Tong Mon Leo 1m7
''Được rồi! Giới thiệu cho hai người. Đây là Mitani An người anh em thiện lành của bọn tôi.''Miya Atsumu hào hứng khoác vai nó mà giới thiệu cho hai cái con người kia.''Xin chào, hai người cứ gọi tôi là An.'''' Kita Shinsuke.'' a.ka tóc đen trắng highligt.''Suna Rintarou.'' a.ka tóc nâu chẻ mái....Tám mắt nhìn nhau đắm đuối.5' sau Sợ nhất là khi không khí tự dưng im lặng...Miya Atsumu:''...'' ^.^Kita-đang trong trạng thái đánh giá An-Shinsuke:''...'' Sao càng nhìn càng thấy kì lạ.Suna Rintarou:''...'' Mỏi mắt chưa vậy?Mitani An:''...''đừng nhìn nữa. Trẩm sắp bị đục thành lỗ rồi T^TMiya- mới cất xong đồ-Osamu:''...'' Chuyện gì vậy?''Mấy người không định vào ngồi sao?''Thấy mấy đứa kia cứ đứng đó chôn chân nhìn nhau như bọn ngáo Miya Osamu liền lên tiếng cắt đứt cái bầu không khí ( mà theo nó là )ngột ngạt này.Samu !!!?! Cứu tinh!!! - trích tiếng lòng ai đó.''Ờ vào trong có ghế để ngồi, vào rồi hẵng nhìn nhau tiếp.''Nhờ Miya Osamu lên tiếng nên tên cáo đầu vàng Miya Atsumu liền như thức tỉnh nhận ra cả bọn từ nãy đến giờ đứng nhìn nhau như trời trống ngoài hành lang, cậu cũng đang dần cảm nhận được chân của mình sắp rụng đến nơi rồi.''Haha đúng rồi tất cả mau vào trong đi!!''Nó thì mừng như bắt được vàng vì câu nói của hai cái giống đực nhà Miya. Bị vị mama quyền lực kia nhìn như vậy nó rén lắm, nó biết mấy cái chiến tích huy hoàng của hai cái thằng bạn nó và cũng biết luôn đến vị đội trưởng quyền lực (theo lời hai con cáo)kiêm luôn mama(theo suy nghĩ của nó) của đội bóng chuyền nhà inarizaki qua lời kể đầy tự hào của cáo xám và sự bất mãn của cáo vàng:>Thế nên nó rén lắm...Nhưng mà không phải nó rén có mình vị Kita Shinsuke kia mà đến cả hai thằng bạn cũng rén nữa...Hỏi nó lý do??!?!Thì không phải hai cái Miya kia là hotboy bóng chuyền trường Inarizaki sao?!?Nó sợ nếu có ngày ba đứa đang đi chơi thì giả sử lỡ may có fangirl nào đó của hai thằng cu thấy thì nó sẽ bị alo cổng trường đấy!!!Miya Osamu:''...''Đừng lo An sẽ không có chuyện đó đâu^^nam nam(?) đi chơi với nhau sao có chuyện đó được.Miya Atsumu:''...''Đúng vậy ba thằng con trai(?) thì sao mà bị đánh ghen được? Nhưng mà nếu có thì Miya Atsumu này sẽ bảo vệ cho cậu!!À quên bọn này còn không biết trẫm là nữ...Sau khi nhìn một lượt cái tổ hợp đầy kì quặc đang ở trong nhà mình nó không biết cảm thán gì nữa. Còn được cậu trai Suna kia bình thư--TÁCHTÁCHTÁCH... Hẹo gì vậy!?!Nó quay sang nơi mà âm thanh kia phát ra thì thấy cậu trai Suna kia đang cầm điện thoại bấm chụp lia lịa... Cậu ta đang chụp nó đấy à?Trẫm biết là trẫm đẹp rồi nên làm ơn không cần đè vào mặt trẫm để chụp đâu.Đun hết cả mắt rồi...Suna trên tay là điện thoại quay vòng vòng xung quanh nó, ngón tay thon dài cứ bấm lia lịa vào nút chụp trên màn hình điện thoại. À thì ai cũng biết là cậu ta có đam mê với chụp ảnh rồi nhưng mà cứ để như vậy là nó choáng và ngất ngay tại chỗ đó ạT^TCầu cứu giúp!!?!Ánh mặt cầu cứu phóng đến hướng của ba con người đang rất tự nhiên như ở nhà ngồi ăn vặt uống nước chơi game(thật ra có mình Miya) mà bỏ rơi mất sự hiện diện của nó ở đây cùng với cái tình huống éo le này. Nó có skill tàng hình từ lúc nào vậy :vĐâu phải tại tui đâuT^TMà cũng thật may khi thần may mắn còn nhân tính chưa có trực tiếp vứt cho nó lạc trôi với đời, ừ thì sau một hồi cật lực cầu cứu thì cũng đã có người chú ý đến nó.KITA-SAN HEPL ME!!!!! ''Suna đừng có chụp nữa. Cậu đang làm phiền cậu ấy đấy.''''...Được rồi.''Suna tiếc nuối ngập ngừng mà đứng cách nó xa một chút chỉ một chút thôi không xa lắm đâu. Anh đứng đó quan sát từ cử chỉ của nó như muốn ghi nhớ bấy cứ khoảng khắc nào của nó vậy. Làm cho nó cảm thấy có chút không thoải mái lắm, làm cho cả việc thở của nó cũng khó khăn. Thôi không sao vậy cũng còn dễ thở hơn là bị anh xoay như chong chóng bên người. A~ tuyệt quá đúng là người mẹ quyền lực của năm!!!-trích tiếng lòng ai đó.Cảm ơn anh kita-san.Không có gì.Hai cái câu trên là thần giao cách cảm (bằng một cách vi diệu nào đó) giữa hai đứa cáo highligt đen trắng và con mồn lèo kia.Sau khi thoát được ra khỏi Suna nó liền dặn dò anh em Miya một chút về việc đồ ăn vặt của nó, nói họ đừng có lấy ra ăn hết. Nó không phải là một đứa keo kiệt nên sẽ để họ thỏa thích mà ăn chỉ cần đừng ăn hết là được. Hỏi vì sao không được ăn hết trong khi tiền nó coi là phù du?!?Ừ thì không phải nó sợ hết tiền mà là đơn giản là nó lười đi mua lại thôi!Nhờ tụi kia mua?!?Không được đâu, Sumu thì sẽ mua cho nó đó như anh đâu có biết nó thích gì đâu, đã từng có lần nó nhờ anh mua nhưng lúc mua về toàn những thứ nó ghét với không ăn đượcCòn Samu? Thôi bỏ đi, Samu như mẹ nó vậy coi nó như con mà chăm thì sao có chuyện mà anh mua đồ ăn vặt về cho nó chứ!!?! Có khi Samu còn đi mách với chị nó chuyện ăn vặt thay cơm chứ nói gì là mua hộ!!? Thế nên con mồn lèo này cảm thấy thế giới đang hố mình... Không là tại ngươi lười thôi đừng đổ tại thế giới ý thức làm gì cả!!?!---------------------------------------------------------------đăng giờ thiêng xem phản ứng:>tui hết nghị lực để viết rồi (thật ra là lười)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com