Tqtp Mdts Httc Neu Tu Chan Gioi Co Internet
Hôm nay cái hệ thống chó chết kia lại bắt đầu khiến Thẩm Thanh Thu tức đến phát điên. Vốn tưởng rằng cái thế giới tu chân 4.0 kia đã là quá lắm rồi nhưng lần này nó lại khiến y một lần nữa thật sự muốn đập con mẹ nó cái thiết lập quái quỷ kia mà!!!!Thẩm Thanh Thu đờ mặt nhìn bảng hiệu trước mặc mình ghi ngắn gọn vỏn vẹn chỉ có ba chữ "Mặc Hương Quán." Y quay đầu đưa ngón giữa vào cái bảng xanh chết tiệt kia nói: "Hệ thống các ngươi là đang muốn làm gì đây? Đang yên lành ở Huyễn Hoa Cung cùng tên đại ma đầu nhõng nhẽo kia lại đưa ta và Lạc Băng Hà đến đây làm gì?"Hệ thống bỗng nhiên vang lên liệt ra một loạt danh sách cùng dòng chữ rất thân thương mà nói:[Xin chúc mừng quý ngày đã trở thành một trong những người tâm điểm nhất ở newtizen Tu Chân Giới hiện nay. Đây là một cuộc hội ngộ giữa các vị ưu tú khác không chỉ có riêng mình ngài, hãy cùng họ uống trà đàm đạo và hoàn thành nhiệm vụ được giao nhé o(≧▽≦)]Cái rắm!Thẩm Thanh Thu còn chưa kịp buông lời chửi rủa đã bị tiếng gọi quen thuộc từ sau lưng ngắt ngang."Sư tôn, người đang làm gì thế?"Thẩm Thanh Thu giật phắt mình quay người lại cầm quạt che mặt, cố gắng tỏ ra vẻ điềm đạm thường ngày ho khan nói:"Không có gì, chẳng qua đang tò mò xem giữa một rừng trời hoang vu như thế này lại xuất hiện một quán nước nhỏ."Lạc Băng Hà đưa tay lấy đi ngọn lá trên tóc mai của Thẩm Thanh Thu rồi mỉm cười nói: "Người nói đúng, nơi này thật có chút lạ lẫm. So với những quán nước ở nơi của chúng ta thì trông nó có vẻ đơn giản và mộc mạc hơn nhiều."Thẩm Thanh Thu bị hắn chiếm tiện nghi cũng không muốn nói nữa, bỗng nhiên từ phía sau lưng hai bọn họ lại phát ra vài tiếng nói âm thanh vụn vặt.Cả hai người quay đầu liền trông thấy một người cột tóc đuôi đỏ sau lưng lại là đạo bào trắng tinh cùng cổ cầm được quấn sau lưng. Hai người bọn họ vừa đi vừa nói trông có vẻ rất hợp ý, một tên thì nói luyên thuyên không có điểm dừng, một người chỉ im lặng nhìn người kia rồi gật đầu thuận ý.WOC! Hai người căn bản khác nhau một trời một vực như vậy cũng có thể đứng chung với nhau sao? Nhưng nhìn cử chỉ thân mật của hai người họ thì có lẽ hình như là mối quan hệ đó chứ?Thẩm Thanh Thu nhíu mắt nhìn kĩ lại một chút hình như nhận ra hai tên kia đang tiến tới trước mình.Đậu má là Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ trong top bộ BL hot nhất hiện nay của hội chị em mà!Ngụy Vô Tiện vừa đi vừa nói, ung dung tới mức vừa nhìn thấy phía bên này Thẩm Thanh Thu cùng Lạc Băng Hà thì vẫy tay như đã quen từ lâu."Ấyyy! Hai vị huynh đài này hình như chúng ta có kết bạn trên cái hộp sắt kia đúng không? Hình như huynh là cái tên dài ngoằng khó đọc đó hả?"Thẩm Thanh Thu giật giật khóe môi chỉ gật đầu cho qua nhưng trong tâm lại có chút bức bối.Cái gì mà khó đọc? Tên nhóc nhà ngươi không biết được cái tên hãng thương hiệu đó ở thời đại của ta nổi tới mức nào đâu !!!!Lam Vong Cơ quan sát hai người kia nháo nhào rồi đưa mắt chăm chú nhìn Lạc Băng Hà, Lạc Băng Hà cũng nhìn y. Hai bên đều khác hẳn với Ngụy Vô Tiện cùng Thẩm Thanh Thu chỉ là một sự im lìm khó đoán.Lam Vong Cơ vẫn cư xử theo lễ nghi, chấp tay cúi đầu chào họ. Lạc Băng Hà cũng thuận thế mà làm theo mang khí chất có chút nghiêm túc khiến Thẩm Thanh Thu một bên này nhìn có chút buồn cười.Ra vẻ cái gì chứ, ở bên ta thì suốt ngày khóc lóc như thiếu nữ thôi.Đúng lúc này lại có thêm một tiếng nói cất lên: "Thật ngại quá, các vị đạo hữu cũng vô tình bị đưa đến nơi này sao?"Cả bốn người họ quay đầu nhìn lại thấy từ trong tản cây một thân hồng y cùng bạch y bước ra. Thẩm Thanh Thu vẫn còn đang load não thì Ngụy Vô Tiện hớn hở chạy tới ôm chầm Tạ Liên cười lớn:"Ahaha, không phải là Tạ Liên đây sao? Nhớ ta không? Là vị bằng hữu kết bạn với ngươi trên thứ kì quái kia nè!"Tạ Liên ngây ra một lúc rồi cười hỏi: "Là Ngụy Vô Tiện đúng không? Cảm ơn huynh đã dạy ta nấu món canh gà ớt nhé, thật sự rất biết ơn huynh."Ngụy Vô Tiện nghe như vậy liền đắc ý gật đầu sau đó hỏi: "Thế đã có ai nếm thử món ăn đó chưa?"Tạ Liên gãi gãi đầu cười gượng: "À...Tam Lang đã thử rồi đúng chứ."Tạ Liên ngước đầu nhìn Hoa Thành một bên, ánh mắt hắn cứ chăm chăm nhìn vào tay Ngụy Vô Tiện đang ôm cổ y có chút không vui. Ngụy Vô Tiện nhìn ra biểu tình của cái tên đầu gỗ kia liền bĩu môi nói: "Này thái độ của ngươi khi gặp người khác là vậy đó hả?"Lam Vong Cơ: "Ngụy Anh, không được vô lễ."Ngụy Vô Tiện nghe thấy đạo lữ của mình gọi liền không thèm để ý Hoa Thành nữa, kéo theo Tạ Liên bước tới nhập bọn cùng bọn người kia.Hoa Thành lúc này uất ức nhìn Tạ Liên tỏ vẻ thương tâm, rõ ràng huynh là của ta cơ mà!!!Lúc này bỗng nhiên ba hệ thống xuất hiện giữa đám người bọn họ rồi nói:[Hoan nghênh các vị đã đến với buổi tiệc gặp mặt top những tâm điểm của Tu Chân Giới. Đây là cuộc hội ngộ giao lưu làm quen với nhau, mỗi bên đều sẽ có ba nhiệm vụ được giao và bắt buộc phải hoàn thành theo nó.]Ngụy Vô Tiện: "Gì chứ? Lại còn phải bắt làm nhiệm vụ nữa sao?"Thẩm Thanh Thu: "Từ chối làm."Hệ thống: [Trước tiên, xin mời các vị cùng bước vào quán trà. Bên trong đã chuẩn bị sẵn bánh và trà để thưởng thức.]Bọn họ làm theo chỉ dẫn của hệ thống bước vào bên trong, không gian cũng không quá rộng lớn nhưng lại đủ cho ba nhà bọn họ cùng ngồi giữa bàn tiệc.Thẩm Thanh Thu chọn một góc ngồi xuống, đưa tay định ngoắt Lạc Băng Hà ngồi cạnh mình thì báo hiệu của hệ thống vang lên:[Các vị xin hãy ngồi đối diện với người mình đã đi chung]Cái đệt, đừng nói bây giờ thêm cái luật bắt ép người như thế này nữa nhé?Như vậy ba người Thẩm Thanh Thu, Ngụy Vô Tiện cùng Tạ Liên ngồi một bên đối diện bọn họ là Lạc Băng Hà, Lam Vong Cơ cùng Hoa Thành. Bầu không khí này có chút ngột ngạt, hệ thống đột nhiên reo lên:[Bây giờ để bắt đầu khai tiệc, đây là một số câu hỏi phóng vấn các vị. Mong mọi người hãy trả lời theo nhéo(≧▽≦)]Thẩm Thanh Thu cảm nhận có cảm giác không lành. Trước bàn bỗng nhiên hiện lên một cái hộp nhỏ, bên trong là những mẩu giấy đã được gấp lại.Theo quy luật, mỗi người bọn họ sẽ lấy một tờ giấy bên trong hộp đó và hỏi người đã được định sẵn phải trả lời trong giấy. Ngụy Vô Tiện nghe trò chơi như vậy cảm thấy có chút hứng thú liền xưng phong là người bốc đầu tiên.Lúc hắn mở tấm giấy ra, đã hiện vài dòng chữ.Hãy hỏi Thẩm Thanh Thu: "Ngươi sợ nhất điều gì?"Ngụy Vô Tiện ngẩng mặt nhìn Thẩm Thanh Thu một cái rồi cười hỏi: "Thẩm huynh, huynh sợ nhất điều gì thế?"Thẩm Thanh Thu bất động, con mẹ nó câu hỏi nghe có vẻ rất bình thường nhưng chẳng lẽ nói là mình sợ cái bản Xuân Sơn Hận kia được truyền bá khắp cả chân giới hay sao?Y vẫn mỉm cười nói: "Ta hả...chẳng sợ gì cả."Hệ thống đột nhiên báo động đỏ: [Đáp án không chính xác.]Mẹ nó!!!! Còn chơi cả trò chống gian lận à????Ngụy Vô Tiện cầm mảnh giấy phẩy phẩy với Thẩm Thanh Thu cười hì hì nói: "Thẩm huynh, có phải huynh nên thành thật hơn một chút không?"Thẩm Thanh Thu cầm quạt che miệng, cả mặt xám đen, Lạc Băng Hà nhìn y như vậy có chút lo lắng. Đột nhiên y hít hơi thật sâu rồi nói:
"Ta sợ nhất là Xuân Sơn Hận."Lạc Băng Hà cứng đơ.Cả phòng im lặng, Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên cười phá lên: "Ha ha ha, Thẩm huynh không phải chứ là cái bản nhạc xếp đầu diễn đàn đó sao?"Tạ Liên ngẩng ngơ một lúc rồi nói: "Ta nhớ không nhầm lúc sáng vừa mới xuất bản ra thêm một khúc mới hình như là..."Thẩm Thanh Thu chắn ngang hét lên: "Ohh no baby~ please don't say!!!"Hoa Thành nhìn dáng vẻ của Thẩm Thanh Thu thêm dầu vào lửa cười nói:"Thanh Thu huynh, nếu đã sợ hãi như vậy thì nên ra tín hiệu cầu cứu đi."Thẩm Thanh Thu ngớ người hỏi: "Tín hiệu cầu cứu gì cơ?"Không phải là SOS đó chứ?Ngụy Vô Tiện chống cằm: "À ý của vị hồng y kia là câu nói cầu cứu đang nổi nhất trên mạng bây giờ á hả?"Hoa Thành gật đầu: "Đúng, là nó."Ngụy Vô Tiện: "Ta biết nè, à để xem nói sao nhỉ. Vong Cơ huynh, huynh còn nhớ không?"Lam Vong Cơ sắc mặt vô cảm: "Ét ô ét."Phụt.Ngụy Vô Tiện thật sự là nín nhịn hết nổi rồi, mẹ nó cứu với!!! Cái mặt kia mà cầu cứu người khác giữa vạn biến như thế chắc cũng không ai dám cứu y đâu !!!!"Ha ha ha ha, Lam Trạm huynh đừng có dùng cái biểu cảm đó nói ta thật sự nhịn cười không nổi rồi."Thẩm Thanh Thu nhìn cái tình huống trước mắt thật sự là muốn hồn bay phách lạc rồi. Tại sao một người ở thế kỷ 21 như y lại không bắt kịp trending hơn người cổ đại là sao chứ?Lượt tiếp theo lại chỉ điểm Thẩm Thanh Thu, y cũng không có thời gian nghĩ ngợi liền bốc lên một tờ giấy...Sau đó mặt mày của y khó coi đến mức người ta nhìn vào cũng khiếp đảm. Thẩm Thanh Thu nhìn Tạ Liên rồi gượng hỏi:"Ngươi....có thể chịu đựng lúc làm đó là bao lâu?"Tạ Liên: "Hả???"Mẹ ơi cái câu hỏi hốc búa gì thế này, hệ thống mày còn có lương tâm không hả? Nhìn Tạ Liên ngây ngô như thế lại ra một câu hỏi xấu hổ thế này thiệt là muốn để cái tên hồng y kia đi chung với y đòi mạng mình mà!Tạ Liên vẫn còn chưa định thần lại, Hoa Thành bỗng nhiên thông linh cho y khiến mặt Tạ Liên đỏ ửng."Câu hỏi này...có thể cho qua không?"Ngụy Vô Tiện: "Gì chứ? Ở đây toàn người cùng cảnh không cần phải ngại đâu, ngươi mau nói đi."Tạ Liên rối túng: "Ta...ta.."Ngụy Vô Tiện hỏi: "Ngươi không nói, chẳng lẽ ngươi bị bất lực hả?"Cả phòng con mẹ nó trầm ngâm.Lam Vong Cơ như đồng cảm thấu hiểu cho Tạ Liên, chỉ buông nhẹ một câu: "Thật đáng để suy ngẫm."Lạc Băng Hà cùng đồng lòng gật đầu. Riêng chỉ có Hoa Thành nhìn Tạ Liên đang chờ đợi câu trả lời của y.Tạ Liên hết cách đành hét lên: "Đúng vậy! Ta bị bất lực!"Hoa Thành lúc này trên mặt hiện một vết nứt rõ rệt, hắn như bị chao đảo bởi câu nói chém đinh chặt sắt của y.Ngụy Vô Tiện vỗ vai Tạ Liên nói khẽ: "Không sao, con người ai mà chẳng có nỗi khổ tâm riêng."Tạ Liên: "A?"Lượt tiếp theo là Lam Vong Cơ, y cầm mảnh giấy lên sau đó nhìn Lạc Băng Hà hỏi:"Ngươi từng đọc xuân cung đồ bao giờ chưa?"Phụt...."Thẩm Thanh Thu đang hớp một ngụm trà, bị câu hỏi cùng cái vẻ mặt liệt của Lam Vong Cơ làm y phun ra. Mặc dù không phải là người bị hỏi nhưng mà vấn đề nhạy cảm này người bình thường có thể hỏi một cách thản nhiên như vậy sao?Lạc Băng Hà cũng không chịu thua gì trả lời luôn: "Rồi."Lam Vong Cơ cùng Hoa Thành phút chốc nhìn hắn.Hoa Thành: "Bản lĩnh lắm."Lam Vong Cơ gật đầu tán thành.Thẩm Thanh Thu thật sự muốn ngất tới nơi rồi, câu hỏi đầu tiên vẫn còn tạm ổn bây giờ lại đi quá xa. Chủ yếu liên quan tới thể loại R18, vậy mà bọn họ lại bàn luận hứng thú tới như vậy.Không đúng! Ở đây căn bản chỉ có y cùng Tạ Liên ngượng ngùng, Ngụy Vô Tiện cùng ba tên kia rất đồng tâm hợp ý!Ngụy Vô Tiện ngươi mẹ nó đừng nói nữa, ngươi có hiểu cho nỗi lòng của những người cúc nở hoa như bọn ta không hả?????Bản nhạc hentai chưa đủ hay sao, bây giờ lại thêm mấy cái này!-------------- CÒN TIẾP ----------------Tác giả: Bản thảo này tui viết hồi 1 năm trước rồi mà quên đăng nên những cái trend mấy bạn đọc nó xa lắc xa lơ rồi hic. Thôi thì coi như là chương mở đầu lại sự xà lơ của tui nhe🥲
"Ta sợ nhất là Xuân Sơn Hận."Lạc Băng Hà cứng đơ.Cả phòng im lặng, Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên cười phá lên: "Ha ha ha, Thẩm huynh không phải chứ là cái bản nhạc xếp đầu diễn đàn đó sao?"Tạ Liên ngẩng ngơ một lúc rồi nói: "Ta nhớ không nhầm lúc sáng vừa mới xuất bản ra thêm một khúc mới hình như là..."Thẩm Thanh Thu chắn ngang hét lên: "Ohh no baby~ please don't say!!!"Hoa Thành nhìn dáng vẻ của Thẩm Thanh Thu thêm dầu vào lửa cười nói:"Thanh Thu huynh, nếu đã sợ hãi như vậy thì nên ra tín hiệu cầu cứu đi."Thẩm Thanh Thu ngớ người hỏi: "Tín hiệu cầu cứu gì cơ?"Không phải là SOS đó chứ?Ngụy Vô Tiện chống cằm: "À ý của vị hồng y kia là câu nói cầu cứu đang nổi nhất trên mạng bây giờ á hả?"Hoa Thành gật đầu: "Đúng, là nó."Ngụy Vô Tiện: "Ta biết nè, à để xem nói sao nhỉ. Vong Cơ huynh, huynh còn nhớ không?"Lam Vong Cơ sắc mặt vô cảm: "Ét ô ét."Phụt.Ngụy Vô Tiện thật sự là nín nhịn hết nổi rồi, mẹ nó cứu với!!! Cái mặt kia mà cầu cứu người khác giữa vạn biến như thế chắc cũng không ai dám cứu y đâu !!!!"Ha ha ha ha, Lam Trạm huynh đừng có dùng cái biểu cảm đó nói ta thật sự nhịn cười không nổi rồi."Thẩm Thanh Thu nhìn cái tình huống trước mắt thật sự là muốn hồn bay phách lạc rồi. Tại sao một người ở thế kỷ 21 như y lại không bắt kịp trending hơn người cổ đại là sao chứ?Lượt tiếp theo lại chỉ điểm Thẩm Thanh Thu, y cũng không có thời gian nghĩ ngợi liền bốc lên một tờ giấy...Sau đó mặt mày của y khó coi đến mức người ta nhìn vào cũng khiếp đảm. Thẩm Thanh Thu nhìn Tạ Liên rồi gượng hỏi:"Ngươi....có thể chịu đựng lúc làm đó là bao lâu?"Tạ Liên: "Hả???"Mẹ ơi cái câu hỏi hốc búa gì thế này, hệ thống mày còn có lương tâm không hả? Nhìn Tạ Liên ngây ngô như thế lại ra một câu hỏi xấu hổ thế này thiệt là muốn để cái tên hồng y kia đi chung với y đòi mạng mình mà!Tạ Liên vẫn còn chưa định thần lại, Hoa Thành bỗng nhiên thông linh cho y khiến mặt Tạ Liên đỏ ửng."Câu hỏi này...có thể cho qua không?"Ngụy Vô Tiện: "Gì chứ? Ở đây toàn người cùng cảnh không cần phải ngại đâu, ngươi mau nói đi."Tạ Liên rối túng: "Ta...ta.."Ngụy Vô Tiện hỏi: "Ngươi không nói, chẳng lẽ ngươi bị bất lực hả?"Cả phòng con mẹ nó trầm ngâm.Lam Vong Cơ như đồng cảm thấu hiểu cho Tạ Liên, chỉ buông nhẹ một câu: "Thật đáng để suy ngẫm."Lạc Băng Hà cùng đồng lòng gật đầu. Riêng chỉ có Hoa Thành nhìn Tạ Liên đang chờ đợi câu trả lời của y.Tạ Liên hết cách đành hét lên: "Đúng vậy! Ta bị bất lực!"Hoa Thành lúc này trên mặt hiện một vết nứt rõ rệt, hắn như bị chao đảo bởi câu nói chém đinh chặt sắt của y.Ngụy Vô Tiện vỗ vai Tạ Liên nói khẽ: "Không sao, con người ai mà chẳng có nỗi khổ tâm riêng."Tạ Liên: "A?"Lượt tiếp theo là Lam Vong Cơ, y cầm mảnh giấy lên sau đó nhìn Lạc Băng Hà hỏi:"Ngươi từng đọc xuân cung đồ bao giờ chưa?"Phụt...."Thẩm Thanh Thu đang hớp một ngụm trà, bị câu hỏi cùng cái vẻ mặt liệt của Lam Vong Cơ làm y phun ra. Mặc dù không phải là người bị hỏi nhưng mà vấn đề nhạy cảm này người bình thường có thể hỏi một cách thản nhiên như vậy sao?Lạc Băng Hà cũng không chịu thua gì trả lời luôn: "Rồi."Lam Vong Cơ cùng Hoa Thành phút chốc nhìn hắn.Hoa Thành: "Bản lĩnh lắm."Lam Vong Cơ gật đầu tán thành.Thẩm Thanh Thu thật sự muốn ngất tới nơi rồi, câu hỏi đầu tiên vẫn còn tạm ổn bây giờ lại đi quá xa. Chủ yếu liên quan tới thể loại R18, vậy mà bọn họ lại bàn luận hứng thú tới như vậy.Không đúng! Ở đây căn bản chỉ có y cùng Tạ Liên ngượng ngùng, Ngụy Vô Tiện cùng ba tên kia rất đồng tâm hợp ý!Ngụy Vô Tiện ngươi mẹ nó đừng nói nữa, ngươi có hiểu cho nỗi lòng của những người cúc nở hoa như bọn ta không hả?????Bản nhạc hentai chưa đủ hay sao, bây giờ lại thêm mấy cái này!-------------- CÒN TIẾP ----------------Tác giả: Bản thảo này tui viết hồi 1 năm trước rồi mà quên đăng nên những cái trend mấy bạn đọc nó xa lắc xa lơ rồi hic. Thôi thì coi như là chương mở đầu lại sự xà lơ của tui nhe🥲
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com