TruyenHHH.com

[Tokyo Revengers] Cút Xa Chị Hai Tao Ra!

chap 14: Làm bánh

cimngc_367

       Kể từ ngày Aoko biết được mình đã xuyên vào Tokyo revengers thì cũng đã 2 tuần

       Và trong 2 tuần đó cũng có rất nhiều chuyện hy hữu xảy ra:

      -"chào Sho-chan, Shu-chi"

      -"chào chào cái con khỉ, cậu qua nhà tôi làm gì nữa, đi dìa đi"

      -"thôi mà tôi tính rũ cậu đi chơi, Aochin có ở nhà không?"

      -"không có đi chơi gì tầm này hết, nhà bao việc"

      -"nhưng tôi tính rũ cậu đi mua bánh-"

      -"đi"

      -"..."

      Aoko: hâzzz
     
     Shuki: ...

     Nói cho đơn giản hơn thì việc Mikey qua nhà Aoko đã tăng lên không rũ Shoco và Shuki đi chơi thì cũng là qua nhà ăn trực, đôi thi ăn xong còn ngủ lại đây luôn một tuần có 7 ngày mà 4 ngày là nó ngủ ở nhà cô.

     Aoko: riết rồi không biết nhà này nhà ai?

     Mikey: ...ಠωಠ...

     Trong khoảng thời gian đó thì cô cũng làm quen được với  Ryuguji Ken còn gọi là Draken, Baji Keisuke, Mitsuya Takashi, Hayashida Haruki (Pachin), Ryohei Hayashi (Peyan).

    Còn tại sao cô quen được á hả? Thì vào một ngày đẹp trời không may không nắng không mưa thì... mấy thằng khứa đó rũ nhau qua nhà cô ăn trực và người dẫn đầu không ai khác chính là Mai-kì ರ_ರ và thế là quen được mấy đứa đó dưới sự tranh chấp đồ ăn của Shoco và Mikey:))))

    Và sự bắt nguồn cho câu chuyện ăn trực của Mikey là một câu nói bồng bột của Aoko

    -"em có thể qua ăn lúc nào em rảnh"

     Và ngày nào nó cũng rãnh để qua ăn không chỉ thế nó còn dẫn thêm cả đồng bọn ăn cùng ಠ,_」ಠ

    (Aoko: bước này chị đi sai cho chị đi lại ಠ◡ಠ

     T/g said: Hải nó đi Vũng tàu rồi không quay xe được đâu chị ( ╹▽╹ )

    Aoko: ಠ,_ʖಠ)
______________________________________________

   Tạm gác chuyện đó qua một bên, bây giờ cô đang trên đường đi đến nhà Sano

    Hỏi để làm gì? Thì tí nữa đi rồi biết

     "Bính boong"

     -"tới đây tới đây" một giọng nữ vang ra từ trong nhà

     -"Aoko-chan, chị tới rồi em đang chờ chị đấy"

     -"chị có mua nguyên liệu cả rồi, một chút nữa thì mình làm bánh luôn nhé Ema" cô giơ bịch nguyên liệu lên nói

      -"vâng" Ema vui vẻ cười rồi cả hai đi vào trong nhà

      Hôm nay cô có hẹn với Ema để làm bánh, đáng ra là vào tuần trước cơ nhưng vì cô có bài công việc và phải mua nguyên liệu nên mới đợi đến tuần này.

     Trong thời gian khoảng một tuần đó thì Aoko cũng biết được Sano Shinichirou anh trai của Mikey đã mất từ một năm trước và hung thủ chính là bạn cậu Hanemiya Kazutora cậu ta bị phán 2 năm tù giam do giết người nhưng vì chưa đủ tuổi nên giờ đang ở trại cải tạo cho thanh thiếu niên. Khỏi nói lí do thì cô cũng đủ biết vì muốn tặng quà sinh nhật cho bạn nhưng tại không đủ tiền nên đã đi trộm, mà xui sao trộm ngay tiệm anh trai nó luôn mới sầu ಠ︵ಠ rồi kết quả ra sao thì biết rồi đấy, một người vào trại, còn một người đi vào một giấc ngủ vĩnh hằng.

      Và với một bộ não siêu nhiên của Kazutora thì...."tất cả là tại Mikey":)))!?

       -" cháu tới chơi à, lâu quá không thấy cháu ghé qua"

       -"dạ tại dạo gần đây việc học khá nhiều nên cháu cũng ít khi rảnh, mà một chút cháu làm bánh xong rồi hai ông cháu mình chơi cờ nhé hôm nay nhất định cháu sẽ thắng ông"

       -"hahaha, được thôi nhưng thua thì đừng có bỏ cuộc đấy nhé"

       -"không đâu, vậy thôi cháu vào nhà nhé"

       -"ừm"

       Đó là ông Sano Mansaku ông của Mikey, lúc mới gặp cô rất bất ngờ vì ông Sano rất giống thầy Đồ người thầy cũ đã dạy võ cho cô, từ khuôn mặt, cách nói chuyện giọng cười đều rất giống, rồi đến khi về đến nhà thì cô đã khóc, nói khóc thì cũng không phải khóc to mà chỉ đơn giản là rơi nước mắt một cách im lặng. Cô nhớ lắm, cô thương thầy lắm, thầy chỉ dạy cho cô từng chút một, cô xem thầy Đồ như cha mẹ mình vậy, nhưng mà... cái lúc mà coi nghe thầy mất thì con người cô trước nay rất ít khi khóc nói cho đúng hơn là con người vô cùng mạnh mẽ nhưng lúc đấy lại là người khóc nhiều nhất, cô giống như mất đi một chỗ dựa tin thần vậy cho đến mấy năm sau thì mới có thể ổn định hơn. Nhưng đến cái lúc cô gặp được ông Sano, thì cô dường như lại vỡ oà một lần nữa cô khóc và  cũng không biết lí do tại sao cô lại khóc, có lẽ là do ông quá giống người thầy cũ của cô hay do thương cho ông vì phải chịu nỗi đau mất đi một người cháu?

     Cô không biết, nhưng có lẽ... cô phải làm gì đó rồi.

     -"Ema khoáy khi nào thấy lòng trắng trứng sệt và bông ra nhé"

     -"dạ"

      Giờ Aoko và Ema đang hì hục  trong bếp trên bàn là cuốn sách hướng dẫn làm bánh, cô chỉ dám để Ema làm những việc đơn giản như đánh trứng, cân đường, làm kem, lăn bột, đổ khuôn chứ không dám cho em ấy tiếp xúc quá nhiều với bếp lửa và lò vi sóng vì em nó còn khá nhỏ.

      Đến cái công đoạn làm kem thì Mikey cậu anh 'quý hoá' của Ema về

       -"Hai người đang làm gì vậy?"

       Còn Mikey khi biết Aoko đang ở nhà mình và đang ở trong bếp làm bánh với Ema thì liền một mạch chạy xuống bếp để xem (có gì cho xin luôn một miếng)

       -" anh về rồi à? em với chị Aoko đang làm bánh, anh không được ăn vụng đâu đấy"

       Phập!

       Mikey bị nói trúng tim đen nên Mikey buồn tủi Mikey lặng lẽ đi vào rồi cũng lặng lẽ ngồi xem

      Aoko bên đây thấy thì cười thầm 'hai anh em nhà này cũng dễ thương quá rồi' cô nghĩ

     -"Ema qua đây phụ chị lấy cái bánh này ra đi" cô cầm khuôn bánh nóng hổi vừa mới lấy ra từ lò vi sóng rồi xoay ra sau nói với Ema

     -"dạ! Mikey anh để đường vào cái tô này cho em đi, nhớ là không được ăn vụng đó!" Ema nói cũng không quên căn dặn người anh trai hay vụn trộm đồ ngọt này

    -"anh biết rồi!" bị nhìn thấu hoài cũng rén lắm chứ bộ, Mikey dù có muốn "nếm" thử thì đều bị Ema cản, con bé còn nói "một cái "nếm" của anh thôi là cả nhà phải nhịn đói đó!"

     Mikey kiểu: "..." anh có làm gì đâu anh thề!

     Ema: chắc em tinಠ∀ಠ

     Thôi con bé là bếp trưởng, trong nhà con bé là người có quyền nắm giữ cái bếp, láo xáo một hồi là uống nước thay cơm

     -"chắc là cái này nhỉ?" Cậu cầm cái hủ có cái nấp màu xanh lên xem xét kỹ lưỡng

     -"chắc đúng mà, không sao đâu!" Không chút nhân nhượng, cậu đổ hẳng nữa hủ vào trong tô...

      Aoko thì nãy giờ cứ thấy có cái gì đó sai sai, mà không biết sai chỗ nào? 'chắc Manjirou sẽ không bị lộn hủ muối với tô đường đâu nhỉ?' cô thầm nghĩ ( nhưng ai biết được cô ơi ಠ◡ಠ)

---------------------
      Sau nhiều công đoạn đánh trứng, đỗ khuôn, làm kem trang trí bánh thì cuối cùng cũng hoàn thành.

      Chiếc bánh được phủ một lớp kem mỏng, xung quanh là những đường vân gợn sóng tuyệt đẹp, trên bề mặt được trang trí một lớp socola ngọt ngào chảy ra xung quanh và cùng vài quả dâu tây đỏ mọng
(T/t: tự nhiên chải nước miếng!??)

     Shoco và Shuki vừa mới đi về từ phòng tập cũng ghé qua nhà Sano để ăn cùng rồi ở lại ăn tối luôn vì hôm nay không có làm đồ ăn ở nhà

     Mikey với Shoco cứ như là khắc tinh, lại là đá sáp vô là đạp, nói chuyện được một lúc thôi là đã sắp vô cắn nhau rồi, ngồi im cũng liếc nhau như sấm, xích mích thì đứa này xước da đứa kia rách thịt có lúc nghiêm trọng hơn hai đứa này phải đến bệnh viện bó bột với khám răng...

     Không đâu xa mới vừa nãy thôi hai đứa lăn lộn với nhau muốn xức đầu mẻ trán tới nơi với lí do 'quả dâu này để bên trái hay bên phải mới đẹp:))!?'

     Mikey trước giờ không đánh con gái, lúc đầu chỉ muốn chọc Shoco cho vui rồi chỉ phản công bằng mấy trò mèo cào, nhưng cậu  nào ngờ... Cả Shoco và Shuki đều có học võ một đứa học boxing một đứa học taekwondo, một cú đánh của Shoco khiến cậu văn mất một cái răng. Thôi rồi lượm ơi, chả con gái hay luật lệ gì ở đây nữa hết một cú đá của cậu thôi là cả hai đứa phải vào bệnh viện shoco thì bó bột do đứt dây chằng tay, Mikey thì nhẹ hơn xướt mặt trầy da gãy răng...

   Shoco: thế là nhẹ rồi còn đòi gì nữa ಠ益ಠ

    Mikey: gãy răng mà gọi là nhẹ à?

    Shoco: thế tôi phải đi bó bột nguyên cái tay đây này!!!!

    Mikey:''...'' biết dì đâuಠωಠ

    Rồi mới đây thôi

    -" không! tôi đã bảo là để trái dâu bên phải đẹp hơn rồi mà!!!" Shoco bực dọc cãi lại

    -"để trái dâu bên phải thanh socola trái mới đẹp" Mikey cũng không thua kém gì

     -"bên trái mới đẹp!!!"

     -"không! Bên phải đẹp hơn"

     -"Bên trái!!!!!"

     -"Bên phải!"

     -"Trái!!!!"

     -"Phải!!!!"

     -"Cái tên này, muốn kiếm chuyện à!?"

      -"tôi thấy cậu là người kiếm chuyện trước đấy!!"

      -"Im đi cái tên chibi lùn tịt!!"

      -" Chắc cậu cao!!???"

      -"Cái gì cơ!!??"

      -"Tao nói chắc mày cao!??"

      -"Á à! Thì ra mày chọn cái chết!!?"

      -"Lên! Hôm nay bố mày sẽ cho mày bó bột luôn tay còn lại"

      -"tao thách mày đó, ngon thì nhào vô!!"

      Mỗi lần cãi là kêu mày xưng tao chứ không tôi cậu như những ngày thường, Shuki với Ema thấy cũng chả ngăn vì nó xuất hiện như cơm bữa luôn rồi nhưng có ngăn thì cũng đâu được xen vô có khi là đi vô bệnh viện chung luôn chứ đùa, mấy đứa trong Towman cũng bó tay bó chân hết rồi, tổng trưởng chúng nó đưa ra cái luật lệ là không được đánh con gái nhưng đối với Shoco thì lại là ngoại lệ=_=.

      Nhưng sư tử nào chả có đối thủ, đại bàng nào mà chả có khắc tinh, một câu nói của một người thôi thì đã có thể làm cho cả hai ngoan ngoãn nghe lời

     RẦM!

     -"một là ngồi yên, hai là hôm nay húp canh thay cơm!?"

     Tất nhiên! không ai khác là bếp trưởng Aoko nhà ta, xem hai đứa Mikey và Shoco kìa răm rắp nghe theo luôn.

     Mikey & Shoco: không nghe cho nhịn đói à!!!!???

     Ema với Shuki nãy giờ xem kịch cũng nhìn Aoko với gương mặt ngưỡng mộ thêm vài hiệu ứng blink blink thiếu điều tiếng vỗ tay bốp bốp thôi là chả khác gì cái rạp xiếc trung ương.

-----------------

      Sau một mớ lùm xùm mà Mikey và Shoco gây ra thì cuối cùng mọi người đã có thể ngồi xuống thưởng thức chiếc bánh socola ngon tuyệt.

     -"của em đây" Aoko cắt một phần bánh kem đưa cho Shoco

     Cô bé hào hứng nhận lấy, hai mắt mừng rỡ rồi chắp tay lại

     -"chúc cả nhà ngon miệng"

     -"ăn xong rồi cho nhận xét nhé Shoco-chan"

     -"tất nhiên rồi Ema, chị sẽ nhận xét thật chi tiết"
 
     Nói xong thì Shoco liền cho một muỗng lớn kem vào miệng và cảm nhận đầu tiên đó là...

    "Phụtttttttt"

     Thôi, khỏi nói cũng biết cái gì có ở trong miệng là phun ra hết rồi. Shuki ngạc nhiên nhìn, Aoko thì bình tĩnh hơn nhưng cũng có đôi chút bất ngờ vì ko nghĩ linh cảm của mình đúng đến vậy, Ema thì đỡ hơn tốt bụng lấy cho Shoco ly nước. Shoco cầm lấy mà nóc hết 1ly rồi nói

    -" Ema chị không muốn làm em buồn, nhưng mà... em đỗ cả nửa kí muối vô hay gì mà mặn dữ zậy??"

    Shuki: Aneki à, thà chị không nói thì thôi chứ chị mà nói là làm cho người ta thấy buồn thêm đấy!

    Ema không nói, chỉ điềm đạm xoay mặt về phía cửa, hét:

    -"MIKEY!!!"

    Hình như bóng một chàng trai có mái tóc vàng đang lặng lẽ đi ra từ cửa thì bị một tiếng hét líu lo như chim làm cho gật mình mà xoay đầu lại phán một câu

    -"anh nhầm"

     Em xứng đáng bị dép hôn mặt đấy Manjirou

     -"ừ anh"
  
     Không nói thêm câu nào Ema chính thức cầm dép chọi thẳng vào mặt người anh, Mikey nhờ võ nghệ cao cường nên đã né được... nhưng khúc sau thì không!

     Hết cái này thì ta ném cái kia, Ema cầm cây chổi (do Shoco lấy rồi đưa) rồi rượt người anh 'yêu quý' của mình chạy khắp nhà

     Shoco và Shuki chỉ là phù du, không nên xen vào chuyện gia đình người khác, cả hai cùng nhau lấy ghế ra ngồi tay nhăm nhi tách trà kế bên là dĩa bánh taiyaki (không hỏng) mà ngồi xem anh em nhà người ta đuổi bắt nhau vui chưa kìa.
 
     Người ngoài nhìn vào thì cũng khen nhau mà nói "gia đình này hạnh phúc quá, ngày nào cũng rôm rả cả ra" :)))!?

    Nhưng họ nào biết

    -"Sho-chan, Shu-chi đừng ngồi đó nữa mau qua đây ngăn Ema lại đi!"

    -"chuyện thiên hạ, bần tăng không thể xen vào!" Cho mày chừa, ai bảo kiu bố mày lùn giờ thì kéo quần lên mà chạy đi nha con kakakakaka. Ôi! cảm thấy ta thật là từ bi(◡ ω ◡)

   Mikey nhìn nó bằng một đôi mắt khinh bỉ, miệng không nói nhưng tâm thì nghĩ 'lậm quá rồi!'

   Aoko bên này thì đang sửa lại chiếc bánh, may cho chỉ bị lớp kem ngoài còn có thể lấy lớp kem đó ra rồi làm lại một lớp kem mới. Cô vừa làm vừa nói thầm

    -"một ngày mệt mỏi rồi, Hâzzz!"

-------end---------
    
     Hôm nay kiểm tra 15 phút hai môn cùng một lúc, tuần sau thì kiểm tra 15 phút mỗi môn.            ༼;´༎ຶ ۝ ༎ຶ༽

  

   
   

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com