Tr Song Tren Dao Hoang Cung Dong Bon
"À mà, anh hai tao đang ở đâu đấy? Tao đi thăm! Sẵn nói sự thật luôn cho ổng đỡ đau lòng!"Y/n hút hết ly trà sữa, chẹp miệng đứng dậy vươn vai"Thăm gì?""Đi thăm anh tao!!" - Y/n chớp chớp mắt."Về phòng nè cưng? Đừng có mơ tưởng đến việc được đi ra ngoài!""Bà mày thích mơ tưởng đó làm gì nhau?"Y/n chống nạnh, mặt hất lên trời nhướng nhướng mày nhìn Sanzu. Ai chứ với hắn là nó không nói chuyện bình thường được, ngáo ngáo với hắn riết thành quen rồi.Kiếm chuyện với tội phạm là một bộ môn nguy hiểm, nhưng nó kích thích vl!!!"Cưng... Đừng tưởng tôi chiều rồi muốn làm gì thì làm!! Nhà là phải nóc!!! Đi về phòng!!""Nóc cái con mẹ mày!!! Nãy giờ cứ xưng cưng cưng nghe sến quá!""Cãi?""Cãi đấy!! Làm gì nhau??"Hai người bắt đầu cãi nhau ỏm tỏi lên, Kokonoi âm thầm đưa điện thoại lên chụp một tấm ảnh đanh đá của nó, quay sang hỏi Ran."Này Ran!! Thằng Sanzu bộ quên là Y/n trước mắt là Y/n thế giới khác à?""Ai biết!! Sanzu nó khùng đó giờ!""Áaaa!! Cứu tao cái!!!""Mẹ mày!! Tuy hơi điêu nhưng bà mày từng vật lộn thắng Izana đấy nhá!! Mày tuổi l-""Y/n!! Không có nói tục!"Takeomi bất lực cắt ngang lời nó, nhìn hai đứa trước mặt thật sự muốn rút súng ra bắn mẹ đi cho khỏe tổ chức.Nó đang ngồi trên người hắn, một tay nắm đầu một tay thụi liên tục vào bụng Sanzu."Ồ....múi bụng à?? Săn chắc đó!! Nhưng mà vào tay tao rồi thì sáu múi cũng bị tao làm cho đéo còn múi thôi!""Hự!! Còn đứng nhìn?? Cứu tao coi!!! Ặc!!! Đừng có chơi ngắt ti!!!"Bạn bè chí cốt gặp chuyện, mình nên đứng cười và chụp lại làm kỉ niệm."Há há...ặc ặc!! Lần đầu tiền tao thấy thằng Sanzu bị đè ra đánh như con!""Phải chụp lại!""Mày còn dám xích tao lại nữa không?!""Dạ không...""Tốt! Còn mấy người?? Có ý kiến gì về chuyện này không?"Y/n đứng dậy, nghiêng đầu, mắt lướt sang những người đang đứng xung quanh.Ánh nhìn ấy khiến mọi người không nhịn được mà lạnh sống lưng.Chẳng lẽ đây là ánh mắt của người vật lộn thắng Izana sao??Nố nồ sai rồi!!Đây là ánh mắt của một con nghịch ngu đéo sợ trời đéo sợ đất, chọc toàn thứ dữ, bị người ta lườm nguýt nên học lỏm được vài ánh mắt máu lạnh ác quỷ."Không ý kiến!!""Đừng trốn là được!""Thế cho tao gặp anh hai!!""Y/n này....anh kể cho em nghe chuyện này!"______________________"Nà ní??? Mắc gì nói tao chết rồi?! Khốn nạn thế?""Ơ kìa?! Ai lại chửi chồng mình như vậy chứ??"Người ra sáng kiến này là Ran, hiện tại cũng đang cố gắng giải thích cho nó hiểu."Bọn tôi đều yêu em, nhưng vì thân phận tội phạm nên chả ai chấp nhận, vì thế mà mới chọn cách tung tin rằng em đã chết... Và bắt cóc em!"Y/n càng nghe càng cảm thấy nó ảo ma, đứng dậy một hơi đi về phía cánh cửa dẫn ra thế giới bên ngoài."Tao muốn gặp mọi người ở thế giới này!!! Đừng cản tao!""Đừng mà!!""Tao nói cho nghe nè! Anh trai tao tao có quyền gặp, mắc gì cản?""Nhưng mà tụi tôi không thích!""Không thích cũng kệ tụi mày! Đó là quyền của tao!! Né ra nhanh!!! Nên nhớ tao là Y/n trên đảo hoang chứ không phải Y/n toxic!"Cả bọn lúc này mới ái ngại né qua một bên, họ còn rén khi nhìn quả đầu rối nùi và gương mặt bầm dập của Sanzu, nó thở hắt ra một hơi đưa tay về phía cửa, đột nhiên bị Mikey kéo lại."Y/n à... Em thân thiết với tất cả... Tôi khó chịu...""Mikey... Vậy mày có hiểu cho Draken khi mà anh ấy mất em gái không?? Mày hiểu mà!! Mày có hiểu cái cảm giác người mình yêu thương mất đi không?? Đừng ích kỉ nữa!! Nhá?? Tao sẽ không bao giờ bỏ mày đâu!"Mikey mím môi, hắn thích cách nó nhẹ nhàng vỗ về mình như thế, trong lòng mềm nhũn ra.Cuối cùng không nắm chặt tay nó nữa mà thả lỏng ra, quay sang nói với Kokonoi."Đưa em ấy đi gặp draken....""Vâng, boss!""Hì... Mikey ngoan lắm nè!"Xoa xoa đầu Mikey, tâm trạng tốt sắp được ra ngoài nên hôn chụt vào môi hắn, hí hửng đi ra ngoài cùng Kokonoi.Sanzu còn đang xuýt xoa phần bụng bị nó đánh, giờ thấy một màn trước mắt liền cảm thấy uất ức trong lòng."Ê tụi mày... Y/n nói chuyện với boss nhẹ nhàng quá mà sao tới tao là em ấy đánh như con vậy??"Mikey lúc này xoay đầu lại, nở một nụ cười khinh."Tại tụi mày ngu!""..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com