Chap 2
Ba mẹ được thăng chức quả thật là một tin tức tốt với cả nhà, chỉ là việc đó lại có chút ảnh hưởng tới việc thi chuyển cấp của Podd, vì vậy mà gia đình luôn giấu cậu.
Khi Podd vừa nhận được tin phải chuyển đi, cậu cũng không có phản ứng gì lớn lắm, vốn dĩ cũng phải lên cấp ba rồi, mẹ cũng đề cập qua cho cậu ở kí túc xá.
Nhưng cậu cũng không giấu được chút thất vọng,chuyển nhà rồi, cuối tuần có được trở về nhà, cũng không được gặp Khaotung nữa, cậu có chút không nỡ.
Ngồi thấp thỏm ở nhà một lúc, cậu liền bật dậy, nói lớn với mẹ vẫn đang thu dọn đồ đạc: Mẹ, chút nữa con về muộn một chút thu xếp đồ đạc sau nhé, con đi tìm khaotung đã”
Mẹ cũng gật gật đầu: Con nên nói với em nó một tiếng, con đi đi, nhưng đừng về trễ quá nhé”
Nhưng ngoài ý muốn chính là, Khaotung không ở nhà, mẹ cậu nói cậu đang ở trường tự học rồi,Podd long đầy rối rắm cùng nghi hoặc, chạy tới trường.
Trong trường vô cùng náo nhiết, mặc dù là kì nghỉ nhưng cũng không ít người, chơi bóng rổ, rồi chạy bộ, rồi đá bóng… nhưng duy nhất khu tự học vẫn khóa cửa không ai.
Podd có chút khó hiểu, Khaotung luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, sao lại đi nói dối chứ? Vậy cậu đang ở đâu?
Tìm một vòng không thấy người đâu, Podd liền ngồi xuống bệ hoa ven đường nghỉ ngơi suy nghĩ một chút, đột nhiên nghe loáng thoáng được hai người qua đường đang nói chuyện với nhau:
“ Đám người đang đánh nhau sau núi, kinh thật ấy, quá dữ luôn”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta mau về nhà đi, bọn trẻ giờ hung tàn thật đấy, mau về thôi”
Có một loại dự cảm không tốt ùa đến, cậu liền cuống cuồng chạy về phía sau núi.
“ Nói, mày còn dám không?
“ Hứ, một thằng Beta như mày mà cũng dám ở đây vênh váo, mày cứ chờ đấy mà xem, tao nhất định cho mày trả giá”
Cái bòng người đang đánh nhau đó, Podd rất quen thuộc, chỉ là hành động và lời nói của người ấy, lại khiến hắn không dám tin: “ Alpha đúng không? Phân hóa sớm thì có tác dụng gì chứ? Không phải cũng bị tao đè bẹp dưới đất à? Sao nào, còn nói lời nào nữa không?
Thằng bé Alpha bị đấm gục dưới đất đó, còn cố vùng dậy phản kích một hồi, hai bên lại lăn vào nhau sau đó lại bị đè xuống đất, chỉ có thể phát ra mấy tiếng kêu đau rên rỉ. Xung quanh cũng không phải chỉ có mỗi hai người họ, còn có mấy thằng bé khác, trên cơ bản thì mày đấm tao tao đấm mày, nhìn qua thật ấu trĩ.
Trên mặt Khaotung lấm tầm bùn đất, giống như một con mèo mướp nghịch ngợm, còn hiện rõ nụ cười đắc ý. Pod dim lặng nhìn đứa nhỏ của mình thường ngày ngoan ngoan nhu thuận mà hiện tại lại như mấy thằng du côn đánh người, lưng không kìm được mà phát lạnh.
Cậu phải mất một lúc mới bình tĩnh lại được, hét lớn một tiếng: “Khaotung”
Thằng nhỏ bị dọa cho nhảy dựng lên, rung mình một chút, không kịp nghĩ ngợi mà quay đầu lại nhìn Podd : “ P…”
“ Em đang làm gì vậy?”
Sắc mặt của Podd âm trầm đến đáng sợ, Khaotung không tự giác được mà đổ một thân mồ hôi hột, nâng người đứng lên, có chút hoảng loạn muốn giải thích, nhưng tất cả đều hiện rõ mồn một trược mặt Podd như này, còn tìm đâu ra được lí do.
Mấy đứa trẻ khác mắt thấy có đứa lớn hơn xuất hiện, lại còn là một tên Alpha hung dữ, trực tiếp giảm làm rùa rụt cổ, để lại Khaotung tại chỗ một mình tại chỗ mà chuồn mất.
Podd cũng không rõ tâm trạng hiện tại của mình là gì, Khaotung luôn là một đứa em trai ngoan ngoãn nghe lời là vô cùng đáng yêu xinh đẹp trong lòng hắn. Vậy mà, hôm nay cậu lại nhìn thấy Khaotung nói dối, Khaotung đánh nhau, Khaotung chửi người,…Tất cả của hôm nay đã đạp đổ hình mẫu nguyên bản Khaotung trong lòng Podd.
Podd không kìm nổi sự thất vọng đang dâng lên trong lòng, hướng về phía cậu gạt tay: “ Được rồi, qua đây nào, về nhà trước đã, mau về tắm rửa đi, trên người toàn là bụi đất”
Khaotung không nói gì, hướng về phía trước đi hai bước, đột nhiên toàn thân tỏa ra một mùi hương thực vật nồng đậm, bao trùm xung quanh. Có chút đắng, lại có chút tươi mát của thực vật.
Podd ngây người: “ Em phân hóa rồi?”
“ Em…?” Chân Khaotung đột nhiên mềm nhũn như không còn sức lực . Podd mau chóng chạy lại đỡ cậu đứng vững: “ Đi, mau tới bệnh viện thôi”
Bệnh viện rất nhanh đã đưa ra kết quả kiểm tra, xác nhận Khaotung phân hóa thành Alpha, mùi hương của tình tức tố đặc trưng có lẽ là mùi của hoa cúc, một loại thực vật song lá có hương vị hơi đắng.
Nghe xong kết quả bác sĩ đưa, Podd không biết bản thân dùng biểu cảm gì để chào bố mẹ Khaotung mà ra về, chỉ biết cậu cứ như vậy vội vàng, hoảng hốt ma lao thẳng về nhà.
Về đến nhà, mẹ của Podd cũng cảm thấy con trai có gì đó không ổn, liền hỏi: “ Sao rồi, không phải nói là đi tìm Khaotung sao? Sao lại trở về rồi?”
Podd lắc lắc đâu: “ Em ấy phân hóa rồi, đang hôn mê ở bệnh viện”
Mẹ của cậu như bừng tỉnh đại ngộ: “ không lẽ em trai phân hóa thành Alpha rồi? Giấc mộng có em trai là Omega của con cũng như vậy mà đổ vỡ? Đúng không?
Podd không them nghe mấy lời trêu đùa của mẹ nữa, chỉ im lặng thu dọn hành lí.
Khaotung vừa phân hóa xong, cơ thể có chút mệt mỏi, nằm ở bệnh viện mấy hôm, vậy mà Podd không đến thăm cậu một lần. Podd không biết phải đối mặt với một Khaotung đã phân hóa thành Alpha như thế nào, thẳng cho đến mấy ngày cuối phải dọn đi cũng vậy, cũng không một lời chào nào chị lẳng lặng mà đi.
Từ đó về sau, có một đoạn thời gian, Podd như trúng phải “ Hội chứng Khaotung”. Chỉ cần nghe đến tên Khaotung đều ngây người, hồn bay tám hướng, hai bà mẹ có ngồi tám chuyện điện thoại với nhau, cũng cố gắng trốn đi thật xa, sau này mới dám ngượng nghịu lại gần mẹ mà hỏi thăm tình hình của Khaotung dạo này ra sao.
Mẹ của Podd cảm thấy con trai mình thật đáng yêu, muốn cho cậu và Khaotung gọi điện thoại cho nhau, nhưng cả hai người dường như không mặn mà cho lắm. Cứ như vậy, xự xuất hiện của đối phương trong cuộc sống của hai ngưới cứ thế nhạt nhòa dần, thỉnh thoảng có nghe mẹ nhắc đến tên của đối phương, cũng cảm thấy rất đỗi bình thường mà thôi.
Kì nghỉ hè vừa đến, mẹ của Podd gọi điện tới, nói cho anh biết Khaotung đã thi đỗ trường của anh đang học , muốn anh đón cậu về ở cùng kí túc xá, thuận tiện chăm sóc cho Khaotung luôn.
Podd cũng đồng ý rất nhanh, từ ngày hôm đó những giấc mơ về tuổi thiếu thời đó cứ lặp lại không ngừng
Đồng hồ báo thức ồn ào reo lên, Podd vươn người ngồi dậy, đánh một cái ngáp thật to rồi mau chóng thay quần áo. Giấc mơ ngày hôm nay chính là cái ngày mà Khaotung phân hóa thành Alpha đó.
Podd tự ngẩn người rồi bật cười, đúng là ngày thiếu niên đó thật ấu trĩ, một lòng cố chấp với việc có em trai là Omega, cũng hông đặt bản thân mình vào vì trí của Khaotung mà suy nghĩ, sợ rặng Khaotung bé nhỏ có lẽ đã phải nhịn hắn nhiều lắm.
Podd chuẩn bị đồ ra ngoài mua thức ăn, chiều hôm nay phải đi đón Khaotung rồi, ngày nghỉ khó lắm mới có một lần, vậy mà cuối cùng cũng là ở nhà làm đồ ăn cho cậu. không biết khẩu vị của em ấy bây giờ như thế nào, có thay đổi gì không?
Podd nhặt đầy một xe toàn là đồ Khaotung thích ăn, nhớ lại mội chút về khẩu vị của con người nhỏ xíu đó, có lẽ khẩu vị cũng không thay đổi quá nhiều đi? Hy vọng hai người có thể hòa bình yên ổn chung sống.
Podd có chút bất ngờ, thì ra anh vẫn còn rât nhớ cậu, nhớ em trai Khaotung bé nhỏ của mình.
Khi Podd vừa nhận được tin phải chuyển đi, cậu cũng không có phản ứng gì lớn lắm, vốn dĩ cũng phải lên cấp ba rồi, mẹ cũng đề cập qua cho cậu ở kí túc xá.
Nhưng cậu cũng không giấu được chút thất vọng,chuyển nhà rồi, cuối tuần có được trở về nhà, cũng không được gặp Khaotung nữa, cậu có chút không nỡ.
Ngồi thấp thỏm ở nhà một lúc, cậu liền bật dậy, nói lớn với mẹ vẫn đang thu dọn đồ đạc: Mẹ, chút nữa con về muộn một chút thu xếp đồ đạc sau nhé, con đi tìm khaotung đã”
Mẹ cũng gật gật đầu: Con nên nói với em nó một tiếng, con đi đi, nhưng đừng về trễ quá nhé”
Nhưng ngoài ý muốn chính là, Khaotung không ở nhà, mẹ cậu nói cậu đang ở trường tự học rồi,Podd long đầy rối rắm cùng nghi hoặc, chạy tới trường.
Trong trường vô cùng náo nhiết, mặc dù là kì nghỉ nhưng cũng không ít người, chơi bóng rổ, rồi chạy bộ, rồi đá bóng… nhưng duy nhất khu tự học vẫn khóa cửa không ai.
Podd có chút khó hiểu, Khaotung luôn ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, sao lại đi nói dối chứ? Vậy cậu đang ở đâu?
Tìm một vòng không thấy người đâu, Podd liền ngồi xuống bệ hoa ven đường nghỉ ngơi suy nghĩ một chút, đột nhiên nghe loáng thoáng được hai người qua đường đang nói chuyện với nhau:
“ Đám người đang đánh nhau sau núi, kinh thật ấy, quá dữ luôn”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta mau về nhà đi, bọn trẻ giờ hung tàn thật đấy, mau về thôi”
Có một loại dự cảm không tốt ùa đến, cậu liền cuống cuồng chạy về phía sau núi.
“ Nói, mày còn dám không?
“ Hứ, một thằng Beta như mày mà cũng dám ở đây vênh váo, mày cứ chờ đấy mà xem, tao nhất định cho mày trả giá”
Cái bòng người đang đánh nhau đó, Podd rất quen thuộc, chỉ là hành động và lời nói của người ấy, lại khiến hắn không dám tin: “ Alpha đúng không? Phân hóa sớm thì có tác dụng gì chứ? Không phải cũng bị tao đè bẹp dưới đất à? Sao nào, còn nói lời nào nữa không?
Thằng bé Alpha bị đấm gục dưới đất đó, còn cố vùng dậy phản kích một hồi, hai bên lại lăn vào nhau sau đó lại bị đè xuống đất, chỉ có thể phát ra mấy tiếng kêu đau rên rỉ. Xung quanh cũng không phải chỉ có mỗi hai người họ, còn có mấy thằng bé khác, trên cơ bản thì mày đấm tao tao đấm mày, nhìn qua thật ấu trĩ.
Trên mặt Khaotung lấm tầm bùn đất, giống như một con mèo mướp nghịch ngợm, còn hiện rõ nụ cười đắc ý. Pod dim lặng nhìn đứa nhỏ của mình thường ngày ngoan ngoan nhu thuận mà hiện tại lại như mấy thằng du côn đánh người, lưng không kìm được mà phát lạnh.
Cậu phải mất một lúc mới bình tĩnh lại được, hét lớn một tiếng: “Khaotung”
Thằng nhỏ bị dọa cho nhảy dựng lên, rung mình một chút, không kịp nghĩ ngợi mà quay đầu lại nhìn Podd : “ P…”
“ Em đang làm gì vậy?”
Sắc mặt của Podd âm trầm đến đáng sợ, Khaotung không tự giác được mà đổ một thân mồ hôi hột, nâng người đứng lên, có chút hoảng loạn muốn giải thích, nhưng tất cả đều hiện rõ mồn một trược mặt Podd như này, còn tìm đâu ra được lí do.
Mấy đứa trẻ khác mắt thấy có đứa lớn hơn xuất hiện, lại còn là một tên Alpha hung dữ, trực tiếp giảm làm rùa rụt cổ, để lại Khaotung tại chỗ một mình tại chỗ mà chuồn mất.
Podd cũng không rõ tâm trạng hiện tại của mình là gì, Khaotung luôn là một đứa em trai ngoan ngoãn nghe lời là vô cùng đáng yêu xinh đẹp trong lòng hắn. Vậy mà, hôm nay cậu lại nhìn thấy Khaotung nói dối, Khaotung đánh nhau, Khaotung chửi người,…Tất cả của hôm nay đã đạp đổ hình mẫu nguyên bản Khaotung trong lòng Podd.
Podd không kìm nổi sự thất vọng đang dâng lên trong lòng, hướng về phía cậu gạt tay: “ Được rồi, qua đây nào, về nhà trước đã, mau về tắm rửa đi, trên người toàn là bụi đất”
Khaotung không nói gì, hướng về phía trước đi hai bước, đột nhiên toàn thân tỏa ra một mùi hương thực vật nồng đậm, bao trùm xung quanh. Có chút đắng, lại có chút tươi mát của thực vật.
Podd ngây người: “ Em phân hóa rồi?”
“ Em…?” Chân Khaotung đột nhiên mềm nhũn như không còn sức lực . Podd mau chóng chạy lại đỡ cậu đứng vững: “ Đi, mau tới bệnh viện thôi”
Bệnh viện rất nhanh đã đưa ra kết quả kiểm tra, xác nhận Khaotung phân hóa thành Alpha, mùi hương của tình tức tố đặc trưng có lẽ là mùi của hoa cúc, một loại thực vật song lá có hương vị hơi đắng.
Nghe xong kết quả bác sĩ đưa, Podd không biết bản thân dùng biểu cảm gì để chào bố mẹ Khaotung mà ra về, chỉ biết cậu cứ như vậy vội vàng, hoảng hốt ma lao thẳng về nhà.
Về đến nhà, mẹ của Podd cũng cảm thấy con trai có gì đó không ổn, liền hỏi: “ Sao rồi, không phải nói là đi tìm Khaotung sao? Sao lại trở về rồi?”
Podd lắc lắc đâu: “ Em ấy phân hóa rồi, đang hôn mê ở bệnh viện”
Mẹ của cậu như bừng tỉnh đại ngộ: “ không lẽ em trai phân hóa thành Alpha rồi? Giấc mộng có em trai là Omega của con cũng như vậy mà đổ vỡ? Đúng không?
Podd không them nghe mấy lời trêu đùa của mẹ nữa, chỉ im lặng thu dọn hành lí.
Khaotung vừa phân hóa xong, cơ thể có chút mệt mỏi, nằm ở bệnh viện mấy hôm, vậy mà Podd không đến thăm cậu một lần. Podd không biết phải đối mặt với một Khaotung đã phân hóa thành Alpha như thế nào, thẳng cho đến mấy ngày cuối phải dọn đi cũng vậy, cũng không một lời chào nào chị lẳng lặng mà đi.
Từ đó về sau, có một đoạn thời gian, Podd như trúng phải “ Hội chứng Khaotung”. Chỉ cần nghe đến tên Khaotung đều ngây người, hồn bay tám hướng, hai bà mẹ có ngồi tám chuyện điện thoại với nhau, cũng cố gắng trốn đi thật xa, sau này mới dám ngượng nghịu lại gần mẹ mà hỏi thăm tình hình của Khaotung dạo này ra sao.
Mẹ của Podd cảm thấy con trai mình thật đáng yêu, muốn cho cậu và Khaotung gọi điện thoại cho nhau, nhưng cả hai người dường như không mặn mà cho lắm. Cứ như vậy, xự xuất hiện của đối phương trong cuộc sống của hai ngưới cứ thế nhạt nhòa dần, thỉnh thoảng có nghe mẹ nhắc đến tên của đối phương, cũng cảm thấy rất đỗi bình thường mà thôi.
Kì nghỉ hè vừa đến, mẹ của Podd gọi điện tới, nói cho anh biết Khaotung đã thi đỗ trường của anh đang học , muốn anh đón cậu về ở cùng kí túc xá, thuận tiện chăm sóc cho Khaotung luôn.
Podd cũng đồng ý rất nhanh, từ ngày hôm đó những giấc mơ về tuổi thiếu thời đó cứ lặp lại không ngừng
Đồng hồ báo thức ồn ào reo lên, Podd vươn người ngồi dậy, đánh một cái ngáp thật to rồi mau chóng thay quần áo. Giấc mơ ngày hôm nay chính là cái ngày mà Khaotung phân hóa thành Alpha đó.
Podd tự ngẩn người rồi bật cười, đúng là ngày thiếu niên đó thật ấu trĩ, một lòng cố chấp với việc có em trai là Omega, cũng hông đặt bản thân mình vào vì trí của Khaotung mà suy nghĩ, sợ rặng Khaotung bé nhỏ có lẽ đã phải nhịn hắn nhiều lắm.
Podd chuẩn bị đồ ra ngoài mua thức ăn, chiều hôm nay phải đi đón Khaotung rồi, ngày nghỉ khó lắm mới có một lần, vậy mà cuối cùng cũng là ở nhà làm đồ ăn cho cậu. không biết khẩu vị của em ấy bây giờ như thế nào, có thay đổi gì không?
Podd nhặt đầy một xe toàn là đồ Khaotung thích ăn, nhớ lại mội chút về khẩu vị của con người nhỏ xíu đó, có lẽ khẩu vị cũng không thay đổi quá nhiều đi? Hy vọng hai người có thể hòa bình yên ổn chung sống.
Podd có chút bất ngờ, thì ra anh vẫn còn rât nhớ cậu, nhớ em trai Khaotung bé nhỏ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com