TruyenHHH.com

[TRANS] Certain Things | Chaelisa & Jensoo

Chapter 3

JellyFish1307

Tôi đang đứng tìm chìa khóa trước cửa kí túc xá nhưng trước khi tôi tìm ra nó thì cửa đã đột ngột mở ra, còn tôi thì bị kéo gấp gáp vào trong.

Sau khi kịp thích nghi với việc vừa xảy ra, tôi cảm nhận được vòng tay của Jisoo unnie đang ôm mình vào lòng, chị ấy siết chặt cái ôm và nói với tôi "Bọn chị rất lo cho em, đừng bao giờ làm vậy nữa nhé". Cổ họng tôi chợt nghẹn lại không nói được thành lời, chỉ biết gật đầu đồng ý.

Rồi đến Jennie unnie cũng ôm tôi vào lòng. Lúc này tôi đã hoàn toàn cảm nhận được tất cả tình thương và sự quan tâm mà mọi người dành cho mình. Tôi đã phải rất cố gắng kiềm nén để nước mắt mình không rơi. "Em rất hạnh phúc vì có được một gia đình luôn quan tâm em như vậy", tôi nói và các chị càng ôm chặt hơn.

Jisoo dứt ra khỏi cái ôm rồi nhìn tôi, "Sao em lại về muộn vậy? Bọn chị đã quen với việc thỉnh thoảng em lẻn ra ngoài nhưng chưa bao giờ em về nhà muộn thế này. Có chuyện gì không em?", chị ấy hỏi với tông giọng lo lắng nhưng tôi chỉ nhún vai, không thể cho chị ấy một câu trả lời chính đáng, "Em xin lỗi vì đã làm cho mọi người lo lắng".

"Thôi không sao, Pasta, chị chỉ cần em đừng làm vậy nữa", Jisoo unnie nói và tôi cười khúc khích với biệt danh mà chị ấy đã không gọi tôi từ lâu.

*Ahem*

Tôi nhìn lên khi nghe tiếng ai đó hắng giọng và rồi tôi chợt thấy Lisa đang đứng ở hành lang.

"Bọn chị sẽ để hai đứa nói chuyện", Jennie unnie cười, nói với tôi.

"Em và Chu đi ngủ đi, đừng thức khuya nữa", chị ấy nói với Jisoo unnie rồi hôn lên má chúc tôi ngủ ngon.

"Chúc ngủ ngon các maknae!" Jisoo unnie nói khi đóng cánh cửa phòng sau lưng chị ấy và Jennie lại. Giờ chúng tôi đã quá quen với việc ngủ chung với nhau, Jennie nói rằng chị ấy ngủ ngon hơn khi không ở một mình.

Tôi nhìn lên thì thấy Lisa vẫn đang đứng ngoài hành lang nhưng không nhìn tôi lấy một cái. Tôi quyết định bước đến gần, dùng tay xoay cằm cậu ấy khiến cậu ấy nhìn tôi nhưng cậu vẫn cố né tránh ánh mắt của tôi. Tôi thở dài, "Nhìn tớ đi Lisa, tớ xin l- ", chưa kịp nói hết Lisa đã đột ngột kéo tôi vào một cái ôm, một tay choàng qua vai còn tay kia thì ôm lấy eo tôi. Cậu ấy vùi đầu vào cổ tôi và không nói gì cả.

Nói tôi bị sốc thì cũng không phải là nói quá đâu. Tôi đã mong rằng cậu ấy sẽ nổi cáu hoặc phớt lờ tôi và tôi sẽ không hề phàn nàn nhưng mọi chuyện xảy ra quá khác với tôi tưởng tượng. Tôi vòng tay qua cổ cậu ấy và dựa đầu vào hõm cổ cậu. Tôi không thể không nghĩ về cảm giác hạnh phúc khi được ở đây, trong vòng tay của Lisa. Những cái ôm của cậu ấy là tuyệt vời nhất, chúng luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp và an toàn... chúng luôn khiến tôi cảm thấy như mình đang ở nhà. Phải như khoảnh khắc này kéo dài mãi mãi thì hay biết mấy nhỉ?

Chúng tôi im lặng tận hưởng sự ấm áp từ cái ôm, cảm giác như hàng giờ đồng hồ đã trôi qua cho đến khi giọng nói của Lisa vang lên khắp căn phòng, "Tại sao cậu lại nổi da gà rồi?" cậu ấy hỏi và nhìn tôi. Môi Lisa kề sát môi tôi một cách nguy hiểm. Tôi nuốt nước bọt và nhìn vào mắt cậu, bắt gặp cậu ấy đang nhìn chằm chằm vào môi tôi. "Chuyện gì đang xảy ra vậy?", tôi nghĩ khi cảm nhận được hơi thở ấm áp của Lisa sượt qua môi tôi.

"t-tớ, uhm" tôi lắp bắp và cậu ấy nhìn lên tôi. Tôi cảm thấy mình không nói nên lời vì tôi đã bị lạc vào đôi mắt nâu của Lisa khi cậu ấy nhìn chằm chằm vào tôi.

'Chaeyoung mày đang làm gì vậy?! Lùi lại đi nếu không cả hai sẽ rất khó xử' , lương tâm của tôi kêu gào và ngay sau đó tôi nhận ra vị trí của mình. Khuôn mặt chúng tôi chỉ cách nhau vài inch và cơ thể chúng tôi đang đỏ bừng lên.

Tôi đột ngột lùi ra sau vì không muốn làm tình huống trở nên khó xử. Nhưng ngay khi tôi dứt ra, dường như tôi cảm nhận được trong mắt cậu ấy đang ánh lên một tia... thất vọng? Không, chắc tôi đang tưởng tượng thôi, không có chuyện đó đâu.

"Tớ mừng vì cậu vẫn ổn, Chaengie." đó là điều duy nhất Lisa nói trước khi quay đi và trở về phòng mình. Tôi nghe tiếng cửa phòng của cậu ấy đóng lại nhưng tôi vẫn đứng trên hành lang như thể bị tê liệt, một loạt những suy nghĩ xẹt qua đầu tôi "Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình không lùi lại? Lỡ mình khiến cậu ấy cảm thấy không thoải mái thì sao? Liệu cậu ấy có tránh mặt mình không? Tại sao cậu ấy lại nhìn vào môi mình? Tại sao cậu ấy không lùi lại? Có lẽ nào cậu ấy ... cũng muốn hôn mình? Không, điều đó là không thể, đừng ngu ngốc nữa. Cậu ấy không cảm thấy vậy đâu. Nếu mình là Jennie unnie thì có thể còn mình... không đời nào. Có lẽ cậu ấy chỉ đang vui vì mình ổn thôi. Đúng vậy, chắc chắn là như vậy."

Tôi thở dài, lết thân mình trở về phòng. Ngồi phịch xuống giường, đắp chăn lại, tôi tìm Bangu ôm vào lòng. "Tại sao cậu lại làm vậy với tớ, Lisa?", tôi thì thầm, một giọt nước mắt chợt lăn dài trên má. Sau đó, tôi chìm vào một giấc ngủ sâu.

----

Tôi giật mình tỉnh giấc, nhìn ra cửa sổ thì bên ngoài trời vẫn còn tối đen, "Mấy giờ rồi nhỉ?". Tôi nói một cách uể oải rồi quyết định ngồi dậy. Dụi mắt, tôi nhìn quanh phòng cho đến khi nghe thấy tiếng chuông báo thức quen thuộc, "4 giờ sáng ... sao mình dậy sớm vậy..." Tôi tự hỏi mình nhưng vẫn bước ra khỏi giường rồi tiến vào bếp, lấy cho mình một cốc nước. Khi tôi bắt đầu uống bỗng có một giọng nói xuất hiện bên cạnh "Sao em dậy sớm thế?".

Tôi giật mình, phun hết nước vào mặt chị, "Wow Chaeng, thiệt vậy luôn?" Jisoo unnie nói trong khi đang lau đi số nước trên mặt chị ấy.

"CHỊ ĐANG LÀM GÌ Ở ĐÂY LÚC 4 GIỜ SÁNG VẬY LÀM EM SỢ MUỐN CHẾT HUHU?!" Tôi thì thầm rồi đưa hai tay lên ôm tim.

"À THÌ TẠI CHỊ KHÔNG THỂ LA LÊN LÚC NỬA ĐÊM LÀ 'HEY BITCH, JISOO ĐANG Ở ĐÂY' ", chị ấy thì thầm hét lại rồi thở dài bực bội. ( =))) hai người ngộ ghê )

"Em đưa khăn giấy cho chị được không?" Jisoo hỏi và tôi chỉ biết gật đầu rồi đưa chúng cho chị ấy, "Em xin lỗi unnie, chỉ là em sợ quá thôi, hic"

"Không sao đâu Chaengie", Jisoo khẽ cười nói với tôi khi đang lau lại mặt, "Xin lỗi vì đã làm em sợ."

"Sao chị dậy sớm vậy?" Tôi hỏi và chị ấy chỉ lắc đầu.

"Chị không ngủ được, còn em thì sao? Có vẻ như em đang suy nghĩ việc gì đó". Jisoo nói và tôi chỉ biết nhún vai.

"Không có gì đâu unnie", tôi nhìn xuống đất né tránh ánh nhìn của chị nhưng Jisoo bắt tôi phải đối mặt với chị ấy.

"Này, đừng làm vậy. Đừng giữ nó trong lòng, nếu có điều gì khiến em phiền lòng thì hãy nói với chị, chị luôn ở đây để lắng nghe em". Chị ấy nói với một tông nhẹ nhàng và nó chợt làm cho tôi nhớ lại tất cả mọi thứ. Tôi bật khóc.

Một vài giọt nước mắt tuôn ra từ mắt tôi nhưng Jisoo đã ngay lập tức lau đi rồi kéo tôi vào lòng khiến tôi bắt đầu nức nở, 'Chết tiệt sao mình lại yếu đuối như vậy chứ'

Tôi đã khóc một lúc lâu, Jisoo unnie liên tục xoa lưng an ủi tôi và chờ tôi nín hẳn.

Sau khi khóc xong, tôi lùi lại một chút, "Có chuyện gì vậy em?" Jisoo buồn bã hỏi, "Nói cho chị nghe đi."

"Em không thể unnie", tôi nhìn xung quanh, né tránh ánh mắt của chị. "Em không thể mạo hiểm vì chị có thể sẽ ghét em mất", tôi nói và cuối cùng tôi cũng nhìn vào mắt Jisoo để thấy chị ấy sốc thế nào.

"Chị sẽ không bao giờ ghét em đâu, tại sao em lại nói vậy chứ. Em giống như em gái nhỏ của chị vậy, chị không bao giờ có thể ghét em. Hãy nói với chị, nó sẽ làm cho em cảm thấy tốt hơn, chị hứa. Và nếu em muốn, chị sẽ cho em biết một bí mật, được không? "

"d-dạ" tôi sụt sịt và tiếp tục nói, "là Lisa ... em ... cậu ấy làm em đau lắm unnie. Cậu ấy ... tụi em ... tụi em đã từng rất thân thiết, chỉ cậu ấy và em. Là bạn thân. Là Chaelisa. N-nhưng bây giờ cậu ấy phớt lờ em và lúc nào cũng bên cạnh Jennie unnie. Chị đừng hiểu lầm, em rất quý Jennie unnie nhưng ... em ghen tị. Họ rất thân thiết, rất tình cảm, Lisa hôn má chị ấy mọi lúc và đó là điều mà cậu ấy đã từng làm với em. Ừm, có lẽ vì em đã giả vờ rằng em ghét cậu ấy hôn em nên cậu ấy không làm vậy nữa, nhưng sự thật là do em sợ. Em sợ những cảm xúc của mình. Em yêu cậu ấy ... hơn là một người bạn." Nói xong tôi nhìn lên Jisoo unnie, tưởng tượng rằng chị sẽ nhìn tôi với vẻ mặt kinh tởm nhưng thay vào đó chị ấy lại kéo tôi vào một cái ôm khác.

"Baby Chaeng đã yêu Limario ngốc nghếch của chúng ta rồi" chị ấy cười khúc khích.

"Yah! Unnie! Đừng có chọc em màaaa ~" Tôi nói với giọng nhõng nhẽo.

"Em thực sự đã nghĩ là chị sẽ ghét em chỉ vì vậy?" Jisoo hỏi và tất cả những gì tôi có thể làm là gật đầu, "Em yêu người em yêu và điều đó hoàn toàn không có gì là sai trái hết. Thành thật mà nói thì chị đã cảm nhận được em yêu cái đứa ngốc đấy rồi nhưng chị vẫn đợi đến ngày em tự nói với chị". Chị ấy nói với một nụ cười ấm áp.

"V-và chị không phiền chứ?"

"Hoàn toàn không"

"Cảm ơn unnie .... ỦA MÀ KHOAN, BỘ EM LỘ TỚI VẬY HẢ ?!" Tôi khẽ hét lên. Thật ra tôi cũng đã tự biết câu trả lời rồi. Tôi thậm chí đã lập một fan account trên Twitter để xem Blink đang làm gì, đương nhiên rồi, chắc chắn không phải để tôi stalk Chaelisa fanpage đâu mà... Ừ thì cũng có một tí, một tí xíu thôi. Nhưng thật sự tôi rất tò mò xem có còn ai ship chúng tôi vào thời điểm này không và đó cũng là lúc tôi phát hiện ra rằng đôi khi tôi thực sự quá lộ liễu rồi.

"Thôi... em đừng lo, chị chắc là không ai để ý đâu", Jisoo nói rồi cố gắng nháy mắt một cái... thật ra trông giống chị ấy buồn ngủ hơn bahahaha.

"Chị không nháy mắt được đâu unnie à, bahahaha", tôi nói trong khi vẫn đang ôm bụng cười. Khi cười xong, tôi hỏi Jisoo câu hỏi mà tôi đã nghĩ trong đầu kể từ khi tôi nói với chị ấy về Lisa, "Bí mật của chị là gì vậy?"

"Chị, ừm ... Chị đang crush một người" Jisoo nói một cách ngượng ngùng và tôi thấy má chị ấy ửng hồng một chút.

"Ai vậy?", tôi tò mò hỏi.

".....Jennie".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com