TruyenHHH.com

Toi Lac Den The Gioi Touhou Quyen 1

Khi chúng tôi đến và vào trong thấy có rất nhiều người nước rượu say sưa.

Kenji: Quán nhộn nhịp thật đấy.

Kazumi: Quán của chị đông người thật đấy chị Miyoi.

Miyoi: Cảm ơn hai người đã khen, để tôi kiếm bàn ghế cho ba người ngồi.

Chúng tôi tìm được bàn và Menu quán có rất nhiều món ăn tên khá lạ, tôi liền gọi một số món trong Menu. Khi gọi xong món ăn tôi nhìn xung quanh quán thấy thanh niên đang nằm ngủ và phát ra tiếng kêu kì lạ điều này làm tôi không an tâm.

Miyoi: Xin đã để ba người chờ lâu.

Hanako: Món gì mà lạ quá thế này? Nó có ăn được không?

Kazumi: Nào Hanako cậu không được nói như vậy.

Miyoi thấy tôi đang nhìn xung quanh.

Miyoi: Sao thế Kenji bộ tôi nấu không có ngon à?

Kenji: Làm gì có mấy món này nhìn ngon mắt lắm.

Miyoi: Vậy à, vậy cậu có muốn uống rượu Sake không?

Kenji: Hôm nay tôi không uống đâu Miyoi.

Miyoi: Vậy à.

Ông chú: Miyoi cho chú 1 chai rượu Sake.

Miyoi: Hai, Lúc khác nói chuyện nhé giờ tôi đi mang đồ cho khách đây.

Kenji: Ừ, lúc khác nói chuyện.

Miyoi liền quay lại làm việc và tôi định chuẩn bị ăn thì Kazumi và Hanako cứ nhìn chằm chằm từ nãy đến giờ.

Kenji: Hai đứa không có à?

Kazumi: Dạ không phải chỉ lại.

Hanako: Anh và chị Miyoi nói chuyện như hai người là người yêu nhau rồi đấy.

Kazumi: Bộ anh định tán chị Miyoi hả?

Kenji: Anh làm gì có tán Miyoi đâu! Anh và Miyoi mới làm bạn với nhau vài phút trước thôi mà và làm gì tới nỗi làm người yêu chứ Hanako!

Hanako: Anh sạo ke vừa thôi.

Kenji: Có thôi chêu anh hay không thì bảo Hanako!

Hanako: Em nói thật mà.

Thế là chúng tôi đã ăn tới tận tối chúng tôi mới về, đang chuẩn bị về thì Kazumi liền kéo áo tôi.

Kenji: Sao thế Kazumi?

Kazumi: Chị Miyoi gọi anh.

Tôi liền đi tới chỗ Miyoi.

Kenji: Có chuyện gì à Miyoi?

Miyoi: Cậu có thể giúp tôi mang Bác ấy về được không? Đây là địa chỉ nhà của ông ấy.

Tôi nhìn bên cạnh Bác ta đang nằm trên bàn ngủ, tôi liền cầm tờ giấy.

Kenji: Được rồi, tôi sẽ dẫn Bác ta về.

Miyoi: Cảm ơn cậu nhiều Kenji.

Kenji: Không có gì, giờ thì.

Tôi liền cõng Bác lên lưng tôi và đi ra cửa.

Kenji: Mấy đứa về trước đi anh sẽ về sau.

Kazumi: Có chuyện gì à?

Hanako: Sao tự nhiên anh cõng bác ấy vậy?

Kenji: Miyoi nhờ anh trở bác này về nhà đấy mà.

Hanako: Vậy thì bọn này về trước đây.

Kenji: Nhớ về đừng có gây sự người ta đấy nhé!

Hanako: Biết rồi không cần anh phải nói!

-Timeskip-

Kenji: Đến nơi rồi.

Tôi để ông chú xuống và định gõ cửa thì tự nhiên ông chú tự nhiên đứng dậy nhảy múa lung tung.

Kenji: Gì vậy trời, bị mộng du à?

Tôi định chuẩn bị kêu ông chú dậy thì tự nhiên Bác ấy dẫy dụa và tôi liền bị trượt chân ngã xuống, tôi liền nhìn Bác thấy Bác ấy đang toát hết mồ hôi.

Kenji: Hệ thống Bác ấy đang bị làm sao vậy.

Hệ thống: Thưa ngài, ông ấy đang bị gặp một ác mộng và chí nhớ của ông đang bị xóa mất đi một nửa kí ức. Ngài nên gọi ông ta dậy đi ạ.

Kenji: Vậy à.

Tôi thấy vậy tôi liền lấy tay của mình vả liên tục vào mặt khiến cho ông chú đỏ hai má lên và bật dậy.

Kenji: Bác gì đó ơi bác đã tỉnh rượu chưa đấy? Hay là để cháu tát mấy phát nữa nhé?

Ông Bác: Ây da, đau quá.

Kenji: Bác tỉnh chưa đấy?

Ông Bác: Ta tỉnh rồi đừng lo, cảm ơn cháu đã giúp ta về nhà.

Kenji: Không có gì vậy, mong là bác đi đường cẩn thận về.

Tôi liền đi về và tôi vẫn còn phân vân về vụ lúc nãy, tôi quay lại không thấy một bóng người nào.

Kenji: Có ai đó đang đi theo mình sao.

Kenji: Chắc là do mình tưởng tượng thôi

Thế là tôi liền về nhà Keine, khi về đến nhà tôi thấy Keine đang đứng đợi tôi.

Kenji: Thôi bỏ mẹ rồi.

Keine: Cậu đi ra ngoài ăn nhỉ? Tôi lúc đó đợi mấy người ăn nhưng mà hình tôi hơi chiều cậu quá rồi nhỉ Kenji Akabana?

Kenji: Ấy Keine, để tôi giải thích!

Keine: Cậu không cần nói đâu Kenji, tôi đã nghe hai em ấy kể rồi.

Keine: Cậu sẽ ngủ ở ngoài đường, cấm cậu vào nhà.

Kenji: Làm ơn mà Keine tha cho tôi lần này đi.

Tôi chấp tay cầu xin Keine.

Keine: Tôi sẽ tha cậu lần này Kenji nhưng sẽ không có lần sau đâu. Cậu hiểu đã hiểu chưa?

Kenji: Vâng tôi hiểu rồi Keine.

Thế tôi và Keine đi vào nhà.

-Timeskip-

Sáng ngày hôm sau tôi và Keine đã có được thời gian để nghỉ, Tôi và Keine dắt hai đứa nó đến Human Village đi mua đồ. Khi đến Human Village rất là nhộn nhiệm và tưng bừng nhưng có một đang sách đồ cho ba đứa con gái.

Hanako: Ê, Kenji mua cái này cho em nhé?

Kenji: Mua ít thôi anh không chắc là sẽ sách được hết đống này đâu.

Keine: Chẳng phải cậu có thể bỏ mấy cái túi vào cái chỗ để đồ của cậu sao Kenji?

Tôi khựng lại và thấy bản thân mình ngốc tới như vậy, tôi đang mải nghĩ thì bảng nhiệm vụ hiện lên.
______________________________________________

Nhiệm vụ mới
Thông tin giải quyết sự cố:
Tìm ra người tạo ra sương mù và ngăn chặn hắn ta làm điều đó.

Phần thưởng:
-10,000,000 vàng và 20,000 gem
-10 vé quay gacha
-New  Item

______________________________________________

Kenji: Sương mù gì cơ?

Tôi còn chưa hiểu chuyện xảy ra tôi liền nhìn sung quay nhưng không có một tí sương mù nào cả.

Kenji: Làm có sương mù đâu.

Tôi bỏ mấy cái túi vào Item và ngay khi bỏ vào, thì tự nhiên mù tự nhiên bay tới Human Village khiến họ phải ngừng lễ hội.

Kenji: Cái miệng của mình xui vãi.

Kazumi: Anh Kenji, Chị Keine sao tự nhiên nhiều sương mù thế này?

Kenji: Keine cô dẫn hai em ấy về đi, tôi sẽ đi tìm người tạo ra cái sương mù này.

Keine: Cậu không cần phải đi đâu Kenji, hãy để vũ nữ đền Hakurei giải quyết chuyện này chúng ta hãy về thôi Kenji.

Kenji: Cảm ơn vì lời khuyên cô Keine, nhưng mà tôi không thể ngồi một chỗ được nên tôi đi đây

Tôi liền sử dụng Skill Air bay đến đền Hakurei. Khi đến tới nơi tôi thấy Reimu chuẩn bị bay đi đâu đó, thấy vậy tôi liền hạ cánh ăn toàn xuống và cả đi đến Reimu.

Kenji: Yo! Reimu định đi đâu thế?

Reimu: Tôi định đến nhà Marisa và Alice để hỏi chuyện đấy mà.

Kenji: Vậy thì hãy để tôi đi đến hỏi bọn họ cho, tôi tới đó nhanh lắm.

Reimu: Vậy thì nhờ Kenji.

Kenji: Ừ cứ giao cho tôi mà Reims nè bắt lấy.

Tôi liền ném 2 quả Boogie Bomb và Reimu bắt lấy nó.

Reimu: Đây là gì thế Kenji?

Kenji: Nó là Boogie Bomb, khi cậu ném quả bomb đó thì bọn họ sẽ nhảy múa đấy và nó có hiệu lực trong vòng 10 phút hay sao đấy.

Reims: Cái tên khá lạ và tác dụng của nó dị nữa, nhưng mà cũng cảm ơn cậu Kenji.

Kenji: Không có gì, tôi đi đây.

Tôi liền sử dụng Skill Air bay đi, Reimu nhìn tôi bay đi.

Reimu: Mong là sẽ không có chuyện gì xảy ra.

-Timeskip-

Kenji: Sắp tới nơi rồi.

Tôi liền hạ cánh xuống nhà Marisa và đến gõ cánh cửa, tôi đợi một lúc tôi không thấy Marisa mở cửa.

Kenji: Marisa làm gì mà lâu thế nhỉ?

Tôi đang nghĩ có nên mở cửa hay không thì.

Marisa: Yo, Kenji cậu đến chơi hả?

Tôi liền quay lại thấy Marisa từ trong rừng ra.

Kenji: Cậu vừa mới đi đâu thế Marisa?

Marisa: À tôi vừa mới đi vào rừng hái mấy cây nấm khá đấy mà, mà cậu đến đây coy chuyện gì à ze?

Kenji: Đúng thấy, tớ đến hỏi xem cậu có phải người tạo sương mù đấy mà.

Marisa: Sương hả? À rất tiếc tớ không người tạo ra sương mù này Kenji.

Tôi liền trống cằm lên suy nghĩ.

Kenji: Vậy à, chẳng là Alice sao.

Marisa: Không phải Alice làm đâu Kenji.

Kenji: Vậy hả.

Marisa: Đúng vậy, mà cậu hỏi vậy chắc Reimu nhờ đúng không.

Kenji: Cũng gần đúng Marisa, thôi tớ đi đây.

Tôi liền sử dụng Skill Air bay lên đi về đền Hakurei và Marisa liền lấy chổi bay theo tôi.

Marisa: Cho đi tớ chung với Kenji ze.

Kenji: Cậu chắc chứ? Vì lúc nãy tớ thấy cậu hình đang chuẩn bị làm gì đó với đống nấm kia mà?

Marisa: Không sao đâu mấy cái nấm đấy làm sau cũng được, ta tới đền Hakurei thôi ze!

Marisa liền bay trước tôi.

Kenji: Bay chậm thôi Marisa!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com