[Tống Jujutsu Kaisen | Gojo Satoru] Sắc Xanh Trong Mắt Người
49. Bóng tối trong tim
Hare đứng chôn chân tại chỗ, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào cho phải. Nó cảnh giác nhìn người trước mặt, cô gái này quả thực mang dáng vẻ của Quỳnh Như năm lớp mười hai, tức là mới một năm trước thôi. Thế nhưng nhìn vào mắt cô ta, Hare cảm thấy rùng mình.Đây là nó, nhưng cũng không phải là nó.'Quỳnh Như' khẽ nhếch mép cười, bộ dáng trông vô cùng bất cần đời. Cô thu chân lại, từng bước chầm chậm lại gần Hare vẫn đang bất động.Cô ghé sát nó, cố ý dùng tiếng Nhật mà nói cho cả mấy người đang kết nối vòng tay nghe cùng."Nói với mày đó, câm rồi à?"[!!!][Hare!? Ai đang nói chuyện với cậu vậy!?][Chuyện gì đang xảy ra sao?! Đáp lại tớ đi!?]Một bên là Zen'in Maki lo lắng muốn điên luôn rồi, một bên lại là bản thân đang nhìn mình cười, Hare đột nhiên lâm vào trầm tư. Dù rằng cô là nó phiên bản một năm trước, thế nhưng thoạt nhìn vô cùng đểu cáng. Ừm, nụ cười như có thể trap mười thằng một lúc vậy, rất lạ lẫm. Lựa chọn giữa việc giải thích mình vừa mới gặp ma, và ngắt kết nối ngay bây giờ, Hare không do dự chọn vế thứ hai. Nếu bây giờ giải thích với Zen'in Maki, nó sẽ lại phải bịa ra một lý do nào đó. Mà một lời nói dối sẽ cần rất nhiều lời nói dối khác để che đậy. Nó không có khả năng và đầu óc sáng tạo để bịa ra nhiều lý do đến thế.Vì vậy, nó không nhanh không chậm ngắt kết nối với Zen'in Maki dưới cái nhìn thích thú của cô gái kia. "Sao vậy? Đang vui mà?" Cô ta không thèm dùng tiếng Nhật nữa mà tiếp tục bằng tiếng Việt. Mày vui nhưng tao có vui đâu!?Hare khẽ lùi lại một bước, cảnh giác nhìn cô gái trước mặt mình, cũng không thèm giả vờ ngoan hiền nữa mà hỏi thẳng."Mày là ai?"Phải nói, thiếu niên thiếu nữ lớn lên ở miền Bắc Việt Nam, đến cuối cùng vẫn có thể giữ nguyên một loại tính cách khá là chợ búa. Dù có thân nhau hay không cũng có thể xưng hô "mày - tao" được. Cách xưng hô này có thể dùng trong mọi trường hợp, không quá gò bó như ở Nhật Bản. "Tao là Quỳnh Như." Cô ta híp mắt cười. "Tao cũng là Quỳnh Như."Hare không giới thiệu mình là Hare như mọi lần nữa. Tên mình có sao nói vậy, và nó đang rất tò mò về 'bản thân' ở đối diện. "Tất nhiên tao biết mày cũng là Quỳnh Như." 'Quỳnh Như' cười haha trước câu đáp lời của nó. Cô phẩy tay, "Hoặc nói đúng hơn, tao là mày, nhưng là một phiên bản đen tối. Tao từng là mày, nhưng bị tách ra như một nhân cách khác và bị vứt bỏ như rác rưởi."Nói đến đây, ánh mắt phía sau gọng kính của 'Quỳnh Như' như tối đi vài phần.Đầu Hare như đánh ầm một tiếng. Nó nghi hoặc nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi. Còn 'Quỳnh Như' thì vẫn cười đểu, rất thoải mái mà cho nó có thời gian suy nghĩ. Hare cũng không phải một đứa ngu dốt, nhạy bén nắm bắt được một vài từ ngữ quan trọng thông qua câu nói vừa rồi của 'Quỳnh Như'.Đã từng là nó? Nhưng bị tách ra? Chẳng trách lúc vừa mới gặp, nó đã cảm thấy người này có chút quen thuộc. Hoá ra là từ nó mà tách ra, chung quy lại cũng là một phần của nó. Không quen thuộc mới lạ.
【Ting! Hệ thống mang số hiệu 003 - Muri đang cố gắng kết nối lại...】
Ồ, nó còn tưởng Muri cũng giống như hệ thống 999, đột ngột biến mất không rõ tung tích. Hoá ra là bị mất kết nối nha. Hiểu lầm thôi. Lại còn 'cố gắng kết nối lại' thì có vẻ như nó đã nghĩ xấu cho Muri rồi.【Đang tải dữ liệu...】
【Kết nối lại thành công!】
【Hare-san!!】
Ngay khi giọng nói máy móc thông báo đã kết nối lại, một giọng nói khác có cảm xúc hơn đã truyền vào tai nó như vũ bão. Đúng là phải nói thật, giọng của Muri thực sự rất đặc trưng, nghe một phát là nhận ra ngay.【Trong lúc kiểm tra bản cập nhật mới, ta vô tình bấm nhầm nút khởi động lại. Thành ra mất kết nối với cô. Dù rằng chúng ta có trói định với nhau, nhưng việc này vẫn có thể xảy ra, mong cô thông cảm chút.】
Nói rồi, giọng nói trong đầu Hare lại im bặt. Dường như đang quan sát và đánh giá tình hình đang diễn ra. Mất không nhiều thời gian để Hare lại nghe thấy tiếng hệ thống vang lên, và tiếng chửi thề nữa.【Vãi đ— Ta mới offline có chút xíu mà cô đã vướng vô tình huống gì vậy!? Lại còn gặp được 'nó' nữa chứ...】
Phía bên này, 'Quỳnh Như' rất kiên nhẫn chờ Hare nói chuyện với hệ thống. Trông cô ta thong dong đến lạ. Có vẻ như cô chẳng có chút sợ hãi nào về việc mình có thể bị dung hợp cùng với bản thể hoặc là bị tiêu diệt vĩnh viễn.Khả năng vì cô ta là phiên bản tồi tệ của Hare, thế nên cũng không có khái niệm sợ hãi. Mà Hare, khi nghe hệ thống nói như vậy thì lại bắt được vài thông tin. 'Nó' ở đây có lẽ đang ám chỉ 'Quỳnh Như' ở trước mặt nó đi. Vậy là có khả năng sau khi chết, linh hồn của Hare đã bị chia làm hai nửa. Nhưng một phiên bản quá ác độc, không thể thực hiện trói định với hệ thống nên đã bị vứt bỏ như trong lời nói của 'Quỳnh Như' ban nãy. Vấn đề ở đây chính là, một con người khi chết đi thì hồn phách kiểu gì cũng sẽ còn nguyên vẹn. Trừ khi bị yểm bùa hoặc gì đó liên quan đến tâm linh mới khiến ba hồn bảy vía bị ảnh hưởng, dẫn đến việc không thể siêu sinh mà thôi. Vậy thì tại sao hồn phách của nó lại bị chia làm hai? Lại còn một bên thiện một bên ác nữa chứ? Nghĩ tới đây, đầu Hare đau như búa bổ.Không đúng. Hare là bản thể, nhưng đâu có thiện hoàn toàn? Nó vẫn biết buồn vui hận thù, thất tình lục dục có đủ. Nhưng 'Quỳnh Như' đối diện nó đây lại không như vậy. Dường như cô ta chỉ có mỗi sự hận thù, đố kỵ, ích kỷ, tham lam... vây quanh. Tất cả những gì tăm tối, điên cuồng nhất như tập hợp lại ở người của 'Quỳnh Như' vậy."Ái chà." 'Quỳnh Như' chậc vài tiếng, hứng thú nhìn nó, "Hệ thống này không phải cái thứ tên 999 sao? Hình như chuyên nghiệp hơn nhiều phải không?"Hare ngoài ý muốn lại hướng mắt về phía cô, "Mày biết về hệ thống sao?""Tại sao không? Cái thứ khốn kiếp đó đã tự tay phong ấn tao lại mà." 'Quỳnh Như' cười khúc khích khi thấy vẻ mặt ngơ ngác của nó, "Chậc, mày ngây thơ quá rồi đấy, bản thể. Sao mày có thể tin tưởng mấy cái hệ thống vô điều kiện như vậy chứ?"Đầu Hare lại như bị đánh thêm một cú nữa. Hệ thống đã phong ấn cô ấy sao? Tại sao phải làm như vậy? Tại sao lại không dung hợp lại thành một? Dù sao thì hai người họ cũng là một mà, chỉ là bị cưỡng ép tách khỏi nhau mà thôi."Hệ thống, tốt nhất nên đưa ra một lời giải thích rõ ràng đi."Không thể chịu nổi việc một phần linh hồn của mình bị tách rời, lại còn phải chịu nhiều bất công, Hare gằn giọng ra lệnh. Có vẻ như nó rất tức giận.【Ặc... cái này...】
Dường như Muri nhìn ra được quyết tâm muốn biết sự thật của Hare, nên nó không cố chối bỏ nữa.【Được rồi...】
'Quỳnh Như' ở phía đối diện híp mắt cười, dù rằng qua nụ cười ấy nó không hề biết cô có đang vui hay không. Nhưng ít nhất cô không làm phiền nó tiếp nhận sự thật.【Câu chuyện này để kể ra thì rất dài dòng, tình hình hiện tại có chút không thích hợp để dông dài như vậy. Nhưng để tóm tắt ngắn gọn lại cũng rất dễ.】
"Nói trọng tâm đi, đừng có lề mề."Muri không tìm được nửa ý đùa giỡn trong lời nói của Hare, đành giơ tay đầu hàng. Dù sao thì nó vẫn còn đồng hành cùng Hare, và việc che giấu sự thật đáng ra ký chủ nên biết thì không hay chút nào. Nghĩ vậy, trước khi có sự ngăn cản nào, Muri phun ra hết tất cả bí mật được giấu.Hare nghe mà tai như ù đi, vô cùng sốc.Đại khái chính là, sau khi Hare chết, bởi vì linh hồn có nguồn năng lượng quá lớn, không thể cùng hệ thống trói định để cùng đi vào thế giới truyện tranh. Thế nên hệ thống 999 đã tự ý phân tách linh hồn của nó thành hai nửa để có thể liên kết với hai hệ thống, cung cấp một nguồn năng lượng lớn cho Chủ Thần.Nhưng giữa đường xảy ra chút sai sót.Thay vì phân tách linh hồn của Hare thành hai nửa giống nhau, hệ thống 999 xài nhầm đạo cụ, tách phần ác nhất của nó và bản thể ra. Có thể nói, phần ác nhất đó giống như bóng tối trong tim mỗi người vậy. Không được biết đến và bị chôn vùi sâu trong tim. Nhưng vì bị cưỡng chế tách ra, nên đã tiến hoá trở thành một nhân cách hoàn toàn khác.Tuy đã tách ra làm hai, nhưng lại có thêm vấn đề mới.'Quỳnh Như' bản ác năng lượng quá u ám, không thể trở thành nguồn năng lượng cho Chủ Thần được. Nếu cố chấp liên kết với một hệ thống sẽ sản sinh ra năng lượng tiêu cực, có thể sẽ gây phản phệ và gây hại đến Chủ Thần.Cơ mà, trước khi bản thể thức tỉnh, 'Quỳnh Như' lại mở mắt trước. Thế là với sự thù hận không biết từ đâu mà có, 'Quỳnh Như' đã tấn công hệ thống để bảo vệ bản thể trong vô thức. Để tránh những rắc rối và tổn thương không đáng có, 999 đã phải phong ấn cô lại.Nhưng việc phong ấn linh hồn thế này tốn rất nhiều năng lượng hệ thống, thế nên cùng Hare đi được nửa đường thì tắt nguồn.Muri sau khi tiếp nhận loại công việc của 999, cũng tiếp nhận luôn việc phong ấn 'Quỳnh Như' lại để giữ cho bản thể là Hare và Chủ Thần an toàn. Nó cũng không nói cho Hare biết, sợ rằng nó sẽ sốc và đòi tìm phần lại của linh hồn mình. Vốn dĩ 'Quỳnh Như' khi tách ra đã trở thành một nhân cách hoàn toàn mới, nên việc dung hợp với bản thể cũng không phải dễ.Mà việc phong ấn linh hồn này sử dụng năng lượng của hệ thống, thế nên đôi khi Muri cũng vì thiếu hụt năng lượng mà chập chờn. Nhưng vì nó là hệ thống cao cấp, năng lượng nhiều hơn 999 là điều tất nhiên, nên nó vẫn duy trì được việc vừa phong ấn vừa đồng hành cùng Hare. Vừa rồi hệ thống vô tình khởi động lại nên có chút sơ hở, 'Quỳnh Như' cũng nhân cơ hội thoát ra ngoài được.【C... Chuyện là vậy đó...】
"Haha, hệ thống lần này có vẻ thành thật quá nhỉ." 'Quỳnh Như' sảng khoái cười khi cùng Hare nghe lại một lượt sự thật.Muri khi thấy sắc mặt Hare ngày càng tối thì cũng rén lắm. Chỉ là lỗi sai của 999 giờ đổ lên đầu nó, cũng không thể trách cứ được."Vậy mày... là một phần của tao?" Hare run run hỏi."Ờ, cứ cho là thế đi." 'Quỳnh Như' nhún vai, "Dù sao thì hiện tại không có tao thì mày vẫn sống tốt mà, không phải sao?"Hare khựng lại, cô nói cũng không sai. Nó không có 'Quỳnh Như' vẫn sống tốt, không gặp trở ngại gì. Thế nhưng, việc thiếu hụt một phần hồn phách chẳng phải điều gì tốt đẹp. Đối với người Việt Nam, khi đột ngột chết đi, lại còn gặp phải loại tình huống như trong phim truyện anime, chắc chắn phải phản ứng kiểu không cam lòng chết. Bởi đời người mà, có rất nhiều điều tiếc nuối chưa kịp thực hiện. Chẳng trách tại sao lúc ấy Hare lại có thể dễ dàng chấp nhận việc mình đã chết, lại còn đồng ý trói định với hệ thống để đi đến thế giới này. Nó khi ấy cũng chẳng có chút phản ứng quá khích nào. Còn có suy nghĩ rằng, con người ai mà chẳng chết. Ai rồi cũng già đi, rồi chết vào một lúc nào đó. Chỉ là khi ấy, những tiếc nuối chưa thực hiện được cũng đã tan biến vào hư không mất rồi. Giờ ngẫm kĩ lại, không phải Hare không có những cảm xúc không cam lòng đó. Chỉ là đại đa số những cảm xúc tiêu cực như tiếc nuối, hối hận, đố kỵ, tham lam... 'Quỳnh Như' khi hình thành nhân cách đã mang theo cả rồi. Bản thể là Hare đây chỉ còn sót lại một chút tiêu cực không đáng kể, còn lại thì những gì tốt đẹp nhất đều tụ tập lại ở bản thể. Đó chính là lý do tại sao 'Quỳnh Như' lại mang danh phiên bản độc ác của Hare. "Mặc dù mày là bản thể của tao, và tao đã từng là một phần của mày. Tao thậm chí đã từng bảo vệ mày trong vô thức." 'Quỳnh Như' tiến gần đến Hare đang bất động, một tay nắm hờ trên cổ nó, tay còn lại thì xoay cằm nó để nó nhìn thẳng vào mắt mình, "Nhưng để mà nói thì, tao lại cảm thấy không cam tâm.""Tao cũng là mày, cũng là Quỳnh Như, cũng đã từng vui, buồn, hạnh phúc.""Vậy tại sao khi bị tách ra, mày lại được đi tiếp, còn tao thì không?""Tại sao mày được ánh sáng yêu thương đón nhận, còn tao thì phải ở lại trong cái nơi tối tăm bẩn thỉu ấy?""Tại sao tao lại bị vứt đi như một món đồ bỏ? Tại sao mày lại không tìm tao?""Tao đã tìm thấy và bảo vệ mày ngay khi thức tỉnh, thế nhưng mày một chút cũng không biết đến sự tồn tại của tao. Tại sao?"Mỗi một câu hỏi tại sao, 'Quỳnh Như' lại sử dụng thêm một phần lực tay ở cổ Hare khiến nó khó thở. Đồng thời nó cũng không thể trả lời những câu hỏi ấy. Bởi nó cũng bắt đầu tự hỏi, tại sao nó lại không có chút kí ức nào?Thời gian ở cùng và luyện tập cùng với những người bạn chú thuật sư đã khiến sức mạnh của nó tăng lên rất nhiều. Hare không để ý đến lực đạo ở cổ mình mà siết tay, sau đó nhắm thẳng vào mặt 'Quỳnh Như' mà đấm. Haha, cảm giác đấm chính mình này thật con mẹ nó. Tất nhiên, 'Quỳnh Như' lựa chọn buông tay và lùi lại để tránh đòn tấn công ấy. Cô thu lại ánh mắt hận thù và nở một nụ cười tưởng chừng như vô hại, thế nhưng lại nguy hiểm rợn người."Chậc, đúng là thực sự thay đổi rồi, Quỳnh Như." Cô cười, "Ít nhất là mày không còn là một con nhỏ bình thường nữa."Hare lùi lại mấy bước giữ khoảng cách, tạm thời không muốn động thủ với một phiên bản khác của bản thân.Nếu như ngay từ đầu, linh hồn của nó không bị tách làm hai, có lẽ hiện tại chuyện này đã không xảy ra. "Mẹ kiếp, nhìn xem chuyện tốt mà ngươi làm đi, đồ hệ thống chết tiệt!". . .31.5.2025Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com