Tran Hon Mong Tuong Khong Doi Nguy Lan
2. Triệu Vân Lan chuyên làm công tác quan hệ đương nhiên sẽ đến buổi tiệc rượu, mà Thẩm Nguy thân là cố vấn thì càng không có lí do gì để vắng mặt. Giữa một đám đông, mùi hương hỗn độn, ánh đèn rực rỡ, trời nhá nhem tối, Thẩm Nguy Âu phục chỉnh tề bước lên sân khấu. Triệu Vân Lan đang tản bộ trong sân thì Thẩm Nguy đến. Y chỉ liếc một cái đã thấy hắn ngay lập tức. Thẩm Nguy thực sự đẹp đến chói mắt. Hắn mặc một bộ Âu phục màu xám đậm khá tinh xảo, trên cổ áo trắng tinh là chiếc cà vạt màu xanh ngọc được ủi thẳng và thắt kiểu Windsor. Quần dài ôm sát chân che khuất một phần giày da bóng lưỡng, hắn giơ tay đẩy gọng kính, đụng phải một cô gái bên cạnh đang muốn kết giao. Thẩm Nguy có vẻ khá chú trọng buổi tiệc rượu đêm nay. Chẳng hiểu sao, điều này khiến Triệu Vân Lan hơi đắc ý. Bộ Âu phục vô cùng hợp với Thẩm Nguy, hắn đứng ở cửa ra vào cởi áo ba- đờ-xuy mà cứ như trình diễn trên sân khấu, nổi bật đến mức làm lu mờ cả ngôi sao nam. Ánh mắt Thẩm Nguy xuyên thẳng qua hội trường nhìn y. Khoảnh khắc ấy Triệu Vân Lan không thể phủ nhận mình rung động, trái tim bị chọc nhẹ một cái đập thình thịch thình thịch. Thẩm Nguy muốn gặp y, Triệu Vân Lan lại không gấp gáp lắm. Buổi tiệc tối nay y cũng là một nhân vật có tiếng tăm đấy. Không phải y so sánh chức vị cao thấp hay gì, mà là Triệu Sở trưởng anh tuấn tiêu sái cuối cùng cũng có đất dụng võ. Mấy cô gái muốn nhảy cùng y gần như xếp thành hàng. Triệu Vân Lan vốn còn đang rất thoải mái, đáp ứng tới bảy, tám lần, mặt không đỏ, tim không đập, khiến càng nhiều cô gái vây quanh. Nhưng mà Thẩm Nguy vừa bước tới, chẳng hiểu sao Triệu Vân Lan cảm thấy không thích hợp, liền từ chối một cô nàng mắt to váy đỏ. Y vuốt ngực trực tiếp chọn một góc hội trường không ai tới gần mà đi. Thế này thì Thẩm Nguy cũng phải hiểu mà tìm đến. Triệu Vân Lan nghĩ, Thẩm Nguy thực sự thay đổi cả con người y. Dạng phụ nữ mặc váy lụa xanh trắng nhẹ nhàng phiêu dật, đi giày cao gót màu đen dây chéo y rất thích, nhưng bây giờ chẳng hứng thú mấy. Cả mấy buổi tiệc xa hoa, ngồi nhấm nháp ly rượu Pernod với đá y cũng không thèm đi nữa. Vì Thẩm Nguy, y tình nguyện sống đàng hoàng cho ra bộ dạng con người. "Vân Lan." Vừa nhắc Thẩm Nguy, hắn đã tới, Triệu Vân Lan lập tức đứng thẳng dậy. Y quay đầu lại, thấy Thẩm Nguy đứng giữa ranh giới tối và sáng, toàn thân mờ mờ ảo ảo, chỉ có hàng lông mày đẹp đẽ cau lại. "Chúng ta nói chuyện đi." ______________
Edit : Lycometis
Beta : Hayama_02_12Note : Part này ngắn quớ huhu =))
Edit : Lycometis
Beta : Hayama_02_12Note : Part này ngắn quớ huhu =))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com