Touken Ranbu 30 Days Left
Tên truyện: 30 DAYS LEFT (30 ngày đếm ngược)Tác giả: HT_EricaNg.Central characters: Saniwa & Yamanbagiri Kunihiro.Fandom: Đao kiếm loạn vũ - Touken Ranbu.Ảnh bìa: HT_EricaNg.Nhân vật thuộc về tác giả, nhưng số phận họ thuộc về tính cách sáng nắng chiều mưa trưa hâm hấp tối ẩm thấp của mị :vKhông couple.Cảnh báo: OCC.Độ dài: Oneshot.Thiết lập:Mỗi bản doanh chỉ nhận được 1 kiếm mỗi loại. Vì vậy, không thể nhặt kiếm đã có ở bản doanh, cũng như việc rèn kiếm ra trùng với kiếm đã có sẽ được tính là rèn kiếm thất bại.Kiếm rèn được hoặc nhặt được sẽ ở bên ngoài bản doanh, chỉ khi có sự chấp nhận của Saniwa mới trở thành một đao kiếm nam sĩ của Ngài. Nếu sau 30 ngày không được chấp nhận, thanh kiếm đó sẽ tan biến.
Saniwa có thể ra chiến trường, được tính là thành viên thứ 7 của đội xuất chinh. Lý do đơn giản vì mị thích đánh đấm, thích vung kiếm chém quỷ, ngồi một chỗ nhìn bứt rứt tay chân khum chịu nổi.Tóm tắt:"Ngươi... đã giết chết hắn...""Tôi... đã giết chết hắn...""Đúng vậy... Chính là ngươi...""Là tôi...""Anh biết gì không, trước đây ta đã phạm một sai lầm rất lớn. Chính tay ta đã bẻ gãy thanh kiếm khởi đầu của mình...""Chính là ta..."..................................Đôi lời của Eri:Chiếc fic nhỏ nảy ra giữa một đêm đen mất ngủ, suy nghĩ vẩn vơ quá không giải tỏa được, vậy là lât đật ngồi dậy viết, viết nguyên một đêm không ngừng nghỉ, rồi sáng hôm sau đem nỗi đau ủ dột mà thức dậy với ánh bình minh.Lúc đó mình nhớ lại cảm giác lần đầu tiên thấy kiếm trai nhà mình bị trọng thương, hoảng hốt đến độ lập tức sập máy tính không dám mở lại, không dám đối mặt, không dám làm gì cả. Thú thật lúc đấy mình sợ kiếm gãy luôn rồi. Mình bỏ game một ngày sau đó. (Sau này mình mới phát hiện ra là kiếm trọng thương đi đánh trận tiếp mới gãy, nhưng mà nhìn kiếm trọng thương lùi sát màn hình vẫn có cảm giác đau đớn không thể tả được) Đột nhiên đêm ấy nhớ lại, rồi vẩn vơ nghĩ ngợi, không biết sao lại muốn khóc, thế rồi mất ngủ, thế rồi viết...30 DAYS LEFT cứ thế thành hình.Ban đầu mình định viết oneshot ngắn ngắn thôi, vậy mà không hiểu sao càng viết càng dài, hết được nửa mạch truyện đã chạm ngưỡng 6000 chữ. Cuối cùng mình quyết định chia truyện thành hai nửa, trước và sau khi một chàng trai khác xuất hiện, chàng trai mà ban đầu mình rèn ra cũng không có gì ấn tượng lắm, nhưng khi nghe xong thoại xuất hiện thì bắt đầu phát rồ mà đi điều tra ^^Nhưng đến cuối cùng vẫn muốn nhắn với mọi người, dù được chia thành hai nhưng đây vẫn là oneshot. Thật mong mọi người có nhiều trải nghiệm hơn nữa với các kiếm trai, đặc biệt với Manba-chan người mình ume nhất.Cuối cùng, nếu có duyên gặp gỡ, mong được lắng nghe tâm tình của những trái tim đồng điệu rung lên vì lịch sử đao kiếm...ThânHT_EricaNg
Saniwa có thể ra chiến trường, được tính là thành viên thứ 7 của đội xuất chinh. Lý do đơn giản vì mị thích đánh đấm, thích vung kiếm chém quỷ, ngồi một chỗ nhìn bứt rứt tay chân khum chịu nổi.Tóm tắt:"Ngươi... đã giết chết hắn...""Tôi... đã giết chết hắn...""Đúng vậy... Chính là ngươi...""Là tôi...""Anh biết gì không, trước đây ta đã phạm một sai lầm rất lớn. Chính tay ta đã bẻ gãy thanh kiếm khởi đầu của mình...""Chính là ta..."..................................Đôi lời của Eri:Chiếc fic nhỏ nảy ra giữa một đêm đen mất ngủ, suy nghĩ vẩn vơ quá không giải tỏa được, vậy là lât đật ngồi dậy viết, viết nguyên một đêm không ngừng nghỉ, rồi sáng hôm sau đem nỗi đau ủ dột mà thức dậy với ánh bình minh.Lúc đó mình nhớ lại cảm giác lần đầu tiên thấy kiếm trai nhà mình bị trọng thương, hoảng hốt đến độ lập tức sập máy tính không dám mở lại, không dám đối mặt, không dám làm gì cả. Thú thật lúc đấy mình sợ kiếm gãy luôn rồi. Mình bỏ game một ngày sau đó. (Sau này mình mới phát hiện ra là kiếm trọng thương đi đánh trận tiếp mới gãy, nhưng mà nhìn kiếm trọng thương lùi sát màn hình vẫn có cảm giác đau đớn không thể tả được) Đột nhiên đêm ấy nhớ lại, rồi vẩn vơ nghĩ ngợi, không biết sao lại muốn khóc, thế rồi mất ngủ, thế rồi viết...30 DAYS LEFT cứ thế thành hình.Ban đầu mình định viết oneshot ngắn ngắn thôi, vậy mà không hiểu sao càng viết càng dài, hết được nửa mạch truyện đã chạm ngưỡng 6000 chữ. Cuối cùng mình quyết định chia truyện thành hai nửa, trước và sau khi một chàng trai khác xuất hiện, chàng trai mà ban đầu mình rèn ra cũng không có gì ấn tượng lắm, nhưng khi nghe xong thoại xuất hiện thì bắt đầu phát rồ mà đi điều tra ^^Nhưng đến cuối cùng vẫn muốn nhắn với mọi người, dù được chia thành hai nhưng đây vẫn là oneshot. Thật mong mọi người có nhiều trải nghiệm hơn nữa với các kiếm trai, đặc biệt với Manba-chan người mình ume nhất.Cuối cùng, nếu có duyên gặp gỡ, mong được lắng nghe tâm tình của những trái tim đồng điệu rung lên vì lịch sử đao kiếm...ThânHT_EricaNg
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com