Tr Alltakemichi Abo Nuong Chieu Cuc Cung Be Bong Cua Cac Anh
Xin chào các độc giả thân yêu của tôi. Tôi không biết các bạn yêu tôi không nhưng tôi rất yêu mọi người vì vậy muốn báo cho các độc giả của tôi chính là sắp tới sẽ ngược hơi dài vì vậy mong các tình yêu hãy chuẩn bị tâm lý một chút nhé. Yêu ❤.________________________- Có anh không?Hắn khụy chân xuống trước mặt cậu. Cậu nghe rõ câu hỏi cười một cái:- Có. Tất nhiên là có rồi. Hắn đưa tay lên sờ lên má em. - Được. Chỉ cần có anh là được. - A~ Anh không...giận em sao?Em bối rối khuôn mặt tối sầm lại như muốn khóc:- Không! Anh không giận em. Em yêu ai đó là việc của em huống hồ em lại là Omega trội vì vậy yêu nhiều người là điều đương nhiên. Anh chỉ cần biết trong tâm em có anh là được, anh chỉ cần vậy thôi. Em nghe rõ từng chữ từng chữ một từ miệng hắn nói ra. Em vui mừng không khóc lên nổi:- Ừm. Em cười một cái. Nụ cười này khiến hắn yên tâm hơn rất là nhiều không còn buồn phiền nữa. Bên ngoài phía cửa sổ:- Chíu...!!! BÙM!!!- CHÍU...!!! BÙM!!!Những ngọn pháo hoa được bắn thằng lên trời. Đúng rồi hôm nay đã là tết rồi còn gì. Nhanh quá nha. Chưa gì đã hết một năm rồi. Dưới những ánh sáng le lói của những ngọn pháo hoa có một cặp đôi đang hôn nhau dưới đó. Không lãng mạn như trong phim nhưng với họ nụ hôn này là thật, trái tim họ hướng về nhau cũng là thật...Sáng hôm sau...Kisaki lờ mờ con mắt tỉnh dậy. Hắn nhớ lại vụ hôm qua em chọi cái cặp vô mặt hắn rồi hắn bất tỉnh mà ngủ luôn đến tận sáng. Hắn tức giận nha, tự dưng ngủ vào lúc quan trọng như thế này. Hắn vươn vai thật cao, cả đêm nằm ngủ ở trong nhà bếp cái lưng được vươn ra nghe thấy một tiếng rắc:- Dậy rồi à?Một giọng nói trầm bổng cất lên. Hắn quay đầu về phía giọng nói đó, là em. Em đang nấu cái gì đó. - Thấy anh ngủ ngon quá nên em không lỡ. Đi rửa mặt đi rồi ăn sáng. Em cười. Hắn gật đầu tiến lại gần em hôn lên má em rồi chúc buổi sáng. - Gọi Hanma dậy dùm em nhé. Anh ấy trên phòng em đó. Em nói vọng ra bếp. Hắn đang đi về nhà tắm đột nhiên khựng lại. Trên phòng em? Hôm qua hai đứa tụi nó ngủ chung với nhau sao? Cái tên Hanma này là thừa cơ hội quá rồi còn gì nữa. Hắn hậm hực bỏ lên phòng em nhanh chóng, đá mạnh vào cái cửa đến độ muốn phá luôn nó. Tên Hanma kia đang say giấc nồng nghe tiếng động liền bừng tỉnh. Kisaki hậm hức bước vào phòng hắn túm cổ áo Hanma chửi:- Địt mẹ!!! Mày dám thừa cơ hả?Hanma ngơ ngác: - Cái gì?Kisaki: - Cái cái con mẹ mày nữa. Nói!!! Hôm qua làm gì ẻm rồi tao đã bảo là tao với mày chung cơ mà. Con mẹ nó thằng chó này, tao không nể mày bạn thân tao mà đánh mày đâu đấy. Hanma: - Êy bạn ơi, bạn hiểu nhầm rồi. Kisaki: - Hiểu nhầm cái lờ. Nói!!! Mày làm gì rồi?Hanma: - Có làm gì đâu. Hôm qua tao chỉ ngỏ lời mà thôi. Kisaki: - Thật?!Hanma: - Cái địt mẹ tao nói điêu mày bao giờ à?Kisaki buông cổ áo ra rồi nhẹ giọng:- Xuống ăn sáng.- Cmn! Mày mới nắm cổ áo ông đây. Ông cho mày chết. Michi!!!!Nói rồi Hanma túm cổ tay Kisaki đặt lên cổ mình rồi gọi tên em. - Mày điên à Hanma?Kisaki khó hiểu giựt tay ra lúc này em đã mở cửa phòng ra và thấy Kisaki bóp cổ Hanma. - Kh...khoan đã Michi. Hiểu nhầm rồi, là hắn...hắn mà....Kisaki cố giải thích. Em đen mặt lại bước đến gần Kisaki. - Mi...michi...không phải đâu tại hắn tay cầm tay anh thôi...Bất giác trong khoảnh khắc đó em cúi đầu xuống đặt lên môi Kisaki một cái hôn thật nhẹ nhàng vỏn vẻn 2s. - Công bằng nhé. Giờ ăn sáng thôi. Em cười khì khì rồi xuống dưới để trên phòng một người xì khói một người mãn nguyện. Sau khi ăn sáng xong xuôi thì hai người họ đã trở về nhà nấy. Em cũng chuẩn bị ghé qua siêu thị mua ít đồ một chút. Hí hoáy lựa những món đồ cần thiết. - Haizzz...để coi...Em thở dài một cái lựa sữa. Em đang đứng ở quầy bán sữa. Đột nhiên có một người con trai cao hơn cậu một chút da ngăm ngăm đen phải đúng rồi đó. Hắn ta đang đứng lựa vài hộp sữa thì nhìn thấy em cũng đang lựa và rồi 4 mắt chạm nhau. Em nhìn hắn, hắn nhìn em. Em nghiêng đầu hình như người này là ai thế nhỉ? Quen lắm. Em cố rặn trí nhớ ra và phát giác ra người này chính là:- IZANA?!!!- hửm?Hắn khó hiểu nhìn em. Nữa, em lại lỡ thốt lên rồi. Em vội bịt miệng lại rồi nhanh chóng chọn đài vài hộp rồi bước đi lẹ. Để lại hắn đứng đó chẳng biết chuyện gì xảy ra nữa. Em lê cái thân nặng trịch về nhà, sắp lại mấy đồ dùng cá nhân xong thì em liền muốn có hứng thú hẹn Hina đi chơi cho khuây khỏa đầu óc. Em không có muốn gọi gì đến các anh ấy nữa. Em thay một cái áo hoodie lam và chiếc quần thun nhỏ nhắn rồi bước ra đường. Đường hôm nay vắng tanh vắng ngắt như trên cái trái đất này chỉ còn mình em vậy. Em vừa đi vừa thời dài ngao ngán. Khi nào mới hết cái ngày chủ nhật nhỉ. Chán chết mất luôn. Chẳng hiểu làm sao em lại đi đến chỗ hẹn Hina lâu ơi là lâu. Đang bước đi trên con phố nhỏ thì em bất chợt nhìn thấy một hình ảnh đó là những người con trai và một người con gái đang đứng trước mặt cậu vui đùa với nhau. Họ đang đứng trước mặt cậu khoảnh khắc này thời gian như ngưng đọng lại không thể trôi đi nổi nữa tim em đau thắt đến quằn quại, đây là các anh đây mà, vậy ra các anh đã có người mới rồi. Rốt cuộc em là ai với họ đây. Rốt cuộc em là cái gì?!!! Em nắm chặt ngực mình nhìn các anh. Các anh ngẩn người thì em. Mikey bước nhanh lại gần em- Micchi? Em...em về khi nào?Em lùi xuống không muốn để hắn đụng chạm vào mình. Em sợ hắn đụng một cái là có một nghìn câu hỏi dành cho các anh trả lời. Em xoay lưng bỏ đi quên không tặng các anh một câu:- Chúng ta chẳng còn là gì của nhau nữa rồi. Câu nói này như một phát súng bắn thẳng vào não của các anh. Em muốn chấm dứt với họ sao? Cô gái đứng bên cạnh họ liền khó hiểu mới lên tiếng:- Ai vậy các anh?- A, đ...đây là bạn anh thôi...Ồ. Bạn! Đúng rồi. Bạn mà. Kazutora thốt lên một câu rất hay. Em khẽ nhếch mép:- Ừ! Chúng ta chỉ là bạn thôi cô không cần lo vậy thì từ giờ cái tình bạn này chấm dứt từ đây. Tạm biệt!!!Em quay lưng bỏ đi để cả bọn ngơ ngác nhìn bóng lưng em đi. - Mày bị điên là Kazutora!!!Baji quát:- Tao làm gì?Hắn ta nghiêng đầu không hiểu:- Sao mày lại nói là bạn? Nói như vậy chẳng khác nào con dao đâm vào em ấy!!! Draken mắng. Kazutora cáu lên rồi nói:- Mày còn bảo sai với tao à? Em ấy về rồi. Bọn mày cũng biết rõ như thế mà địt mẹ còn đi chơi với con gái khác còn bắt gặp em ấy chúng mày nghĩ em ấy sẽ nghĩ gì?!!!- Nhưng ít ra tao không nói em ấy là bạn!!!Chifuyu túm cổ áo Kazutora nói. Kazutora đẩy hắn ra chửi rủa cả bọn:- Cho dù tụi mày có nói không phải đi chăng nữa cũng không chứng minh được rằng bọn mày xem em ấy là bạn tình đâu!!! Mấy tuần nay chúng mày chỉ quan tâm con nhỏ đó còn bắt tao đi chơi với con nhỏ đó. Địt mẹ bố mày đi chết chứ đéo bao giờ đi chơi cũng cái con nhỏ này.!!!Cả bọn đột nhiên im lặng không nói gì như khẳng định đây chính là sự thật. Kazutora lại chửi thêm một câu nữa:- Em ấy có mệnh hệ gì ông đây giết chết chúng mày. Bọn mày như cái lờ!!! Sống sai với em ấy không biết bao nhiêu lần. CÚT ĐI!!! Chửi xong một trận hắn giận hắn bỏ đi. Cả bọn đứng ở đó cũng chầm chậm rời đi. Lúc này cô gái ấy thốt lên:- Các anh! Cả đám nhìn cô:- Em...em xin lỗi, vì sự xuất hiện của em...hức...các anh...hức cãi nhau...em...em xin lỗi...Cô khóc nức nở. Cả đám khuyên an cô:- Không phải lỗi của em. Mitsuya vỗ vai cô nói. - Được rồi, đừng khóc. Bọn anh xót. Peyan lên tiếng. Khoảnh khắc này có một vài nhân vật lửa lỗ đốp đốp đứng trước mặt cô chính là đội trưởng phiên đội 5 và phó phiên đội 5. Là Sanzu và Mucho, Sanzu túm tóc cô lên rồi nói, hắn ta gỡ cả khẩu trang đang đeo như một kẻ điên chửi rủa:- Con đĩ!!! Mấy hôm nay tao ngứa mắt với mày lắm rồi mày biết không?- Sanzu!!! Mikey hậm hực bước đến đẩy tay Sanzu ra mà che chắn cho cô. - Rina không làm gì mày. Sao mày dám?Sanzu bất ngờ. Hắn lại đi bảo vệ cái con nhỏ đó. Sanzu đau lòng nghiến răng ken két:- Boss!!! Vậy Takemichi là gì?Sanzu hỏi cả bọn. Cả bọn rơi vào trạng thái im lặng. Thấy cả đám im lặng, Mucho và Sanzu bỏ đi. Như vậy là đã hiểu rồi, không cần nói gì thêm nữa. Sau khi các anh về nhà thấy trong trái tim họ đều đau thắt đến kỳ lạ. Rina là em gái song sinh với Pachin vì Pa đã vào tù nên các anh có nhiệm vụ săn sóc Rina. Rina là đứa con gái mạnh mẽ và xinh đẹp cực kỳ huống chi cô còn là một Omega quyến rũ. Các anh vốn dĩ biết em đã về rồi nhưng vì bận đi chơi với Rina nên họ chưa có thời gian. Nhưng cái vấn đề quan trọng họ cần lời giải đáp đó là: "Các anh có yêu em không?"
Tui chả biết tui vừa viết cái méo gì nữa. Má ôi nó phèn dữ :(((
Tui chả biết tui vừa viết cái méo gì nữa. Má ôi nó phèn dữ :(((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com