử. "Phụ thân, chuyện gì xảy ra?" Tạ Doãn hỏi.

Không biết rằng Đường Tam đang ở trong phòng giam bên cạnh Tạ Doãn và đang theo dõi họ, Tạ vương trực tiếp nói: "Đường Hạo đã xúi giục các đại thần đứng đầu và thỉnh cầu cách chức con khỏi vị trí ứng cử viên cho vị trí phối ngẫu với công chúa."

Tạ Doãn cùng Đường Tam đều là giật mình. Nếu như trong tình huống bình thường, tin tức này sẽ được cả hai người hoan nghênh. Nhưng thực tế bây giờ là không! Đường Tam hoàn toàn chấn động khi nghe thấy tên của phụ thân mình đứng đằng sau tất cả những chuyện này. Khi chuyện đó đến,y không còn có thể phủ nhận sự thật rằng phụ thân y đã có những ý định nhất định đối với vương quốc.

"Nhà vua đã ban chí" Tạ vương tiếp tục. "Con sẽ sớm được thả ra."

Tạ Doãn cau mày, "Nhanh như vậy?"

"Chỉ cần con nói rằng con không liên quan đến vụ án này là được." Tạ phụ thân nhấn mạnh.

"Nó có nghĩa là gì?"

"Công chúa sẽ trả tự do cho con. Vì vậy, hãy làm theo mệnh lệnh của ta." Sau khi vỗ vai Tạ Doãn, Tạ vương rời khỏi nhà tù.

Cả hai đã vượt qua thời gian trong tù trong im lặng. Chẳng còn thiết tha nói chuyện với nhau. Tạ Doãn ngồi dựa đầu vào tường nhà giam. Đôi mắt hắn trống rỗng, tế bào ngọn lửa của chất lỏng trong suốt xuất hiện trong mắt hắn. Đường Tam lựa chọn giấu mặt giữa hai cánh tay đang khoanh lại. Y khóc thầm. Nỗi đau dày vò tâm trí y, y không thể đối mặt với khuôn mặt của nam nhân bên cạnh phòng giam của mình. Nhưng lạ thay, trên tay cả hai người vẫn đeo những chiếc vòng giống nhau.

* * *

Ngày hôm sau, hai người có mặt tại công đường. Đường Tam, người thừa nhận mọi thứ là ý tưởng của mình, đã bị kết tội một mình và công chúa Thiệu Ninh đã buộc tội y với án tử hình.

Đường Tam không kinh ngạc, cũng không có phản kích. Y chấp nhận nó một cách cam chịu. Y nghĩ rằng nếu cái chết của anh có thể chuộc lại tội ác của phụ thân y đối với hoàng gia thì y sẽ làm.

Mặt khác, Đường Hạo đang lên kế hoạch gì đó với các đại thần vào ngày hành quyết của Đường Tam. Tất nhiên ông ta sẽ không để con trai mình chết.

Khi nghe quyết định của quan xét xử về bản án tử hình của Đường Tam, Tạ Doãn đã rất bối rối. Hắn đương nhiên không muốn Đường Tam chết, dù sao hắn vẫn yêu y, cho dù bây giờ tình yêu của hắn đã không thể biểu đạt được nữa do thiên triều loạn lạc. Việc Đường Tam là con trai của Đường Hạo, phụ thân cũng không giúp được gì. Tạ Doãn biết Shaoning đang sử dụng Đường Ta làm con tin chống lại Đường Hạo.

* * *

Đến ngày hành quyết, trên đường đến địa điểm thi hành án, xe ngựa của Đường Tam bị một nhóm người mặc đồ đen do Đường Hạo phái đến cứu giúp tấn công. Đường Hạo tự mình mang quân tấn công hoàng cung.

Nhà vua vẫn nghĩ rằng Triều Lộ Bằng, kẻ nắm giữ binh quyền, vẫn đứng về phía mình, nên đã dựa vào người đàn ông này để thành lập lực lượng phòng thủ. Nhưng ai có thể ngờ rằng Triều Lộ Bằng lại đào tẩu và bắt nhà vua làm con tin. Tạ vương, mang quân trung thành, cố gắng giúp nhà vua. Trận chiến là không thể tránh khỏi. Cung điện ngay lập tức chứa đầy xác chết của những người lính nằm rải rác. Công chúa Thiệu Ninh được hộ tống trốn thoát cùng với thái tử. Khi nhận được tin Đường Hạo tấn công nhà vua, không cần suy nghĩ nữa, Thiệu Ninh vội vã tiến về cung điện của nhà vua. Đáng tiếc, lúc đó Tạ Doãn không có ở trong cung, mà là đi trợ giúp Đường Tam.

Tạ Doãn đã chứng kiến ​​cách nhóm người mặc đồ đen cố gắng cứu Đường Tam khỏi vòng vây của quân đội nhà vua. Cuộc chiến của họ đang cân bằng thì đột nhiên Triều Duệ xuất hiện, người đã đến giúp đỡ Đường Tam khi chàng trai sắp bị một người lính tấn công. Tạ Doãn, người ban đầu muốn giúp đỡ, đã nản lòng khi nhìn thấy Triều Duệ.

Tại sao Triều Duệ lại ở đây? Tạ Doãn cảm thấy có gì đó không ổn. Rõ ràng Đường Tam là tù nhân của hoàng thất, nhưng những gì Triều Duệ đang làm là giúp đỡ Đường Tam và chống lại hoàng thất. Nếu hoàng thất biết chuyện, chẳng phải sẽ bị nhà vua trừng phạt sao? Nhà vua? Tạ Vân đột nhiên có dự cảm không lành! Linh cảm của hắn đã được chứng minh khi hắn nhìn thấy những cận vệ nam của Triều Duệ đến, thay vào đó lại tấn công những cận vệ của nhà vua. Cung điện... Nhận ra điều gì đó khủng khiếp, Tạ Doãn ngay lập tức lao về phía cung điện.

Trái tim hắn thắt lại khi nhìn thấy xác chết và máu vương vãi dọc các con đường trong cung điện. Sau đó, Tạ Doãn biết rằng Đường Hạo đã tấn công trước đó. Đầu tiên, Đường Hạo đánh lạc hướng các cận vệ hoàng gia bằng cách cử người đến giải cứu Đường Tam và gây náo loạn ở đó. Và cùng lúc đó ông ta tấn công cung điện. Vì vậy, ngay từ đầu, việc hành quyết Đường Tam là để đánh lạc hướng. Không ai có thể nghĩ rằng ông ta sẽ tấn công cung điện trong khi hành quyết. Vậy thì Triều Duệ? Tạ Doãn rũ bỏ những suy nghĩ xấu xa về bạn mình khi hắn chạy vào cung điện. Trước hết, hắn hướng đến nơi ở của phụ thân mình để giúp đỡ gia đình, vì nghĩ rằng nhà vua phải có lực lượng bảo vệ mình. Mặc dù đường đi của hắn bị chặn bởi nhiều cận vệ nhưng hắn đã hạ gục từng người một.

Tuy nhiên, vì có nhiều chiến binh ngăn cản hắn, Tạ Doãn đã đến quá muộn! Khi hắn bước vào sân nơi ở của phụ thân mình, tất cả những người trong dinh thự của hắn đã bị giết. Trái tim của Tạ Doãn đập loạn xạ, khiến hắn càng thêm lo lắng. Trái đất mà hắn bước lên dường như quay cuồng khi hắn nhìn thấy huynh trưởng mình, Tạ Phong, nằm trong vũng máu, tất cả máu trong cơ thể của Tạ Doãn dường như thu nhỏ lại. Vừa nhìn thấy hai binh lính tiến đến tấn công mình, Tạ oãn lập tức rút kiếm và giết chết hai người lính một cách dã man, để trút giận.

Khẽ khập khiễng, hắn đến gần cơ thể đã cứng đờ của huynh trưởng mình và ôm lấy huynh trưởng. Nước mắt hắn chảy dài, tay run run khi nhắm mắt cho huynh trưởng.

"Ca, đệ xin lỗi... Đệ đến muộn.... Xin lỗi ca ca...." Y khóc nức nở bên thi thể huynh trưởng. Vừa khóc vừa ôm huynh trưởng thật chặt. Cảm giác tội lỗi, hối hận và nỗi đau sâu thẳm quyện lại trong tim, xé nát hắn ra một cách đau đớn. Tạ Doãn gầm lên khi liên tục gọi tên huynh trưởng mình và xin lỗi.

Tạ Doãn vừa đặt xác huynh trưởng mình xuống thì nghe thấy tiếng hét từ trong phòng. Hắn lập tức nhớ ra rằng chị dâu và cháu trai của mình vẫn còn ở đó, vì vậy hắn lập tức chạy đến giúp đỡ họ.

Tạ Doãn đã cứu được chị dâu và cháu trai của mình khi một người lính chuẩn bị giết cả hai. Triệu Phi mở mắt khi cảm thấy không có gì xảy ra với mình và nhìn Tạ Doãn. Trong lòng vừa sợ hãi vừa nhẹ nhõm, người phụ nữ vừa ôm lấy Tạ Doãn vừa khóc.

"Doãn nhi, huynh trưởng của đệ... Huynh ấy..."

"Thực xin lỗi, tẩu tẩu..." Hắn nhỏ giọng nói, trong lòng đau đớn khôn lường.

Vừa buông vòng tay ra, Triệu Phi lập tức chạy về phía Tạ Phong, ôm lấy thi thể vô hồn của chồng rồi khóc nức nở. Trong khi đó Tạ Doãn ôm đứa cháu trai đang khóc của mình vào lòng. Dù còn nhỏ nhưng Chu Chu hiểu rằng nhóc vừa mất phụ thân.

Một lúc sau, Triệu Phi cố gắng cầm cự, nàng bồng lấy Chu Chu từ tay Tạ Doãn và ôm nhóc ấy, sau đó nói: "Đệ đi giúp phụ thân. Khi biết Đường Hạo đang tấn công cung điện của nhà vua, phụ thân đã đi thẳng đến đó. Phụ thân rất lo lắng về nhà vua."

"Nhưng tẩu cùng thằng bé..."

"Đi đi! Đệ muốn làm cho ca ca của đệ chết oan sao?! Đệ nhất định phải ngăn cản Đường Hạo lên làm vua" Triệu Phi sắc bén nói. "Đi đi!" nàng ta đã hét lên.

Tạ Doãn ngay lập tức rời xa tẩu tẩu và đứa cháu của mình lại để tang chồng, ôm lấy tấm thân dần lạnh giá.

8h36p p/.m_14/04/2023

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com