TruyenHHH.com

Tran Chau Luc Bao Tran Quy Dang Yeu

Rất thương.

Thương đến nỗi chỉ mong mọi người luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Không cần gì nhiều hơn.

Ngoài một thế vô ưu.

Vô lo, và vô nghĩ.


Không phải đầu tiên, nhưng chắc chắn sẽ là cuối cùng, các trân quý đáng yêu.



——
Vân quang dương rạng, tâm thức bộn bề ngổn ngang.
Nhớ người khi đó.
Nhưng liệu, người còn nhớ ta?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com