TruyenHHH.com

[Tokyo Revengers] [END] Shipper

32

-Rosetta

Giáng sinh đến.

Đêm tối lạnh lẽo của ngày lễ tháng 12 lại có rất nhiều người ngoài đường phố.

Shinichiro cũng vậy, sau bữa ăn tối ấm cúng cùng gia đình. Anh "trùng tu" lại nhan sắc của bản thân...

Bằng một chai keo vuốt tóc.

Izana mắt cá chết nhìn quả đầu dựng ngược của Shinichiro. Mặc dù bây giờ cậu thi thoảng sẽ vuốt tóc mỗi lúc tập hợp đàn em Hắc Long. Nhưng Izana hiểu rõ, vuốt theo kiểu Shinichiro chính là tự dìm nhan sắc của bản thân.

Có cả chục kiểu vuốt tóc, tại sao lại lựa chọn vuốt như ngọn núi thế kia?!

Nhưng Izana sẽ không nhắc nhở Shinichiro rằng lúc này anh nhìn phèn vcl ra. Làm tốt lắm Shinichiro, cứ khiến bản thân xấu xí trong mắt Susanoo đi. Rồi chị hai sẽ là của cậu! - trích nguyên văn của boy tâm cơ Izana.

Nhà tác giả bày tỏ, Izana mà xuyên về thời cung đấu chắc chắn sẽ được làm hoàng hậu. Với điều kiện khi xuyên cậu ta phải không có con họa mi giữa hai chân.

Quả nhiên một người nghĩ gì nói nấy như Susanoo chứng kiến quả đầu đi ngược thời đại của Shinichiro liền nhịn không được cười rộ lên.

"Haha, tóc anh bị làm sao vậy Shinichiro - san?"

"...Ừm, anh chỉ vuốt tóc một chút thôi."

Núp lùm Ema thiếu chút chửi ầm lên:

"Làm gì có ai vuốt một chút lại có thể khiến tóc dựng ngược như đường tình của anh thế kia! Shinichiro là đồ ngốc."

Hôm trước biết tin Shinichiro và Susanoo quen nhau, Ema mừng rớt cả nước mắt. Nên khi nghe rằng đêm giáng sinh, Shinichiro sẽ đi chơi cùng Susanoo. Ema đã giành cả chục tiếng đồng hồ để thuyết giảng Shinichiro cách lấy điểm trong mắt con gái.

Thế rồi ông anh của cô bé đem theo quả đầu chọt thẳng vào nhân tâm đi gặp bạn gái.

Tại sao nó lại nhìn như thế này? - Ema nội tâm kinh hãi, hoang mang tột độ chỉ vào tháp Tokyo trên đầu Shinichiro.

Ema khóc thét, cô bé thậm chí dự đoán rằng anh trai mình sẽ bị đá không chút do dự.

Mikey cũng rình Shinichiro, lạnh nhạt đeo lên mắt một chiếc kính râm. Cậu nhún vai tỏ vẻ, cú sốc này quá lớn, cậu sẽ xem như không thấy gì.

Nhưng trái với suy nghĩ của ba đứa em, Susanoo nghe Shinichiro nói thế cũng chỉ cười trừ, vỗ vai anh:

"Không sao, anh thích là được rồi."

Shinichiro mừng rỡ cười toe toét.

Kế hoạch bất thành, Izana chậc lưỡi một tiếng.

"...Susanoo - san thật tốt bụng, không vạch trần sự thật."

Ema nể phục nhìn Susanoo, đúng là hảo hán.

Mà Mikey không quan tâm ngồi gặm taiyaki: "Taiyaki có lạnh hong? Lạnh thì vào bụng tớ nhá?"

Ema: "..." Gây nghiệp gì mà có một lũ anh trai thần kinh bất thường như vậy hả trời...

Mỹ thiếu nữ Ema bất lực.

Shinichiro lúc này mới chú ý tới Izana vẻ mặt khinh bỉ đang tránh ở đằng sau lưng Susanoo. Anh vừa chột dạ, lại sửng sốt hỏi:

"Có Izana đi cùng luôn à?"

Izana cười lạnh, ôm lấy cánh tay của Susanoo: "Tôi là em trai chị ấy, lẽ nào tôi không được đi chơi với gia đình đêm giáng sinh sao? Anh có ý kiến gì?"

Shinichiro vội vàng lắc đầu: "Không, không có!"

Shinichiro nội tâm hò hét, bóng đèn bự quá người lạ ơi. Cứu! Anh chỉ muốn có chút không gian riêng tư với Susanoo thôi mà.

"Xin lỗi Shinichiro, em không nỡ để Izana ở nhà một mình. Anh không phiền nếu em ấy đi với chúng ta chứ?"

Susanoo chớp chớp mắt, áy náy gãi gãi má. Mà Shinichiro đề kháng kém, lập tức xua tay: "Đâu có phiền, tuyệt đối không phiền. Izana cũng là em trai của anh mà."

Nếu như não có thể tự nói chuyện, chắc chắn não của Izana sẽ không do dự thốt lên một chữ "đéo".

Nhưng may rằng tạo hóa không cho Izana khả năng như thế. Và hiện tại kế bên Izana có một Susanoo thì cậu không thể nào thô thiển như vậy được.

Cho nên Izana nở một nụ cười chân thành nhân 7749 lần, niềm nở đáp:

"Vâng."

Shinichiro chết lặng tỏ vẻ, bỏ cái ngón giữa em đang kín đáo tặng anh thì nụ cười em sẽ bớt giả trân đấy.

Thế giới có hơn bảy tỉ người, nhưng nụ cười của Izana là không thể tin được nhất.

Shinichiro nhanh chóng đá lông nheo với Ema đang tránh sau cột điện. Nhận được tín hiệu vũ trụ, Ema vội vã lôi kéo Mikey chạy đến chỗ ba người kia.

"Xin chào mọi người, mọi người đi chơi noel hả? Em và Mikey cũng vậy nè."

Ánh mắt Izana và Mikey chạm nhau.

Izana chỉ muốn nói một câu:

'Cmm Mikey, cút!'

Izana giật mình bừng tỉnh, tự vuốt vuốt ngực bản thân. May quá, cậu chỉ là chửi thầm thôi, chưa nói ra khỏi miệng.

"Anh Izana, lâu rồi em và anh cũng chưa gặp nhau. Em có thể cùng anh đi chơi giáng sinh không?"

Ema chớp chớp đôi mắt ngọt ngào như mật, vô cùng mong chờ nhìn Izana.

Izana nhíu mày, phức tạp khi thấy em gái "hụt" của mình như thế. Nói không mềm lòng cũng là nói dối. Hơn nữa nhìn thái độ Susanoo, đoán hơn 99% là chị ấy muốn cậu và Ema làm thân với nhau như cũ.

Hôm trước nhà Shinichiro mời cơm hai chị em, Shinichiro đã đem mối quan hệ của họ nói tuốt luốt. Mà lúc ấy, Izana vẫn còn khó chịu vì Ema và cậu không phải anh em ruột. Cậu đã có chút lạnh nhạt với Ema.

Đó là lý do Mikey cùng Izana lần đầu tiên bốp chát nhau, bởi một đứa ngứa mắt đứa kia lâu rồi. Một đứa vì em gái buồn mà nổi cáu.

Susanoo cũng cảm thấy thái độ Izana không đúng, nên có khuyên nhủ cậu mấy câu.

Chốt lại, Izana không thể từ chối Ema.

"Chúng ta đi KFC trước rồi hãy đi nhà thờ nhé? Trên đường tới nhà thờ đều có rất nhiều cửa hàng bán quà lưu niệm."

Susanoo đi kế bên Shinichiro ở đằng trước, trên tay cầm một tấm bản đồ mini. Có in những cửa hàng giải trí cho đêm noel.

Shinichiro đứng kế bên Susanoo, cũng chịu khó nhìn. Nhưng thay vì đi quan sát bản đồ, anh lại đi nhìn Susanoo.

Shinichiro nghe Susanoo hỏi, anh chỉ cười trừ, thoải mái đáp:

"Tùy em."

"Ừm, chúng ta có thể đi xe máy tới khu trung tâm và gửi xe tại bãi. Mấy đứa có thể tự chở nhau không----?"

Susanoo vừa xoay mặt lại định hỏi ý mấy đứa nhỏ. Thì đập vào mắt cô chính là Izana và Mikey tình chí cốt choàng vai nhau thân thiết.

Nhưng trên mặt mỗi đứa đều có dấu tay đỏ tấy.

"...Mấy đứa chơi trò gì vậy?"

Trên đầu chảy xuống giọt nước, Susanoo hoang mang hỏi. Cô nhanh chóng nhận được cái xua tay cùng gương mặt tươi cười mười phần uy tín của Ema.

"Dạ không có gì đâu, họ chỉ nô đùa thắt chặt tình anh em thôi mà."

Thực tế là hai tên anh trai ngốc chỉ cần những lúc Susanoo không chú ý là thượng cẳng tay hạ cẳng chân. Ema nhìn không được liền cho mỗi tên một bạt tay.

Ema phủi phủi tay đỏ rát thở dài cảm thán, đúng là cuộc sống không cho phép cô bé làm mỹ thiếu nữ xinh đẹp hiền lành mà.

Shinichiro thấu hiểu hết tất cả im lặng. Chỉ có mỗi Susanoo không để ý gãi gãi đầu:

"Được rồi, vậy mấy đứa chuẩn bị xe tới Shibuya nhé."

Một lát sau *

Susanoo từng có trải nghiệm chung xe với Shinichiro đầy "ấn tượng". Cho nên cô quyết đoán lấy xe riêng và chở Ema đi cùng.

Shinichiro đau lòng ôm tim đành chạy xe máy một mình, mùa đông thật lạnh quá. Thế giới thật là độc ác, anh muốn được Susanoo ôm ôm. Như thế mới ấm cơ! Ema! Nhường chỗ đi chứ!!

"Khóc lóc cái quỷ, nếu muốn ôm thì anh tự đi mà chở thằng này đi."

Izana mặt nổi gân xanh, tràn đầy sát khí nhìn Shinichiro.

Nội tâm bé ngoan lật bàn, Izana táo bạo hò hét. Mắc cái quỷ gì cậu lại phải chở thằng chibi ẻo là này hả??

Shinichiro thấy Izana khó chịu như thế, đáy lòng thoải mái đôi chút. Anh dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa nhìn Izana cau có:

"Nếu như vậy thì Izana sẽ lạnh lắm, Susanoo chắc chắn đau lòng em trai mình. Với lại không phải em nói muốn cùng Mikey 'thắt chặt tình anh em' sao?"

Izana oán hận hô to:

"Cái lý do ấy chỉ để lừa chị mà thôi! Ai mượn anh tin hả??"

"Hả? Lừa ai cơ?"

Izana: "..."

Mikey: "..."

Shinichiro: "..."

Ema: "..."

Izana biểu thị, cậu hình như vừa mới thấy ai đó đứng bên bờ sông vẫy tay với cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com