TruyenHHH.com

Trans Cheolhanshua Sweetest Yes

Một học kì kết thúc và như thường lệ Jeonghan phải có một khoảng để nghỉ ngơi. Tạm dừng việc giao tiếp với mọi người xung quanh và dùng toàn bộ trí óc nghĩ cách nghỉ ngơi hiệu quả dành cho tinh thần lẫn thể xác của mình.

Thật sự Jeonghan chưa bao giờ tương tác với Joshua ở ngoài nhưng anh nói chuyện và trao đổi với Shua thường xuyên vì họ luôn là nhóm trưởng trong các dự án, bài tập nhóm được giao. Bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để Jeonghan cảm nhận được điều gì đó từ Shua tác động tới mình. Anh cảm nhận được rất ít và tất nhiên anh đã gạt đi chúng.

Sau khi biết Seungcheol kết bạn với Shua trong ngày học đầu tiên. Điều này dẫn đến nhiều buổi học và làm việc nhóm cùng nhau của cả ba, nó cũng khơi lại những cảm xúc nhỏ bé ấy đối với Joshua.

Jeonghan không biết phải phản ứng như thế nào với cảm xúc này. Anh đang yêu Seungcheol nhưng lại phải lòng một người khác. Đó là lý do tại sao anh đang đọc bài đăng mới nhất của mình trên trang confession trường.

Đó là khi anh đang đi tìm câu trả lời cho tất cả các vấn đề của mình, nó khiến anh rối tung và phải nhắn tin cho Seungcheol để tìm câu trả lời chính xác nhất.

JH: Bạn mình ơiii. Bạn có thể đến chỗ tớ không?

SC: Anh sẽ đến ngay đây! Và bạn có muốn ăn gì đó không?

JH: Thế cho tớ một phần ramen nhé.

SC: Okiii. <3

Vài phút sau đó, Seungcheol đã ở trong căn hộ của Jeonghan, nấu một bữa ăn đơn giản cho họ. Bầu không khí im lặng này làm anh thấy rất bất an. Anh nhận ra rằng ngay cả Seungcheol cũng không thoải mái cho lắm, điều này thật kỳ lạ vì họ là chốn vỗ về, là mái nhà ấm áp vững chắc của nhau, bao gồm mọi thứ.

Ngay sau khi Seungcheol nấu xong, anh đặt ramen ra bát và đặt chúng lên bàn trước khi ngồi xuống bên cạnh Jeonghan.

Họ chỉ ngồi đó cùng nhau. Chỉ nghe thấy tiếng húp mì xì xụp. Không ai lên tiếng nói chuyện. Jeonghan đang cố trấn tĩnh bản thân sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình. Anh hít sâu để lấy tự tin trước lúc mở miệng nói chuyện với Seungcheol về những gì mình muốn nói.

"Cheolie à..."

"Hannie ơii..."

Cả hai lên tiếng cùng một lúc sau đó lại nhìn sang chỗ khác và tiếp tục ăn bát mì dang dở.

Sau khi nhấm nháp thêm một ít ramen, anh lên tiếng một lần nữa.

"Cheol, em muốn bạn biết rằng dù chuyện gì xảy ra em vẫn yêu bạn. Em yêu bạn rất nhiều,"

"Anh cũng vậy, Hannie. Anh yêu bạn nhiều lắm. Nhưng mà---" Seungcheol trả lời anh ngay.

"Nhưng mà---" cả hai đồng thanh.

"Ừm, bạn nói trước đi" Anh cười bảo với Seungcheol.

"Anh đã bắt đầu có cảm tình với một người." Seungcheol nói và cụp mắt xuống nhìn bát của mình.

"Em đoán là Shua đúng chứ?"

"Anh xin lỗi bạn. Anh đã thực sự bối rối. Anh không biết phải làm gì. Anh vẫn muốn ở bên bạn nhưng anh... anh không thể phớt lờ tình cảm mà anh dành cho cậu ấy được." Seungcheol bắt đầu nghẹn ngào nước mắt.

"Sẽ ổn thôi Cheolie à. Thực ra thì em cũng vậy," Jeonghan nắm lấy tay Seungcheol.

Seungcheol ngước nhìn anh hoang mang với đôi mắt đờ đẫn.

"Em cũng thích cậu ấy và em đã tự hỏi liệu rằng cảm xúc ấy là gì? Bạn có muốn đề nghị cậu ấy tham gia vào mối quan hệ của chúng mình không? Như là ba chúng ta sẽ là bạn trai của nhau." Jeonghan đưa ra câu hỏi cho Seungcheo khi nắm chặt lấy tay của anh.

"Có thể sao? Ý anh là mối quan hệ sẽ như thế nào?" Seungcheol ngước mắt nhìn lại bạn trai mình.

"Như chúng ta trước đó với nhiều nụ hôn và khoảnh khắc ngọt ngào hơn."

"Được rồi! Chúng ta nói với điều này cho Shua nhé?"

Jeonghan gật đầu và rút điện thoại ra soạn tin nhắn.

_beanie03___

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com