Tong Tai Tren Chiec Giuong 100m2
❗: ABO (Kaveh Alpha x Alhaitham Beta)
⚠️⚠️⚠️: OOC!!! Tính cách nhân vật sẽ không giống 100%. Tui không giỏi nhớ tên, nếu có sai sót xin nhắc nhở.
Khụ, có lẽ nhiều bạn sẽ thấy nó không đủ đô hoặc xàm nhưng tui đã cố hết sức để viết ra chương nì rùi, trong tưởng tượng thì ổn lắm mà không biết viết ra kỉu gì QAQ.
__________Vào khoảng 200 năm về trước, đã có một sự kiện đặc biệt xảy ra khiến cho cả Teyvat có sự thay đổi trong gen, một làn sóng bí ẩn từ lòng đất, bên dưới lăng mộ vua Deshret lan rộng ra khắp các quốc gia, sự đột biến gen này không thay đổi ngoại hình hay tính cách, các nhà khoa học đã phát hiện trong gen các loài, kể cả các loài động vật và quái vật đều có thêm một gen giới tính.Nó được phân chia ra ba loại không kể là nam hay nữ: "Báo cáo chi tiết từ viện nghiên cứu các quốc gia, đây là thông tin đã được kiểm chứng và thể hiện gần như chính xác xã hội hiện nay:_Alpha, chiếm 5% trong xã hội, đây là những người được cho là có gen trội từ sự kiện này, họ giỏi trong mọi việc, sở hữu vẻ đẹp xuất sắc, đa số có tính cách chung mạnh mẽ, quyết đoán. Họ có thể đánh dấu tạm thời Beta và Omega, đánh dấu vĩnh viễn với Omega và không thể có nhiều bạn đời._Beta, chiếm 85% dân số, họ không khác gì bình thường nhưng chiếm số lượng nhiều. Có thể bị đánh dấu tạm thời từ Alpha nhưng không bị ảnh hưởng bởi việc đấy, chỉ có cảm giác bị cắn, không cảm thấy pheromone vào người và mang ý nghĩa thông báo bản thân là bạn đời của đối phương. Cần đánh dấu định kỳ để mùi bạn đời trên cơ thể._Omega, 10% còn lại, có khả năng sinh sản ở cả nam và nữ, đa số có tính cách yếu đuối, vẻ ngoài xinh đẹp, là đối tượng chính được các quốc gia bảo vệ. Sẽ bị đánh dấu và ảnh hưởng từ pheromone của Alpha, tùy theo độ mạnh mùi hương của Alpha đó. Omega sau khi bị đánh dấu sẽ chỉ có một bạn đời.Lưu ý: Đây chỉ là bản thống kê phổ biến, không thể hiện chính xác đặc điểm, tính cách của mỗi người"Ban đầu, sự thay đổi này khiến cho khắp nơi đều hoảng loạn, nhưng sau khi phát hiện mọi thứ không khác gì bình thường ngoài việc trên người toả ra mùi hương và có thể điều khiển chúng thì sự hoang mang trong xã hội mới dần hạ nhiệt.Các quốc gia cũng đã thành lập ra các chương trình, lớp học dạy cách điều khiển mùi hương cho mọi người.Nhắc đến mùi hương, mỗi người đều có cho mình một mùi hương riêng, ngay cả Beta không khác gì bình thường cũng có mùi thoang thoảng.Từ những mùi dễ ngửi như hoa Thanh Tâm, Cecilia, Tú Cầu Anh Đào, Sen Nilotpala,...đến những mùi như các loại món ăn hay đến một số mùi kì lạ hoặc khó ngửi, những mùi thơm này không chỉ có tác dụng nhận biết mà ai cũng có thể điều khiển mùi để công kích, đe doạ, kích tình,...thông thường các Alpha sẽ giỏi trong việc này nên hầu như họ cũng là một phần chủ chốt trong xã hội.Nó còn đóng vai trò đặc biệt trong kì động dục của Omega và kì dịch cảm của Alpha, khiến cho quá trình "làm việc" trở nên thoải mái hơn, cũng có ảnh hưởng nhất định đến đối phương.Các Beta không bị ảnh hưởng bởi sự dẫn dắt mùi hương từ Alpha và Omega, việc họ có nó cũng giống như việc xịt nước hoa hàng ngày mà thôi. Mà Alhaitham- Quan thư ký của Sumeru sở hữu trí tuệ xuất sắc, thân hình cao lớn với 8 múi cơ bụng cùng khuôn mặt tạc tượng xinh đẹp, đôi mắt sắc sảo hút hồn không phải là Alpha mà lại là một Beta.Nhiều người biết chuyện liền tỏ ra tiếc nuối với chuyện này, một người xuất sắc như vậy sao có thể là Beta được cơ chứ.Nhiều người nghĩ vậy nhưng bản thân Alhaitham lại không quan tâm đến việc này lắm. Bản thân anh cảm thấy khá ổn với việc này, là một Beta, anh không phải đối mặt với kỳ phát tình của Omega hay kỳ dịch cảm của Alpha cũng không bị ảnh hưởng bởi mùi hương đem lại.Hơn nữa, đây cũng là cách để anh có thể chặn những mối phiền phức khi bị tỏ tình hay gạ gẫm, đơn giản chỉ cần nói bản thân là Beta thì người đó sẽ rời đi còn nếu đối phương bám quá dai dẳng, Alhaitham không cần làm gì nhiều, chỉ cần chưa quá 1 ngày bị bám theo, dù có ở đâu thì sẽ có người giải quyết.Đương nhiên người xử lý giúp anh không ai khác mà là vị kiến trúc sư nổi tiếng của Sumeru- Kaveh, một Alpha hàng thật giá thật với khả năng khống chế mùi hương đỉnh cao.Chỉ cần gã muốn, thả nhẹ luồng khí đe doạ là có thể khiến những kẻ đeo bám Alhaitham bỏ chạy thật xa, không dám tiếp cận anh nữa. Nhưng chung quy lại đây cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ, Alhaitham không để ý lắm, nếu Kaveh không đến kịp để đuổi kẻ bám theo anh (thông thường là gần như là chưa bao giờ) thì Alhaitham đơn giản là sử dụng vũ lực với họ, đánh đến khi họ hứa rằng sẽ không quấy rầy anh nữa thì mới thôi.Đương nhiên là Alhaitham sẽ không quá mạnh tay, anh đã học qua cách đánh vào phần mềm không để lại dấu vết mà vẫn có thể cảm thấy đau đớn, chủ yếu là để tránh phiền phức khi có một số kẻ ăn cướp mà la làng, đã bám theo anh mà khi bị đánh thì lại muốn báo cáo lên cảnh sát địa phương.Bỏ qua chuyện này thì nói chung, cuộc sống của Alhaitham vẫn rất ổn, anh có một công việc nhẹ nhàng lương cao, vừa đáp ứng được nhu cầu tan làm sớm lại vừa có được lượng kiến thức mà anh mong muốn.Nói tiếp, về Kaveh, kiến trúc sư kiêm tiền bối bạn cùng phòng của Alhaitham, theo anh, gã là một Alpha khá xuất sắc trừ việc thường hay cãi nhau với anh, hay uống rượu, nợ nần, dễ tin người, dễ bị lừa,...đôi khi còn có một số hành động kỳ lạ đối với anh nữa, thường thì anh về nhà thì gã sẽ ngay lập tức lại gần giúp anh cất đồ nhưng sau đó mỗi khi Alhaitham đi đâu thì Kaveh sẽ đi theo đó, lại còn dán sát vào người anh nữa chứ, cho đến khi anh vô phòng tắm thì mới thôi.Cũng có đôi khi nếu Alhaitham và Kaveh đang cùng đi với nhau, nếu anh đang nói chuyện với ai đó mà là người không thân quen quá lâu thì Kaveh sẽ đứng đằng sau anh và hù cho đối phương chạy mất.Đương nhiên là gã có chừng mực, nếu nói về công việc thì không sao nhưng một khi gã cảm thấy chủ đề dần chuyển hướng thì sẽ ngay lập tức dọa người kia luôn.Chỉ là ánh mắt của gã mỗi khi nhìn anh đứng nói chuyện với người ta cứ ai oán làm sao ấy.Đấy mới chỉ là hai việc tiêu biểu thôi, còn nhiều những việc làm kì quái nữa, chỉ là anh không muốn nói ra thôi, cứ vờ như không để ý đến vậy.Hôm nay Alhaitham có một buổi họp tại giáo viện đến tận khuya mới về, do có một công trình khoa học mới được phát hiện tại sa mạc, cần đưa người vào để dò xét, việc này không quá quan trọng, chỉ cần phái những người quen thuộc với các bí cảnh trong sa mạc là được, vấn đề là mấy tên cấp cao cứ tranh cãi về việc này, khiến cho một quan thư ký phải ghi chép mọi thứ trong cuộc họp như anh và Tiểu Vương Kusanali phải đau hết cả đầu.Cuối cùng, trước sự đe doạ đáng sợ của Scaramouche, những tên ồn ào đó mới ngừng tranh luận.Alhaitham thở dài, mãi mới kết thúc, nếu không vì Tiểu Vương thì anh đã nhanh chóng bỏ về nhà theo đúng lịch trình rồi.Dọn dẹp xong xuôi đồ đạc, Alhaitham chào Nahida rồi trở về nhà, vừa mở cửa, anh khẽ giật mình trong lòng khi thấy vị tiền bối nào đó đang đứng trước mặt mình, đôi mắt đỏ ngầu đầy hung dữ và lo lắng.
_Em đã ở đâu vậy?
Không khó để nghe ra được Kaveh đã cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng mình, Alhaitham có chút khó hiểu, chẳng biết bản thân đã làm gì lại chọc giận vào vị tiền bối này nhưng anh cũng không để tâm lắm.
_Họp hơi lâu, nhà còn gì ăn không?
_...Có mệt lắm không, tôi chuẩn bị xong đồ ăn đã hâm nóng rồi, chúng ta vào ăn luôn đi.
Alhaitham vừa nói xong, Kaveh có vẻ đã dịu hẳn đi, cảm giác như quả bóng bay căng tròn bị chọc thủng vậy.
_Được.
Vẫn như mọi ngày, Kaveh đã cầm đồ của anh cất đi, nhanh chóng chạy lại gần Alhaitham, cả hai vừa đi vừa nói chuyện thường ngày.Alhaitham vừa nói chuyện với Kaveh vừa liếc mắt nhìn vào phòng của Kaveh, nó lộn xộn, bừa bộn như thể có ai đó mới đập phá đồ trong đó vậy.Không để anh nhìn lâu, Kaveh đã đi lên trước một bước che tầm mắt anh rồi đẩy anh vô phòng bếp, che hoàn toàn khung cảnh đằng sau.Sau bữa ăn là việc đi tắm và đi ngủ, nếu Kaveh có công việc thì thi thoảng sẽ nghe được hai ba tiếng lạch cạch ở phòng bên, còn không thì cả hai sẽ ngủ một mạch đến sáng, đương nhiên là không chung một phòng.Sáng sớm hôm sau, khi Alhaitham tỉnh dậy theo giờ giấc sinh lý, anh còn nghĩ hôm nay sẽ là một ngày hoàn toàn bình thường và nhàm chán nhưng khi định ngồi dậy xuống giường, Alhaitham bỗng phát hiện trên eo mình có một cánh tay, không phải ai khác mà là Kaveh, người đáng ra phải đang ngủ ở phòng bên cạnh.Gã úp mặt vào bụng Alhaitham, thấy anh có chút động tĩnh, gã ngọ nguậy một chút vào bụng anh rồi chép miệng ngủ tiếp.Alhaitham thở dài, dùng tay đẩy con người kia nhưng không thể, gã ôm rất chặt, hoàn toàn không cho Alhaitham rời đi.
_Kaveh, dậy đi, tôi muộn giờ rồi.
_...Ưm, lát nữa đi.
_Kaveh, để gọi lần nữa là tôi đá xuống đấy.
_.....Em thật là, được rồi.
Sao anh lại không biết tên này đang giả vờ ngủ chứ, phải ra hạ sách tên này mới phản ứng lại được.Cơ mà nay Kaveh có chút lạ...
_Alhaitham à, nay ở nhà được không em?
_Tôi phải đi làm, anh không có việc à?
_Cóoo, nhưng nếu em ở nhà thì tôi sẽ hoãn lại việc.
_Đi làm đi, anh vẫn còn nợ tiền nhà của tôi đấy.
_... Alhaitham!!!, em thật là, khó ưa chết đi được, nhưng mà tôi vẫn thích.....
_Hửm? Anh nói gì phía sau cơ?
_Không có gì, em đi làm đi.
Chỉ chờ có thế, anh lập tức rời giường, nhanh chóng chuẩn bị dưới ánh mắt chòng chọc của Kaveh rồi cứ thế mở cửa ra ngoài.Nay Alhaitham ăn sáng ở ngoài, cuộc họp tối qua chưa có kết quả, cần thiết phải hoàn thành nhanh chóng.Khi đến Giáo Viện, Alhaitham bắt gặp Tighnari, người vừa bước ra khỏi cửa, trên tay đang cầm khá nhiều chai lọ lỉnh kỉnh khác nhau.
Anh cân nhắc một lát rồi tiến lại gần cậu, đỡ vài cái giùm chàng kiểm lâm.
_A, cảm ơn ngài nhiều.... Alhaitham? Nay cậu đi làm sớm vậy?
_Có cuộc họp, lại có thí nghiệm gì à?
_À không, đây là thuốc cho kỳ phát tình và kỳ dịch cảm, nhắc mới nhớ, kỳ dịch cảm của Kaveh sắp đến rồi thì phải, cậu thấy Kaveh đã uống thuốc chưa?
_Hình như hết thuốc rồi thì phải, anh ta hình như có vài dấu hiệu, nếu là bình thường thì đã uống rồi.
_Vậy cậu cầm cho Kaveh một lọ tạm dùng đi, tôi cần chế cho Kaveh một liều khác, pheromone của cậu ấy khá là đặc biệt._Ừm, đi cẩn thận.
Alhaitham cầm lọ thuốc trên tay, quan sát nó một chút rồi cất vào túi đeo hông của mình.Nhìn Kaveh sáng nay có vẻ vẫn tỉnh táo, tuy có chút lạ nhưng nhìn chung không khác gì bình thường lắm, chờ mình họp xong rồi xin nghỉ hôm nay vậy.
_______________
Khi Alhaitham viết nốt kí tự cuối cùng vào sổ thì cuộc họp cũng kết thúc, anh xin phép nghỉ với Nahida rồi bước ra ngoài, mới ra ngoài cửa phòng họp, anh đã nghe thấy nhiều tiếng nói ồn ào ở sảnh Giáo Viện, có cả giọng Cyno ở đấy nữa.Có vẻ chỉ là mấy vụ việc linh tinh gì đấy thôi, Alhaitham không quan tâm lắm định bước ra ngoài thì tiếng Cyno gọi anh lại:
_Alhaitham, có việc lớn rồi.
_?
_Kaveh phát tình rồi, ở quán rượu Lambad, phát ra mùi hương rất mạnh, tôi đã di tản người dân xung quanh rồi, cậu là Beta, vào giúp Kaveh tiêm chất ức chế được chứ?
_Được, Tighnari đã cho tôi thuốc ức chế rồi, cứ để tôi lo, mọi người tạm thời di tản ra nơi khác đi.
_Cảm ơn, trông cậy vào cậu, lần này có vẻ kỳ dịch cảm của Kaveh mãnh liệt hơn nhiều, hoàn toàn bài xích mọi Alpha gần đó, tôi cũng khó mà vào, các Omega cũng bị ảnh hưởng rơi vào kỳ phát tình sớm nhưng chúng tôi đã nhờ Tighnari xử lý rồi, còn Kaveh thôi, nếu có gì mất kiểm soát thì cậu phải lập tức phát tín hiệu ngay, chúng tôi sẽ ứng cứu.
_Được._Còn một nút xanh bên cạnh, là tín hiệu an toàn, hãy ấn nó sau khi đã tiêm cho Kaveh, sau đó chúng tôi sẽ lập tức đến để phun thuốc làm tiêu trừ mùi của Kaveh.
Alhaitham gật đầu, nhận lấy máy phát tín hiệu, nhanh chóng chạy đến quán rượu Lambad, tuy anh không thể nhìn thấy làn sóng mùi hương cực mạnh của Kaveh nhưng cảm nhận được áp lực thì vẫn có thể.Anh đẩy cửa quán rượu rồi bước vào, nhìn quanh một lượt, anh thấy một thân hình tóc vàng đang ngồi bệt xuống đất, ôm hai đầu gối đang ở trước ngực, thu mình ở một góc quán rượu.Alhaitham nhẹ nhàng lại gần, ngồi xổm trước mặt tiền bối tóc vàng kia.Kaveh cảm nhận được động tĩnh cùng mùi hương đào Zaytun quen thuộc, gã ngẩng mặt lên.Alhaitham thấy đôi mắt đỏ gã đỏ ngầu, khuôn mặt cũng đỏ, hơi thở dồn dập, đôi mắt mờ sương, trông có vẻ không được tỉnh táo lắm, đến môi cũng bị cắn đến bật máu, có vẻ gã đã rất khó chịu và cố gắng hết sức để không mất lý trí.Alhaitham nghĩ vậy không sai, Kaveh hiện tại đang rất nhẫn nhịn để không vồ vào anh khi nhìn thấy người trước mặt mình.A, sao em ấy lại ở đây?Không phải đang họp sao?Mình là đang làm gì vậy nhỉ?À, đi mua đồ ăn về cho em ấy.Sao em ấy dễ ngửi vậy cơ chứ, sao một người lạnh lùng như đoá Sen Nilotpala kiêu ngạo như em lại có một mùi hương đào Zaytun ngọt ngào đến thế.Khuôn mặt lạnh nhạt đấy cũng thật xinh đẹp, cơ thể cũng đẹp, sao cổ áo không che hết lại để lộ cái cổ trắng nón mê người kia ra ngoài chứ?Thật ghen tị với những người đã nhìn thấy, thật kinh tởm vì đã nhìn Alhaitham của mình, thật muốn móc đôi mắt của những kẻ đó ra, rồi tôi sẽ cất chúng trong nhà để cho chúng thấy em là người của tôi, và sẽ thật hạnh phúc sao nếu những con mắt bẩn thỉu đó nhìn thấy tình cảm chúng ta giành cho nhau nhỉ?Alhaitham yêu quý à, sao em lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó, làm cho trái tim tôi rung động không thôi, khiến tôi hận không thể nhốt em ở nhà, khóa em bằng những sợi dây xích lấp lánh nhất, mặc cho em những bộ quần áo đẹp nhất, cho em đọc những cuốn sách hay nhất của Giáo Viện, khiến em mãi mãi cạnh tôi.Alhaitham à, em quả là một Beta ngây thơ, sao em có thể biết rằng xung quanh người em luôn đậm đặc mùi hương của tôi, hương rượu mạnh của tôi, lấn áp, hòa quyện cùng mùi đào của em thật khiến tôi cảm thấy sung sướng.Tuy vậy em lại là Beta, kể cả mùi hương của tôi có mạnh đến mấy cũng không thể bám trên người em quá lâu được nhưng...chỉ cần cắn một cái thôi, chỉ một cái thôi, mùi hương của tôi có thể bám trên người em lâu hơn rồi.Nếu vậy, cắn một lần thôi cũng không sao nhỉ?
Thật muốn cắn, như vậy mọi người đều sẽ ngửi thấy mùi hương của tôi, họ sẽ đều biết em là của tôi, là bạn đời của tôi, là người mà tôi đã đánh dấu chủ quyền.Sẽ không còn những kẻ không biết điều lại gần em nữa, tất cả bọn họ, tất cả đều sẽ biết đều này, haha.Thật muốn cắn.Thật muốn cắn.Thật muốn....Lý trí đứt đoạn.Alhaitham nhìn người trước mặt, có cảm giác anh ta bỗng trở nên điên cuồng một cách khó hiểu, anh cảnh giác, đang tính mở miệng rồi định lùi lại ra sau thì một lực đẩy cực kì mạnh bạo đẩy ngã anh ra đất, cũng không quên dùng tay đỡ đầu của anh, đầu gã dúi vào cổ anh, hơi thở dồn dập nóng rực phả vào cổ Alhaitham, Kaveh khẽ gầm gừ, gã há miệng ra, để lộ ra răng nanh sắc nhọn như đang chực chờ cắn xuống._Kaveh, anh làm gì vậy? Thả tôi ra!_Không...thể..không muốn....của..tôi...Không để Alhaitham giãy dụa thêm, Kaveh nắm hai tay của anh bằng một tay, kéo lên trên đầu, tay còn lại bóp chặt eo của anh như thể sợ anh chạy đi mất.Cuối cùng, trong ánh mắt hoảng sợ của Alhaitham, gã cắn xuống, cơn đau nhói bất chợt lan tỏa khắp người anh.Đau quá, chỉ là cắn thôi mà.Alhaitham mặt trắng bệch, anh cảm nhận được có một luồng khí đang xâm nhập vào người mình, đau chết mất, Alhaitham theo bản năng mà chống cự, tầm mắt của anh trở nên mơ hồ, Beta cũng bị ảnh hưởng ư?Kaveh nhận thấy người dưới thân chống cự, gã càng ôm chặt hơn, truyền nhiều hơn nữa.Phải nhiều hơn nữa.Không biết trôi qua bao lâu, Alhaitham vẫn không thể thoát khỏi gọng kìm chặt cứng của Kaveh, chứ đừng nói đến chuyện phát tín hiệu cứu nguy.Bỗng Kaveh dừng lại, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Alhaitham trước mặt, anh thấy gã đã dừng lại, cố hết sức giật một tay ra, với lấy máy phát tín hiệu trong túi đeo hông ra định ấn.Chưa kịp làm gì, chỉ thấy Kaveh quay phắt sang nhìn chằm chằm máy phát tín hiệu, tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng, cướp lấy máy phát tín hiệu từ tay anh rồi ném ra chỗ khác.Gã cầm lấy bàn tay vừa cầm máy phát tín hiệu của Alhaitham, liên tục hôn hôn rồi cắn lòng bàn tay anh.Không được, thật đáng ghét, em không được phép dính mùi của kẻ khác, chỉ được dính của tôi mà thôi._Anh...buông tôi ra._.....Được rồi.Sau khi cắn xong, Kaveh có vẻ đã tỉnh táo hơn một chút (hoặc là không), trở nên nghe lời nhưng vẫn rất bám người, liên túc ôm eo Alhaitham, khiến anh đi đến đâu là như kéo theo một bao gạo màu vàng vậy.Lúc anh chuẩn bị cầm máy phát tín hiệu lên, Kaveh đằng sau có vẻ tức lắm, cứ gầm gừ rồi hôn vào vết cắn đã rướm máu trên cổ anh suốt thôi, Alhaitham thở dài, lấy một cái khăn trùm lên máy phát, lau qua nó đi mới thấy Kaveh có vẻ hòa hoãn hơn nhiều, nụ hôn cũng thành liếm làm cho anh cứ cảm thấy có chút nhột.Alhaitham lấy thuốc ức chế ra, quay người lại, tiêm vào cánh tay cho Kaveh trong khi bản thân vẫn bị ôm chặt cứng, anh chờ thuốc ngấm một lát rồi ngẩng lên nhìn Kaveh, thấy mắt của gã đã trở nên thanh tỉnh tuy rằng vẫn còn tơ đỏ, tiếng gầm gừ cũng không còn nữa._...Anh tỉnh rồi chứ?_...Rồi, tôi đây là?_Buông tôi ra trước đã._A, được.Alhaitham nói làm Kaveh mới phát hiện ra tình trạng của cả hai bây giờ đang như thế nào, quần áo của người trước mặt và gã đều xộc xệch do giãy dụa, cổ anh có một vết cắn rướm máu cực kì chói mắt, mùi hương rượu mạnh của gã đang bao quanh người Alhaitham nữa._Đây, em đây là.....Chưa để gã nói xong, ký ức lúc mơ hồ dần hiện lại trong tâm trí Kaveh.Mình đánh dấu tạm thời em ấy rồi._Anh nhớ lại rồi à?_Ừm, thật xin lỗi, em...không giận chứ?Mình cắn em ấy rồi._Không sao, lúc đó anh đã mất lý trí, hơn nữa tôi là một Beta nên không sao đâu._Sao có thể nói thế được chứ! Mà tôi có gây ra thiệt hại gì không, ông chủ Lambad đâu rồi?Ai cũng sẽ biết em ấy là của mình, hương rượu mạnh của mình, đang bao phủ em ấy, thật đẹp mắt làm sao, thật ngon miệng làm sao._Cyno đã cho người di tản mọi người rồi, cậu ta nói số lượng pheromone của anh tràn ra quá nhiều, trực tiếp khiến vài Omega gần đấy bị rơi vào kỳ phát tình và vài Alpha bị kích ứng nữa._Ôi, đáng ra tôi không nên ra ngoài khi đang trong kỳ dịch cảm. Tôi cứ nghĩ ngày mai mới đến chứ.Em là của tôi, em là của tôi, là của tôi._Tighnari nói sẽ đưa thêm một liều đến nhà, mấy ngày nay cứ ở nhà đi._Em sẽ ở với tôi chứ?Em ấy là của mình, thật muốn giữ em ở cạnh mãi._Khô....Được rồi.Alhaitham vốn định từ chối nhưng anh nhớ tới bản thân mới bị Kaveh đánh dấu tạm thời, gã sẽ ỷ lại vào anh nhiều hơn, dính người là bình thường, hơn nữa nếu anh không ở nhà, với độ dính người này gã sẽ lại ra ngoài và lại phát tình ở ngoài mất._Thật? Thật ư?Muốn nhốt em ấy lại ghê, thật ngoan ngoãn mà, muốn xích em ấy lại._Ừ, Cyno sẽ đến sớm để dọn dẹp chỗ này, chúng ta mau về nhà thôi._Được rồi, về thôi.Alhaitham, Alhaitham của tôi.Sau khi thu dọn và chỉnh trang quần áo, hai người lại cuốc bộ về nhà, trên đường trở về hai người không gặp bất kỳ ai cả, có vẻ như Cyno đã di tản hết những người dân ở xung quanh đấy rồi.Mấy ngày ở nhà đó rất bình thường, Kaveh không làm gì quá phận cả, chỉ thi thoảng "vô tình" ngồi gần Alhaitham rồi cọ cọ, mỗi sáng anh tỉnh dậy đều thấy một cái đầu vàng đang rúc vào bụng mình, còn ôm rất chặt nữa chứ, vết cắn trên cổ đã kết vảy, có hơi ngứa, nhiều lúc Kaveh vẫn nhìn vào vết cắn đã gần lành ấy, lộ ra ánh mắt ai oán giận hờn.5 ngày trôi qua, Alhaitham lại trở về công việc ngày thường của mình, rời đi mà không hề thấy ánh mắt không cam lòng của Kaveh ở phía sau đang nhìn mình.Alhaitham đến Giáo Viện như bình thường, trên đường đi luôn có những tiếng bàn luận và xì xào khi họ nhìn thấy anh nhưng vị quan thư ký không để tâm lắm, tai nghe chống ồn của anh vẫn đang làm rất tốt vai trò của mình.Không làm việc quá 1 tiếng, một tiếng gõ cửa vang lên, người gõ đẩy cửa bước vào, là Nahida, trên tay là một xấp giấy khá dày._Xin chào quan thư ký, anh vẫn khỏe chứ?_Tôi vẫn ổn, cảm ơn Tiểu Vương._Cyno đã nộp cho tôi bản báo cáo này, tôi nghĩ anh cùng cần phải biết, dù sao anh cũng là đương sự mà.Alhaitham nhận lấy, đọc qua một lượt mới phát hiện đây là bản báo cáo về sự việc xảy ra ở quán rượu Lambad, có một kẻ cạnh tranh muốn phá việc làm ăn của quán rượu Lambad, bèn mang theo một lọ thúc đẩy kỳ dịch cảm và phát tình đến nhằm phá hoại, vốn dĩ nó không quá có hại, chỉ là khiến cho người hít phải có các tiến vào kỳ phát tình và dịch cảm sớm hơn thôi, nó thường được dùng nhằm trợ thính trong việc thực hiện nghĩa vụ vợ chồng ý mà.Kẻ cạnh tranh này vốn dĩ đỉnh khuấy động một chút nhằm trả đũa chủ quán thôi.Ai ngờ đâu Kaveh trùng hợp vào quán rượu Lambad mà còn đang chuẩn bị đến kỳ dịch cảm, vốn dĩ pheromone của Kaveh đã có sự đặc biệt nên khi hít phải khí từ lọ thuốc đã khiến chàng kiến trúc sư hoàn toàn tiến vào kỳ dịch cảm ngay lập tức rồi mất kiểm soát mà phóng thích pheromone đậm đặc của mình.Tưởng chừng chỉ là do Kaveh bất cẩn ra ngoài khi kỳ dịch cảm đến thôi hóa ra là do tai bay vạ gió._Khụ, Alhaitham này._Vâng?_Ừm, anh có muốn một miếng dán ngăn mùi không?_Dạ?_Chỉ là, khụ, mùi hương của Kaveh có hơi nồng nặc, ừm, đã bao phủ cả căn phòng này rồi._...Xin lỗi Tiểu Vương, tôi không biết._Cũng đúng, anh là Beta mà, cũng không cần xin lỗi, tôi là thần nên không bị ảnh hưởng đâu nhưng những người khác cũng đang sợ đó, tôi đã thay thế họ để vào đưa báo cáo cho anh đấy._Lần sau nhớ bảo Kaveh tiết chế nhé._....Vâng, xin lỗi đã làm phiền ngài rồi._Không sao, không sao đâu mà.Nahida cười cười, xua tay rồi lấy miếng dán ngăn mùi cho Alhaitham, anh cảm ơn rồi nhận lấy, dán lên vết cắn trên cổ mình, mùi hương không thể nhìn thấy trong mắt Alhaitham đang giảm xuống với mức độ nhanh chóng, không hổ là miếng dán do Nahida chế tạo ra._Được rồi, báo cáo đã đưa cho anh rồi, nếu có gì thắc mắc hãy đến tìm tôi nhé._Cảm ơn Tiểu Vương, ngài đi cẩn thận._Được rồi, tôi sẽ ổn thôi mà.Nahida cười khúc khích, vẫy tay chào Alhaitham rồi bước ra khỏi phòng, anh ngồi xuống bàn và tiếp tục công việc của mình cho đến giờ tan tầm như bình thường nhưng có chút vấn đề khi trên đường về nhà.Bằng một lý do nào đó mà anh đang bị một nhóm người lạ mặt bao vây, trên tay người nào cũng cầm một thanh đao khá to. Mặt mày thì bịt kín, ngữ điệu thì hung dữ lắm._Ngươi là quan thư ký Alhaitham đúng không?_....Các người muốn gì?_Ai da, bọn ta chỉ muốn bắt người về để hỏi chút thôi._Xin lỗi, bây giờ không phải giờ làm việc của tôi, có gì muốn hỏi xin hãy viết đơn và nộp về văn phòng, mai tôi sẽ xem xét._Đại ca, hay mình bắt luôn đi chứ em thấy bảo là tên này khỏe lắm, còn thông minh nữa, không bắt nhanh là thiệt đấy._Hừ, trông cũng có cơ bắp đấy nhưng sao bằng lính đánh thuê bọn mình được.Alhaitham cau mày, mấy tên này vẫn cứ đứng đây xì xầm không cho anh đi, anh tính lách qua người bọn chúng thì bị một tên giữ tay lại, lực tay rất khỏe khiến cánh tay của anh có chút đau._Này, đi đâu đấy, bọn này chưa xong mà.Alhaitham không nói nhiều, ngay lập tức triệu hồi ra kiếm đập vào bụng tên kia, lực tay của gã giảm xuống, nhân cơ hội anh giằng tay ra rồi lùi lại.Thủ lĩnh nhóm lính đánh thuê thấy vậy liền ra lệnh cho đàn em chạy vào tấn công Alhaitham, bọn chúng vung đao lên, vây bốn phía xung quanh anh.Alhaitham lần lượt đánh bại bọn chúng một cách dễ dàng, từng người từng người một nằm rạp dưới chân anh, chỉ còn mỗi tên thủ lĩnh đang sợ hãi đứng đấy, anh tiến lại gần hắn nhưng chưa kịp làm gì thì thấy tên này từ sợ hãi chuyển sang vẻ mặt cười gian, Alhaitham thấy không ổn, lập tức lùi lại phía sau nhưng không kịp, anh chỉ cảm nhận được cơn nhói ở sau đầu rồi choáng váng, trước mắt tối sầm lại, cả cơ thể ngã gục xuống đất.Trước khi ngất hẳn đi, Alhaitham dùng vision để lại dấu vết, mong là có ai đó tìm thấy anh trước khi có chuyện xấu xảy ra.
-----------------------------------
Còn tiếp?Có ai để ý là lúc bé Al về muộn thì nhỏ Kaveh đã tức điên lên và phá đồ trong phòng khum nhỉ? Cả lúc hai đứa đi với nhau mà có người tìm bé Al nữa, nhỏ Kaveh ai oán như vợ nhỏ ấy, haha, kiểu chồng chồng người ta mãi mới có khoảng thời gian đi với nhau mà lại lòi ra bóng đèn phá đám.Ngoài ra các vị thần sẽ không có pheromone và Mochi cũng thế nha.
⚠️⚠️⚠️: OOC!!! Tính cách nhân vật sẽ không giống 100%. Tui không giỏi nhớ tên, nếu có sai sót xin nhắc nhở.
Khụ, có lẽ nhiều bạn sẽ thấy nó không đủ đô hoặc xàm nhưng tui đã cố hết sức để viết ra chương nì rùi, trong tưởng tượng thì ổn lắm mà không biết viết ra kỉu gì QAQ.
__________Vào khoảng 200 năm về trước, đã có một sự kiện đặc biệt xảy ra khiến cho cả Teyvat có sự thay đổi trong gen, một làn sóng bí ẩn từ lòng đất, bên dưới lăng mộ vua Deshret lan rộng ra khắp các quốc gia, sự đột biến gen này không thay đổi ngoại hình hay tính cách, các nhà khoa học đã phát hiện trong gen các loài, kể cả các loài động vật và quái vật đều có thêm một gen giới tính.Nó được phân chia ra ba loại không kể là nam hay nữ: "Báo cáo chi tiết từ viện nghiên cứu các quốc gia, đây là thông tin đã được kiểm chứng và thể hiện gần như chính xác xã hội hiện nay:_Alpha, chiếm 5% trong xã hội, đây là những người được cho là có gen trội từ sự kiện này, họ giỏi trong mọi việc, sở hữu vẻ đẹp xuất sắc, đa số có tính cách chung mạnh mẽ, quyết đoán. Họ có thể đánh dấu tạm thời Beta và Omega, đánh dấu vĩnh viễn với Omega và không thể có nhiều bạn đời._Beta, chiếm 85% dân số, họ không khác gì bình thường nhưng chiếm số lượng nhiều. Có thể bị đánh dấu tạm thời từ Alpha nhưng không bị ảnh hưởng bởi việc đấy, chỉ có cảm giác bị cắn, không cảm thấy pheromone vào người và mang ý nghĩa thông báo bản thân là bạn đời của đối phương. Cần đánh dấu định kỳ để mùi bạn đời trên cơ thể._Omega, 10% còn lại, có khả năng sinh sản ở cả nam và nữ, đa số có tính cách yếu đuối, vẻ ngoài xinh đẹp, là đối tượng chính được các quốc gia bảo vệ. Sẽ bị đánh dấu và ảnh hưởng từ pheromone của Alpha, tùy theo độ mạnh mùi hương của Alpha đó. Omega sau khi bị đánh dấu sẽ chỉ có một bạn đời.Lưu ý: Đây chỉ là bản thống kê phổ biến, không thể hiện chính xác đặc điểm, tính cách của mỗi người"Ban đầu, sự thay đổi này khiến cho khắp nơi đều hoảng loạn, nhưng sau khi phát hiện mọi thứ không khác gì bình thường ngoài việc trên người toả ra mùi hương và có thể điều khiển chúng thì sự hoang mang trong xã hội mới dần hạ nhiệt.Các quốc gia cũng đã thành lập ra các chương trình, lớp học dạy cách điều khiển mùi hương cho mọi người.Nhắc đến mùi hương, mỗi người đều có cho mình một mùi hương riêng, ngay cả Beta không khác gì bình thường cũng có mùi thoang thoảng.Từ những mùi dễ ngửi như hoa Thanh Tâm, Cecilia, Tú Cầu Anh Đào, Sen Nilotpala,...đến những mùi như các loại món ăn hay đến một số mùi kì lạ hoặc khó ngửi, những mùi thơm này không chỉ có tác dụng nhận biết mà ai cũng có thể điều khiển mùi để công kích, đe doạ, kích tình,...thông thường các Alpha sẽ giỏi trong việc này nên hầu như họ cũng là một phần chủ chốt trong xã hội.Nó còn đóng vai trò đặc biệt trong kì động dục của Omega và kì dịch cảm của Alpha, khiến cho quá trình "làm việc" trở nên thoải mái hơn, cũng có ảnh hưởng nhất định đến đối phương.Các Beta không bị ảnh hưởng bởi sự dẫn dắt mùi hương từ Alpha và Omega, việc họ có nó cũng giống như việc xịt nước hoa hàng ngày mà thôi. Mà Alhaitham- Quan thư ký của Sumeru sở hữu trí tuệ xuất sắc, thân hình cao lớn với 8 múi cơ bụng cùng khuôn mặt tạc tượng xinh đẹp, đôi mắt sắc sảo hút hồn không phải là Alpha mà lại là một Beta.Nhiều người biết chuyện liền tỏ ra tiếc nuối với chuyện này, một người xuất sắc như vậy sao có thể là Beta được cơ chứ.Nhiều người nghĩ vậy nhưng bản thân Alhaitham lại không quan tâm đến việc này lắm. Bản thân anh cảm thấy khá ổn với việc này, là một Beta, anh không phải đối mặt với kỳ phát tình của Omega hay kỳ dịch cảm của Alpha cũng không bị ảnh hưởng bởi mùi hương đem lại.Hơn nữa, đây cũng là cách để anh có thể chặn những mối phiền phức khi bị tỏ tình hay gạ gẫm, đơn giản chỉ cần nói bản thân là Beta thì người đó sẽ rời đi còn nếu đối phương bám quá dai dẳng, Alhaitham không cần làm gì nhiều, chỉ cần chưa quá 1 ngày bị bám theo, dù có ở đâu thì sẽ có người giải quyết.Đương nhiên người xử lý giúp anh không ai khác mà là vị kiến trúc sư nổi tiếng của Sumeru- Kaveh, một Alpha hàng thật giá thật với khả năng khống chế mùi hương đỉnh cao.Chỉ cần gã muốn, thả nhẹ luồng khí đe doạ là có thể khiến những kẻ đeo bám Alhaitham bỏ chạy thật xa, không dám tiếp cận anh nữa. Nhưng chung quy lại đây cũng không phải chuyện gì quá đáng sợ, Alhaitham không để ý lắm, nếu Kaveh không đến kịp để đuổi kẻ bám theo anh (thông thường là gần như là chưa bao giờ) thì Alhaitham đơn giản là sử dụng vũ lực với họ, đánh đến khi họ hứa rằng sẽ không quấy rầy anh nữa thì mới thôi.Đương nhiên là Alhaitham sẽ không quá mạnh tay, anh đã học qua cách đánh vào phần mềm không để lại dấu vết mà vẫn có thể cảm thấy đau đớn, chủ yếu là để tránh phiền phức khi có một số kẻ ăn cướp mà la làng, đã bám theo anh mà khi bị đánh thì lại muốn báo cáo lên cảnh sát địa phương.Bỏ qua chuyện này thì nói chung, cuộc sống của Alhaitham vẫn rất ổn, anh có một công việc nhẹ nhàng lương cao, vừa đáp ứng được nhu cầu tan làm sớm lại vừa có được lượng kiến thức mà anh mong muốn.Nói tiếp, về Kaveh, kiến trúc sư kiêm tiền bối bạn cùng phòng của Alhaitham, theo anh, gã là một Alpha khá xuất sắc trừ việc thường hay cãi nhau với anh, hay uống rượu, nợ nần, dễ tin người, dễ bị lừa,...đôi khi còn có một số hành động kỳ lạ đối với anh nữa, thường thì anh về nhà thì gã sẽ ngay lập tức lại gần giúp anh cất đồ nhưng sau đó mỗi khi Alhaitham đi đâu thì Kaveh sẽ đi theo đó, lại còn dán sát vào người anh nữa chứ, cho đến khi anh vô phòng tắm thì mới thôi.Cũng có đôi khi nếu Alhaitham và Kaveh đang cùng đi với nhau, nếu anh đang nói chuyện với ai đó mà là người không thân quen quá lâu thì Kaveh sẽ đứng đằng sau anh và hù cho đối phương chạy mất.Đương nhiên là gã có chừng mực, nếu nói về công việc thì không sao nhưng một khi gã cảm thấy chủ đề dần chuyển hướng thì sẽ ngay lập tức dọa người kia luôn.Chỉ là ánh mắt của gã mỗi khi nhìn anh đứng nói chuyện với người ta cứ ai oán làm sao ấy.Đấy mới chỉ là hai việc tiêu biểu thôi, còn nhiều những việc làm kì quái nữa, chỉ là anh không muốn nói ra thôi, cứ vờ như không để ý đến vậy.Hôm nay Alhaitham có một buổi họp tại giáo viện đến tận khuya mới về, do có một công trình khoa học mới được phát hiện tại sa mạc, cần đưa người vào để dò xét, việc này không quá quan trọng, chỉ cần phái những người quen thuộc với các bí cảnh trong sa mạc là được, vấn đề là mấy tên cấp cao cứ tranh cãi về việc này, khiến cho một quan thư ký phải ghi chép mọi thứ trong cuộc họp như anh và Tiểu Vương Kusanali phải đau hết cả đầu.Cuối cùng, trước sự đe doạ đáng sợ của Scaramouche, những tên ồn ào đó mới ngừng tranh luận.Alhaitham thở dài, mãi mới kết thúc, nếu không vì Tiểu Vương thì anh đã nhanh chóng bỏ về nhà theo đúng lịch trình rồi.Dọn dẹp xong xuôi đồ đạc, Alhaitham chào Nahida rồi trở về nhà, vừa mở cửa, anh khẽ giật mình trong lòng khi thấy vị tiền bối nào đó đang đứng trước mặt mình, đôi mắt đỏ ngầu đầy hung dữ và lo lắng.
_Em đã ở đâu vậy?
Không khó để nghe ra được Kaveh đã cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng mình, Alhaitham có chút khó hiểu, chẳng biết bản thân đã làm gì lại chọc giận vào vị tiền bối này nhưng anh cũng không để tâm lắm.
_Họp hơi lâu, nhà còn gì ăn không?
_...Có mệt lắm không, tôi chuẩn bị xong đồ ăn đã hâm nóng rồi, chúng ta vào ăn luôn đi.
Alhaitham vừa nói xong, Kaveh có vẻ đã dịu hẳn đi, cảm giác như quả bóng bay căng tròn bị chọc thủng vậy.
_Được.
Vẫn như mọi ngày, Kaveh đã cầm đồ của anh cất đi, nhanh chóng chạy lại gần Alhaitham, cả hai vừa đi vừa nói chuyện thường ngày.Alhaitham vừa nói chuyện với Kaveh vừa liếc mắt nhìn vào phòng của Kaveh, nó lộn xộn, bừa bộn như thể có ai đó mới đập phá đồ trong đó vậy.Không để anh nhìn lâu, Kaveh đã đi lên trước một bước che tầm mắt anh rồi đẩy anh vô phòng bếp, che hoàn toàn khung cảnh đằng sau.Sau bữa ăn là việc đi tắm và đi ngủ, nếu Kaveh có công việc thì thi thoảng sẽ nghe được hai ba tiếng lạch cạch ở phòng bên, còn không thì cả hai sẽ ngủ một mạch đến sáng, đương nhiên là không chung một phòng.Sáng sớm hôm sau, khi Alhaitham tỉnh dậy theo giờ giấc sinh lý, anh còn nghĩ hôm nay sẽ là một ngày hoàn toàn bình thường và nhàm chán nhưng khi định ngồi dậy xuống giường, Alhaitham bỗng phát hiện trên eo mình có một cánh tay, không phải ai khác mà là Kaveh, người đáng ra phải đang ngủ ở phòng bên cạnh.Gã úp mặt vào bụng Alhaitham, thấy anh có chút động tĩnh, gã ngọ nguậy một chút vào bụng anh rồi chép miệng ngủ tiếp.Alhaitham thở dài, dùng tay đẩy con người kia nhưng không thể, gã ôm rất chặt, hoàn toàn không cho Alhaitham rời đi.
_Kaveh, dậy đi, tôi muộn giờ rồi.
_...Ưm, lát nữa đi.
_Kaveh, để gọi lần nữa là tôi đá xuống đấy.
_.....Em thật là, được rồi.
Sao anh lại không biết tên này đang giả vờ ngủ chứ, phải ra hạ sách tên này mới phản ứng lại được.Cơ mà nay Kaveh có chút lạ...
_Alhaitham à, nay ở nhà được không em?
_Tôi phải đi làm, anh không có việc à?
_Cóoo, nhưng nếu em ở nhà thì tôi sẽ hoãn lại việc.
_Đi làm đi, anh vẫn còn nợ tiền nhà của tôi đấy.
_... Alhaitham!!!, em thật là, khó ưa chết đi được, nhưng mà tôi vẫn thích.....
_Hửm? Anh nói gì phía sau cơ?
_Không có gì, em đi làm đi.
Chỉ chờ có thế, anh lập tức rời giường, nhanh chóng chuẩn bị dưới ánh mắt chòng chọc của Kaveh rồi cứ thế mở cửa ra ngoài.Nay Alhaitham ăn sáng ở ngoài, cuộc họp tối qua chưa có kết quả, cần thiết phải hoàn thành nhanh chóng.Khi đến Giáo Viện, Alhaitham bắt gặp Tighnari, người vừa bước ra khỏi cửa, trên tay đang cầm khá nhiều chai lọ lỉnh kỉnh khác nhau.
Anh cân nhắc một lát rồi tiến lại gần cậu, đỡ vài cái giùm chàng kiểm lâm.
_A, cảm ơn ngài nhiều.... Alhaitham? Nay cậu đi làm sớm vậy?
_Có cuộc họp, lại có thí nghiệm gì à?
_À không, đây là thuốc cho kỳ phát tình và kỳ dịch cảm, nhắc mới nhớ, kỳ dịch cảm của Kaveh sắp đến rồi thì phải, cậu thấy Kaveh đã uống thuốc chưa?
_Hình như hết thuốc rồi thì phải, anh ta hình như có vài dấu hiệu, nếu là bình thường thì đã uống rồi.
_Vậy cậu cầm cho Kaveh một lọ tạm dùng đi, tôi cần chế cho Kaveh một liều khác, pheromone của cậu ấy khá là đặc biệt._Ừm, đi cẩn thận.
Alhaitham cầm lọ thuốc trên tay, quan sát nó một chút rồi cất vào túi đeo hông của mình.Nhìn Kaveh sáng nay có vẻ vẫn tỉnh táo, tuy có chút lạ nhưng nhìn chung không khác gì bình thường lắm, chờ mình họp xong rồi xin nghỉ hôm nay vậy.
_______________
Khi Alhaitham viết nốt kí tự cuối cùng vào sổ thì cuộc họp cũng kết thúc, anh xin phép nghỉ với Nahida rồi bước ra ngoài, mới ra ngoài cửa phòng họp, anh đã nghe thấy nhiều tiếng nói ồn ào ở sảnh Giáo Viện, có cả giọng Cyno ở đấy nữa.Có vẻ chỉ là mấy vụ việc linh tinh gì đấy thôi, Alhaitham không quan tâm lắm định bước ra ngoài thì tiếng Cyno gọi anh lại:
_Alhaitham, có việc lớn rồi.
_?
_Kaveh phát tình rồi, ở quán rượu Lambad, phát ra mùi hương rất mạnh, tôi đã di tản người dân xung quanh rồi, cậu là Beta, vào giúp Kaveh tiêm chất ức chế được chứ?
_Được, Tighnari đã cho tôi thuốc ức chế rồi, cứ để tôi lo, mọi người tạm thời di tản ra nơi khác đi.
_Cảm ơn, trông cậy vào cậu, lần này có vẻ kỳ dịch cảm của Kaveh mãnh liệt hơn nhiều, hoàn toàn bài xích mọi Alpha gần đó, tôi cũng khó mà vào, các Omega cũng bị ảnh hưởng rơi vào kỳ phát tình sớm nhưng chúng tôi đã nhờ Tighnari xử lý rồi, còn Kaveh thôi, nếu có gì mất kiểm soát thì cậu phải lập tức phát tín hiệu ngay, chúng tôi sẽ ứng cứu.
_Được._Còn một nút xanh bên cạnh, là tín hiệu an toàn, hãy ấn nó sau khi đã tiêm cho Kaveh, sau đó chúng tôi sẽ lập tức đến để phun thuốc làm tiêu trừ mùi của Kaveh.
Alhaitham gật đầu, nhận lấy máy phát tín hiệu, nhanh chóng chạy đến quán rượu Lambad, tuy anh không thể nhìn thấy làn sóng mùi hương cực mạnh của Kaveh nhưng cảm nhận được áp lực thì vẫn có thể.Anh đẩy cửa quán rượu rồi bước vào, nhìn quanh một lượt, anh thấy một thân hình tóc vàng đang ngồi bệt xuống đất, ôm hai đầu gối đang ở trước ngực, thu mình ở một góc quán rượu.Alhaitham nhẹ nhàng lại gần, ngồi xổm trước mặt tiền bối tóc vàng kia.Kaveh cảm nhận được động tĩnh cùng mùi hương đào Zaytun quen thuộc, gã ngẩng mặt lên.Alhaitham thấy đôi mắt đỏ gã đỏ ngầu, khuôn mặt cũng đỏ, hơi thở dồn dập, đôi mắt mờ sương, trông có vẻ không được tỉnh táo lắm, đến môi cũng bị cắn đến bật máu, có vẻ gã đã rất khó chịu và cố gắng hết sức để không mất lý trí.Alhaitham nghĩ vậy không sai, Kaveh hiện tại đang rất nhẫn nhịn để không vồ vào anh khi nhìn thấy người trước mặt mình.A, sao em ấy lại ở đây?Không phải đang họp sao?Mình là đang làm gì vậy nhỉ?À, đi mua đồ ăn về cho em ấy.Sao em ấy dễ ngửi vậy cơ chứ, sao một người lạnh lùng như đoá Sen Nilotpala kiêu ngạo như em lại có một mùi hương đào Zaytun ngọt ngào đến thế.Khuôn mặt lạnh nhạt đấy cũng thật xinh đẹp, cơ thể cũng đẹp, sao cổ áo không che hết lại để lộ cái cổ trắng nón mê người kia ra ngoài chứ?Thật ghen tị với những người đã nhìn thấy, thật kinh tởm vì đã nhìn Alhaitham của mình, thật muốn móc đôi mắt của những kẻ đó ra, rồi tôi sẽ cất chúng trong nhà để cho chúng thấy em là người của tôi, và sẽ thật hạnh phúc sao nếu những con mắt bẩn thỉu đó nhìn thấy tình cảm chúng ta giành cho nhau nhỉ?Alhaitham yêu quý à, sao em lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó, làm cho trái tim tôi rung động không thôi, khiến tôi hận không thể nhốt em ở nhà, khóa em bằng những sợi dây xích lấp lánh nhất, mặc cho em những bộ quần áo đẹp nhất, cho em đọc những cuốn sách hay nhất của Giáo Viện, khiến em mãi mãi cạnh tôi.Alhaitham à, em quả là một Beta ngây thơ, sao em có thể biết rằng xung quanh người em luôn đậm đặc mùi hương của tôi, hương rượu mạnh của tôi, lấn áp, hòa quyện cùng mùi đào của em thật khiến tôi cảm thấy sung sướng.Tuy vậy em lại là Beta, kể cả mùi hương của tôi có mạnh đến mấy cũng không thể bám trên người em quá lâu được nhưng...chỉ cần cắn một cái thôi, chỉ một cái thôi, mùi hương của tôi có thể bám trên người em lâu hơn rồi.Nếu vậy, cắn một lần thôi cũng không sao nhỉ?
Thật muốn cắn, như vậy mọi người đều sẽ ngửi thấy mùi hương của tôi, họ sẽ đều biết em là của tôi, là bạn đời của tôi, là người mà tôi đã đánh dấu chủ quyền.Sẽ không còn những kẻ không biết điều lại gần em nữa, tất cả bọn họ, tất cả đều sẽ biết đều này, haha.Thật muốn cắn.Thật muốn cắn.Thật muốn....Lý trí đứt đoạn.Alhaitham nhìn người trước mặt, có cảm giác anh ta bỗng trở nên điên cuồng một cách khó hiểu, anh cảnh giác, đang tính mở miệng rồi định lùi lại ra sau thì một lực đẩy cực kì mạnh bạo đẩy ngã anh ra đất, cũng không quên dùng tay đỡ đầu của anh, đầu gã dúi vào cổ anh, hơi thở dồn dập nóng rực phả vào cổ Alhaitham, Kaveh khẽ gầm gừ, gã há miệng ra, để lộ ra răng nanh sắc nhọn như đang chực chờ cắn xuống._Kaveh, anh làm gì vậy? Thả tôi ra!_Không...thể..không muốn....của..tôi...Không để Alhaitham giãy dụa thêm, Kaveh nắm hai tay của anh bằng một tay, kéo lên trên đầu, tay còn lại bóp chặt eo của anh như thể sợ anh chạy đi mất.Cuối cùng, trong ánh mắt hoảng sợ của Alhaitham, gã cắn xuống, cơn đau nhói bất chợt lan tỏa khắp người anh.Đau quá, chỉ là cắn thôi mà.Alhaitham mặt trắng bệch, anh cảm nhận được có một luồng khí đang xâm nhập vào người mình, đau chết mất, Alhaitham theo bản năng mà chống cự, tầm mắt của anh trở nên mơ hồ, Beta cũng bị ảnh hưởng ư?Kaveh nhận thấy người dưới thân chống cự, gã càng ôm chặt hơn, truyền nhiều hơn nữa.Phải nhiều hơn nữa.Không biết trôi qua bao lâu, Alhaitham vẫn không thể thoát khỏi gọng kìm chặt cứng của Kaveh, chứ đừng nói đến chuyện phát tín hiệu cứu nguy.Bỗng Kaveh dừng lại, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Alhaitham trước mặt, anh thấy gã đã dừng lại, cố hết sức giật một tay ra, với lấy máy phát tín hiệu trong túi đeo hông ra định ấn.Chưa kịp làm gì, chỉ thấy Kaveh quay phắt sang nhìn chằm chằm máy phát tín hiệu, tiếng gầm gừ phát ra từ cổ họng, cướp lấy máy phát tín hiệu từ tay anh rồi ném ra chỗ khác.Gã cầm lấy bàn tay vừa cầm máy phát tín hiệu của Alhaitham, liên tục hôn hôn rồi cắn lòng bàn tay anh.Không được, thật đáng ghét, em không được phép dính mùi của kẻ khác, chỉ được dính của tôi mà thôi._Anh...buông tôi ra._.....Được rồi.Sau khi cắn xong, Kaveh có vẻ đã tỉnh táo hơn một chút (hoặc là không), trở nên nghe lời nhưng vẫn rất bám người, liên túc ôm eo Alhaitham, khiến anh đi đến đâu là như kéo theo một bao gạo màu vàng vậy.Lúc anh chuẩn bị cầm máy phát tín hiệu lên, Kaveh đằng sau có vẻ tức lắm, cứ gầm gừ rồi hôn vào vết cắn đã rướm máu trên cổ anh suốt thôi, Alhaitham thở dài, lấy một cái khăn trùm lên máy phát, lau qua nó đi mới thấy Kaveh có vẻ hòa hoãn hơn nhiều, nụ hôn cũng thành liếm làm cho anh cứ cảm thấy có chút nhột.Alhaitham lấy thuốc ức chế ra, quay người lại, tiêm vào cánh tay cho Kaveh trong khi bản thân vẫn bị ôm chặt cứng, anh chờ thuốc ngấm một lát rồi ngẩng lên nhìn Kaveh, thấy mắt của gã đã trở nên thanh tỉnh tuy rằng vẫn còn tơ đỏ, tiếng gầm gừ cũng không còn nữa._...Anh tỉnh rồi chứ?_...Rồi, tôi đây là?_Buông tôi ra trước đã._A, được.Alhaitham nói làm Kaveh mới phát hiện ra tình trạng của cả hai bây giờ đang như thế nào, quần áo của người trước mặt và gã đều xộc xệch do giãy dụa, cổ anh có một vết cắn rướm máu cực kì chói mắt, mùi hương rượu mạnh của gã đang bao quanh người Alhaitham nữa._Đây, em đây là.....Chưa để gã nói xong, ký ức lúc mơ hồ dần hiện lại trong tâm trí Kaveh.Mình đánh dấu tạm thời em ấy rồi._Anh nhớ lại rồi à?_Ừm, thật xin lỗi, em...không giận chứ?Mình cắn em ấy rồi._Không sao, lúc đó anh đã mất lý trí, hơn nữa tôi là một Beta nên không sao đâu._Sao có thể nói thế được chứ! Mà tôi có gây ra thiệt hại gì không, ông chủ Lambad đâu rồi?Ai cũng sẽ biết em ấy là của mình, hương rượu mạnh của mình, đang bao phủ em ấy, thật đẹp mắt làm sao, thật ngon miệng làm sao._Cyno đã cho người di tản mọi người rồi, cậu ta nói số lượng pheromone của anh tràn ra quá nhiều, trực tiếp khiến vài Omega gần đấy bị rơi vào kỳ phát tình và vài Alpha bị kích ứng nữa._Ôi, đáng ra tôi không nên ra ngoài khi đang trong kỳ dịch cảm. Tôi cứ nghĩ ngày mai mới đến chứ.Em là của tôi, em là của tôi, là của tôi._Tighnari nói sẽ đưa thêm một liều đến nhà, mấy ngày nay cứ ở nhà đi._Em sẽ ở với tôi chứ?Em ấy là của mình, thật muốn giữ em ở cạnh mãi._Khô....Được rồi.Alhaitham vốn định từ chối nhưng anh nhớ tới bản thân mới bị Kaveh đánh dấu tạm thời, gã sẽ ỷ lại vào anh nhiều hơn, dính người là bình thường, hơn nữa nếu anh không ở nhà, với độ dính người này gã sẽ lại ra ngoài và lại phát tình ở ngoài mất._Thật? Thật ư?Muốn nhốt em ấy lại ghê, thật ngoan ngoãn mà, muốn xích em ấy lại._Ừ, Cyno sẽ đến sớm để dọn dẹp chỗ này, chúng ta mau về nhà thôi._Được rồi, về thôi.Alhaitham, Alhaitham của tôi.Sau khi thu dọn và chỉnh trang quần áo, hai người lại cuốc bộ về nhà, trên đường trở về hai người không gặp bất kỳ ai cả, có vẻ như Cyno đã di tản hết những người dân ở xung quanh đấy rồi.Mấy ngày ở nhà đó rất bình thường, Kaveh không làm gì quá phận cả, chỉ thi thoảng "vô tình" ngồi gần Alhaitham rồi cọ cọ, mỗi sáng anh tỉnh dậy đều thấy một cái đầu vàng đang rúc vào bụng mình, còn ôm rất chặt nữa chứ, vết cắn trên cổ đã kết vảy, có hơi ngứa, nhiều lúc Kaveh vẫn nhìn vào vết cắn đã gần lành ấy, lộ ra ánh mắt ai oán giận hờn.5 ngày trôi qua, Alhaitham lại trở về công việc ngày thường của mình, rời đi mà không hề thấy ánh mắt không cam lòng của Kaveh ở phía sau đang nhìn mình.Alhaitham đến Giáo Viện như bình thường, trên đường đi luôn có những tiếng bàn luận và xì xào khi họ nhìn thấy anh nhưng vị quan thư ký không để tâm lắm, tai nghe chống ồn của anh vẫn đang làm rất tốt vai trò của mình.Không làm việc quá 1 tiếng, một tiếng gõ cửa vang lên, người gõ đẩy cửa bước vào, là Nahida, trên tay là một xấp giấy khá dày._Xin chào quan thư ký, anh vẫn khỏe chứ?_Tôi vẫn ổn, cảm ơn Tiểu Vương._Cyno đã nộp cho tôi bản báo cáo này, tôi nghĩ anh cùng cần phải biết, dù sao anh cũng là đương sự mà.Alhaitham nhận lấy, đọc qua một lượt mới phát hiện đây là bản báo cáo về sự việc xảy ra ở quán rượu Lambad, có một kẻ cạnh tranh muốn phá việc làm ăn của quán rượu Lambad, bèn mang theo một lọ thúc đẩy kỳ dịch cảm và phát tình đến nhằm phá hoại, vốn dĩ nó không quá có hại, chỉ là khiến cho người hít phải có các tiến vào kỳ phát tình và dịch cảm sớm hơn thôi, nó thường được dùng nhằm trợ thính trong việc thực hiện nghĩa vụ vợ chồng ý mà.Kẻ cạnh tranh này vốn dĩ đỉnh khuấy động một chút nhằm trả đũa chủ quán thôi.Ai ngờ đâu Kaveh trùng hợp vào quán rượu Lambad mà còn đang chuẩn bị đến kỳ dịch cảm, vốn dĩ pheromone của Kaveh đã có sự đặc biệt nên khi hít phải khí từ lọ thuốc đã khiến chàng kiến trúc sư hoàn toàn tiến vào kỳ dịch cảm ngay lập tức rồi mất kiểm soát mà phóng thích pheromone đậm đặc của mình.Tưởng chừng chỉ là do Kaveh bất cẩn ra ngoài khi kỳ dịch cảm đến thôi hóa ra là do tai bay vạ gió._Khụ, Alhaitham này._Vâng?_Ừm, anh có muốn một miếng dán ngăn mùi không?_Dạ?_Chỉ là, khụ, mùi hương của Kaveh có hơi nồng nặc, ừm, đã bao phủ cả căn phòng này rồi._...Xin lỗi Tiểu Vương, tôi không biết._Cũng đúng, anh là Beta mà, cũng không cần xin lỗi, tôi là thần nên không bị ảnh hưởng đâu nhưng những người khác cũng đang sợ đó, tôi đã thay thế họ để vào đưa báo cáo cho anh đấy._Lần sau nhớ bảo Kaveh tiết chế nhé._....Vâng, xin lỗi đã làm phiền ngài rồi._Không sao, không sao đâu mà.Nahida cười cười, xua tay rồi lấy miếng dán ngăn mùi cho Alhaitham, anh cảm ơn rồi nhận lấy, dán lên vết cắn trên cổ mình, mùi hương không thể nhìn thấy trong mắt Alhaitham đang giảm xuống với mức độ nhanh chóng, không hổ là miếng dán do Nahida chế tạo ra._Được rồi, báo cáo đã đưa cho anh rồi, nếu có gì thắc mắc hãy đến tìm tôi nhé._Cảm ơn Tiểu Vương, ngài đi cẩn thận._Được rồi, tôi sẽ ổn thôi mà.Nahida cười khúc khích, vẫy tay chào Alhaitham rồi bước ra khỏi phòng, anh ngồi xuống bàn và tiếp tục công việc của mình cho đến giờ tan tầm như bình thường nhưng có chút vấn đề khi trên đường về nhà.Bằng một lý do nào đó mà anh đang bị một nhóm người lạ mặt bao vây, trên tay người nào cũng cầm một thanh đao khá to. Mặt mày thì bịt kín, ngữ điệu thì hung dữ lắm._Ngươi là quan thư ký Alhaitham đúng không?_....Các người muốn gì?_Ai da, bọn ta chỉ muốn bắt người về để hỏi chút thôi._Xin lỗi, bây giờ không phải giờ làm việc của tôi, có gì muốn hỏi xin hãy viết đơn và nộp về văn phòng, mai tôi sẽ xem xét._Đại ca, hay mình bắt luôn đi chứ em thấy bảo là tên này khỏe lắm, còn thông minh nữa, không bắt nhanh là thiệt đấy._Hừ, trông cũng có cơ bắp đấy nhưng sao bằng lính đánh thuê bọn mình được.Alhaitham cau mày, mấy tên này vẫn cứ đứng đây xì xầm không cho anh đi, anh tính lách qua người bọn chúng thì bị một tên giữ tay lại, lực tay rất khỏe khiến cánh tay của anh có chút đau._Này, đi đâu đấy, bọn này chưa xong mà.Alhaitham không nói nhiều, ngay lập tức triệu hồi ra kiếm đập vào bụng tên kia, lực tay của gã giảm xuống, nhân cơ hội anh giằng tay ra rồi lùi lại.Thủ lĩnh nhóm lính đánh thuê thấy vậy liền ra lệnh cho đàn em chạy vào tấn công Alhaitham, bọn chúng vung đao lên, vây bốn phía xung quanh anh.Alhaitham lần lượt đánh bại bọn chúng một cách dễ dàng, từng người từng người một nằm rạp dưới chân anh, chỉ còn mỗi tên thủ lĩnh đang sợ hãi đứng đấy, anh tiến lại gần hắn nhưng chưa kịp làm gì thì thấy tên này từ sợ hãi chuyển sang vẻ mặt cười gian, Alhaitham thấy không ổn, lập tức lùi lại phía sau nhưng không kịp, anh chỉ cảm nhận được cơn nhói ở sau đầu rồi choáng váng, trước mắt tối sầm lại, cả cơ thể ngã gục xuống đất.Trước khi ngất hẳn đi, Alhaitham dùng vision để lại dấu vết, mong là có ai đó tìm thấy anh trước khi có chuyện xấu xảy ra.
-----------------------------------
Còn tiếp?Có ai để ý là lúc bé Al về muộn thì nhỏ Kaveh đã tức điên lên và phá đồ trong phòng khum nhỉ? Cả lúc hai đứa đi với nhau mà có người tìm bé Al nữa, nhỏ Kaveh ai oán như vợ nhỏ ấy, haha, kiểu chồng chồng người ta mãi mới có khoảng thời gian đi với nhau mà lại lòi ra bóng đèn phá đám.Ngoài ra các vị thần sẽ không có pheromone và Mochi cũng thế nha.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com