Tong Hop Dbsk S Fanfic
Rating: PG-13
Pairing: YunJae
Disclaimer: they are not belong to me
Genre: general
Summary: Nó có một điều ước...ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối.ĐIỀU KÌ DIỆU KHÔNG DÀNH CHO QUÁI VẬT...Nó có một điều ước…ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối.
..Nó có hai con mắt lành lặnNó thấy mẹ nóMụ đàn bà với những móng vuốt sắt nhọnChúng đang xộc về phía nóMáu…Máu của nóNó đau quáMắt phải của nóHỏng rồi.“Đem nó tránh xa khỏi tao.”Cái mồm đỏ choét của mụ ta cong lên. Nó nghe chứ. Tiếng mụ ta nguyền rủa nó.“Quái vật! Nó là quái vật. Con quái vật đáng nguyền rủa.”Mẹ nó đang nguyền rủa nó. Quái vật? Mẹ nó gọi nó là quái vật?Nó nhìn vào gương.Đúng rồi. Nó thấy một thằng nhóc có ba cánh tay.Nó là quái vật?Nó là quái vật?Là quái vật sao?Nó không muốn là quái vật.Mẹ nó cầm con dao“Mẹ ơi, con đau” “Đừng, mẹ ơi, đừng giết con”Nó gàoNó thétMẹ nó không ngheMẹ nó đánh nóMẹ nó dồn nó vào góc tường“Mày phải chết, thằng quái vật. Tại mày mà chồng tao bỏ rơi tao” “Tại mày mà tao bị mọi người xa lánh. Quái vật, chết đi”Đôi mắt mụ ta long sòng sọcMẹ nó đâm nóVào tayVào chânVào cơ thể nó“Quái vật” “Quái vật” “Quái vật”Nó không muốn là quái vậtNó cầm con daoPựt!Nó chặt cánh tay trên lưng nóĐauNó không khóc. Nó mất cánh tay rồi. Nó không còn là quái vật nữa.Nó không muốn là quái vậtMẹ nó đánh nóCái tay nó mất rồiMẹ nó vẫn đánh nó“Quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó không muốn là quái vậtMẹ nó chết rồiMắt bà ta mở ra. Trợn ngược.Mẹ nó chết rồiBụng bà ta đầy máu. Hôi lắm.Mẹ nó chết rồiMiệng bà ta ngoác ra. Mấp máy.“Quái vật”“Quái vật”“Mày là quái vật”Nó không muốn là quái vậtNó sống trong cô nhi việnNgười ta đưa nó tới đó sau khi mẹ nó chếtNó có cuộc sống tốtVì……không ai biết nó có ba cái tay…
Nó được làm người rồi…đúng không? Nó 18 tuổiCon mắt bên trái của nó nhìn thấy những thằng đàn ông hôi hámCon mắt bên phải của nó. Tối đen.Căn phòng trong cô nhi viện của nó. Tối đen.Miệng nó bị chúng bịt lạiTay nó bị chúng giữ chặtHai chân nó bị kéo sang hai bênChúng nó đang làm gì vậy?Nó đau Làm ơn dừng lạiDừng lại đi…Dừng lại đi…Đau lắm...Nó không khóc đượcĐau và mệtNó nghe thấy tiếng cườiNhức đầu lắmBên tai nó nghe rì rầm“Tao nghe nói thằng này có ba cái tay”“Gì? Không phải chứ? Nó là thằng quái vật Kim Jaejoong sao?”“Ừ”“Mày chắc chứ?”“Mày cứ nhìn cái sẹo trên lưng nó thì biết”“Ừ, đúng rồi. Hèn gì, quái vật lúc rên rĩ cũng lớn tiếng hơn con người”“Ha ha ha”“Đồ quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó không muốn là quái vật“Tao không phải là quái vật”Nó đâmĐâmĐâmMàu đỏMấy đôi mắt trợn ngược“Tao không phải là quái vật”Nó đâmĐâmĐâm nữaNhững cái bụng xịt máu…Giống như mẹ nó…Nó cười lớnNụ cười của nó dưới trăng.Điên dại“Tao không phải là quái vật”Tao không phải là quái vật Tao không phải là quái vậtNó giết người rồiNhưng người ta không bắt nóNgười ta chỉ tạm giữ nóKiểm tra vùng dưới của nóRồi thả nó điVậy ra, giết người mới là con người sao?Nó muốn làm con người
Nó ngủ với đàn ôngCông việc của nó sau khi rời khỏi nơi đã nuôi lớn nóNó không thích đàn bàHọ khiến nó nhớ tới cái môi đỏ choét và bộ móng tay dài của mụNó hận đàn ôngThứ sinh vật khiến cho nó buồn nônNó thích……trái tim của bọn nóNó thích……moi tim của bọn đàn ông sau khi làm tìnhNó thích màu đỏNó thích…máu
Nó đâu phải là quái vật
…Vì ác độc mới là con người, đúng không?
Nó đâu phải là quái vật
Nó là con người
Nó là con người
Là con người…Còi cảnh sátHai tay nó bị còngNó bị người ta bắt giamHọ nói nó phạm tộiNó cứ thắc mắc mãiTội gì?“Giết người”Ừ phải, nó giết ngườiNhưng…Đó là công việc của con người mà, tại sao lại bắt nó?Nó không hiểuKhông hiểu gì hếtHoàn toàn không hiểu gì hết
Tù chung thânBản án mà nó phải chịuNhưng tại sao lại phải chịu ánNó phạm tội…Nó phạm tội…Nó phạm tội gì vậy?Nó chỉ muốn làm con người
Là tội sao?...Nó gặp hắnJung Yunho – kẻ cầm đầu trại giam nàyNó ngủ với hắnĐơn giản là vì nó không muốn được ngủ chung với những thằng đàn ông khácHắn ít nóiNó cũng không thích nói nhiềuIm lặng là thứ khiến nó và hắn cảm thấy đồng điệu
“Mắt phải của mày không nhìn thấy gì cả sao?”Hắn hỏi nóNhững lời hiếm hoi“Không”Nó trả lời hắnCũng những lời hiếm hoi“Chỉ một nửa”Hắn cười khinh khỉnhHắn muốn ám chỉ điều gì?Nó không hiểuKhông hiểu gì cả
Những lúc nó làm tình với hắnNó nhìn thấy bóng tốiNó không nhìn thấy gương mặt của hắnMắt phải của nó……không thấy gì cả…Thật sự…không thấy gì cả…
Yunho có một vòng tay ấmHắn hay ôm nóMỗi buổi tối…...Nó thích điều đóẤm...“Quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó nghe bọn ở chung nhà giam gọi nó như thếÀ, thì ra nó vẫn còn là quái vật sao?Nó không muốn là quái vậtNó lại thấy mình cầm con daoCon dao có màu đỏNó nhìn quanhCái thằng nói nó là quái vật đang nằm lăn ra đất ôm lấy cánh tayCái mặt đau đớn lắmChưa đâuChưa phải là đau lắm đâu“Mày sắp bị quái vật ăn thịt rồi, thằng chó”Nó nghe tiếng mình rít qua kẽ răngLàm sao?Phải làm sao đây?Nó cứ lao tớiNó không thể kiềm chế mình lại được“Quái vật”“Quái vật”
Nó là quái vật sao?Nó thấy cơ thể mình bị ôm chặt lạiLà hắnHai cánh tay vạm vỡ của hắn đang kềm chặt nó“Tránh ra”Nó gào lên trong điên loạnNó vùng vẫy điên cuồng“Tránh ra”Nó đâm vào tay hắnNó đâm“Tránh ra”Nó vẫn gào lênCòn hắn vẫn ôm lấy nó…Tại sao?...Tại sao vẫn ôm lấy nó?...Ấm quáNó ngủ mất rồi…Ấm…
Nó thấy mình nằm trên chiếc giường sắtXung quanh nó lại là bóng đenNó giết người nữa rồiCó lẽ nó sẽ phải lãnh thêm tộiMà vậy cũng tốtCon quái vật như nó…có sống them cũng chẳng thể tìm được thứ gì đẹp đẽ cảNó cười, chờ đợi hình phạt đổ ập lên đầu…và nụ cười chợt tắt khi nó nhìn thấy hắnNgười hắn đầy những vết thươngSao vậy?Sao hắn lại bị thương
“Từ nay về sau mà còn làm người khác bị thương thì hình phạt không chỉ có như thế này đâu Jung Yunho”Người cai ngục nóiNó nghe rõ cả từng lờiHắn đánh nhau sao?Mà hắn làm ai bị thương?Sao nó không biếtHay là……hắn gánh tội dùm nó rồi?Yunho ngồi đóMặt đối mặt với nóHắn không nói gìVì bản tính của hắn là thếHắn chỉ thích im lặngNgoài im lặng ra, hắn có còn thích thứ gì khác hay không?Nhiều lần nó định hỏi hắnNhưng rồi lại thôiQuái vật có được gần gũi với con người…?“Mày…cậu…có ba cánh tay sao?”Nó nghe thấy trái tim mình đánh thình thịchHắn biết rồi Hắn biết rồi Hắn biết rồi“Cậu…”“Quái vật”“Quái vật”Nó bịt chặt hai tay lạiNó không muốn ngheAi cũng đượcAi cũng có thể gọi nó là quái vậtNhưng hắn thì không được“Quái vật”“Quái vật”Nó co người lạiLàm ơn đừng nóiAi cũng được……riêng Yunho thì không đượcNhưng tại sao lại không?“Cậu là…”Nó sợ“Quái vật”“Quái vật”Nó thấy hai tròng mắt trợn ngượcCủa mẹ nóCủa bọn đàn ông đó“Quái vật”“Quái vật”Nó thấy cái miệng đang cong lênCủa mẹ nóCủa bọn đàn ông đó“Im đi, im hết đi. Tôi không phải là quái vật”Nó nhắm chặt mắtBịt chặt taiNó không muốn ngheNhưng lời khinh bỉ từ hắnNó không muốn nhìnGương mặt độc ác của hắn……giống như mẹ nó……giống như bọn đàn ông đó…“Cậu…là con người”Cậu là con ngườiCậu là con người…Ấm quá…
Hắn lại ôm nó nữa rồi“Con người? Tôi là con người sao?”Nó nghe tiếng mình run rẩy“Phải…cậu là con người”“Thật sao?”“Phải”“Ngay cả khi tôi có ba cánh tay? Ngay cả khi tôi đã giết người? Tôi là con người sao?”“Phải, cậu là con người”“Anh lừa tôi”_nó hét“Anh lừa tôi. Lừa đảo. Tôi là quái vật, là quái vật”Nước mắt mặnLâu rồi nó không được nếm thửThì ra quái vật cũng có nước mắt…“Cậu là con người”Hắn vẫn nói. Kiên định.“Con người? Nực cười.”Nó lại cườiĐiên dại“Cậu là con người”ẤmVòng tay của hắn…ấm quá…“Cậu là con người……vì con người mới có thể nhận được thứ kì diệu này”Tay của nó bị hắn nắm chặtÉp nó vào nơi trái tim hắn đang đập“Chỉ có con người mới có thể nhận được thứ kì diệu này”Ấm quáNó tựa đầu lên ngực hắnTrái tim hắn đậpNó đặt tay lên ngực mìnhTrái tim nó đậpẤm...Nó có một điều ước…ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối...End
Pairing: YunJae
Disclaimer: they are not belong to me
Genre: general
Summary: Nó có một điều ước...ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối.ĐIỀU KÌ DIỆU KHÔNG DÀNH CHO QUÁI VẬT...Nó có một điều ước…ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối.
..Nó có hai con mắt lành lặnNó thấy mẹ nóMụ đàn bà với những móng vuốt sắt nhọnChúng đang xộc về phía nóMáu…Máu của nóNó đau quáMắt phải của nóHỏng rồi.“Đem nó tránh xa khỏi tao.”Cái mồm đỏ choét của mụ ta cong lên. Nó nghe chứ. Tiếng mụ ta nguyền rủa nó.“Quái vật! Nó là quái vật. Con quái vật đáng nguyền rủa.”Mẹ nó đang nguyền rủa nó. Quái vật? Mẹ nó gọi nó là quái vật?Nó nhìn vào gương.Đúng rồi. Nó thấy một thằng nhóc có ba cánh tay.Nó là quái vật?Nó là quái vật?Là quái vật sao?Nó không muốn là quái vật.Mẹ nó cầm con dao“Mẹ ơi, con đau” “Đừng, mẹ ơi, đừng giết con”Nó gàoNó thétMẹ nó không ngheMẹ nó đánh nóMẹ nó dồn nó vào góc tường“Mày phải chết, thằng quái vật. Tại mày mà chồng tao bỏ rơi tao” “Tại mày mà tao bị mọi người xa lánh. Quái vật, chết đi”Đôi mắt mụ ta long sòng sọcMẹ nó đâm nóVào tayVào chânVào cơ thể nó“Quái vật” “Quái vật” “Quái vật”Nó không muốn là quái vậtNó cầm con daoPựt!Nó chặt cánh tay trên lưng nóĐauNó không khóc. Nó mất cánh tay rồi. Nó không còn là quái vật nữa.Nó không muốn là quái vậtMẹ nó đánh nóCái tay nó mất rồiMẹ nó vẫn đánh nó“Quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó không muốn là quái vậtMẹ nó chết rồiMắt bà ta mở ra. Trợn ngược.Mẹ nó chết rồiBụng bà ta đầy máu. Hôi lắm.Mẹ nó chết rồiMiệng bà ta ngoác ra. Mấp máy.“Quái vật”“Quái vật”“Mày là quái vật”Nó không muốn là quái vậtNó sống trong cô nhi việnNgười ta đưa nó tới đó sau khi mẹ nó chếtNó có cuộc sống tốtVì……không ai biết nó có ba cái tay…
Nó được làm người rồi…đúng không? Nó 18 tuổiCon mắt bên trái của nó nhìn thấy những thằng đàn ông hôi hámCon mắt bên phải của nó. Tối đen.Căn phòng trong cô nhi viện của nó. Tối đen.Miệng nó bị chúng bịt lạiTay nó bị chúng giữ chặtHai chân nó bị kéo sang hai bênChúng nó đang làm gì vậy?Nó đau Làm ơn dừng lạiDừng lại đi…Dừng lại đi…Đau lắm...Nó không khóc đượcĐau và mệtNó nghe thấy tiếng cườiNhức đầu lắmBên tai nó nghe rì rầm“Tao nghe nói thằng này có ba cái tay”“Gì? Không phải chứ? Nó là thằng quái vật Kim Jaejoong sao?”“Ừ”“Mày chắc chứ?”“Mày cứ nhìn cái sẹo trên lưng nó thì biết”“Ừ, đúng rồi. Hèn gì, quái vật lúc rên rĩ cũng lớn tiếng hơn con người”“Ha ha ha”“Đồ quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó không muốn là quái vật“Tao không phải là quái vật”Nó đâmĐâmĐâmMàu đỏMấy đôi mắt trợn ngược“Tao không phải là quái vật”Nó đâmĐâmĐâm nữaNhững cái bụng xịt máu…Giống như mẹ nó…Nó cười lớnNụ cười của nó dưới trăng.Điên dại“Tao không phải là quái vật”Tao không phải là quái vật Tao không phải là quái vậtNó giết người rồiNhưng người ta không bắt nóNgười ta chỉ tạm giữ nóKiểm tra vùng dưới của nóRồi thả nó điVậy ra, giết người mới là con người sao?Nó muốn làm con người
Nó ngủ với đàn ôngCông việc của nó sau khi rời khỏi nơi đã nuôi lớn nóNó không thích đàn bàHọ khiến nó nhớ tới cái môi đỏ choét và bộ móng tay dài của mụNó hận đàn ôngThứ sinh vật khiến cho nó buồn nônNó thích……trái tim của bọn nóNó thích……moi tim của bọn đàn ông sau khi làm tìnhNó thích màu đỏNó thích…máu
Nó đâu phải là quái vật
…Vì ác độc mới là con người, đúng không?
Nó đâu phải là quái vật
Nó là con người
Nó là con người
Là con người…Còi cảnh sátHai tay nó bị còngNó bị người ta bắt giamHọ nói nó phạm tộiNó cứ thắc mắc mãiTội gì?“Giết người”Ừ phải, nó giết ngườiNhưng…Đó là công việc của con người mà, tại sao lại bắt nó?Nó không hiểuKhông hiểu gì hếtHoàn toàn không hiểu gì hết
Tù chung thânBản án mà nó phải chịuNhưng tại sao lại phải chịu ánNó phạm tội…Nó phạm tội…Nó phạm tội gì vậy?Nó chỉ muốn làm con người
Là tội sao?...Nó gặp hắnJung Yunho – kẻ cầm đầu trại giam nàyNó ngủ với hắnĐơn giản là vì nó không muốn được ngủ chung với những thằng đàn ông khácHắn ít nóiNó cũng không thích nói nhiềuIm lặng là thứ khiến nó và hắn cảm thấy đồng điệu
“Mắt phải của mày không nhìn thấy gì cả sao?”Hắn hỏi nóNhững lời hiếm hoi“Không”Nó trả lời hắnCũng những lời hiếm hoi“Chỉ một nửa”Hắn cười khinh khỉnhHắn muốn ám chỉ điều gì?Nó không hiểuKhông hiểu gì cả
Những lúc nó làm tình với hắnNó nhìn thấy bóng tốiNó không nhìn thấy gương mặt của hắnMắt phải của nó……không thấy gì cả…Thật sự…không thấy gì cả…
Yunho có một vòng tay ấmHắn hay ôm nóMỗi buổi tối…...Nó thích điều đóẤm...“Quái vật”“Quái vật”“Quái vật”Nó nghe bọn ở chung nhà giam gọi nó như thếÀ, thì ra nó vẫn còn là quái vật sao?Nó không muốn là quái vậtNó lại thấy mình cầm con daoCon dao có màu đỏNó nhìn quanhCái thằng nói nó là quái vật đang nằm lăn ra đất ôm lấy cánh tayCái mặt đau đớn lắmChưa đâuChưa phải là đau lắm đâu“Mày sắp bị quái vật ăn thịt rồi, thằng chó”Nó nghe tiếng mình rít qua kẽ răngLàm sao?Phải làm sao đây?Nó cứ lao tớiNó không thể kiềm chế mình lại được“Quái vật”“Quái vật”
Nó là quái vật sao?Nó thấy cơ thể mình bị ôm chặt lạiLà hắnHai cánh tay vạm vỡ của hắn đang kềm chặt nó“Tránh ra”Nó gào lên trong điên loạnNó vùng vẫy điên cuồng“Tránh ra”Nó đâm vào tay hắnNó đâm“Tránh ra”Nó vẫn gào lênCòn hắn vẫn ôm lấy nó…Tại sao?...Tại sao vẫn ôm lấy nó?...Ấm quáNó ngủ mất rồi…Ấm…
Nó thấy mình nằm trên chiếc giường sắtXung quanh nó lại là bóng đenNó giết người nữa rồiCó lẽ nó sẽ phải lãnh thêm tộiMà vậy cũng tốtCon quái vật như nó…có sống them cũng chẳng thể tìm được thứ gì đẹp đẽ cảNó cười, chờ đợi hình phạt đổ ập lên đầu…và nụ cười chợt tắt khi nó nhìn thấy hắnNgười hắn đầy những vết thươngSao vậy?Sao hắn lại bị thương
“Từ nay về sau mà còn làm người khác bị thương thì hình phạt không chỉ có như thế này đâu Jung Yunho”Người cai ngục nóiNó nghe rõ cả từng lờiHắn đánh nhau sao?Mà hắn làm ai bị thương?Sao nó không biếtHay là……hắn gánh tội dùm nó rồi?Yunho ngồi đóMặt đối mặt với nóHắn không nói gìVì bản tính của hắn là thếHắn chỉ thích im lặngNgoài im lặng ra, hắn có còn thích thứ gì khác hay không?Nhiều lần nó định hỏi hắnNhưng rồi lại thôiQuái vật có được gần gũi với con người…?“Mày…cậu…có ba cánh tay sao?”Nó nghe thấy trái tim mình đánh thình thịchHắn biết rồi Hắn biết rồi Hắn biết rồi“Cậu…”“Quái vật”“Quái vật”Nó bịt chặt hai tay lạiNó không muốn ngheAi cũng đượcAi cũng có thể gọi nó là quái vậtNhưng hắn thì không được“Quái vật”“Quái vật”Nó co người lạiLàm ơn đừng nóiAi cũng được……riêng Yunho thì không đượcNhưng tại sao lại không?“Cậu là…”Nó sợ“Quái vật”“Quái vật”Nó thấy hai tròng mắt trợn ngượcCủa mẹ nóCủa bọn đàn ông đó“Quái vật”“Quái vật”Nó thấy cái miệng đang cong lênCủa mẹ nóCủa bọn đàn ông đó“Im đi, im hết đi. Tôi không phải là quái vật”Nó nhắm chặt mắtBịt chặt taiNó không muốn ngheNhưng lời khinh bỉ từ hắnNó không muốn nhìnGương mặt độc ác của hắn……giống như mẹ nó……giống như bọn đàn ông đó…“Cậu…là con người”Cậu là con ngườiCậu là con người…Ấm quá…
Hắn lại ôm nó nữa rồi“Con người? Tôi là con người sao?”Nó nghe tiếng mình run rẩy“Phải…cậu là con người”“Thật sao?”“Phải”“Ngay cả khi tôi có ba cánh tay? Ngay cả khi tôi đã giết người? Tôi là con người sao?”“Phải, cậu là con người”“Anh lừa tôi”_nó hét“Anh lừa tôi. Lừa đảo. Tôi là quái vật, là quái vật”Nước mắt mặnLâu rồi nó không được nếm thửThì ra quái vật cũng có nước mắt…“Cậu là con người”Hắn vẫn nói. Kiên định.“Con người? Nực cười.”Nó lại cườiĐiên dại“Cậu là con người”ẤmVòng tay của hắn…ấm quá…“Cậu là con người……vì con người mới có thể nhận được thứ kì diệu này”Tay của nó bị hắn nắm chặtÉp nó vào nơi trái tim hắn đang đập“Chỉ có con người mới có thể nhận được thứ kì diệu này”Ấm quáNó tựa đầu lên ngực hắnTrái tim hắn đậpNó đặt tay lên ngực mìnhTrái tim nó đậpẤm...Nó có một điều ước…ai đó, hãy làm ơn kéo nó ra khỏi bóng tối...End
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com