Tran Hon Phan 2
- Giáo sư Thẩm! Nếu sau này anh có con thì anh muốn nó tên là gì?- Triệu Vân Lan hỏi.
- Ừm...để xem nào...Thẩm...Thẩm Nguy...Lan- Thẩm Nguy vừa suy nghĩ vừa trả lời.
- Hả?
- Thẩm Nguy Lan- Anh khẳng định lại- Đó là tên con bé.
- Con bé? Anh muốn có con gái sao?
- Ukm. Tôi muốn có con gái để nó có thể đẹp như mẹ nó. Nó sẽ đẹp như một bông hoa đào trg xuân. Nếu anh có con gái thì anh muốn nó sinh ra trg khung cảnh nào?
- Mùa xuân, nơi có ñ cây hoa đào đang nở rộ.
Triệu Vân Lan đang ngồi trên chiếc ghế xoay, cùng nói chuyện vs Thẩm Nguy về cô con gái tương lai.
"Thẩm Nguy Lan, cô bé xinh đẹp như một bông hoa đào, đc sinh ra trg mùa xuân dưới ñ cánh hoa đào bay trg gió"___________Hơn 10 năm sau___________Đã hơn 10 năm rồi, chính xác là 12 năm kể từ ngày Thẩm Nguy chết. Ko khí cx cứ thế mà thay đổi. Cục điều tra đặc biệt có ñ con ng̀ mới, chỉ còn lại Uông Chuỷ, An Tán, Quách Trường Thành, Sở Thứ Chi, Đại Khánh và tất nhiên là Triệu Vân Lan. Ñ ng̀ kia thì đi theo con đg̀ của mk.Chúc Hồng giờ đã trở thành Đại Tộc Trưởng của bộ tộc á thú. Cô vẫn lưu giữ tình cảm dành cho sếp Triệu. Thẩm Nguy mất, cô nghĩ mk còn cơ hội. Cô lấy hết can đảm của mk mà thú nhận vs anh. Nhưng anh đã hoàn toàn từ chối vì bản thân ko có chút giáo động nào vs cô, anh ko muốn cô bị tổn thương. Cô thừa biết, trg tim anh từ lâu đã có hình bóng của 1 ng̀ đã đi xa, ng̀ ấy sẽ ko bao giờ trở về nhưng anh vẫn cố níu giữ chút hi vọng nhỏ nhoi đc gặp lại ng̀ ấy. Dù vậy, cô vẫn sẽ yêu anh, ko thay đổi, luôn cạnh anh và mong rằng sẽ có 1 ngày anh yêu cô.Còn Lâm Tĩnh thì trở thành 1 tiến sĩ tài ba, ñ thiết bị công nghệ lạ thường và ñ thí nghiệm đáng sợ. Cậu đc quyền sử dụng phòng thí nghiệm của sở điều tra. Cậu đc thoải mái ra vào, ko lo ai mắng.Uông Trưng, Tang Tán và lão Lí ko biết làm cách nào mà có thể sống lại. Uông Trưng và Tang Tán đc hồi sinh vs cơ thể ng̀ sống thay vì linh hồn, giờ họ có thể ra ngoài thoải mái mà ko lo ánh nắng mặt trời. 3 ng̀ hồi sinh làm cho ai nấy đều mừng rỡ, giống như họ có nhiều mạng vậy. Mọi ng̀ cảm ơn ng̀ đã giúp cho 3 ng̀ kia sống lại.Còn Triệu Vân Lan, anh chỉ nằm trên ghế sofa, gác chân lên bàn, miệng ngậm kẹo mút. Thi thoảng anh nằm trên đó mà suy nghĩ đâu đâu. Sau trận chiến lớn đó, chưa có 1 vụ án nào thêm vì ng̀ địa tinh ko thể đi lên hải tinh để gây họa nữa. Nhiệm vụ của sở điều tra là giải quyết ñ vụ án bất thường do ng̀ địa tinh gây ra. Ngoài việc đi đến sở điều tra chơi loanh quanh rồi ra ngoài dạo ra thì nơi đây chẳng làm gì cả. Sếp Triệu thì nằm nghịch điện thoại hay đọc báo là chính. Anh vẫn nhớ tới lời nói đó:"Dù có đi bất cứ đâu, thì tôi tin chắc rằng sẽ có 1 ngày chúng ta gặp lại". Trái tim Triệu Vân Lan luôn nhớ đến hình bóng của 1 chàng giáo sư trẻ tuổi, tuấn tú vs cặp kính tròn, khuôn mặt lạnh lùng nhưng rất dịu dàng vs anh. "Thẩm Nguy", cái tên lúc nào cx vang lên trg đầu Triệu Vân Lan. Ko lúc nào anh vứt bỏ đi cái hi vọng đc gặp lại ng̀ ấy.Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã gần 13 năm. Bây giờ là mùa xuân, ñ cây đào nở rộ, cánh hoa múa nhẹ trg gió, tạo nên 1 khung cảnh thơ mộng, mang đến cho mọi ng̀ cảm giác thoải mái. Mùa xuân là lúc sở điều tra nghỉ làm 2 tháng. Vì thế, trg đây rất yên tĩnh.---------------------------------Ngày 12 tháng 1 năm X...
15:43p.m...
__Tại sở điều tra đặc biệt__Lâm Tĩnh chạy từ phòng thí nghiệm ra, mừng rỡ khoe:
- Nè nè, tôi thành công rồi thành công rồi. Máy phát hiện năng lượng đen của tôi đã thành công thật rồi!
- Sao cơ?- Đại Khánh đang ngồi trên bàn ăn cá ngạc nhiên.
- Thật sao? Ko đùa đó chứ?- Triệu Vân Lan vội vứt tờ báo qua 1 bên, quay lại hỏi.
- Thật- Sở Thứ Chi từ đằng sau Lâm Tịnh bước ra nói
- Phải đó! Phải đó! Anh Lâm Tĩnh đã thử nghiệm trên ng̀ anh Sở rồi, phản ứng lại đó- Tiểu Quách đi bên cạnh lên tiếng.
- Thật thế thì hay quá! Hơn 10 năm qua cậu đã cố nghiên cứu và chế tạo ra bằng đc cái máy này lại 1 lần nữa, giờ thành công rồi. Chúc mừng! Chúc mừng!- Lão Lí vui vẻ vuốt ve Đại Khánh.
- Cảm ơn lão Lí- Lâm Tĩnh cười.
- Chúc mừng cậu nha.Uông Trưng cùng Tang Tán chúc mừng. Sếp Triệu vỗ tay gây sự chú ý.
- Vậy giờ thì...ăn mừng thôi.
- Có gì phải ăn mừng thế.- Chúc Hồng vào.
- Chúc Hồng! Chị xem, anh Lâm Tĩnh chế tạo thành công máy phát hiện năng lượng đen rồi- Tiểu Quách khoe
- Thật sao? Ko thể nào! Thật đáng ăn mừng công sức của cậu!- Chúc Hồng vỗ tay.
- Cảm ơn A Hồng
- Chúc Hồng, Đại Khánh, Tiểu Quách cùng Sở ca vs tôi đi mua đồ ăn và rượu bia về tối ăn mừng. Còn ñ ng̀ khác ở lại chuẩn bị đồ nấu ăn, chế biến.- Triệu Vân Lan phân việc
- RõTất cả cùng mỗi ng̀ việc, nhanh chóng làm tới tối....Trg sở điều tra, mùi thịt cá nướng thơm phức. Tiếng cười nói vui vẻ.
- Wa~! Thơm quá- Triệu Vân Lan cầm kẹo mút, ngửi món thịt nướng.
- Nào nào, cùng ăn thôi.- Lão Lí gặp từng miếng thịt đã chín ra, đặt ñ miếng mới vào
- Wooo! Hết sẩy!- Tiểu Quách vừa ăn vừa nói.
- Lâu lắm mới ăn cá nướng nha- Chú mèo đen Đại Khánh gặm ñ con cá nướng thơm ngonSếp Triệu ngồi ăn và nói chuyện vs Lâm Tĩnh và Chúc Hồng; Đại Khánh hóa thành mèo, vừa ăn vừa cảm nhận ñ cái vuốt ve nhẹ nhàng của lão Lí; Uông Trưng đút cho Tang Tán ăn; Tiểu Quách trò chuyện vs Thứ Chi, vừa ăn vừa nói. Ko khí thật ấy áp."Bịch, Cộp"...2 âm thanh phát ra từ phía ngoài đường cạnh cửa đã làm ngưng hết mọi hoạt động của mọi ng̀, thu hút sự chú ý.
- Cái gì thế?- Chúc Hồng hỏi
- Ko biết nữa. Ra xem xem.- Sếp Triệu đặt đũa xuống, cùng mọi ng̀ ra ngoài.Cánh cửa đc mở ra. Trời đang mưa, 1 cô gái trẻ đang nằm gục trć cửa.
- Này em gì ơi, ko sao chứ?- Triệu Vân Lan đỡ cô bé dậy, đặt trg lòng.
- Mau đưa cô ấy vào đi, trời đang mưa đấy, bị cảm giờ- Lão Lí vội nóiTriệu Vân Lan liền bế cô lên và đem vào trg. Đặt cô nằm lên sofa, đắp 1 cái chăn cho cô. Giờ mới để ý, cơ thể cô bé...rất nóng.
- Sốt rồi- Lâm Tĩnh sờ trán cô.
- Ủ cho cô bé đi...
- OkChúc Hồng nói chưa dứt câu, Triệu Vân Lan đã nhảy lên sofa ngồi, đặt cô bé lên đùi mk, đầu ngả vào ngực anh. Vân Lan choàng thêm áo cho cô, ôm cô vào lòng ủ.
- Sếp Triệu...con gái nhà ng̀ ta ko quen biết mà anh lại ôm như thế à?- Quách Trường Thành nói
- Thì còn ai ko?- Triệu Vân Lan trả lời.
- Này!- Đại Khánh nhìn ngắm cô gái 1 lúc, suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng.
- Sao?
- Tôi thấy...Cô gái này quen lắm nha- Cậu nói
- Cậu gặp rồi sao?
- Ko, tôi thấy cô ta giống 2 ng̀ nào đó...
- Ai?
- Chịu thôi, ko biết đc. Tôi thấy giống 2 ng̀ nào đó nhưng ko nhớ nổi là ai
- Haizzz...Mèo chết tiệt, cậu già quá rồi- Sếp Triệu chọc mèo đenMèo ta hếch mặt, ko thèm nếm xỉa đến.
Trời đã khua nên tất cả đều ngủ lại đây. Triệu Vân Lan thì ôm cô bé ngủ. Chúc Hồng ngả đầu vào anh. Đại Khánh cuộn tròn trg lòng lão Lí. Lâm Tĩnh ngồi ghế, gác chân lên bàn ngủ. Còn lại tựa vào nhau. Ngủ 1 mạch cho tới sáng.
- Ừm...để xem nào...Thẩm...Thẩm Nguy...Lan- Thẩm Nguy vừa suy nghĩ vừa trả lời.
- Hả?
- Thẩm Nguy Lan- Anh khẳng định lại- Đó là tên con bé.
- Con bé? Anh muốn có con gái sao?
- Ukm. Tôi muốn có con gái để nó có thể đẹp như mẹ nó. Nó sẽ đẹp như một bông hoa đào trg xuân. Nếu anh có con gái thì anh muốn nó sinh ra trg khung cảnh nào?
- Mùa xuân, nơi có ñ cây hoa đào đang nở rộ.
Triệu Vân Lan đang ngồi trên chiếc ghế xoay, cùng nói chuyện vs Thẩm Nguy về cô con gái tương lai.
"Thẩm Nguy Lan, cô bé xinh đẹp như một bông hoa đào, đc sinh ra trg mùa xuân dưới ñ cánh hoa đào bay trg gió"___________Hơn 10 năm sau___________Đã hơn 10 năm rồi, chính xác là 12 năm kể từ ngày Thẩm Nguy chết. Ko khí cx cứ thế mà thay đổi. Cục điều tra đặc biệt có ñ con ng̀ mới, chỉ còn lại Uông Chuỷ, An Tán, Quách Trường Thành, Sở Thứ Chi, Đại Khánh và tất nhiên là Triệu Vân Lan. Ñ ng̀ kia thì đi theo con đg̀ của mk.Chúc Hồng giờ đã trở thành Đại Tộc Trưởng của bộ tộc á thú. Cô vẫn lưu giữ tình cảm dành cho sếp Triệu. Thẩm Nguy mất, cô nghĩ mk còn cơ hội. Cô lấy hết can đảm của mk mà thú nhận vs anh. Nhưng anh đã hoàn toàn từ chối vì bản thân ko có chút giáo động nào vs cô, anh ko muốn cô bị tổn thương. Cô thừa biết, trg tim anh từ lâu đã có hình bóng của 1 ng̀ đã đi xa, ng̀ ấy sẽ ko bao giờ trở về nhưng anh vẫn cố níu giữ chút hi vọng nhỏ nhoi đc gặp lại ng̀ ấy. Dù vậy, cô vẫn sẽ yêu anh, ko thay đổi, luôn cạnh anh và mong rằng sẽ có 1 ngày anh yêu cô.Còn Lâm Tĩnh thì trở thành 1 tiến sĩ tài ba, ñ thiết bị công nghệ lạ thường và ñ thí nghiệm đáng sợ. Cậu đc quyền sử dụng phòng thí nghiệm của sở điều tra. Cậu đc thoải mái ra vào, ko lo ai mắng.Uông Trưng, Tang Tán và lão Lí ko biết làm cách nào mà có thể sống lại. Uông Trưng và Tang Tán đc hồi sinh vs cơ thể ng̀ sống thay vì linh hồn, giờ họ có thể ra ngoài thoải mái mà ko lo ánh nắng mặt trời. 3 ng̀ hồi sinh làm cho ai nấy đều mừng rỡ, giống như họ có nhiều mạng vậy. Mọi ng̀ cảm ơn ng̀ đã giúp cho 3 ng̀ kia sống lại.Còn Triệu Vân Lan, anh chỉ nằm trên ghế sofa, gác chân lên bàn, miệng ngậm kẹo mút. Thi thoảng anh nằm trên đó mà suy nghĩ đâu đâu. Sau trận chiến lớn đó, chưa có 1 vụ án nào thêm vì ng̀ địa tinh ko thể đi lên hải tinh để gây họa nữa. Nhiệm vụ của sở điều tra là giải quyết ñ vụ án bất thường do ng̀ địa tinh gây ra. Ngoài việc đi đến sở điều tra chơi loanh quanh rồi ra ngoài dạo ra thì nơi đây chẳng làm gì cả. Sếp Triệu thì nằm nghịch điện thoại hay đọc báo là chính. Anh vẫn nhớ tới lời nói đó:"Dù có đi bất cứ đâu, thì tôi tin chắc rằng sẽ có 1 ngày chúng ta gặp lại". Trái tim Triệu Vân Lan luôn nhớ đến hình bóng của 1 chàng giáo sư trẻ tuổi, tuấn tú vs cặp kính tròn, khuôn mặt lạnh lùng nhưng rất dịu dàng vs anh. "Thẩm Nguy", cái tên lúc nào cx vang lên trg đầu Triệu Vân Lan. Ko lúc nào anh vứt bỏ đi cái hi vọng đc gặp lại ng̀ ấy.Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó đã gần 13 năm. Bây giờ là mùa xuân, ñ cây đào nở rộ, cánh hoa múa nhẹ trg gió, tạo nên 1 khung cảnh thơ mộng, mang đến cho mọi ng̀ cảm giác thoải mái. Mùa xuân là lúc sở điều tra nghỉ làm 2 tháng. Vì thế, trg đây rất yên tĩnh.---------------------------------Ngày 12 tháng 1 năm X...
15:43p.m...
__Tại sở điều tra đặc biệt__Lâm Tĩnh chạy từ phòng thí nghiệm ra, mừng rỡ khoe:
- Nè nè, tôi thành công rồi thành công rồi. Máy phát hiện năng lượng đen của tôi đã thành công thật rồi!
- Sao cơ?- Đại Khánh đang ngồi trên bàn ăn cá ngạc nhiên.
- Thật sao? Ko đùa đó chứ?- Triệu Vân Lan vội vứt tờ báo qua 1 bên, quay lại hỏi.
- Thật- Sở Thứ Chi từ đằng sau Lâm Tịnh bước ra nói
- Phải đó! Phải đó! Anh Lâm Tĩnh đã thử nghiệm trên ng̀ anh Sở rồi, phản ứng lại đó- Tiểu Quách đi bên cạnh lên tiếng.
- Thật thế thì hay quá! Hơn 10 năm qua cậu đã cố nghiên cứu và chế tạo ra bằng đc cái máy này lại 1 lần nữa, giờ thành công rồi. Chúc mừng! Chúc mừng!- Lão Lí vui vẻ vuốt ve Đại Khánh.
- Cảm ơn lão Lí- Lâm Tĩnh cười.
- Chúc mừng cậu nha.Uông Trưng cùng Tang Tán chúc mừng. Sếp Triệu vỗ tay gây sự chú ý.
- Vậy giờ thì...ăn mừng thôi.
- Có gì phải ăn mừng thế.- Chúc Hồng vào.
- Chúc Hồng! Chị xem, anh Lâm Tĩnh chế tạo thành công máy phát hiện năng lượng đen rồi- Tiểu Quách khoe
- Thật sao? Ko thể nào! Thật đáng ăn mừng công sức của cậu!- Chúc Hồng vỗ tay.
- Cảm ơn A Hồng
- Chúc Hồng, Đại Khánh, Tiểu Quách cùng Sở ca vs tôi đi mua đồ ăn và rượu bia về tối ăn mừng. Còn ñ ng̀ khác ở lại chuẩn bị đồ nấu ăn, chế biến.- Triệu Vân Lan phân việc
- RõTất cả cùng mỗi ng̀ việc, nhanh chóng làm tới tối....Trg sở điều tra, mùi thịt cá nướng thơm phức. Tiếng cười nói vui vẻ.
- Wa~! Thơm quá- Triệu Vân Lan cầm kẹo mút, ngửi món thịt nướng.
- Nào nào, cùng ăn thôi.- Lão Lí gặp từng miếng thịt đã chín ra, đặt ñ miếng mới vào
- Wooo! Hết sẩy!- Tiểu Quách vừa ăn vừa nói.
- Lâu lắm mới ăn cá nướng nha- Chú mèo đen Đại Khánh gặm ñ con cá nướng thơm ngonSếp Triệu ngồi ăn và nói chuyện vs Lâm Tĩnh và Chúc Hồng; Đại Khánh hóa thành mèo, vừa ăn vừa cảm nhận ñ cái vuốt ve nhẹ nhàng của lão Lí; Uông Trưng đút cho Tang Tán ăn; Tiểu Quách trò chuyện vs Thứ Chi, vừa ăn vừa nói. Ko khí thật ấy áp."Bịch, Cộp"...2 âm thanh phát ra từ phía ngoài đường cạnh cửa đã làm ngưng hết mọi hoạt động của mọi ng̀, thu hút sự chú ý.
- Cái gì thế?- Chúc Hồng hỏi
- Ko biết nữa. Ra xem xem.- Sếp Triệu đặt đũa xuống, cùng mọi ng̀ ra ngoài.Cánh cửa đc mở ra. Trời đang mưa, 1 cô gái trẻ đang nằm gục trć cửa.
- Này em gì ơi, ko sao chứ?- Triệu Vân Lan đỡ cô bé dậy, đặt trg lòng.
- Mau đưa cô ấy vào đi, trời đang mưa đấy, bị cảm giờ- Lão Lí vội nóiTriệu Vân Lan liền bế cô lên và đem vào trg. Đặt cô nằm lên sofa, đắp 1 cái chăn cho cô. Giờ mới để ý, cơ thể cô bé...rất nóng.
- Sốt rồi- Lâm Tĩnh sờ trán cô.
- Ủ cho cô bé đi...
- OkChúc Hồng nói chưa dứt câu, Triệu Vân Lan đã nhảy lên sofa ngồi, đặt cô bé lên đùi mk, đầu ngả vào ngực anh. Vân Lan choàng thêm áo cho cô, ôm cô vào lòng ủ.
- Sếp Triệu...con gái nhà ng̀ ta ko quen biết mà anh lại ôm như thế à?- Quách Trường Thành nói
- Thì còn ai ko?- Triệu Vân Lan trả lời.
- Này!- Đại Khánh nhìn ngắm cô gái 1 lúc, suy nghĩ gì đó rồi lên tiếng.
- Sao?
- Tôi thấy...Cô gái này quen lắm nha- Cậu nói
- Cậu gặp rồi sao?
- Ko, tôi thấy cô ta giống 2 ng̀ nào đó...
- Ai?
- Chịu thôi, ko biết đc. Tôi thấy giống 2 ng̀ nào đó nhưng ko nhớ nổi là ai
- Haizzz...Mèo chết tiệt, cậu già quá rồi- Sếp Triệu chọc mèo đenMèo ta hếch mặt, ko thèm nếm xỉa đến.
Trời đã khua nên tất cả đều ngủ lại đây. Triệu Vân Lan thì ôm cô bé ngủ. Chúc Hồng ngả đầu vào anh. Đại Khánh cuộn tròn trg lòng lão Lí. Lâm Tĩnh ngồi ghế, gác chân lên bàn ngủ. Còn lại tựa vào nhau. Ngủ 1 mạch cho tới sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com