Toi So Nguoi Ta Thuong Toi 5 Chom Sao
***
tác phẩm: tôi sợ người ta thương tôi
tác giả: lrda
summary:
''xin bước đi nhẹ, chạm thật khẽ lên giấc mơsẽ giữ em bên mình, chẳng để em rời xa.còn tôi với căn phòng, đầy khoảng trống trong chúng taem sẽ thấy nguyên vẹn bình minh dù muộn màng.mang nỗi đau này về quỳ bên vết thương,xin thứ tha cho một lần trong đời nhau.'' [chạm khẽ giấc mơ]☾
ツ
chiếc kẹp tóc - lời ước - bạn thân - giấc mơ - hồi ức - bù đắp - tha thứ - chọn ai?
xử nữ
- xoa dịu vết thương bằng chất ''độc'' của mình -
| bông hoa độc dược |
''quá khứ cũng chỉ là quá khứ, không níu kéo, không luyến tiếc, không ân hận. giờ đã thành tờ giấy trắng rồi, còn muốn làm cho vết dơ trở lại?''○ ○ ○
cự giải
- dịu dàng mà thâm sâu y hệt mảnh thuỷ tinh -
| trái tim pha lê sứt mẻ |
''nếu có thể hàn gắn lại, thì chỉ có duy nhất một người làm được việc đó, bất kỳ ai chạm vào chắc chắn sẽ đau đến tận xương tuỷ.''○ ○ ○
thiên bình
- cán cân cân bằng đang dần nghiêng về một phía -
| piano đen trắng hụt phím |
''mọi thứ đều được cân bằng, nhưng không thứ nào có thể nặng hơn được vị trí của cô ấy, luôn đặt lên hàng đầu.''○ ○ ○
song tử
- một là hai, hai là một -
| con dao hai lưỡi nhìn thấu tâm tư |
''nội tâm phong phú, ngoại hình tuyệt đối, vạn người đều mê, nhưng từ khi gặp đồng học thì một con người khác bên trong tôi mới dần bộc lộ.''○ ○ ○
sư tử
- khí phách dũng mãnh như thú vương -
| thanh kiếm sắc bén dần rạn nứt |
''hãy cho tôi sự tin tưởng của cậu, tôi sẽ dùng chiến tích trên thanh kiếm để chứng minh.''↺
đớn đau như nào đều là một mình bọn trẻ chịu, sao có thể nói buông là buông?
gắn bó với nhau một quãng thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để ghi lòng tạc dạ.
họ phát hiện ra rằng, chợt một ngày họ cần phải hiên ngang bước đi như một con thú dũng mãnh. bởi lẽ, sự ngạo nghễ của những "con cáo già" ngoài kia vẫn còn cái mặt nạ rách gắn lên người chưa được tháo bỏ.
ngoài kia gian khổ lắm nhưng sao mà ngoan cường thế em ơi?
xin bước đi nhẹ, chạm thật khẽ lên giấc mơ
sẽ giữ em bên mình, chẳng để em rời xa.
|
7/2/2021 4:05 p.m
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com