Tong Hop Oneshot Bac Chien
Ngày hôm ấy - một ngày nắng tắt trên đầu sào, phố Bắc Kinh thương mến tấp mùa mưa sang. Ngày Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác chia tay. Cả hai không buồn, không khóc, không nổi điên, không gào thét, không cố chấp. Không vì gì cả, chỉ đơn giản là hết yêu. Anh và cậu đã quyết định đi chơi với nhau ngày cuối cùng, nói ra hết những điều trong lòng. Thảng hoặc cả hai đều hiểu rõ quy luật "tối hợp thì sáng tan", chuỗi ngày thiêu thân lao đầu vào lửa đã chóng tàn. Dẫu sắt son đến mấy, ta cũng chỉ như trời như bể mà thôi. Vẫn là con đường quen thuộc kia, vẫn hai chàng trai ấy nhưng đã không còn tình yêu nồng nhiệt thuở ban sơ. Từ nay tóc mai sẽ chẳng vướng vành tai người nữa. Trên suốt đường đi, họ nói với nhau rất nhiều, rất nhiều. Nói về những tổn thương mình đã chịu, về những niềm vui mà đối phương mang đến, nói về những lời hứa chưa thực hiện, cả về một đám cưới xa hoa mà họ hằng mơ mỗi giờ chiêm bao. "Vậy là em và anh đã chính thức chia tay rồi nhỉ?" "Ừ. Anh ôm em một cái nhé?" Một cái ôm chất chứa bao lời muốn nói. Lời tạm biệt. Lời chúc hạnh phúc. Cũng là lời thông báo đã đến lúc cả hai phải đi con đường của riêng mình. Bắc Kinh hôm ấy ngả mưa bạc trời, ta nào có buồn chi, sao trời lại buồn và buồn đến tha thiết. "Chắc ông trời đang thương xót cho một mối tình."[22:11]
22022022.Beta: Serein Danne
22022022.Beta: Serein Danne
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com