Tokyo Revengers Tokito Muichiro Va Cuoc Song Moi
Tập này dành cho mimui nghĩa là mikey x muichiro đó nha
12 năm sau
Muichiro đã được thay đổi và sống lại nhờ suy nghĩ bị takemichi thay đổi. Cậu lại 1 lần nữa đi đến nhà hoang và hôm nay cậu mặc 1 cái áo dài tay màu đen có vết kẻ màu xanh bạc hà. Cậu buộc tóc lên và đây là minh họa
Cậu đi từng bước 1 trong cầu thang của nhà hoang đó rồi trong bống tối 1 người xuất hiện và bắn thẳng sang chỗ cậu nhưng nó vẫn ko chúng vì cậu đã né và người bắn đó là sano manjiro. Muichiro cất lên giọng nói vẫn chưa thay đổi( à đó là con ad đã thay giọng nữ cho ý mà):
-lâu rồi chưa gặp. Cách chúng ta gặp nhau bây giờ thì nó tuy lạ nhưng ko sao. Mà cậu hẹn tôi ra đây làm gì. Đánh nhau à
-ý tôi ko phải như vậy đâu. Mà này muichiro
-?
-sự thật thì trước kia tôi chưa từng coi cô là 1 thành viên của Touman cả...
-!
Mikey cúi đầu xuống như muốn cậu tha thứ việc này của mình vậy,muichiro cười mỉm đi đến xoa đầu cậu và nói rằng:
-ko sao đâu. Dù gì truyện đã qua rồi. Hay là cậu đi chơi với tôi ko
-h-hả
Muichiro lôi mikey ra ngoài và đi đến 1 khu vui chơi giải trí. Mikey bất ngờ hỏi:
-muichiro! Chúng ta đến đây làm gì?
-à! Đi hẹn hò chứ làm gì nữa
-hả?
Muichiro dắt mikey đến 1 chỗ nghỉ ngơi và nói chuyện với nhau. Mikey nhìn người mà mình chưa từng công nhận kia mà hỏi muichiro:
-muichiro. Cô ko phải người của thế giới này đúng ko
Muichiro bất ngờ rồi trả lời:
-đúng! Tôi chỉ là được tái sinh ở đây thôi. Sự thật thì... Tôi đã chết
-chết!- mikey mở to mắt ra nhìn muichiro
-đúng! Tôi từ bé đã mất cả cha lẫn mẹ lúc 10 tuổi anh sinh đôi thì mất lúc tôi 11 và tôi đã chết và tái sinh ở đây lúc 14 tuổi và anh sinh đôi của tôi cũng được tái sinh ở đây nốt
-mà nek
-?
-vậy cây kiếm mà cô giấu sau lưng đâu rồi
-à! Tôi đã cất ở nhà tôi mất rồi mà từ khi jikuju mới thành lập tôi đã dùng nó nhiều hơn rồi cứ như trước kia tôi dùng nó vậy
-*cõ lẽ tôi đã hiểu tại sao lúc đó cô lại dùng sương mù từ cây kiếm rồi nhỉ*
-nói chung thì bây giờ tôi vẫn chưa có ý đinh giải tán jikuju đâu. Có lẽ sau này là nó sẽ trở thành đối thủ của Phạm Thiên mấy người rồi nhỉ ^^
-*làm ngta ớn da gà rồi nek bà nội*
Thế là cả 2 nói chuyện xong thì đi chơi xong thì me ko bít
Lừi quá
Với cả tui còn phải bận học nữa :((
12 năm sau
Muichiro đã được thay đổi và sống lại nhờ suy nghĩ bị takemichi thay đổi. Cậu lại 1 lần nữa đi đến nhà hoang và hôm nay cậu mặc 1 cái áo dài tay màu đen có vết kẻ màu xanh bạc hà. Cậu buộc tóc lên và đây là minh họa
Cậu đi từng bước 1 trong cầu thang của nhà hoang đó rồi trong bống tối 1 người xuất hiện và bắn thẳng sang chỗ cậu nhưng nó vẫn ko chúng vì cậu đã né và người bắn đó là sano manjiro. Muichiro cất lên giọng nói vẫn chưa thay đổi( à đó là con ad đã thay giọng nữ cho ý mà):
-lâu rồi chưa gặp. Cách chúng ta gặp nhau bây giờ thì nó tuy lạ nhưng ko sao. Mà cậu hẹn tôi ra đây làm gì. Đánh nhau à
-ý tôi ko phải như vậy đâu. Mà này muichiro
-?
-sự thật thì trước kia tôi chưa từng coi cô là 1 thành viên của Touman cả...
-!
Mikey cúi đầu xuống như muốn cậu tha thứ việc này của mình vậy,muichiro cười mỉm đi đến xoa đầu cậu và nói rằng:
-ko sao đâu. Dù gì truyện đã qua rồi. Hay là cậu đi chơi với tôi ko
-h-hả
Muichiro lôi mikey ra ngoài và đi đến 1 khu vui chơi giải trí. Mikey bất ngờ hỏi:
-muichiro! Chúng ta đến đây làm gì?
-à! Đi hẹn hò chứ làm gì nữa
-hả?
Muichiro dắt mikey đến 1 chỗ nghỉ ngơi và nói chuyện với nhau. Mikey nhìn người mà mình chưa từng công nhận kia mà hỏi muichiro:
-muichiro. Cô ko phải người của thế giới này đúng ko
Muichiro bất ngờ rồi trả lời:
-đúng! Tôi chỉ là được tái sinh ở đây thôi. Sự thật thì... Tôi đã chết
-chết!- mikey mở to mắt ra nhìn muichiro
-đúng! Tôi từ bé đã mất cả cha lẫn mẹ lúc 10 tuổi anh sinh đôi thì mất lúc tôi 11 và tôi đã chết và tái sinh ở đây lúc 14 tuổi và anh sinh đôi của tôi cũng được tái sinh ở đây nốt
-mà nek
-?
-vậy cây kiếm mà cô giấu sau lưng đâu rồi
-à! Tôi đã cất ở nhà tôi mất rồi mà từ khi jikuju mới thành lập tôi đã dùng nó nhiều hơn rồi cứ như trước kia tôi dùng nó vậy
-*cõ lẽ tôi đã hiểu tại sao lúc đó cô lại dùng sương mù từ cây kiếm rồi nhỉ*
-nói chung thì bây giờ tôi vẫn chưa có ý đinh giải tán jikuju đâu. Có lẽ sau này là nó sẽ trở thành đối thủ của Phạm Thiên mấy người rồi nhỉ ^^
-*làm ngta ớn da gà rồi nek bà nội*
Thế là cả 2 nói chuyện xong thì đi chơi xong thì me ko bít
Lừi quá
Với cả tui còn phải bận học nữa :((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com