TruyenHHH.com

Trans Baesull Yeu Them Lan Nua

Hôm nay Jinsol lại đến quán cà phê muộn. Chuyện này tiếp diễn được một tuần rồi. Yoona thắc mắc tại sao nên nàng hỏi Jinsol gần đây có bận không.

"Mình làm giao hàng cho nhà hàng. Nhà hàng này khá nổi tiếng nên phải giao rất nhiều đơn trong ngày." Jinsol tự giải thích. "Sao cậu lại hỏi vậy? Nhớ khách hàng trung thành này sao?" Cô cười nham hiểm trêu chọc rồi nhận lại một cú đấm nhẹ vào ngực từ Yoona.

Cả hai tiếp tục nói chuyện, nhưng mỗi lúc Yoona làm đồ uống, Jinsol không nói gì để nàng có thể tập trung làm việc. Hôm nay vẫn còn bánh sừng bò nhưng Jinsol muốn thử các loại bánh ngọt khác do Yoona làm, nên cô đã hỏi chủ quán.

"Bánh bán chạy nhất ở đây là gì nhỉ?" Cô hỏi Yoona khi nàng quay lại với cốc choco nóng.

"Bánh quy chocolate đặc biệt này." Yoona nói đầy tự hào chỉ vào những chiếc bánh quy đặt cạnh bánh chocolate. Jinsol gật đầu, quyết định mua bánh quy.

Jinsol quyết định ở lại đến khi Yoona đóng cửa tiệm. Hôm nay cô muốn đưa nàng về nhà, hoặc có thể đi ăn nhẹ. "Tối nay Jihee có đến đón cậu không?" Jinsol hỏi. Cô thấy hơi ngại khi hỏi câu đó, không biết tại sao. Có lẽ vì cô cảm thấy mình như đang can thiệp vào mối quan hệ của người khác.

Yoona lắc đầu và hỏi cô tại sao.

"Tụi mình đi đâu đó không? Chắc chắn không uống rượu, nhưng ăn chút malatang nhé?" Jinsol không biết tại sao cô lại đề nghị Malatang, dẫu biết bản thân không thể chịu được vị cay, có lẽ vì Yoona thích nó.

Đôi mắt của Yoona mở to khi nàng nghe thấy 'malatang'. "Tụi mình có nên đi ngay không?!" Nàng phấn khích kêu lên và cởi tạp dề ra.

Sau khi cùng nhau dọn dẹp, họ đi ăn malatang.

"Yoona, đây." Jinsol nhẹ nhàng sửa lại tóc cho Yoona trước khi đội mũ bảo hiểm màu trắng cho nàng, thậm chí giúp nàng cài lại.

Jinsol vẫn nhớ Yoona từng nói với cô rằng nàng rất sợ đi xe máy và xe tay ga mỗi khi họ thấy ai đó lái xe máy bất cẩn trên đường với tốc độ tối đa.

"Mình biết cậu sợ và đây có thể là lần đầu tiên của cậu, nhưng mình sẽ cẩn thận. Chỉ cần ôm chặt mình và đừng buông ra, được không?" Jinsol trấn an Yoona trong khi vỗ vai nàng.

Nhưng làm sao cậu ấy biết mình sợ? Yoona tự hỏi mình.

Hai người lên chiếc xe tay ga màu trắng, Jinsol có thể nghe Yoona thì thầm 'cái này thật đáng sợ'.

"Yoona, mình ở đây. Ôm lấy mình đi. Đừng lo lắng, tụi mình đi nhé?" Jinsol nắm tay Yoona một lúc, dùng ngón tay cái xoa nhẹ giúp nàng bình tĩnh. Nghe Yoona đồng ý, cô nổ máy chạy đến chỗ ăn Malatang.

Trên đường đi, Yoona thực sự thích tận hưởng gió trời. Trời lạnh nhưng không quá lạnh. "Vui quá." Nàng hét lên khi ôm chặt Jinsol.

Jinsol cảm nhận được vòng tay của Yoona siết chặt lấy cô, không thể không mỉm cười, cũng thật sự rất vui vì Yoona hạnh phúc.

"Vui không? Mình tưởng cậu sợ." Jinsol trêu chọc cởi mũ bảo hiểm cho Yoona, cô giúp nàng sửa lại tóc để nàng trông xinh hơn, mặc dù nàng luôn xinh đẹp trong mắt Jinsol rồi.

Yoona hào hứng gật đầu. "Thực sự rất vui!" Nàng nói như một đứa trẻ với nụ cười tươi trên môi.

Khi Malatang được mang đến, Jinsol sợ ​​hãi nhìn màu đỏ trên đó. Cô nuốt nước bọt sợ hãi, rót một cốc nước lạnh chuẩn bị tinh thần.

Jinsol nhìn Yoona bình tĩnh ăn mà không có phản ứng gì, như thể ngay từ đầu đó không phải đồ ăn cay. Jinsol dũng cảm lấy một thìa đầy malatang cháy đỏ đưa vào miệng. Lúc đầu không cảm thấy gì cả, nhưng rồi sau 5 giây, vị cay xâm chiếm lưỡi cô. Cô bắt đầu đổ mồ hôi, uống cạn cốc nước vừa rót một phút trước.

"Jinsol... Đừng nói với mình là cậu không ăn được đồ cay nhé?" Yoona che miệng lại để không cho Jinsol thấy nàng đang cười.

Jinsol gật đầu. "Nhưng cậu rất thích malatang... với đồ cay..." Jinsol nói không rõ ràng vì vẫn đang thấy cay.

Yoona nhướng mày hỏi. "Sao cậu biết?"

"À cái đó... Mình nghe chị Haewon nói." Jinsol nói dối và ngừng ăn vì không chịu được cay.

Cô chỉ nhìn Yoona ăn malatang thoải mái với ánh mắt đầy ngưỡng mộ mỗi khi nàng nói rất ngon.

Jinsol quyết định đưa Yoona về nhà. Cô giúp nàng đội mũ bảo hiểm lần nữa, trong lúc đang sửa tóc cho Yoona, cô thấy bóng dáng quen thuộc đang đi về phía quầy bar cạnh nhà hàng phía sau Yoona. Jinsol nheo mắt lại để nhìn rõ và chắc chắn đó là Jihee, cùng một cô gái khác đang ôm lấy tay cô.

"Sao vậy?" Yoona hỏi, nàng định quay lại nhìn thì bị Jinsol ngăn lại.

"Đi thôi, nhanh lên nào." Jinsol cẩn thận giúp Yoona lên xe, cô lại nhìn Jihee trước khi rời đi.

Có người yêu rồi thì vào quán bar cùng cô gái khác làm gì? Jinsol tự hỏi mình. Nhưng cô không nghĩ nữa, tự nhủ có lẽ Jihee chỉ đi chơi với bạn thôi, giống như cô và Yoona.

Khi cả hai đến khu phố của Yoona, Yoona bối rối. Nàng không cho Jinsol biết địa chỉ nhà mình nhưng giờ đây hai người đã ở trước nhà nàng. "Jinsol, mình chưa nói cho cậu biết địa chỉ của mình. Làm sao cậu biết nhà mình? Đừng nói với mình cậu đang theo dõi-"

"Không phải như vậy!" Jinsol kịch liệt phủ nhận.

Yoona bắt đầu giữ khoảng cách khi cởi mũ bảo hiểm ra khỏi đầu. "Vậy thì tại sao?"

"Mình... Mình không biết liệu cậu có tin mình không, nhưng tụi mình... Tụi mình từng là bạn." Jinsol vẫn đội chiếc mũ bảo hiểm màu vàng trên đầu, cô trông như một tên ngốc với chiếc túi đeo chéo quấn quanh người, biểu cảm đó càng làm cô trông ngốc nghếch hơn.

Đột nhiên, cửa nhà mở ra, người phụ nữ quen thuộc với hai người cất tiếng. "Yoona, sao con lại la hét vào nửa đêm thế?" Có vẻ như bà vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu.

"Ồ? Là... Bae Jinsol đấy à?" Người phụ nữ ấy hỏi khi nhận ra Jinsol đang đứng trước cửa cạnh Yoona.

"Vâng... Con là Jinsol-" Ngay lập tức cô bị người phụ nữ đó ôm chặt.

Người phụ nữ trông rất phấn khích khi thấy Jinsol. "Đã lâu lắm rồi, Jinsol à! Con về khi nào thế? Sao không nói với dì? Ôi trời, đẹp với cao ráo hơn nhiều! Có phải vì hít khí trời châu Âu không?" Mẹ của Yoona không ngừng hỏi Jinsol, cô tưởng như tai mình chảy máu bởi chất giọng lảnh lót của bà.

"Dì Seol, con... con về cách đây một tháng. Xin lỗi vì đã không báo cho dì." Jinsol cười cười trả lời.

Yoona nhìn họ bối rối. "Mẹ, bây giờ ai mới là con gái của mẹ?" Nàng hỏi khi thấy mẹ của mình hoàn toàn phớt lờ mình mà chỉ chú ý tới Jinsol.

"Dì Seol, con phải đi đây. Bà của con đang đợi ở nhà, con xin lỗi. Khi nào có dịp con sẽ đến thăm dì, chúc dì ngủ ngon!" Jinsol cố trốn thoát khỏi bà Seol đang nắm tay cô.

Sau đó quay sang Yoona. "Cậu cũng vậy, Yoona. Ngày mai gặp lại. Nghỉ ngơi thật tốt, ngủ ngon nhé. Chúc ngủ ngon."

Giọng cô rất nhẹ nhàng, Yoona thề nàng có thể ngủ ngay tại chỗ.

"Tạm biệt dì Seol! Tạm biệt Yoona!" Jinsol chào tạm biệt hai mẹ con trước khi về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com