Tr Ayame Nhiem Vu Tu Nguyen
Ngồi chơi với hai ebe không được bao lâu thì Mitsuya cũng đã nấu xong,mùi hương thơm ngát bay đến từng ngõ ngách trong căn nhà.Khiến chính cô,người sáng giờ chẳng bỏ vì vào bụng cũng thấy cồn cào vô cùng.Nhanh chóng vào trong dọn bát đũa tiếp cậu ta,mặc dù là khách nhưng Ayame đã quá thân thuộc với nơi này nên cũng chẳng kiêng nể gì mấy.Sau khi xong xuôi,tôi liền lên tiếng gọi hai cục bông ebe xuống ăn.Chắc nãy giờ vẫn đang chăm sóc mái tóc hư tổn của cô nàng búp bê kia theo lời chỉ dẫn của tôi nhỉ.Vì ngày trước cũng từng là một người nghiện búp bê y như mấy bà chị mê shotacon vậy.Nhưng giờ nghĩ lại tôi thấy mình quá ư là stupic đi,nên đã quyết định giấu nhẹm cái quá khứ xấu hổ đó đi.Ôi trời không có gì để bàn cãi với tay nghề tuyệt hảo của đại nhân mitmama nữa.Thật sự bấy giờ cô không hề muốn hé miệng nửa lời để tập trung thưởng thức cao lương mĩ vị nhưng nhìn những ánh mắt đang mong chờ kia ayame đành nói lên suy nghĩ của mình về những món ăn bling bling trước mặt cô."Ngon lắm nha, Taka-chan đúng là hoàn hảo quá đi""Pft cậu thích là được rồi""Mana ăn cái này đi nè""Dạ em cảm ơn chị đẹpp"Một bầu không khí tưởng chừng như là một gia đình hoàn hảo.Nhưng xin đừng hiểu lầm!
(Không hiểu lầm mới lạ)Khi đã ăn xong ,với tư cách là một người có lễ độ thì Ayame này sẽ đi rửa bát coi như cảm ơn công lao to lớn vì đã nấu cho cô một bữa ăn tuyệt vời như vậy.Cô đã phải vật lộn bằng miệng với Mitsuya nhiều lần thì cậu ta mới cho cô được rửa bát mà cậu ta phải rửa chung nữa.Đôi lúc tôi còn không thể tin được trên đời này có người như Mitsuya Takashi=)QUÁ HOÀN HẢO!Nếu bạn cần một anh chàng nhẹ nhàng,dịu dàng,ân cần hay một người yêu gia đình,biết nấu ăn,có gu thẩm mĩ,biết may vá hoặc một người mạnh mẽ,táo bạo,badboiz Mitsuya Takashi có tất!!Đôi lúc nếu ayame không có tâm lý vững vàng chắc chắn sẽ đổ gục trước cái con người đó,nhớ lại cái quả tóc mullet của cậu ta trong truyện ở kiếp trước làm bao nhiêu fan girl rụng trứng,haizz ai biểu đẹp làm mẹ gì không biết nữa.
Ngôi thứ nhất:AyameQuá khứ...Lần đầu tôi gặp Takashi là ở một công viên vắng người lúc hoàng hôn.Cậu ta với một vẻ mặt đượm buồn trên gương mặt,tôi thắc mắc vì đã khá muộn rồi tại sao vẫn còn có người ở đây.Tôi tiến gần cậu trai đó,có vẻ cậu ta còn chả thèm để ý tôi nữa.Khi đó tôi vừa bước ra từ cửa hàng tiện lợi cách đó không xa lắm.Tôi giơ lên trước mặt cậu ta một cây kẹo mút vị dâu mà tôi rất thích."Nè cho cậu đó"Cậu trai đó có vẻ khác ngạc nhiên khi nhìn thấy người đối diện.Ngập ngừng nhận lấy cây kẹo mút trên tay tôi mà không nói gì.Hình như cậu ta có tâm sự khó nói thì phải,xét theo ngoại hình thì không phải nhà khá giả gì mấy,gương mặt sắc nét dù số tuổi chỉ mới có một chữ số,mà nhìn cậu ta tầm tuổi tôi ấy nhỉ,chắc là..."Cậu bỏ nhà đi à?""S-sao cậu biết?"Cậu ta trong rất ngạc nhiên khi tôi biết được chuyện đó,cũng dễ đoán quá đi chứ,đúng là con nít mà.Dễ thương ghê!!"Um thì tôi đoán thôi,ai ngờ trúng...Mà cậu tên gì thế?""Mitsuya Takashi,cứ gọi tôi là Mitsuya,còn cậu?""Kishita Ayame,cậu gọi tôi là gì cũng được.Hân hạn được làm quen"Tôi đứng dậy,rời khỏi chiếc xích đu bên cạnh cậu ta.Xoa mái tóc màu tím bồng bềnh ấy."Này mau về nhà đi,chắc chắn sẽ có người lo cho cậu lắm đó Misuya,đừng dại dột như thế"Rồi tôi mỉm cười nhẹ nhìn biểu cảm của người trước mặt.Tôi quay lưng lại vừa đi vừa nói."Nếu có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại,nhớ về nhà sớm đấy nhé"Đúng thế...nếu có duyên ắt sẽ gặp lạiTôi và cậu ta thật sự đã có duyên đấy haha.Ngày mà Ken-chin giới thiệu người bạn mới cho Mikey và chúng tôi.Tôi và cậu ta nhìn nhau,tôi biết cậu ta nhận ra tôi vì cái biểu cảm ngạc nhiên vl đó ai mà chả nhận ra cho được."Cậu là Mitsuya Takashi nhỉ,chúng ta có duyên thật đấy,rất vui vì được làm bạn với cậu,Mitsuya""Um cảm ơn vì ngày hôm đó nhé,tôi vẫn chưa cảm ơn đàng hoàng đã để cậu đi như vậy rồi,rất vui vì được làm bạn với cậu Aya-chan"
....
Ngôi thứ nhất: MitsuyaNgày đó cô ấy đã nói như thế với tôi...."Này mau về nhà đi,chắc chắn sẽ có người lo cho cậu lắm đó Misuya,đừng dại dột như thế""Nếu có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại,nhớ về nhà sớm đấy nhé"Nụ cười nhẹ nhàng,dịu dàng đó làm trái tim tôi ngừng một nhịp.Cô ấy với mái tóc trắng ngang vai,làn da trắng nõn nhìn tôi với ánh mắt chân thành,sau khi hoàn hồn thì cô ấy đã rời đi mất rồi.Ngày tôi gặp lại Ayame tôi chắc chắn chúng tôi đã có duyên rồi.Tôi sẽ tận dụng nó một cách triệt để!Nhất định!
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
(Không hiểu lầm mới lạ)Khi đã ăn xong ,với tư cách là một người có lễ độ thì Ayame này sẽ đi rửa bát coi như cảm ơn công lao to lớn vì đã nấu cho cô một bữa ăn tuyệt vời như vậy.Cô đã phải vật lộn bằng miệng với Mitsuya nhiều lần thì cậu ta mới cho cô được rửa bát mà cậu ta phải rửa chung nữa.Đôi lúc tôi còn không thể tin được trên đời này có người như Mitsuya Takashi=)QUÁ HOÀN HẢO!Nếu bạn cần một anh chàng nhẹ nhàng,dịu dàng,ân cần hay một người yêu gia đình,biết nấu ăn,có gu thẩm mĩ,biết may vá hoặc một người mạnh mẽ,táo bạo,badboiz Mitsuya Takashi có tất!!Đôi lúc nếu ayame không có tâm lý vững vàng chắc chắn sẽ đổ gục trước cái con người đó,nhớ lại cái quả tóc mullet của cậu ta trong truyện ở kiếp trước làm bao nhiêu fan girl rụng trứng,haizz ai biểu đẹp làm mẹ gì không biết nữa.
Ngôi thứ nhất:AyameQuá khứ...Lần đầu tôi gặp Takashi là ở một công viên vắng người lúc hoàng hôn.Cậu ta với một vẻ mặt đượm buồn trên gương mặt,tôi thắc mắc vì đã khá muộn rồi tại sao vẫn còn có người ở đây.Tôi tiến gần cậu trai đó,có vẻ cậu ta còn chả thèm để ý tôi nữa.Khi đó tôi vừa bước ra từ cửa hàng tiện lợi cách đó không xa lắm.Tôi giơ lên trước mặt cậu ta một cây kẹo mút vị dâu mà tôi rất thích."Nè cho cậu đó"Cậu trai đó có vẻ khác ngạc nhiên khi nhìn thấy người đối diện.Ngập ngừng nhận lấy cây kẹo mút trên tay tôi mà không nói gì.Hình như cậu ta có tâm sự khó nói thì phải,xét theo ngoại hình thì không phải nhà khá giả gì mấy,gương mặt sắc nét dù số tuổi chỉ mới có một chữ số,mà nhìn cậu ta tầm tuổi tôi ấy nhỉ,chắc là..."Cậu bỏ nhà đi à?""S-sao cậu biết?"Cậu ta trong rất ngạc nhiên khi tôi biết được chuyện đó,cũng dễ đoán quá đi chứ,đúng là con nít mà.Dễ thương ghê!!"Um thì tôi đoán thôi,ai ngờ trúng...Mà cậu tên gì thế?""Mitsuya Takashi,cứ gọi tôi là Mitsuya,còn cậu?""Kishita Ayame,cậu gọi tôi là gì cũng được.Hân hạn được làm quen"Tôi đứng dậy,rời khỏi chiếc xích đu bên cạnh cậu ta.Xoa mái tóc màu tím bồng bềnh ấy."Này mau về nhà đi,chắc chắn sẽ có người lo cho cậu lắm đó Misuya,đừng dại dột như thế"Rồi tôi mỉm cười nhẹ nhìn biểu cảm của người trước mặt.Tôi quay lưng lại vừa đi vừa nói."Nếu có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại,nhớ về nhà sớm đấy nhé"Đúng thế...nếu có duyên ắt sẽ gặp lạiTôi và cậu ta thật sự đã có duyên đấy haha.Ngày mà Ken-chin giới thiệu người bạn mới cho Mikey và chúng tôi.Tôi và cậu ta nhìn nhau,tôi biết cậu ta nhận ra tôi vì cái biểu cảm ngạc nhiên vl đó ai mà chả nhận ra cho được."Cậu là Mitsuya Takashi nhỉ,chúng ta có duyên thật đấy,rất vui vì được làm bạn với cậu,Mitsuya""Um cảm ơn vì ngày hôm đó nhé,tôi vẫn chưa cảm ơn đàng hoàng đã để cậu đi như vậy rồi,rất vui vì được làm bạn với cậu Aya-chan"
....
Ngôi thứ nhất: MitsuyaNgày đó cô ấy đã nói như thế với tôi...."Này mau về nhà đi,chắc chắn sẽ có người lo cho cậu lắm đó Misuya,đừng dại dột như thế""Nếu có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại,nhớ về nhà sớm đấy nhé"Nụ cười nhẹ nhàng,dịu dàng đó làm trái tim tôi ngừng một nhịp.Cô ấy với mái tóc trắng ngang vai,làn da trắng nõn nhìn tôi với ánh mắt chân thành,sau khi hoàn hồn thì cô ấy đã rời đi mất rồi.Ngày tôi gặp lại Ayame tôi chắc chắn chúng tôi đã có duyên rồi.Tôi sẽ tận dụng nó một cách triệt để!Nhất định!
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com