TruyenHHH.com

[Tokyo Revengers] Thay Đổi Cả Cuộc Đời

Chương 11: Thiên Trúc

KanBienas

Đôi mắt Yuriko mở to, cô nhìn Touman với ánh mắt không thể tin được

"E-em lỡ miệng thôi!!" cô lấp bấp mà khua khua tay "Làm sao em có thể không biết bơi được chứ nhỉ... Haha..."

"Nói đi, hôm ấy là ai cứu tao?" Mikey tát một cái vào má cô

Má cô đỏ ửng lên, đau rát khiến nước mắt vô thức chảy ra thành dòng

"Mikey!" Draken bước tới nắm lấy bàn tay đang chuẩn bị giáng thêm một tát xuống khuôn mặt Yuriko "Luật Touman là không được đánh con gái!"

"Nhưng nó đã lừa tao" Mikey nhìn lên, đáy mắt lạnh lùng tới vô hạn

"Nhưng dù sao thì mày cũng không được ra tay như vậy!" Draken nói, kéo Mikey ra nơi khác mà quỳ một gối xuống xem vết thương bên má cô

"Vậy thì tao không ra tay là được chứ gì?" Mikey nghiêng đầu "Ngũ phiên, tụi mày biết phải làm gì rồi chứ?"

"Đánh tới lúc nó khai ra... Ai là người cứu tao!!" Mikey gằn giọng

Đến lúc này thì Yuriko mới mở to mắt, sợ hãi đến phát khóc

Ngũ phiên... Thật sao?! Cái phiên đội duy nhất không bị cô ta quyến rũ á!!?

Ngay khắc, Draken hiểu ý mà leo lên xe, Mikey cũng nhảy lên ngay sau đó mà chạy thật nhanh đến nhà thờ
__________________________

Mikey đạp cửa chính mà bước vào, khuôn mặt nghiêm túc không một chút chần chừ mà lao tới túm lấy bàn tay nhỏ bé của nó

"Về Touman đi Akira" Cậu ta chậm chạp nói "Tao xin lỗi mày!"

Kéo tay nó lại mà ôm trọn cái cơ thể cao 1m59 của nó vào lòng

Taiju thấy Mikey đụng vào người nó thì cắn răng, bước lại kéo lấy cổ áo cậu ra: "Akira là thành viên Hắc Long!! Nếu mày muốn cướp nó thì phải bước qua xác t-"

*Rầm!

Tiếng rầm vang vọng cả phòng cầu nguyện, Akira mở to mắt nhìn Mikey đang đạp lên người Taiju - người đã bị một đá của cậu ta hạ gục

Koko nhìn cảnh tượng trước mắt mà nghiến răng ken két, cậu ta nhanh như chớp lao tới ôm lấy Akira mà chạy khỏi nhà thờ

"Koko!! Mau thả tao ra!! Taiju... Taiju và Inupee... Hai người đó vẫn còn..." Akira vùng vẫy, cố thoát khỏi vòng tay của Koko

"Mày thì làm được gì chứ?! Thậm chí còn chẳng dám ra tay với cái lũ Touman đó!" Cậu ta đưa tay bợ mông nó để rồi nói tiếp "Mày chưa sẵn sàng... Chưa sẵn sàng để đánh với những người mà mày từng yêu thương đâu Akira"

"Tao đã sẵn sàng rồi! Vì Hắc Long, Tao có thể nghiêm túc đánh chún-"

"Vậy thì ai là người đã sơ cứu cho các vết thương của đội phó nhất phiên đội của Touman! Mày trả lời tao nghe xem!!" Dựng nó đứng trên nền tuyết, Koko nắm lấy vai nó mà nói lớn

"..." Đến đây thì Akira không cãi được nữa mà đưa tay lên che mặt, vai nó run lên từng đợt "T-Tao xin lỗi... Lại khóc nữa rồi..."

Koko không nói gì thêm, cậu nhìn thấy đôi chân trần kia đã ửng đỏ lên mà lòng có chút sót: "Khóc đi, tao không nói gì đâu"

Cậu ôm nó vào lòng, tay còn lại đưa xuống bợ lấy mông nó mà ôm lên thật nhẹ nhàng

Nó vùi mặt vào vai cậu, nước mắt cứ thế tràn ra ngoài, nó mặc kệ cậu sẽ mang nó đi đâu, nó tin cậu

Hai con người cứ thế đi dưới trời tuyết rơi, yên bình đến kì lạ
____________________

Takemichi mở mắt, cảm giác đau nhói vần còn trên mặt sau những cú đấm trời giáng của đội trưởng ngũ phiên

Cậu cố nheo mắt nhìn xung quanh, chợt lại thấy đôi chân đang đi tới

Là Yasuhiro Muto, biệt hiệu là Mucho

Anh ta nhìn xuống Takemichi bằng ánh mắt lạnh như băng

"Mày tỉnh rồi sao Hangaki?"

Cậu mím môi, khó khăn nói: "Bây giờ là đang giao chiến với Thiên Trúc, không phải làm thế này là không nên sao?"

"Được rồi... Nhìn sang bên cạnh đi, Hanagaki" Hắn đánh mắt sang bên cạnh cậu

Sanzu hiểu ý cũng đưa tay bật công tắc đèn lên

Đôi mắt cậu mở to mà nhìn cảnh tượng trước mắt, hai thành viên nhất phiên đội, Kokonoi và Inupee đang bị trói trên ghế với tình trạng không thể nào thảm hơn

"Hừ" Koko khó chịu mà hừ lạnh một tiếng "Đến cả thằng này cũng bị bắt sao?"

"Vong linh của S62..."

Nghe tới đây, Takemichi mở to mắt nhìn Koko: "S62 là những kẻ chủ chốt của Thiên Trúc..."

"Điều đó có nghĩa là..."

"Tên này vốn dĩ là bạn của Kurokawa Izana" Inui lên tiếng giải thích "6 người bọn tao đã gặp nhau ở trại cải tạo, chính là thế hệ cực ác"

Mucho tỏ vẻ khó chịu nhìn ba tên nhất phiên bị mình đánh tới bầm dập kia: "Không liên quan tới bọn mày, đây là vấn đề của tao và Izana"

Takemichi hoang mang nhìn hắn ta, khuôn mặt bầm dập cũng hơi đanh lại

"Mucho-kun, tại sao mày lại làm chuyện này?" Takemichi giương mắt nhìn hắn

Mucho nghe vậy cũng chỉ bình tĩnh kéo ghế ngồi trước mặt cậu

"Ngũ phiên là đội đặc biệt trong Touman, duy nhất chỉ có "đội đặc vụ" được tha thứ cho mâu thuẫn nội bộ" Mucho chầm chậm giải thích

"...Đội đặc vụ?"

"Nói đơn giản thì đó là "ủy viên đạo đức" của Touman" Hắn bình tĩnh nói tiếp "Mikey đã giao "đội đặc vụ" này cho đội trưởng mạnh nhất băng, là tao"

Vậy thì Mucho sẽ không phải là người ở Thiên Trúc đâu nhỉ? Người tốt sao?

"Chẳng lẽ... Tao đang bị nghi ngờ sao?"
Thấy sự bất ngờ trong ánh mắt cậu ta Mucho tiếp tục nói: "Phương chân của tao là "Trừng phạt kể cả khi không có bằng chứng"

"Mày nói xem tao đã làm gì cơ chứ?!" Takemichi nói lớn

"...Mày không biết nhỉ?"

"..." Inui mím môi "Là Izana đúng không?"

"Hả" Takemichi nhìn lại Inui

"Tao và Kurokawa của Thiên Trúc từng có quan hệ với nhau" Cậu ta nhìn lên

"Kẻ thân cận của Izana nằm trong nhất phiên đội... "

"Vậy nên Nhất phiên là gián điệp của Thiên Trúc, "kẻ phản bội" của Touman"

"Kẻ đầu sỏ đã cài bọn tao vào chính là Hanagaki Takemichi!"

Nghe xong câu này, một tiếng vỗ tay vang lên, một cô nàng mặc đồng phục Thiên Trúc và đeo mặt nạ Kitsune che đi nửa khuôn mặt bước vào

"Suy luận tuyệt vời đấy Inupee" Cô ta mỉm cười "Nhưng hơi sai thì phải đó"

Cô ta chầm chậm bước tới mà chễm chệ ngồi lên đùi của Mucho

"Mày tới đây làm gì vậy quý cô mùa thu?" Mucho vẫn khá thoải mái cho cô ta ngồi lên đùi

"Nghe cái tên đó thật sến, Izana cũng thật là..." Cô ta đỡ trán "Cậu ta quá đáng thật đó Inupee, Koko ha?"

"Cô là ai?" Inupee đề phòng hỏi

"Khoan đã... Mùa thu... Aki?" Koko bất ngờ mà quay lên nhìn "Là mày sao Akira!?"

Cô ta hơi khựng lại mà mỉm cười hài lòng: "Tinh ý thật đó"

Khi tháo chiếc mặt là Kitsune ra thì nó liền nở nụ cười thích thú mà xoay một vòng

"Tao là Hoshino Akira, thành viên cốt cán của Thiên Trúc, hân hạnh được đón tiếp Nhất Phiên tụi mày"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com