TruyenHHH.com

Tomhar A Story Per Day

Ánh nắng của mùa xuân dịu dàng chiếu xuống
Xuyên qua kẽ lá đang đâm chồi
Xuyên qua những giọt sương nặng trĩu long lanh
Xuyên qua mái tóc đen rối xù của em, ánh lên màu đỏ thẫm.
Ánh lên sắc xanh đẹp đẽ nơi mắt em, trong vắt, sáng ngời như ngọc lục bảo.
Có lẽ nắng xuân cũng luyến tiếc, để khi hạ đến vẫn còn vương vấn nơi em.
Vì thế ánh hạ nóng nảy chưa bao giờ chạm được em, xung quanh chỉ có sắc xuân dịu dàng
Như chính con người em vậy
...
Có những ngọn gió cuối thu cuốn qua để lại một tâm hồn cô đơn lạnh lẽo.
Len lỏi vào từng sợi tóc xoăn phồng, qua đôi mắt đỏ
Phớt nhẹ qua làn da trắng lạnh như tuyết đầu mùa.
Cuốn đi những ấm áp của nàng xuân hay nàng hạ
Chỉ để lại những gì buốt giá nhất, tĩnh mịch nhất.
...
Nhưng rồi những buốt giá, lạnh lẽo ấy cũng sẽ tan biến, thay thế bằng sự ấm áp, dịu dàng
Như cách hình bóng em đắp bù vào những khoảng trống trong tâm hồn gã
Như cách đầu xuân vẫn còn đó cái lạnh giá của gió đông
Như cách đầu thu còn luyến tiếc tiết trời mùa hạ đã qua rồi...
Và cứ thế, bốn mùa luôn luân chuyển
Như tình ta sẽ chẳng bao giờ phai.

-Kim Kim-
(*): Yêu một người, yêu đến mức bi thương xót xa

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com