Tokyo Revengers Hoan Khi Nao Tan Cuu Vot The Gioi
Mọi chuyện diễn ra thuận lợi hơn những gì mà Chidori đã dự tính. Bởi vì việc này đã bị cảnh sát nhúng tay vào cho nên Izana cũng khó thoát khỏi cảnh tù tội. May mắn là nhờ Chidori, gã mới có cơ hội để nói chuyện lần cuối với Shinichiro và Mikey trước khi bị bắt đi, một lần giải tỏa hết nỗi lòng của mình với người anh em không cùng huyết thống của mình. Bọn họ nói chuyện với nhau rất lâu, không biết đã trao đổi những gì nhưng trước khi Izana bước vào xe cảnh sát, Chidori đã thấy gã nở một nụ cười nho nhỏ với hai khóe mắt đỏ hoe. Có lẽ Izana cuối cùng cũng đã trút được gánh nặng trong lòng rồi, không còn hối tiếc gì nữa.Izana bị kết tội và phải ngồi tù hai năm. Đáng lẽ phải còn nhiều hơn thế nữa bởi vì xét vụ việc còn nhiều tình tiết nghiêm trọng và gã cũng đã đủ tuổi để chấp nhận án hình sự nhưng vì Akihito trong vụ này cũng không quá khắt khe nên án phạt mới nhẹ như vậy. Tứ Thiên Vương cũng tình nguyện vào tù chung với thủ lĩnh, tuy không nói nhưng bọn hắn vốn đã ngưỡng mộ cách sống của Izana từ lâu rồi vì thế nên cũng muốn vào tù chung với gã cho có bạn có bè, vui nhà vui cửa.Về phần Kakucho được đưa vào bệnh viện kịp thời nên cũng may mắn thoát nạn, sau khi khỏe lại cậu ta cũng rất tự giác tới đồn cảnh sát đầu thú. Vua bị nhốt trong tù mà thuộc hạ lại nhởn nhở bên ngoài thì còn ra thể thống gì nữa chứ. Izana mà biết chuyện này chắc sẽ cảm động gớt nước mắt mất thôi...Ông ngoại Akihito sau khi thấy mấy thằng bất lương kéo tới nộp đơn xin vào tù kiểu--- Đám này bộ nó tưởng nhà tù là khu nghỉ dưỡng hay gì mà cứ lũ lượt kéo vào vậy?Nói đến Kisaki thì sau khi bị Chidori phóng xe tán thẳng vào đầy cũng được đẩy vào bệnh viện, nghe nói chấn thương cũng nghiêm trọng lắm, có thể để di chứng sau phẫu thuật. Chidori nghe thấy chuyện này cũng cảm thấy tội lỗi nên ngay khi nghe tin hắn tỉnh lại liền xách xe đạp tới bệnh viện với hai ly yaourt đá muốn nói lời xin lỗi. Tất nhiên là một mình nó hai ly rồi, nó tới xin lỗi thôi chớ không phải tới thăm bệnh. Thế mà..."Ano, xin hỏi chị là ai vậy? Chúng ta có quen nhau sao?"Con mẹ nó thằng nhỏ nó bị tán đến mất trí nhớ luôn mọi người ạ!!Chidori sốc đến đông cứng người tại chỗ, nhìn cái thằng nhãi mới mấy ngày trước còn đẩy kính khinh bỉ hất cằm cao ngạo cầm súng bắn người ta đùng đùng giờ đang tròn xoe đôi mắt như nai tơ cất giọng non nớt hỏi. Eo ơi, Chidori nó nổi da gà toàn thân luôn rồi này! "Dối trá!! Chidori-chan thằng đó nói nói xạo đó!! Cậu đừng tin!!" Takemichi giận đến sôi máu não muốn xông vào cho kẻ thù không đội trời chung một trận nên thân, nhưng hai tay đã bị Draken giữ lại, bên cạnh là Hinata đang cật lực khuyên ngăn."Anh bĩnh tĩnh lại đi Takemichi-kun. Em thấy Kisaki-kun hình như không nhớ thật đấy."Takemichi cứng đầu, gào thét: "Không đâu Hina! Em biết trong tương lai hắn đã gây ra những chuyện gì mà! Sau những chuyện hắn làm ra giờ hắn bảo quên là xong sao!? Anh không chấp nhận đâu!""Bốp!"Mikey thẳng tay cho cậu bạn một đấm vào mặt để giúp cậu ta bình tĩnh lại, nhỏ giọng nhắc nhở: "Im lặng đi Takemicchi, đây là bệnh viện đấy. Bị đá ra khỏi đây là tao không giúp đâu."Chidori đứng một bên xoa cằm, ánh mắt đầy ngờ vực nhìn Kisaki đang bối rối ngồi trên giường. Nếu hắn ta thực sự đang diễn kịch thì vở diễn này quá chân thật rồi! Có thể đi tranh giải Oscar rồi đấy! Rồi, Chidori như nảy ra sáng kiến gì, từ từ mò tới bên cạnh giường, nắm lấy hai tay hắn, tỏ vẻ thương tâm cất cao giọng:"Ôi Kisaki ơi, ráng nhớ ra đi em. Ngày xưa em đã quỵt tiền của chị hết 148 lần chỉ để mua yaourt đá đây. Em đành quên sao?"Himeko: "Dối trá! Anh hai đừng tin! Chị ta đang bẻ cong sự thật—Ưm ưm!"Himeko bị đồng bọn Chidori bịt mỏ ném ra khỏi phòng, cách ly triệt để!Chidori khóe môi run rẩy, nhịn xuống cơn buồn cười của mình mà vuốt nhẹ bàn tay Kisaki, cúi mặt khóc thút thít:"Kisaki, sao nhóc nỡ quên chị? Ngày xưa nhóc còn bảo chị là người mà nhóc luôn thầm ngưỡng mộ và yêu thích từ lâu mà, sao giờ lại nhẫn tâm như vậy chứ!"Mọi người: "..."Kisaki ngỡ ngàng, nghe Chidori nói xong không nhịn được mà đỏ mặt, bối rối vỗ vai an ủi nó: "Chuyện, chuyện đó, xin lỗi chị em không nhớ gì hết. Thật lòng xin lỗi chị ạ!""..." Chidori - nổi da gà đợt 2!Chidori đứng phắt dậy, một mặt lạnh lùng thay đổi 180 độ hất tay Kisaki ra, lùi lại trăm bước rồi quay qua nhìn đồng bọn, run rẩy bật ngón cái gửi tín hiệu.---Chidori: Thằng nhỏ nó mất trí nhớ thiệt mấy đứa à...---Mọi người: Không cần mày nói tụi tao cũng biết rồi...Đáng lẽ Kisaki cũng phải bị hốt vào tù ăn cơm nhà nước luôn rồi nhưng vì chấn thương khá nghiêm trọng của hắn là do một phần Chidori gây ra cho nên phụ huynh Kisaki và ông ngoại Akihito đã có một cuộc trao đổi ngắn để giải quyết vấn đề này. Nhà Kisaki vốn cũng thuộc dạng giàu có và có chút tiếng tăm nên sau khi biết những chuyện quý tử nhà mình đã làm rất nhanh cũng tìm cách lấp liếm, thậm chí là còn muốn vịn vào chuyện Chidori phóng xe gây ra thương tích nghiêm trọng cho Kisaki mà tạo áp lực ngược lại. Rất may ông ngoại Akihito đã xuất hiện và bắt đầu một cuộc thỏa thuận bí mật với nhà bên đó, nhờ vậy mà mọi chuyện mới được giải quyết ổn thỏa.Kisaki Tetta sẽ phải chuyển ra nước ngoài định cư, cam kết trong 10 năm không được về nước. Trong suốt thời gian đó, nhà Kurosaki sẽ hỗ trợ chi phí sinh hoạt và tiền học của hắn trong vòng 10 năm đó, coi như là bù đắp cho chấn thương của hắn, cũng như là dấu chấm hết cho cuộc tranh cãi này. Thật ra cam kết còn nhiều điều khoản hơn nữa, nhìn chung đây là bản hợp đồng có lợi cho nhà Kurosaki, nhưng bên nhà Kisaki vì không muốn con trai phải vào tù cho nên cũng đành miễn cưỡng chấp nhận.Và mọi chuyện chính thức kết thúc tại đó.. . ."Ba, hai, một! Cạn ly!!"Hôm nay nhà Sano tổ chức tiệc, phòng khách được trang trí sặc sỡ chật kín người, còn trên bàn thì đầy ắp các loại đồ ăn và thức uống khác nhau. Tiệc hôm nay là để mừng chiến thắng của Touman, không những đánh bại Thiên Trúc và vượt lên trở thành bang đứng đầu mà Mikey và Shinichiro cuối cùng cũng có thể hóa giải xích mích với Izana. Chuyện vui này không thể không chúc mừng được."Anh Shin! Bọn em vào phòng chơi trước đây!" "Vào phòng Mikey đi! Đem đồ ăn vào luôn!""Này này! Đừng quên nước ngọt đấy!!""Bưng cái con đầu xám đang càn quét đồ ăn kia vào luôn!""Coi chừng nó cắn đấy!"Shinichiro nhìn đám nhóc ồn ào lũ lượt kéo ra ngoài cũng chỉ biết cười trừ, xoa xoa gáy: "Đám nhóc này đúng là năng động quá mà."Ryutaro ngồi nhâm nhi đĩa mực nướng, ngán ngẩm thở dài: "Không biết khi nào mới trưởng thành đây..."Benkei ngẩng đầu cười lớn: "Ai thì không biết chứ Chidori chắc còn lâu mới lớn nổi!""Không tưởng tượng nổi nhóc đó sau này sẽ thế nào..." Wakasa ngồi cạnh gật gù đồng tình."Bỏ qua chuyện lo lắng cho đám nhóc con đó đi!" Takeomi bước vào, trên tay là vài chai rượu, nhe răng cười: "Không phải lâu rồi chúng ta chưa uống chung với nhau sao? Sẵn tiện làm một chén đi.""Ý hay đấy Takeomi!""Cũng đã tới giờ của người lớn rồi nhỉ?""Đám nhóc hỉ mũi chưa sạch làm sao hiểu được mĩ vị của thứ này chứ! Ha ha!". . .Cũng là đám nhóc hỉ mũi chưa sạch nào đó trong phòng..."Là đứa nào hả!!? Là đứa nào bưng bia vào đây!!?" Draken cứ như bà mẹ có con ở tuổi nổi loạn túm cổ hết đứa này rồi đến đứa khác gào thét.Kazutora rụt rè giơ tay: "Là tao, tại gấp quá nên tao vơ hết—""Ít nhất cũng phải coi chừng chai bia đó chứ mày!!" Draken túm cổ Kazutora, chỉ tay về phía cái con nhỏ đầu xám sau khi tu hết chai bia thì lủi vào trong góc nhà ngồi tự kỷ, trợn mắt quát: "Nhìn những gì mày gây ra đi!! Đưa cồn cho thiểu năng là một tội ác đấy Kazutora!!"Chuyện ngắn gọn là thế này. Trong khi cả đám đang dọn dẹp lại phòng ốc rồi xếp đồ ăn lên bàn thì có một cái đầu xám lủi thủi ở một góc ngoan ngoãn ăn cà ri bò. Ăn được một lúc thì tự nhiên bị sặc, nó liền trợn mắt nhìn xung quanh tìm nước uống. Và rồi hệt như định mệnh đã sắp đặt, chai bia Kazutora mang vào bị đá lăn đến chỗ nó. Chidori không nghĩ nhiều liền nhặt nó lên, khui nắp chai rồi ngẩng cổ tu một hơi cho đỡ khát. Đến lúc đồng bọn phát hiện ra thì đã thấy nó mơ màng ngồi lẩm bẩm nói chuyện với bức tường, mặt mũi đỏ bừng bừng, nấc lên liên tục và bên cạnh là chai bia đã cạn sạch.Cứ như là trời trước cơn giông vậy, cả đám bây giờ chỉ dám tụ lại một góc dõi mắt cẩn trọng đến quả bom hẹn giờ đang ngồi ở góc tường..."Giờ ta phải làm gì đây?" Mitsuya là người cất giọng hỏi đầu tiên."Làm gì là làm gì? Tự nhiên nhìn thấy nó vậy làm tao sợ quá..." Baji trán đổ đầy hắc tuyến nhìn.Draken cũng chỉ có thể ôm đầu ngán ngẩm: "Bình thường đã tưng tưng không hiểu nổi rồi, giờ lại thêm cồn vào người không biết sẽ thành gì đây?""Tụi mày cứ nói quá rồi, tao thấy Chidori-chan nãy giờ cũng có làm gì đâu. Để tao cho." "Này này Takemichi, đừng có liều mạng! Sẽ chết đấy!""Takemicchi, nếu có chuyện gì là tao không cứu mày đấu đấy..."Mặc cho lời khuyên ngăn của đồng bọn, Takemichi chưa trải sự đời quyết định xông pha, đi tới gần Chidori, vỗ vai cô bạn rồi từ tốn nói: "Chidori-chan, cậu ổn không? Nếu cảm thấy mệt hay là leo lên giường nằm nghỉ một c-""Bốp!!""Bổn cung chưa mệt!! Đừng có làm phiền bổn cung suy nghĩ tên thái giám chết tiệt kia!!"Takemichi bị Chidori cho một đấm vào mặt, văng thẳng vào tường, cơ thể từ từ trượt xuống sàn, không thấy dấu hiệu tỉnh lại.Mọi người: "..."---Đã nói rồi mà không nghe, tấm chiếu mới quá nhiên là tấm chiếu mới mà.... . .Góc tác giả:Nhắm bộ đến Tết sẽ kết truyện nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com