TruyenHHH.com

Tokyo Renvengers Cuoc Song Tha Hoa Cua Hai Ben Tre Xuyen Khong P

Mở mắt tỉnh dậy giữa một bãi đất dơ bẩn,Vi kì thị đứng lên nhìn xung quanh.

Kế bên nó còn có một bé gái nữa nhưng bị bạch tạng,nhưng chợt nhớ đến lời của con người-à không bà thần nào đó mà xác định đó là Ly.

Vi nhẹ nhàng thẳng tay đặt lên má Ly vuốt ve một cái *chát* đau điếng,nhìn người kia hú hồn bật dậy ú ớ không hiểu chuyện gì,thì Vi đã nhanh tay ôm Ly,giọt nước mắt tràn mi.

-ôi bạn tôi ! Mày lại mơ thấy ác mộng rồi sao ? Không sao đâu,tao sẽ bảo vệ mày !-Vi nhỏ từng giọt nước mắt(vì ngáp) như từng giọt trân châu lấp lánh(fake) xuống đất,tay xoa(nắm) đầu Ly lên xuống.

-tao có cảm giác như ai đó vừa tát tao ?-Ly ngơ ngơ ngáo ngáo như còn say ke,tất nhiên là sờ sờ má vô cùng mãnh liệt,nghĩ rằng có ai đó vừa mới tát nó.

-tao không biết,nhưng mà đây là đâu ?-Vi đỡ Ly đứng dậy,mặt mày nó ngáo ngáo nhìn Ly tìm câu trả lời.

-mày thấy có ai vừa tỉnh đã biết mình ở đâu chưa ?.-.)_-?-Ly

-chắc là tìm chỗ trú thôi chứ giờ tối vỡi linh hồn ý-Vi nhìn xung quanh chỗ bọn nó vương vãi vết máu khô,trên cơ thể có dấu hiệu đau nhứt cũng đủ hiểu nguyên chủ là đã bị đánh đến chết rồi.

-này hai cháu bé....-

Cả hai đồng loạt quay lại đề phòng,bây giờ bọn nó vừa đói vừa đau,đã vậy lại yếu nhớt nữa,lỡ gặp trúng mấy người bắt cóc là hoá kiếp liền.

-bà đây không phải người xấu đâu,chỉ là muốn hỏi hai cháu nhà ở đâu có cần bà dẫn đến đồn cảnh sát không ?-một bà lão khoảng 80-85 tuổi với khuôn mặt hiền hậu,tay cầm túi rác nhìn cả hai hiền từ hỏi.

-.....bọn cháu mồ côi-đến bây giờ Ly mới biết nơi mà cả bọn đang đứng là một bãi rác nhỏ :vv

-ô...thật đáng buồn,vậy các cháu có muốn đến nhà bà không ?-bà lão ấy đặt túi rác kế bên mấy túi rác khác rồi mới xoay qua xoa tay giữ ấm.

-....thật sao ạ ?-Vi rơm rớm nước mắt đáng thương hỏi.

Ly trong lòng thầm khinh,cái nết của con Vi như vậy thì ơn nghĩa cái gì .-.)

-tất nhiên rồi,bà già này chả có con cháu gì cả,nếu các cháu muốn thì cứ tới ở luôn cũng được-

-....vâng-ảdu kèo ngon ăn phết...mà chắc không phải bắt cóc đâu nhỉ ?:)

Thế là hai đứa vẫn quyết định tin bà lão già yếu này mà đi đến một cửa hoàng tạp hoá cỡ trung,cửa hàng tạp hoá bình thường tiêu chuẩn,không quá ít đồ cũng không quá nhiều đồ,chủ yếu là bánh kẹo,thực phẩm đóng gói và vật gia dụng thôi.

-các cháu đợi bà đi lấy ít gì đó ăn-lão bà bà đi vào bên trong nhà để lại hai đứa ở phòng khách trong tiệm.

-uầy ! Căn phòng này trông đẹp vãi chưởng !-Vi nhìn xung quanh hào hứng,căn phòng mang phong cách của một phòng khách truyền không Nhật Bản,cửa kéo và thảm tatami,thêm bàn sưởi với một chiếc tivi thùng tuổi thơ.

-tao không cảm giác nơi này có người chăm sóc....ý tao là có một vài chỗ đã đóng mạng nhện và một số kệ tủ đóng bụi....-Ly quan sát xung quanh,mắt như đèn pha ôtô xăm xoi từng góc kẽ hở.

*xoạt*

Rất nhanh bà lão đi vào với hai tay cầm hai dĩa mì xào.

Món ăn trông đạm bạc nhưng mang một mùi hương thơm ngào ngạt beo béo,nước sốt đặc sệt màu nâu đen,thêm một thứ gì đó rải lên cùng hành lá trên mì.

-các con ăn đi,bà nấu nhiều lắm...-bà lão xoay người lấy

-vâng ạ,chúc ngon miệng-Vi chấp tay xong cầm đũa ăn.

-ch...chúc ngon miệng-Ly gượng gạo nói theo.

*xụp**xì xụp*

Không gian lặng im chỉ còn tiếp húp mình xì xụp vang lên,họ ăn trông có vẻ cực kỳ ngon miệng,hai má phồng lên nhè nhẹ trông thật đáng yêu,bà lão kế bên cười một cái liền đi ra khỏi phòng.

Món mì dai dai kết hợp nước sốt gồm hỗn hợp xì dầu,đường,tỏi băm,hành tây nghiền và bột hạnh nhân béo,thơm tạo ra một loại nước sốt mỹ vị,hạnh nhân được rải điều lên trên bề mặt ăn vào giòn giòn cùng sợi mì dai dai vui miệng.

Dù chỉ là một món ăn đơn giản nhung đã khiến hai con người nào đó vứt hết miếng duyên của mình xuống chuồng gà ăn lấy ăn để,dù đói hay ngon thì ăn như nạn đói thế này thì chết dở rồi =)))

*cạch*

Cả hai đặt đĩa mì đã sạch bong không còn một thứ gì thừa lại xuống bàn,tuyệt với là cả hai đã no,nhưng bất lực là cái miệng còn muốn nhai nữa.

-bà đã chuẩn bị nước và giường cho bọn con,mau đi tắm và ngủ thôi,nhà tắm ở cuối dãy hành lang-bà lão bước vào phòng thu dọn dĩa nói.

-dạ vâng ạ !-Vi lễ phép cúi đầu dẫn theo Ly đi khỏi căn phòng để lại bà lão nở một nụ cười hiền từ vui vẻ.

-_-_-_-The End-_-_-_-

Đoán xem hai con người nào đó sẽ được thần linh phù hộ cho năng lực gì nào =>>>>!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com