TruyenHHH.com

Tong Arima X Kaneki Cuoc Song Nghi Huu O Mat The

"Khẩn cấp! Hiện tại một dịch bệnh truyền nhiễm nguy hiểm đã lây lan trên toàn quốc với tốc độ chóng mặt!"


"Hiện tại chúng ta vẫn chưa biết dịch bệnh này là gì! Tuy nhiên, dấu hiệu để nhận biết người bệnh là da xám xanh nổi tơ máu, mắt lờ đờ, thân thể phát ra mùi hôi thối và quan trọng nhất là mất đi kiểm soát, có xu hướng tấn công mọi người xung quanh!"


"Nguy cơ sinh hoá đã trở thành sự thật! Ngày tận thế của nhân loại đã đến!"


"Người dân được khuyến cáo ở yên tại nhà, chính phủ sẽ bắt đầu chiến dịch cứu hộ!"


Kaneki Ken nhíu mày quan sát bản tin tường thuật trên TV, trong lòng dâng lên từng cơn sóng bất ổn.


Kaneki Ken đã từng xem qua rất nhiều phim ảnh, đọc rất nhiều tiểu thuyết. Hắn biết được chuyện gì đang xảy ra với nhân loại, và biết được dịch bệnh kia là gì.


Dịch bệnh tang thi.


Nhân loại có một kẻ thù là ghoul chưa đủ, hiện tại lại thêm tang thi.


Liệu có còn đường sống cho nhân loại chăng?


Tuy nhiên, tương lai xa như vậy hắn không thể lo, bởi vì hiện tại hắn còn chưa lo xong cho chính mình đây.


Tại cánh đồng hoa, Arima Kishou đột nhiên ngất xỉu, làm cho hồn của Kaneki Ken gần như muốn bay ra ngoài. Rất may là nhịp tim của Arima Kishou vẫn còn đó, vì vậy hắn mới bình tĩnh lại được một chút.


Đáng lẽ lúc ấy là một cơ hội tuyệt vời để chạy trốn, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Kaneki Ken lại đem theo một Arima Kishou đang bất tỉnh cùng chạy trốn.


Có một giọng nói ở trong đầu hắn thì thầm liên tục, nếu như hắn không mang theo Arima Kishou, hắn sẽ hối hận cả đời.


Cho nên Kaneki Ken liều chết, dùng kagune cuốn chặt lấy Arima Kishou, chạy khỏi Cochlea.


Lạ lùng là, suốt đường chạy trốn hắn gần như không gặp ai hết, cả ghoul lẫn người.


Và Arima Kishou cũng không tỉnh lại.


Kaneki Ken muốn đi tìm đám người Hinami lắm, nhưng mà Arima Kishou còn đang bất tỉnh ở trên kagune của hắn đây này, hắn không dám đến gặp bọn họ.


Ai biết được bọn họ có muốn ám sát Arima Kishou không chứ?


Sau khi thành công trốn ra ngoài, hắn chạy về nhà của Arima Kishou, thay tạm trang phục cho cả hai người, rồi bám lên nóc tàu điện chạy đến ngoại ô Tokyo.


Bởi vì hắn biết Arima Kishou có một căn nhà truyền thống ở ngoài đó, chính bản thân hắn cũng từng ghé qua một lần.


(Kaneki Ken: Arima-san.... Anh đã tính xong chuyện nghỉ hưu luôn rồi ư?)


Tiếp đó lại đi mua một đống thức ăn về, hắn không ăn, nhưng Arima Kishou thì có.


Đó đã là chuyện của mấy chục tiếng trước.


"Dấu hiệu phát bệnh đầu tiên là đột ngột sốt cao, ở trong trạng thái hôn mê không thể đánh thức. Xin hãy lập tức cách ly bệnh nhân nếu như họ có triệu chứng này....."


TV chưa tắt, vẫn tiếp tục phát bản tin tường thuật. Trong căn phòng chỉ có giọng nói bình tĩnh nhưng hàm chứa hoảng loạn của phát thanh viên vang lên.


Đột ngột sốt cao, hôn mê không thể đánh thức?


Kaneki Ken ngạc nhiên trợn to mắt, vội vàng quay lại nhìn Arima Kishou đang ngủ say trên tấm futon ở đằng sau hắn.


Từ đêm qua Arima Kishou đã bắt đầu sốt, lẽ nào... !


Cả người Kaneki Ken chợt lạnh toát như thể có ai đó đổ một xô nước đá lên người hắn.


"Arima-san....không thể nào chứ...."


Cứ tưởng như đã thoát khỏi bất hạnh, nhưng một bất hạnh khác lại chợt ập đến.


Arima-san.... Arima-san sẽ biến trở thành loài quái vật không có cảm xúc kia ư?


Còn nữa, ghoul thì sao? Liệu ghoul có bị dịch bệnh này ảnh hưởng hay không??


Hinami, Yomo-san, Touka-chan, mọi người....


Trong một trạng thái vô hồn, Kaneki Ken chậm chạp đứng dậy, bước ra khỏi phòng.


Hắn cất bước trên engawa* tối tăm. Ngoại ô không giống như thành phố, một khi màn đêm buông xuống, chẳng có ánh đèn nào thắp sáng thay cho sao trời và ánh trăng.


Đêm nay trăng vô cùng tròn, phủ lên sân vườn kiểu Tsukiyama* một lớp màn bạc kỳ ảo.


Tuy nhiên Kaneki Ken cũng chẳng có tâm trạng thưởng thức. Hắn đi đến cửa lớn, bước ra khỏi ngôi nhà.


Xung quanh là một mảnh tối tăm bạt ngàn, xa xa có thể thấy được một vài ngôi nhà nhưng tất cả đều không sáng đèn. Rất dể hiểu, vì hiện tại đã quá nửa đêm.


Sau khi xác nhận không có sinh vật lạ lai vãng ở xung quanh, Kaneki Ken quay trở lại vào nhà đóng cửa thật kỹ.


Hắn quay trở về phòng của Arima Kishou, để cửa shoji mở, thẫn thờ nhìn lên mặt trăng.


Đêm đó, Kaneki Ken thức trắng, canh gác ở bên giường Arima Kishou.

--------

Chú thích:

(*) Engawa:

Engawa là hành lang bên ngoài, bao bọc lấy xung quanh ngôi nhà; có nhiệm vụ như phần phân cách giữa cửa Shoji và cửa chớp bão bên ngoài. Khi cửa chớp bão đóng, Engawa như một lối đi mật rất nhỏ hẹp vòng quanh ngôi nhà. Trong một số trường hợp, những ngôi nhà lớn sẽ có hành lang Engawa rộng hơn bình thường. Khi những cánh cửa chớp bão mở, Engawa trở thành một hiên nhà rộng rãi.

(*) Tsukiyama


Sân vườn Tsukiyama là khu vườn được thiết kế mô phỏng hình ảnh đồi núi trong tự nhiên như núi, đồi, sông, suối... bằng những vật thể thu nhỏ có trong thiên nhiên.

Đặc trưng của khu vườn Tsukiyama là những ngọn núi, dòng suối, con thác nhỏ, những hồ nước trong veo. Điểm xuyết vào không gian ấy là những bụi cây xanh tươi, những bông hoa khoe sắc, những cây cầu bắc ngang, những con đường nhỏ quanh co giống như một bức tranh thiên nhiên rộng lớn được thu nhỏ vào trong không gian này.

Khác với vườn Karesansui và Chaniwa, vườn Tsukiyama tái hiện một cách chân thật nhất thế giới tự nhiên đầy hoang sơ đưa chúng ta trở về với thiên nhiên, cây cỏ,cảm nhận không khí trong lành và đặc biệt dù đứng ở bất kì vị trí nào người xem vẫn có thể bao quát cả khu vườn, vẫn cảm nhận được thế giới sống động.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com