TruyenHHH.com

Tong Hop Nhung Bai Hat Loi Viet By Sky Kaledin

The Song: Ảo Mộng Tây Du (Luyến Tây Du)
Singer: TF Boys

Vrs 1:
Khi xưa chàng và ta, giống như núi với biển
Người muôn thanh bình, như mây đang trôi nhẹ trôi
Ước muốn và niềm tin, như chân trời không thể xoá mờ
Chính chàng đó có nào biết hông?

Hai ta theo phận duyên, biết nhau như ước mộng:
Một mùa thu vàng,
Theo gió lá rơi đầy hiên...
Đó chăng là tiếng yêu, khiến lòng này thao thức không ngừng?...
Duyên phận ấy đã dần hoá tàn...

ĐK:
Chàng đi về phương trời nao, tìm vọng danh
Còn ta nơi đây ngày ngóng, đêm mong
Mười năm sống trong chờ đợi ngày đôi ta đoàn viên
Nhưng, hiện tại chàng đang nơi đâu?

Nguyện mất cả tuổi thanh xuân, vì
một ai?
Tại sao vô nghĩa, hẹn ước nhạt phai?
Ngày ngày ái hận dạt dào, tự trách ta sao thật lòng?...
Để bây giờ tâm này luyến lưu...

Vrs 2:
Khi xưa chàng và ta, giống như núi với biển
Người muôn thanh bình, như mây đang trôi nhẹ trôi
Ước muốn và niềm tin, như chân trời không thể xoá mờ
Chính chàng đó có nào biết hông?

Hai ta theo phận duyên, biết nhau như ước mộng:
Một mùa thu vàng,
Theo gió lá rơi đầy hiên...
Đó chăng là tiếng yêu, khiến lòng này thao thức không ngừng?...
Duyên phận ấy đã dần hoá tàn...

ĐK:
Chàng đi về phương trời nao, tìm vọng danh
Còn ta nơi đây ngày ngóng, đêm mong
Mười năm sống trong chờ đợi ngày đôi ta đoàn viên
Nhưng, hiện tại chàng đang nơi đâu?

Nguyện mất cả tuổi thanh xuân, vì
một ai?
Tại sao vô nghĩa, hẹn ước nhạt phai?
Ngày ngày ái hận dạt dào, tự trách ta sao thật lòng?...
Để bây giờ tâm này luyến lưu...

Chorus:
Càng nhớ càng đau lòng
Người đi không trở lại
Để mình ta ở đây, ngày đêm ngóng trông
Và lỡ mất tuổi xuân thắm tươi...

ĐK:
Chàng đi về phương trời nao, tìm vọng danh
Còn ta nơi đây ngày ngóng, đêm mong
Mười năm sống trong chờ đợi ngày đôi ta đoàn viên
Nhưng, hiện tại chàng đang nơi đâu?

Nguyện mất cả tuổi thanh xuân, vì
một ai?
Tại sao vô nghĩa, hẹn ước nhạt phai?
Ngày ngày ái hận dạt dào, tự trách ta sao thật lòng?...
Để bây giờ tâm này luyến lưu...

Ngày ngày ái hận dạt dào, tự trách ta sao thật lòng?... Để bây giờ... tâm... này... đớn đau...

_END_

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com