Toruxyuki Anh La Cua Minh Em
( P/s: Tui sẽ để đám con trai xưng hô với nhau là tôi-ông, đám con gái xưng hô là tớ-cậu; riêng Akane xưng hô với mọi người, Izumi và Shuu cũng xưng hô với Akane là tớ-cậu )Sau một hồi đi chơi, hội bạn đã về đến khách sạn để nghỉ ngơi, ở trong hai căn phòng. Trước khi ngủ họ sẽ trò chuyện với nhau đủ thứ, và rồi cũng đến câu chuyện còn dang dở ban trước.Ở căn phòng đám con trai ở:Izumi: Vậy Ishikawa, có chuyện gì mà khiến ông khó xử vậy? Từ chiều tôi thấy ông với Yoshikawa cứ tránh ánh mắt của nhau nên lạ lắm.Toru: Ukm, cơ mà... nói ra với mấy ông thì ngại chết đi được. Chắc hẳn mấy ông đều biết tôi thích Yoshikawa rồi đúng không?Kakeru: Ukm bọn tôi biết. Mà chờ đã, không lẽ ông đã tỏ tình rồi sao? Nhưng Yoshikawa lại bảo cần suy nghĩ thêm đúng không?Toru lớn tiếng phản bác: "Sai bét, là tôi tỏ tình nhưng đột ngột phanh gấp, tức là nói không hết lời đó" ( P/s: Suki trong tiếng Nhật tức là 'thích'; Toru lúc đó chỉ nói được 's-su' )Akane ngạc nhiên, thấy có gì đó sai sai:- Khoan đã, tớ tưởng cậu với Yoshikawa đã hẹn hò với nhau lâu rồ...Toru vội vã ngắt lười:- Tôi xin lỗi, là bọn tôi giả vờ hẹn hò thôi!Shuu: Ishikawa, bình tĩnh nào, chuyện đâu có đó mà."Giờ Ishikawa nói vậy, khéo Akane lại giận mất", Izumi đăm chiêu suy nghĩ, ghé sát tai nhanh chóng nói nhỏ với Toru:- Bình tĩnh nào, Akane vẫn chưa biết chuyện cậu ông giả vờ hẹn hò, giờ cứ bình tĩnh nói thôi, Akane là người hiểu chuyện và tinh tế nên sẽ hiểu nhanh thôi.Nghe xong, Toru chậm rãi thú nhận với Akane:- Yanagi, ông vẫn nhớ lần ông tỏ tình với Yoshikawa chứ, hồi đó cô ấy muốn từ chối nhưng không nỡ nói thẳng, nên bả đành nhờ tôi giả làm bạn trai cô ấy, kết quả không chỉ ông mà cũng có một số người hiểu nhầm rằng bọn tôi đang hẹn hò. Xin lỗi ông nha ( nếu không nhớ, hãy đọc Horimiya chap 44 để biết thêm chi tiết )- Không, không sao đâu, cậu ấy không thích tớ thì tớ cũng đâu làm gì được, cậu đâu có lỗi gì đâu. Nhìn chung hôm nay cậu tỏ tình với Yoshikawa rồi phải không?Toru với vài vệt đỏ trên mặt không phủ nhận: Ukm, vì thế mà tôi tỏ tình, nhưng ngại quá nên tự ngắt câu nói giữa chừng, thành ra tình huống mới trở nên khó xử như này.Cảm đám cũng không nói gì thêm, sang chế độ đăm chiêu suy nghĩ, không gian căn phòng trở nên yên ắng lạ thường, chỉ có chút tiếng gió hơi mạnh bên ngoài cửa sổ là âm thanh nghe được, cùng ánh sáng căn phòng lấn át ánh trăng sáng chiếu vào.Izumi: Thôi được rồi, cứ ngủ một giấc đi rồi ngày mai sẽ khá hơn thôi.Kakeru: Đúng đó, biết đâu ngày mai Yoshikawa sẽ quên đi thì sao, mà chắc gì cô ấy biết là ông tỏ tình đâ, không cần nghĩ quá đâu Ishikawa.Shuu; Nếu vẫn không ổn, cứ nói với bọn tôi rồi bọn tôi sẽ tìm giải pháp khác.Toru: Thôi đi ông ạ, khéo thành quả chưa thấy chỉ sợ ông lại báo.Tắt đèn đi ngủ, chỉ còn lại tiếng gió cùng ánh trăng rọi qua cửa sổ, phía xa xăm nhìn từ cửa sổ qua là bãi biển nhưng tạm thời đang bị bóng tối nửa đêm 'nhấn chìm'"Quả là một khung cảnh tuyệt đẹp, ra bãi biển đó mà tỏ tình thì toẹt vời luôn", Toru thầm nghĩ ; "Phải mau chóng giải quyết dứt điểm thôi"Ở một diễn biến khác:Sakura: Yoshikawa, có chuyện gì vậy, cậu thấy không khỏe ở đâu sao?Yuki bẽn lẽn úp mặt sau gối :- Kh-không sao cả, chỉ là tớ đang nghĩ một chút
Kyoko: Tên ngốc đó lại làm cậu buồn phiền gì sao, nếu có thì để tớ tẩn hắn một trậnYuki: Không, Toru đâu làm tớ buồn gì đâu...Remi: Vậy để tớ đoán nhé, là Ishikawa tỏ tình với cậu đúng không?Nghe xong, khuôn mặt Yuki đỏ hơn cả trái cà chua, còn hơn cả ban chiều nữa- Tớ không chắc nữa, chỉ là cậu ấy vừa... mà thôi nghĩ lại tớ vẫn còn xấu hổKyoko: Thôi nào, cậu không nói ra làm sao bọn tớ biế...Remi: Hori, đừng ép Yoshikawa nữa kẻo cậu ấy khó xử chứ.Kyoko: Ukm, tớ xin lỗi nhé Yuki.Sakura: Được rồi, cậu cứ cố cư xử bình thường nhé Yoshikawa, sang ngày mai sẽ khá lên thôi, cơ mà tớ nghĩ sẽ có nhiều hơn một người thấy khó xử đó.Yuki: Tớ xin lỗi các cậu nhé, làm mọi người phải cảm thấy khó xử rồiKyoko: Không sao đâu nhé YukiTắt đèn đi ngủ, trong đầu Yuki vẫn nghĩ mãi không yên : "Quên việc hôm nay thôi, mai sẽ khá hơn thôi......Nhưng mình lại không muốn quên cái nắm tay đó, nó thật ấm áp mà nhẹ nhàng, cảm giác đó thật tuyệt, mình muốn thêm nữa, cơ mà cậu làm vậy là tớ đau tim lắm biết không, Toru ngốc!"...Sáng hôm sauÁnh nắng chói qua cửa sổ cả hai căn phòng, mọi người đánh răng rửa mặt chuẩn bị ăn sáng. Đến lúc bước ra, điều đầu tiên đập vào Toru lại chính là hình bóng cô bạn tóc vàng nhỏ nhắn nhưng năng lượng lại nhiều đến dư. Yuki hớn hở:Yuki: Chào buổi sáng, Toru!Toru chào buổi sáng lại với Yuki, nhìn bộ dạng của cô bạn có vẻ như đã đỡ ngại ngùng hơn rất nhiều so với tối qua.Toru: Xin lỗi bà nhé, hôm qua tôi lỡ làm bà khó xử rồi!Yuki: Không sao đâu ông!Cùng lúc đó, Izumi bất ngờ xuất hiện ngay phía sau làm Toru giật mình:- Thấy chưa, tôi đã nói với ông rồi mà!Kyoko hớn hở xuất hiện:- Hiệu quả thật ha!( Còn tiếp )
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com