Tokyo Revengers Cut Xa Chi Hai Tao Ra
Baji tỉnh lại sau vài ngày, vết thương Kazutora đâm không quá nghiêm trọng nên cuộc phẫu thuật diễn ra rất nha chóng. Baji cũng phải ở trong bệnh viện dưỡng thương đến khi nào bình phục hoàn toàn mới được về, chứ thật ra là cậu bị mẹ và Aoko ép đấy-"ể, ra là mày muốn tự hủy à!" Shoco bóc vỏ kẹo ăn chăm chú nghe Chifuyu và Takemichi kể lại-"tự hủy cái gì mà tự hủy tao chỉ muốn chứng minh bản thân thôi" Baji nằm trên giường đính chính lại-"chứng minh bản thân đến nỗi tự đâm mình, ghê thặc" Shoco cười như được mùa khi nghe Baji biện minh, Baji thấy mà tức không nói nên lời, cậu mà không bị thương là sẽ đấm ngay cho con nhỏ này một phát. Baji• nội tâm gào thét •Keisuke: Thứ gì đâu dô diên, không thăm bệnh được thì cút về đi mày!Shoco thì mặc kệ con bé cười mà đau cả bụng thiếu điều muốn lăn lộn xuống đất, ngừng khoảng chừng mấy phút Shoco lấy vững lại tin thần chùi đi nước động ở khoé mắt do cười quá nhiều-"tao mà biết được chúng mày ở đó thì cũng đã đến góp vui rồi" Shoco bổng chốc nói raBaji nghi hoặc nhìn nó-"Aoko cho mày đi à?"Shoco nghe cũng nhìn lại-"tất nhiên là không rồi" nó nói-"?"-"tao chỉ đến để coi thoi" -"coi gì" Baji nghi ngờ hỏi lạiShoco cũng rất vui vẻ trả lời-"thì là xem tụi bây bị còng đầu đem lên đồn đó, ha ha"-"..."-"..."-"..."Baji, Chifuyu và cả Takemichi đều câm nín, thật may mắn khi không rũ nó theo nếu không thì..."Cạch"-"tụi mày cũng đến rồi à" Mitsuya, Mikey và Shuki mở cửa bước vào Thấy Shoco đang chóp chép nhai kẹo thì Shuki mặt nhăn mày nhó tiến đến chỗ của Shoco giật ngay túi kẹo trong tay con bé-"chị không được ăn nữa đâu" Câu nói như sét đánh ngang tai, Shoco ngơ ngác đứng phắt dậy-"chị hai dặn là không cho chị ăn kẹo trong một tuần, số bịch kẹo chị đã ăn nó dành cho cả một tháng rồi" Shuki từ tốn trả lờiLời của Aoko như một tấm lệnh bài của hoàng thượng và Shoco phải nghe theo (không nghe có khi theo cho khỏi ăn ಠωಠ)Cô bé phồng má giận dỗi bước ra khỏi phòng bệnh đóng cửa cái rầm!Shoco: chỉ ăn có mấy bịnh kẹo thoyCả đám nhìn Shoco giẩm chân bước ra khỏi phòng rồi nhìn lại Shuki đầy vẻ tò mò-"nó ăn bao nhiêu bịch kẹo đến nỗi Aoko phải cấm nó luôn vậy?" Mitsuya hỏi-"10" -"10 cục?" Takemichi-"không 10 bịch" -"..."-"..."-"..."Tất cả im lặng trước con số mà mọi người không thể tưởng tượng được, số lượng đó có thể bằng lượng Mikey ăn Taiyaki trong một tuần hay bằng lượng đường người khác nạp trong một thángMà Shoco chỉ mất một ngày, một ngày thôiBaji: nó có còn phải con người không?Takemichi: ăn thế mà không bị gì đúng là ghê thậtMitsuya:"..."Chifuyu:"..."Mikey: bị cấm là đúng rồi!Shoco: zời dăm ba bịch kẹo:)))Thế đấy ăn cả mười bịch kẹo trong một ngày rồi bị cấm túcDừa lòng tụi tao lắm:)))Shoco đi cả đám ở lại nói chuyện được một lúc đến khi thấy Aoko vào thì mới đi ra để hai người nói chuyện-"vết thương sao rồi" Aoko đi lại phá hủy bầu không khí im lặng của hai người mà hỏi hanNhưng thấy lời nói của cô đang có phần tức giận hơn nhiều-"bác sĩ bảo vết thương em vẫn ổn nằm mấy ngày nữa là có thể xuất viện" Baji cũng trả lời-"chị có đen đồ ăn đến" Aoko đặt giỏ đồ ăn xuống cạnh bàn Baji nói mặt vẫn không biến sắc-"em cảm ơn" cậu từ tốn trả lời, nhìn vào cái giỏ to bự Aoko mang đến chắc hẳn chị đã chuẩn bị rất kỹNhưng lại có một điều kì lạ, nhìn Aoko hôm nay ảm đạm quá chẳng giống như ngày thườngXung quanh bỗng chốc trở nên im lặng, là buổi dáng nhưng cậu lại cảm thấy sợ ma(?) với cái không khí có thể thở nhưng đầy sự ngượng nghịu này làm cậu có chút không quen, đặc biệt là đối với người chị trước mặt-"Aoko-chan!" Baji kẽ gọi tên cô-"..."Aoko chỉ im lặng không đáp lại, cô làm như đang kiếm cớ bận bịu lấy các khây trong túi ra để không phải nói chuyện với Baji-"chị... giận em sao?" Cậu hỏiCâu hỏi đó chính thức làm có Aoko đang rất muốn không nói chuyện với Baji cũng có chút rung động, tay cô dừng đi hoạt động đang làm như đang nghe những câu nói tiếp theo từ Baji-"em xin lỗi vì đã tự ý hành động" cậu nói-"em đã không nghĩ đến cảm xúc của mọi người, em cứ nghĩ rằng sự lựa chọn của em lúc đó là chỉ để ngăn cản được Mikey nhưng lại không nghĩ đến việc em chỉ cần đi đến và nói: 'tao vẫn còn sống', mà đã định tự kết liễu bản thân mình. Takemichi cũng đã nói :" nếu lúc đó mày thật sự chết, thì có lẽ Mikey-kun vẫn sẽ giết chết Kazutora!". Lúc đó em mới hiểu được sự ngông cuồng của mình tai hại như thế nào, em đã không nghe lời dặn của chị, không hiểu lời cảnh cáo của Mikey, ra tay với chính cộng sự thân cận, còn giết chết người anh của của chính bạn thân, tự làm hại chính mình... Em tệ hại quá nhỉ!" Baji nói rồi gục mặt xuống đầy vẻ u buồnAoko lặng lẽ nhìn cậu đôi mắt chứa đầy những tia phức tạp, nghe những lời Baji nói cô chỉ muốn la cho thằng nhóc này một trận ra trò. Sao lại nghĩ bản thân mình như thế được? Em đang làm rất tốt để bảo vệ mọi người đấy!Nhưng mà... lại chẳng thể nào mở miệng được...-"đừng nghĩa mình tệ hại trong khi bản thân em đang làm rất tốt Keisuke"Aoko cuối cùng cũng gọi tên cậu-"chị...không phải đang giận em sao?" Baji bị Aoko đến ôm bất ngờ tròn mắt ngạc nhiên hỏi-"ngốc thật, chị sao có thể giận em chứ" cô bật cười trước câu hỏi có chút ngây ngô của BajiĐúng thật là lúc đầu cô có ý định giận Baji thật, dù đã cứu được thằng bé Aoko vẫn không yên tâm nỗi. Nhưng trước lời thú tội thành thật đến đáng yêu này thì sao cô có thể giận được đâyBaji bị Aoko cười lập tức đỏ mặt, chui rúc vào trong hõm cổ cô phủ nhận-"chị đừng cười nữa, em không có ngốc!" -"rồi rồi, chị không cười nữa" Nói rồi cô dừng thật, xung quanh cũng im lặng nhưng lần này lại khác khi nãy, nó không ngượng ngùng hay khó chịu mà ngược lại rất ấm ấpĐây là lần đầu tiên Baji ở gần Aoko như vậy, chị có mùi hương nhè nhẹ của hoa bưởi và hương xã vải chị hay dùng nhưng đặc biệt hơn vẫn là lúc cảm thấy một sự an toàn đến tuyệt đốiCậu đã hiểu tại sao Shoco và Mikey cứ bám riết lấy Aoko rồiShoco: gì vậy? Mùi gì đây? Một cái mùi gì đó rất quen thuộc mỗi khi gặp cái tên chibi đó!?Mikey:"..."-"được rồi Keisuke mau buông chị ra nào" Aoko vỗ lưng Baji đang vòng tay ôm cô chật ních-"cho em ôm một chút nữa thôi" Baji nói, cậu muốn cảm nhận được cảm giác an toàn này thêm chút nữaAoko không nói gì mà chỉ thở dài Được rồi Aoko không từ chối nhưng tư thế này thì cô có hơi đau lưng rồi đó...-"này, em ăn đi" Aoko đưa tô cháo nóng hổi cho BajiCậu nhận lấy rồi nhìn nó này vẻ ngán ngẫm-"không còn món nào khác sao?"Hai ngày nay Baji toàn ăn cháo với truyền nước biển, dù là đồ ăn Aoko làm ngon thật nhưng một món ăn hoài cũng ngấy...Aoko khiên quyết trả lời-"không được, bác sĩ có dặn em chỉ được ăn cháo và trái cây trong 3 ngày sau khi phẫu thuật. Đặc biệt là peyoung, trong khoảng thời gian từ đây đến ngày bình phục cô đã cho chị giám sát chặt chẽ từ A đến Z chế độ ăn uống của em nên đừng hòng qua mặt được chị"Baji không quá lạ với câu nói này của Aoko vì nó là sự thật, những việc như chế độ ăn của cậu mẹ cậu hay quản lý thì dường như đều nhờ hết vào Aoko. Nghe mà giống như bị hắt hủi khỏi nhà vậy, đau lòng quá đi mất •́ ‿ ,•̀-"tụi tao tới rồi đây Baji"Bổng có người mở cửa đi vào-"chị ở đây sao Aoko-chan--" -"Draken chị nhờ em canh chừng thằng Keisuke đến khi nào ăn hết tô cháo đó biết chưa"Chưa để Draken mở miệng hỏi câu nào thì cô đã ra khỏi cửa và đi mất-"hai tụi mày đến rồi hả Draken, Kazutora" Baji khi thấy hai đứa bạn đến thì bỏ tô cháo xuống chào đón-"mày lại làm chuyện gì nữa vậy Baji" Draken nhìn thằng bạn nằm trên giường bệnh tra hỏiBaji chỉ gãi đầu cười hề hề rồi nhìn về phía của Kazutora đang đứng cạnh. Draken như hiểu được ý đi ra ngoài để cho hai người họ nói chuyện, chắc Baji và Kazutora có rất nhiều chuyện để nói đóNhưng trước khi vào câu chuyện đầy sự nghiêm túc thì...-"Kazutora tao nhờ mày một việc được không?" Baji nói rồi chỉ tay vào tô cháo bên cạch-"?"...---------end-----------Suỵt! Chỉ tôi và các đọc giả biết thoy 🤫
Và đây là tui vẽ:33
Tay còn gà mờ lắm vẽ theo linh cảm không à nên có ai cao tay thì cho mình xin ý kiến nha (´ . .̫ . ')
Thấy trên tóp tóp còn có một bội nữa các cô muốn tui vẽ ai?
Aoko hai Shuki?
Chọn ai thì để lại comment nha U^ェ^U
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com