Tong Giam Doc Theo Duoi Nu Luat Su Lanh Lung Satzu Minayeon
Sana khẽ động thân người rồi từ từ tỉnh dậy, ánh mắt trong veo có chút mơ màng cô nhìn đến gương mặt đang kề cận bên mình rồi nhớ lại hững hình ảnh ngọt ngào, sau đó là triền miên nóng bỏng của hai người tối hôm qua thì gó má không khỏi thoáng ửng hồng rồi khóe môi cũng theo đó mà nở lên một nụ cười hạnh phúc. Cảm nhận được hơi ấm bao quanh mình và nhịp thở đều đặn của Chou Tzuyu lúc này, Sana mới hiểu thế nào được gọi là hạnh phúc giản đơn. Lúc trước đối với cô hạnh phúc chỉ là một khái niệm mơ hồ nhưng hiện tại thì nó lại rất rõ ràng ngay trước mắt cô. Đó chính là Chou Tzuyu, người mà trái tim cô đã chọn lựa.Sana nguyện ý, mỗi đêm gương mặt cuối cùng cô nhìn thấy được trước khi đi vào giấc ngủ và mỗi buổi sáng người đầu tiên cô nhìn thấy sau khi tỉnh dậy sẽ là Chou Tzuyu. Chỉ cần người này thôi, không cần ai khác cả. Đôi khi cô cũng tự hỏi vì sao trái tim mình lại chọn Chou Tzuyu mà không phải là một người nào khác, cho đến cuối cùng đêm qua cô đã hiểu, rằng câu trả lời duy nhất chỉ là ở trái tim cô mà thôi, không ai có thể điều khiển được nó bởi vì trái tim mỗi người luôn có lý lẽ riêng của mình.Sana ngắm nhìn Chou Tzuyu đang say ngủ thật lâu, ánh mắt cô phác họa từng đường nét trên gương mặt của người ấy. Này chân mày, này hàng mi, rồi đến sóng mũi cao cao kiêu hãnh, đến bờ môi luôn khiến cô lạc đi trong những nụ hôn tràn ngập sự ngọt ngào rồi cuối cùng là đến đường xương hàm mạnh mẽ, tất cả lọt vào mắt Sana chẳng khác gì bức tượng điêu khắc vô cùng hoàn hảo. Tuy chưa từng nói ra thành lời, nhưng trong lòng Sana luôn nhận định rằng Chou Tzuyu sở hữu một gương mặt đủ khiến bất kì người nào cũng phải say mê. Nhưng chính cô cũng đang tự kiểm điểm rằng sẽ không bao giờ để người này biết được những suy nghĩ đó, bởi vì nếu như vậy Chou Tzuyu sẽ còn trở nên kiêu ngạo tới mức nào nữa đây. Sana cười tinh nghịch lấy đuôi tóc mình chọc phá trên gương mặt của Chou Tzuyu, chọc cho người đó nhíu mày lãng tránh, chọc cho đến khi Chou Tzuyu rên rĩ bực bội cũng nhất định không buông tha.Hai người một người cứ khúc khích cười đắc ý, còn một người cứ ậm ờ xin tha từ trong giấc ngủ. Cảnh tượng đến cỡ nào ngọt ngào khi khung cảnh là chiếc chăn đắp ngang qua hai cơ thể chỉ che được một phần ga giường từ lâu đã trở nên nhăn nhúm, hỗn độn nhưng lại không giấu được hương vị tình yêu nồng đượm trong không khí cùng hai đôi chân thon dài đang quấn chặt vào nhau không rời.Chou Tzuyu cuối cùng đành bất đắc dĩ cau mày hé mắt nhìn xem yêu quái phương nào lại đi chọc phá mộng đẹp của mình. Gương mặt nhăn nhó dần trở nên say mê khi nhìn nữ yêu tinh xinh đẹp trước mặt. Sana ánh mắt tràn ngập ý cười, khóe môi xinh xắn cong lên, cộng thêm mái tóc dài bung xõa có chút tán loạn tùy ý, càng làm tăng vẻ quyến rũ vài phần hoang dại như đang muốn dụ dỗ người khác làm những chuyện xấu vào một buổi sáng sớm khi men tình còn chưa tan như thế này.-Chịu dậy rồi sao ? - Thấy Chou Tzuyu cứ ngây ngốc nhìn mình như vậy, Sana lên tiếng nói.Chou Tzuyu không trả lời, chỉ mìm cười chỉ ngón tay vào khóe môi nhướng mày đòi một nụ hôn buổi sáng. Sana liếc một cái rồi cũng thuận lòng đáp ứng, làn môi mềm như cánh hoa lướt qua càng khiến Chou Tzuyu như con ong đòi mật ngọt, tham lam giữ chặt lấy cô ấy tận đến khi Sana đẩy nhẹ vai mình mới chịu buông tha. Nếu là như trước đây, mỗi sáng khi thức dậy không phải Chou Tzuyu thì cũng là Sana rời giường trước, hai người rất ít khi nào có một màn chào buổi sáng mang hương vị tình nhân trên giường cả. Nhưng hiện nay đã được thử qua rồi thì cảm giác quả thật vô cùng tốt. Chou Tzuyu liếm liếm môi mình hai ba lượt giống như thấy còn chưa đủ thỏa mãn vậy.-Mỗi buổi sáng nên chào hỏi như vậy sẽ tốt hơn – Chou Tzuyu lười biếng trở người chôn mặt vào hõm cổ của Sana với ý định tiếp tục tiến vào giấc ngủ, vì tối hôm qua cả hai vô cùng tích cực, nên cô nghĩ hiện thời có lẽ chính Sana cũng đang mệt mỏi.Sana bị người kia rúc vào trong lòng nhột nhạt mà cười lên thành tiếng: " Còn chưa chịu dậy nữa. Hôm nay chẳng lẽ không muốn đi làm hay sao?"-Không muốn. Em có biết đó chính là cái lợi của việc làm chủ không, phải biết tận dụng chứ. -Vậy ngoan ngoan ở nhà ngủ đi. -Thế còn em đi đâu ?-Thì đến văn phòng luật.-Không được. Em phải ngủ cùng tôi, tối qua còn ôm chưa đủ đó – Chou Tzuyu nhíu mày nghiêm khắc nói, tựa như Sana vừa đưa ra một yêu cầu quá đáng nào đó vậy.-Tzuyu là chủ không nói nhưng mà em là người làm công đó. Myoui Mina cậu ta sẽ không nể mặt bạn bè mà trừ lương đâu.Chou Tzuyu ngẩng đầu nhìn Sana rồi giang tay ra nói : "Vậy được, tôi nuôi em. Mau tới đây hầu hạ đại gia ngủ đi."Sana bật cười rồi cũng thuận tình trêu đùa lại: "Phí tư vấn mỗi giờ là 100.000 won đó."Chou Tzuyu kéo tay Sana ngả vào lòng mình: "Bất quá em cũng thiếu nợ tôi, cứ coi như đây là cấn trừ nợ vậy."-Gian thương, tính toán một hồi đều là làm lợi cho mình.-Phải như vậy thì mới kiếm đủ tiền để nuôi em chứ.Sana bĩu môi: "Nói được thì phải làm được đó."Chou Tzuyu gian xảo cười rồi tung chăn trùm kín hai người lại: "Vậy thì em biểu thị chút lòng thành đi."-Yah, Chou Tzuyu. Sáng rồi đấy....yah...-Ngoan...đừng quấy ...-Yah...uhmm...ummTiếng la phản đối của Sana ban đầu vang lên thật hùng hồn nhưng càng về sau lại chỉ còn là những thanh âm ngâm nga đến quyến rũ mê người. Khi buổi sáng ngày hôm đó kết thúc thì Sana vẫn luôn tồn tại một nỗi hận trong lòng, là vì sao Chou Tzuyu lúc nào cũng có thể dễ dàng chạm đến những cảm xúc rung động sâu tận trong cô, cả về thể xác lẫn tâm hồn như vậy. Mà chính bản thân mình thì lại vô phương phản kháng, cứ từng bước rồi từng bước buông xuôi, thuận tình cùng người đó đắm chìm trong những cảnh trí triền miền, bất tận.Buổi sáng ngày hôm ấy, đối với Chou Tzuyu và Sana chính là buổi sáng đẹp nhất mà từ trước đến giờ họ đã từng trải qua. Sana lần đầu tiên sau nhiều năm khi tỉnh dậy lại cảm thấy bình yên như vậy, không còn đau đớn vì vết thương năm nào trong tim rỉ máu nữa. Còn Chou Tzuyu lúc này cũng không còn bận tâm đến tương lai hai người sẽ phát sinh ra những khó khăn gì, cô chỉ muốn nắm chắc hiện tại của hai người với Sana mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com