Touken Ranbu Nhat Ky Saniwa
*
Shinano chạy, chạy mãi. Bao quanh honmaru là một kết giới lớn, vì dạo này Thoái Sử Quân nổi lên mạnh mẽ, nên saniwa mới mất công dựng kết giới to đùng như thế. Vì thế, Shinano không thể rời khỏi honmaru, tránh xa thúc thúc đáng ghét.
Bặm môi giận dỗi, Shinano dừng lại, òa khóc thật to. Bao nhiêu ấm ức trào lên, hòa thành nước mắt lã chã trên khuôn mặt đáng yêu.
Shinano nhớ lại lý do vì sao cả hai cãi nhau...
'Saniwa đã họp các tantou lại, phổ biến cho tụi nhỏ kế hoạch tác chiến lần này tại Kyoto.
Khu vực vốn chỉ dành cho kiếm lớn, nay lại xuất hiện map đêm, cần tới kiếm nhỏ. Không thể như sự kiện Ikedaya, lần này không thể dựa vào uchigatana, vì những người mạnh đều đã kiwame, đang trong kì huấn luyện.
Tantou cũng cần luyện, nhưng thời gian ngắn hơn, có thể giải quyết map 7-4 sớm hơn chờ uchigatana luyện xong. Tam đại Tantou: Sayo, Yagen và Aizen đã có sẵn trong đội hình, chỉ cần ba người nữa. Shinano vô cùng hào hứng, chắc chắn bản thân sẽ được đi.
Ai ngờ, ba tantou được chọn lại là: Midare, Imanotsurugi và Houchou. Phải, là Houchou đấy. Thằng bé còn về sau Shinano đấy, tại sao lại được chọn?
Nghĩ mãi không ra, tới tận lúc về phòng, lại thấy Houchou đang ăn vụng snack, Shinano thật sự bực mình, định xông vào đánh em trai thì bị Nakigitsune giữ lại. Cậu lắc đầu, ý muốn Shinano dừng lại nhưng Shinano đâu có chịu, nhất quyết đòi đánh Houchou. Cãi vã nổ ra'
"A, thôi bỏ đi. Thúc kiểu gì cũng nói với Ichi-nii, rồi ảnh lại mắng mình cho coi. Trốn đi một lúc cho ảnh nguôi đã"
Shinano bĩu môi, ngó quanh coi đây là đâu. Là cánh đồng hoa hướng dương, ở giữa có một cái nhà (?) gỗ mà nhóc và Sadamune hay lên đó nghịch. Trời đang mưa nữa, trú tạm chờ ngớt mưa rồi về nào.
Ngồi trên sàn gỗ khô ráo, Shinano vén áo, làm gói kẹo rơi ra. Là nhóc lấy của Houchou, không được đánh chứ có không được lấy kẹo đâu, nên nhóc cứ lấy thôi.
Ăn kẹo nào.
*
Mưa càng lúc càng to. Gió thổi làm mưa tạt vào trong chòi, bắn vào người lạnh thấu xương, cảm giác như bị kim châm. Shinano nhăn nhó nghĩ, sờ sờ sau lưng xem có ướt quá không.
Sờ mãi vẫn không thấy tí vải khô nào, lại thêm tiếng gào của saniwa là sắp có bão, cất bớt đồ ở ngoài đi, Shinano biết nhóc tiêu thật rồi.
Giấy bạc gói kẹo cọ vào nhau, nghe sột soạt sột soạt. Trời tối, gió lại mạnh, Shinano sợ hãi cuộn tròn trên sàn gỗ. Nhóc rất sợ bóng tối, giữa lúc mưa bão như này phải ở một mình lại càng sợ hơn.
"Shinano"
"Á á á, ma ơi đi đi, thịt Shinano ăn hổng có ngon đâu!"
Nhóc la toáng lên, tiếp tục ôm đầu run lẩy bẩy, hoàn toàn quên mất Ma Nữ của Nikkari, cứ nghĩ tới mấy con ma trong phim kinh dị. Trông tụi nó kinh lắm.
"Shinano, là ta"
Nakigitsune vỗ nhẹ vào đầu thằng bé, tay cậu vừa ướt vừa lạnh, làm nhóc Shinano nhảy dựng lên.
"Á, đừng làm rối tóc con chứ...! Midare giết con mất!"
"Muốn không rối thì đội mũ vào, Shinano"
Nakigitsune khẽ cười, cài nút áo mưa cho Shinano. Chẳng biết từ bao giờ, cậu đã mặc cho Shinano chiếc áo màu xanh mà thằng bé ưa thích. Dù của nhóc cũng cầm theo luôn.
Thúc là nhất mà!
Shinano cười toe toét, ôm Nakigitsune, mặc cho gió rít bên tai và mái tóc đỏ xù tung. Midare ở đâu bỗng tỏa ra sát khí, làm Houchou sợ hãi núp sau Yagen lần nữa.
"Về thôi"
Mặc dù mặc áo mưa nhưng cả hai vẫn ướt như chuột lột, chắc tại vì mưa to quá. Shinano òa khóc khi thấy Ichi-nii ở cửa, giang tay chào đón mình. Dụi mặt vào áo Ichi-nii, Shinano lí nhí:
"Em xin lỗi, Ichi-nii, vì đã làm anh lo lắng"
"Ừm, em không sao là tốt rồi. Đi tắm cho ấm đi"
"Sau đó uống sữa đi nhé, anh để ở bếp đó" - Yagen bảo, với một tay túm Midare lại để con bé không nhảy vào "ăn thịt" em trai.
Ơ, thế còn Nakigitsune?
"Thúc, con xin lỗi vì đã cãi lại người"
Shinano ngồi ngay ngắn trước Nakigitsune, với Kogitsunemaru đang quằn quại vì ăn phải đồ Azuki nấu phía sau.
"Con có cái này muốn tặng người. Là con tình cờ nhặt được nó, nhưng nó rất hợp với người. Thúc tha thứ cho con nha? Đi mà thúc?"
Shinano đưa ra một chiếc nhẫn bạc, mặt đá là hình con cáo, nhanh nhảu đeo vào ngón áp út của Nakigitsune.
"Người thành vợ con rồi đó!"
Nakigitsune bật cười. Shinano giật mình, lùi lại tránh cục lông phía sau Nakigitsune đang tiến lại gần mình.
"Thằng nhóc, ai cho mi tự tiện!!!! Kogitsunemaru ta đây không đồng ý!!!!"
Tối nay thật loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com