Toi La De Vuong
Swosh. Swosh. Swosh.Một âm thanh rất tốt được nghe vang vọng khắp toàn bộ tòa nhà.
Bigss, người được biết đến là người có khả năng tốt nhất trong số những người thợ rèn, đang làm sạch một miếng vàng có kích thước bằng lòng bàn tay.
Và xung quanh là các thợ rèn, nhà giả kim...v.v..
Không, trên hết, Roan và các nhân mã của đội quân Amaranth cũng được tập hợp lại.
Bigss giơ mảnh vàng có hình tròn và bằng phẳng. Sau đó nở một nụ cười rạng rỡ.
Ông ta có một biểu cảm hài lòng trên khuôn mặt .. - Chỉ huy đội quân. À không. Nam tước Tale. Nó đã được hoàn thành.Bigss đưa cho anh ta miếng vàng với tư thế khiêm tốn.
Và Roan cẩn thận lấy nó.
Trên miếng vàng phẳng có biểu tượng của đội quân Amaranth với một chiếc lá và hai ngọn giáo và cũng có một chiếc khiên khá đẹp.
Bạn có thể thấy một câu ngắn theo đường viền của miếng vàng. -<Hãy để con đường của chúng ta được đồng hành với ánh sáng vinh quang>Roan nhìn miếng vàng với vẻ mặt xúc động.
Nhìn vào đó, Bigss hỏi với giọng cẩn thận. - Ngài có thích nó không?Chỉ sau đó, Roan mới quay sang nhìn Biggie và một vài người khác.
Một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên khuôn mặt anh. - Thích. Ta thật sự thích nó. Cảm ơn mọi người.
- Ah....Những tiếng thở dài nhẹ nhõm có thể được nghe thấy ở khắp mọi nơi.
Roan giơ mảnh vàng cao lên trời và tiếp tục nói. - Biểu tượng và câu nói của ông đã làm sẽ được sử dụng làm huy hiệu cho vùng đất của Tale.
- Ah…..Ngay lúc đó, mọi người thốt lên những tiếng kêu lên với nét mặt hơi rung lên.
Biggie cúi đầu đại diện cho tất cả mọi người. - Để sử dụng một biểu tượng còn thô và thiếu sót như là hiệu của lãnh thổ....chúng tôi thực sự biết ơn. Thực sự, thực sự, cảm ơn ngài.Một số người gật đầu và đồng ý.
Mảnh vàng có ký hiệu và nhũng chữ cái trên đó.
Đó là món quà mà các thợ rèn, nhà giả kim và nghệ nhân chuẩn bị cho Roan trở thành một quý tộc.
Họ tập hợp sức mạnh của mình để trả những ơn ân huệ mà họ đã nhận được từ Roan cho đến tận bây giờ.
Biểu tượng đã được các nghệ nhân nghĩ ra và câu nói của các nhà giả kim.
Và việc chế tạo được thực hiện bởi Bigss và thợ rèn.
Và như thế, một biểu tượng tuyệt vời, đó là một trong những loại huy hiệu trên thế giới đã được tạo ra. - Tôi mới là người nên biết ơn.Nghe những loài của Roan. Biggs lắc đầu. - So với ngài nam tước, người đã chăm sóc và giúp đỡ chúng tôi, nó chỉ là một khoản trả ơn nho nhỏ. Chúng tôi rất vui vì ngài thích biểu tượng này được tạo ra bởi những tài năng còn chưa hoàn thiện.Nghe những lời đó, Roan nở một nụ cười nhỏ.
Bởi vì anh ta có thể cảm nhận được cảm xúc của Bigss và mọi người khác.
Anh nhìn mọi người một lần rồi khẽ cúi đầu. - Hay tiếp tục làm việc chăm chỉ hơn kể từ bây giờ.Ngay lúc đó, mọi người đều có biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt và cúi đầu.
Roan không còn là thường dân nữa.
Anh là một quý tộc với danh hiệu Nam tước.
Nhưng Roan đã sống được 40 năm như một thường dân ở trong kiếp trước.
Lời nói và hành động của anh ta không thể thay đổi như một người quý tộc.
Nhờ đó, các thành viên của đội quân Amaranth và cư dân của Tale không cảm thấy bất kỳ sự bất mãn hay không thích nào đối với Roan.
Một quý tộc nhưng lại không giống như một quý tộc.
Nhưng đúng hơn là một quý tộc biết cảm xúc của những người bình dân và biết cách quan tâm họ.
Đó chính là Roan. - Ngài nam tước.Austin đến gần và hơi cúi đầu.
Anh nói như thể anh đang thì thầm. - Người lãnh đạo của cơ quan, Chris, đã đến.Nghe những lời đó, Roan gật đầu mà không nói gì. - Có nhiều việc mà mình phải làm trước khi đến thủ đô Miller.Khi anh ta trở thành một nam tước và cũng có được lãnh thổ, cần phải di chuyển tất cả các tổ chức đang nằm rải rác khắp nơi.
Ngoài ra, đã đến lúc phát triển từ từ các doanh nghiệp và kế hoạch mà anh không thể tiến hành như anh muốn.
Roan nói lời tạm biệt với những người thợ rèn, nghệ nhân, nhà giả kim và bước đi.
Và các nhân mã theo sau anh ta.
Đó là một cái nhìn oai vệ. - Chúng ta bây giờ là người của vùng Tale.
- Chúng ta sẽ trở thành trụ cột của quân đội trong khu vực.Khi Roan trở thành một quý tộc, uy tín và vị trí của các thành viên của đội quân Amaranth trở nên cao hơn nhiều so với trước đây.
Bước chân của họ trở nên nhẹ nhàng.
Ở mỗi bước họ đi, sức mạnh theo sau họ.*******Rầm!Kali Owells, chỉ huy của các hiệp sĩ của gia tộc Lancephil, không thể bình tĩnh và đập bàn. - Khốn kiếp! Điều này có nghĩa gì?Những lời chữi rủa tuôn ra.
Những người đàn ông ngồi ở phía đối diện Kali cũng lắc đầu với khuôn mặt nghiêm túc.
Họ là người đứng đầu các pháp sư, Tairon Bess, và là đội trưởng của trung đoàn Fief (nỗi sợ) Perry Wilson.
Tairon tặc lưỡi. - Chậc. Ta đã không biết bá tước Lancephil sẽ làm điều này.Perry nói theo. - Trao tặng một phần lãnh thổ cho tên khốn trẻ và thấp hèn đó. Nó thực sự là một điều đáng kinh ngạc.Khi hai người nói thêm vào, cơn thịnh nộ của Kalis đã trở nên dữ dội hơn. - Chết tiệt! Ta đã đặt mạng sống của mình vào cuộc chiến chống lại vương quốc Istel và cả trong cuộc chinh phục này! Lão già điên rồ......Ông ta nuốt những lời cuối cùng sắp nói ra.
Ông ấy không thể nói rằng Bá tước Io Lancephil là một tên khốn già điên rồ.
Nhưng ông không thể làm bất cứ điều gì về cảm xúc sôi sục của mình. - Khốn kiếp! Nếu Bá tước nghỉ hưu hoặc chết, ta muốn xâu xé và chiếm hết lãnh thổ của ông ta!Ông ta đã hoàn thành xong cuộc nói chuyện với Tairon và Perry.
Io cũng nhận thức rất rõ rằng lãnh thổ của mình sẽ nguy hiểm nếu ông ta chết mà không để lại bất kỳ người kế vị nào.(Io không có vợ và con cái)
Cuối cùng, rõ ràng là ông ta sẽ trao danh hiệu quý tộc cho các chư hầu mà ông ta có thể tin tưởng.
Và Kali là một trong số đó. - Mình thậm chí đã bắt đầu mối quan hệ với công tước Webster...Ông ấy đã gửi một số lời đề nghị tới Công tước Bradley Webster trong trường hợp các quý tộc khác nhắm nhé vào lãnh thổ.
Và nhờ đó, ông đã nhận được một chút cam kết.
Kế hoạch của ông ta đang tiến hành một cách bình thường như thế.
Nhưng đột nhiên, Io lấy đi một phần lãnh thổ của mình và đưa nó cho Roan. - Trên thực tế, lãnh thổ mà ông ta đã cho là không rộng và không phải là mảnh đất màu mỡ....Bởi vì ông ấy đã cho đi một lãnh thổ với vùng Tale là trung tâm, nên đất đai của nó không phải là nơi hấp dẫn.
Nhưng lý do mà Kali và hai người kia khá giận dữ. - Ông ta thậm chí đã cho đi một phần lãnh thổ của mình với một tâm trạng thoải mái, nhưng nếu ông ấy muốn đặt một người kế vị khi ông ta nghỉ hưu.......Nhìn vào tình hình, rõ ràng Roan sẽ trở thành người kế vị đó.
Khi tới lúc đó, toàn bộ lãnh thổ Lancephil sẽ được trao cho Roan.
Kali, người lo lắng về điều đó, đã tức giận và khó chịu. - Mình đã không thích tên đó lúc mới gặp mặt.Khi lần đầu tiên gặp Roan, anh ấy chỉ là một phụ tá của một đội quân.
Nhưng ngay cả như vậy, anh ta đã nhận được sự quan tâm của Io, Aaron và người cầm giáo giỏi nhất trong vương quốc, Reil Baker. - Trên hết, hắn thậm chí còn được chỉ định như người bảo vệ cho Hoàng tử Simon.Đó là một tình huống không nên xảy ra. - Do đó, việc động tay vào hắn càng trở nên khó khăn hơn.Nhưng dù vậy, ông ta không thể tiếp tục đứng xem.
Và ông ấy không thể để cho lãnh thổ Lancephil bị cướp đi khỏi tay mình. - Mình vừa nghĩ ra một cái gì đó.Kali nghiến răng.
Hai mắt ông ta bắt đầu sáng lên.
Nhưng đó không phải là một ánh sáng tốt.
Nó lạnh lẽo và đáng sợ và cũng cho thấy một đôi mắt khó chịu và kinh tởm.***** - Hãy di chuyển văn phòng chính của cơ quan đến Làng Mediasis giống như chúng ta đã thảo luận và nghiêm túc tập trung vào việc tăng số lượng cư dân lên.Nghe những lời của Roan, Chris và một vài người khác gật đầu. - Những người thợ rèn, nghệ nhân, nhà giả kim, v.v ... sẽ lập những hội và thành lập một trụ sở, sau đó tập trung vào việc tập hợp mọi người.
- Vâng. Đã rõ.Sau khi Roan nói xong, một câu trả lời ngay lập tức được phát ra
Sau đó, họ bàn đến những thứ liên quan đến việc thiết lập một cảng, tổ chức các con đường, cải cách hệ thống đèn hiệu, thành lập các ngôi làng, v.v.
Họ có đã đủ tiền vì họ đang khai thác đá ma thuật.
Hiện tại, Roan đã lên kế hoạch thiết lập căn cứ của khu vực Tale một cách bền vững.
Bởi vậy, có nhiều việc anh phải làm hơn anh ta nghĩ. - Về học viện, bản thân tôi sẽ tìm ai đó ở thủ đô của Miller, vì vậy hãy tính đến cả việc đó.
- Vâng. Chúng tôi sẽ tập trung vào việc tăng cơ sở huấn luyện và thiết lập một hệ thống.
- Tốt. Tôi sẽ giao phó Glenn cho những thứ liên quan đến lĩnh vực huấn luyện.
- Vâng. Tôi sẽ thông báo cho anh ấy như thế.Những cuộc bàn luận sôi nổi cứ thế tiếp tục.
Sau đó, Chris, người đang ghi chép về mọi thứ kỹ lưỡng, nhăn mũi. - Ngài sẽ làm gì với năm thương nhân mà chúng ta đang cung cấp các khoản đầu tư?Trên thực tế, Lidia của doanh nghiệp thợ mộc, Eska của doanh nghiệp nấu ăn, Tio của doanh nghiệp vận tải, Nego của doanh nghiệp cho vay tiền và Ford của doanh nghiệp khai thác vừa nhận được khoản đầu tư của Roan, họ không phải là một lực lượng mà Roan làm chủ giống như đội quân Amaranth hoặc cơ quan của Chris.
Nhưng tất nhiên trong số họ, Ford của doanh nghiệp khai thác do Chris trực tiếp quản lý, vì vậy bọn họ có mối quan hệ không thể tách rời. - Đầu tiên, hãy thăm dò nếu họ có bất kỳ suy nghĩ nào trong việc chuyển trụ sở chính đến khu vực Tale. Trong trường hợp của ông Ford, hãy hỏi ông ta có thể chấp nhận điều hành doanh nghiệp của mình với tên của lãnh thổ không.Nghe những lời đó, Chris cẩn thận hỏi lại. - Nếu họ từ chối thì sao ?
- Thì sau đó sẽ không còn một khoản đầu tư nào nữa.Một câu trả lời đơn giản.
Lợi nhuận mà Roan thu được khi đầu tư vào 5 thương nhân là khá nhiều.
Nhưng đó là khi Roan đang rong ruổi khắp nơi mà không có căn cứ.
Còn bây giờ, đã đến lúc tự anh ấy xây dựng một lực lượng với cái tên lãnh thổ của mình. - Tôi hiểu rồi.Chris đã không hỏi nữa.
Bởi vì anh cũng nghĩ giống như Roan.
Sau đó, Roan khoanh tay và nói. - Khi anh đi hỏi năm thương nhân thì hãy hỏi bọn họ nghĩ gì về tương lai của họ.
- Tương lai... Của họ?Chris hơi nghiêng đầu.
Roan mĩm cười và tiếp tục nói. - Liệu bọn họ có muốn kinh doanh toàn lục địa không hay là chỉ ở mỗi vương quốc Rinse.
- Toàn.... Toàn lục địa!Chris hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Và tất cả những người khác cũng làm như vậy.
Các nhân mã mở to mắt và nhìn Roan.
Roan nhếch mép và nhún vai. - Tại sao các người tỏ ra như vậy? Không phải là quá rõ ràng rồi sao?Anh ta nghiêng người về phía trước và đặt tay lên bàn. - Chúng tôi đang giap mặt với tất cả các vương quốc, không chỉ có Vương quốc Rinse.Roan nhìn mọi người chầm chầm. - Chúng ta sẽ truyền bá tên tuổi của chúng ta trên toàn lục địa.Ực!Mọi người nuốt nước miếng với cái miệng khô khốc.
Semi hỏi với giọng run run.- Đi...điều đó có khả thi không?Nghe những lời đó, Roan cười rạng rỡ và gật đầu. - Ngay cả bây giờ, một tội nhân bị lưu đày đã trở thành một nam tước của vương quốc.Anh đang nói về bản thân mình, Roan. - Ở thế giới này không có gì là không thể.Anh ta lấy ra huy hiệu mà anh ta đã nhận được như một món quà. <HÃY ĐỂ CON ĐƯỜNG CỦA CHÚNG TA ĐI ĐƯỢC ĐỒNG HÀNH CÙNG ÁNH SÁNG CỦA VINH QUANG>Tầm nhìn của họ đã được cố định trên câu chữ nhỏ.
Roan nói với giọng tự tin với đôi sáng và sâu. - Con đường của chúng ta sẽ được tràn đầy bởi ánh sáng của vinh quang.*******Thủ đô Miller đang rất huyên náo.
Bởi vì tin tức liên tục được nói lại trong khi họ đang đánh bại những con quái vật ở hồ Poskein. - Simon Rinse, hoàng tử thứ 1. Đã chiến thắng hoàn toàn trong cuộc phục!
- Hầu như không có thiệt hại cho khu vực phía nam của hồ!
- Hoàng tử thứ 1, chiến thắng hoàn toàn!>
- Tommy Rinse, hoàng tử thứ 2. Chật vật một cách tuyệt vọng trong cuộc chinh phục!
- Kallum Rinse, hoàng tử thứ 3. Đang cố gắng bảo vệ bản thân.
- Hoàng tử thứ 2 và 3 thiếu những kỹ năng lãnh đạo chăng ?
- Hoàng tử Tommy Rinse và Hoàng tử Kallum Rinse đã bắt tay với nhau.
- Hoàng tử thứ 2 và 3. Họ có quá bất cẩn không? Họ đã chịu thiệt hại lớn vào phút cuối!Cư dân của thủ đô Miller, một trong những khu vực giàu có và nổi trội nhất của vương quốc, tiếp tục nói về cuộc chinh phục của ba hoàng tử khi có ít nhất hai hay ba người dân tụ tập. - Các hoàng tử thứ 2 và 3 đã quay lại vào hai ngày trước có phải không?
- Yeah. Có vẻ như họ trở lại lén lút mà không hề thông báo về sự có mặt của họ.
- Người ta nói họ trông hoàn toàn như đã bị đánh bại.Một đám đông khá kinh ngạc đã tập trung trên một con đường từ lâu đài Miller kéo dài về phía nam.
Tất cả họ đang tập hợp và cầm một bó hoa nhỏ hoặc một tấm vải màu xanh da trời. - Tôi thậm chí còn nghe nói rằng hai người họ tập hợp sức mạnh của mình lại với nhau để hoàn thành cuộc chinh phạt tốt hơn..... Nhưng đã xảy ra chuyện gì nhĩ ?
- Họ nói rằng những con quái vật ra khỏi hồ giảm bớt và đột ngột nhiều con quái vật tuôn ra ngoài.
- Aha! Họ đã bất cẩn vì nghĩ rằng nó đã kết thúc và phải lãnh hậu quả.
- Đúng rồi! Do đó, người ta nói rằng khu vực phía tây của hồ đã trở thành một vùng đất hoang hoàn toàn.Những âm thanh lầm bầm đã được nghe thấy.
Mọi người đều nghe những câu chuyện tương tự.
Sau đó, một thanh niên có đôi mắt nhỏ chen vào.
Chàng trai trẻ trông đẹp trai và quý phái nghiêng tai về phía cuộc thảo luận của hai người. - Họ nói rằng Hoàng tử Simon đã đạt được một chiến thắng hoàn hảo so với hai hoàng tử khác?
- Đúng thế. Có vẻ như anh ấy đã không quên cẩn thận cho đến khi kết thúc và hoàn thành cuộc chinh phục một cách hoàn hảo.
- Có phải vậy không? Tôi nghe nói rằng một số quý tộc xấu đã nổi loạn và anh ta lạnh lùng đàn áp họ.
- Người con trai đầu lòng có thực sự là đứa con trai đầu không ?
- Nhìn này. Họ đã thông báo rằng họ sẽ trở lại vào ngày hôm nay, có vẻ như kích thước của cái mề đây của anh ta cũng khác!Mọi người đang bận nói về Simon.
Sau đó, thanh niên có đôi mắt nhỏ chỉ đang im lặng lắng nghe và nói nhỏ. - Ừm nhưng .. nhưng tôi đã nghe, người đưa họ đến chiến thắng là chỉ huy đội quân Roan, người có công lớn nhất.Đây là những lời anh ta nói như thể bảo họ nên bắt đầu nói về về điều đó.
Như đông thuận, những người xung quanh vỗ tay và cảm thấy vui sướng. - À đúng. Đúng rồi. Nó là cái gì nhĩ ? Arass! Aranth?
- Này. Là Amaranth. Chỉ huy Roan của đội quân Amaranth đã dẫn đầu cuộc chinh phục và chiến thắng trong khi nắm giữ quyền chỉ huy và quyền chiến lược.
- Đúng rồi! Amaranth! Trên hết, anh ta thậm chí còn bắt được những quý tộc nổi loạn và cứu mạng hoàng tử?
- Bạn có biết điều gì làm nó thật sự ngạc nhiên không? Họ nói rằng chỉ huy Roan là một thường dân. Là nột thường dân.
- Ohhhhhh!Tiếng la hét có thể được nghe thấy ở khắp mọi nơi.
Có vẻ như họ đã không nghe về việc Roan nhận được một danh hiệu quý tộc. - Trên thực tế, nhìn theo một cách khác, người anh hùng của cuộc chinh phục này là chỉ huy đội quân Roan.
- Đúng thế. Lúc đầu tôi nghe, họ nói rằng khu vực Tale mà chỉ huy Roan đang bảo vệ, không phải chịu bất kỳ thiệt hại nào.
- Kuha! Cuộc trình diễn của một chỉ huy quân đội thường dân! Thật ngầu! Thật tuyệt!Mọi người càng trở nên phấn khích hơn về những câu chuyện của Roan.
Họ cảm thấy rất hài lòng khi họ biết rằng người anh hùng của cuộc chinh phục này là một người bình thường giống như họ.
Sau đó, thanh niên mắt nhỉ lại thêm một chủ đề khác. - Như tôi nghe được, chỉ huy Roan có một cơ thể to lớn và sức mạnh đáng kinh ngạc.... Điều đó có đúng không?Và mồi nhữ đã thu hút được mọi người khắp nơi dính vào nó. - Tôi nghe nói rằng anh ta khá đẹp và yếu đuối.
- Ngươi đang nói về cái gì vậy?! Họ nói rằng anh ta là một người khổng lồ đáng kinh ngạc khiến những con ngựa chiến trông giống như ngựa con.
- Đúng thế. Suy nghĩ một cách logic, để một chỉ huy quân đội thường dân lập công trạng đáng kinh ngạc đó, anh ta sẽ không cần một sức mạnh đáng gờm ngạc sao?
- Đúng vậy. Anh ta có thể nâng tảng đá lớn chỉ bằng một tay.Có vẻ như họ vẫn không biết Roan trông như thế nào.
Chàng thanh niên mắt nhỏ cố gắng gợi thêm một câu chuyện khác. - Sau đó, họ nói rằng anh ta đối xử với những người dưới quyền như gia đình và cư dân của mình như là .....Nhưng anh không thể hoàn thành câu nói của mình.
Một tiếng reo hò tuyệt vời bùng nổ từ phía cổng.
Những người đang nói chuyện ồn ào ngậm miệng lại và quay đầu về phía cổng. - Hừm. Mình tò mò liệu anh ta có phải là một chỉ huy đối xử với mọi người như gia đình anh ta mà không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào...Chàng thanh niên mắt nhỏ khẽ mím môi như thể đó là điều đáng tiếc.
Nhưng anh cũng quay đầu về phía cổng. - Mìnhchỉ có thể nhìn và tự đánh giá nó.Một nụ cười nhạt xuất hiện trên khuôn mặt anh. - Nếu anh ấy là người có khả năng với mình, Clay, sẽ phục vụ....Mắt anh ta sáng lên. Sau đó.Deng. Deng. Deng.Âm thanh của tiếng chuông thông báo Simon đang vào từ cổng phía bắc. - Waaaaaa!Tiếng reo hò của mọi người trở nên ồn ào hơn.
Con dao găm Regate, đại diện cho Simon, bước vào cánh cổng đang mở trong khi nó đang rung rinh.
Tiếp theo đó, Simon, Io, Tio, Ralph, v.v ... xuất hiện cưỡi những con ngựa hào nhoáng. - Hahahah!Simon vẫy tay về phía những người dân đang tung những bông hoa và những tấm vải màu xanh da trời.
Đó là vẻ ngoài của một vị tướng đã có một chiến thắng hoàn hảo.
Sự tự tin toát ra từ toàn bộ cơ thể anh như thể đó là dòng nước.
Và Io, Tio, Ralph, v.v. cũng cảm thấy như vậy.
Họ vẫy tay với biểu cảm thực sự tự hào và hài lòng trên khuôn mặt.
Và ngay phía sau họ.
Một chàng trai có một biểu cảm bình thường trong khi mặc một bộ giáp cũng bình thường.
Ở phía bên trái của bộ giáp, đã mòn nhưng sạch sẽ, có một cái huy hiệu có một bông hoa, hai ngọn giáo và một chiếc khiên được vẽ trong đó.<HÃY ĐỂ CON ĐƯỜNG CỦA CHÚNG TA ĐI ĐƯỢC ĐỒNG HÀNH CÙNG ÁNH SÁNG CỦA VINH QUANG>Chàng trai trẻ đáp lại những tiếng cổ vũ bằng một biểu cảm bình thường, khác với những người khác.
Anh ta là người được xem như một anh hùng trong cuộc chinh phạt này, Roan, không anh ta là Nam tước Roan Tale.
Khung cảnh xa hoa của thủ đô Miller lọt vào mắt anh.
Ở cuối con đường dài, anh có thể nhìn thấy cung điện cao chót vót.
Roan nắm chặt dây cương của mình. - Từ giờ trở đi....Ngực của anh ấy nóng lên. - Nó mới thực sự bắt đầu.****HẾT****
Bigss, người được biết đến là người có khả năng tốt nhất trong số những người thợ rèn, đang làm sạch một miếng vàng có kích thước bằng lòng bàn tay.
Và xung quanh là các thợ rèn, nhà giả kim...v.v..
Không, trên hết, Roan và các nhân mã của đội quân Amaranth cũng được tập hợp lại.
Bigss giơ mảnh vàng có hình tròn và bằng phẳng. Sau đó nở một nụ cười rạng rỡ.
Ông ta có một biểu cảm hài lòng trên khuôn mặt .. - Chỉ huy đội quân. À không. Nam tước Tale. Nó đã được hoàn thành.Bigss đưa cho anh ta miếng vàng với tư thế khiêm tốn.
Và Roan cẩn thận lấy nó.
Trên miếng vàng phẳng có biểu tượng của đội quân Amaranth với một chiếc lá và hai ngọn giáo và cũng có một chiếc khiên khá đẹp.
Bạn có thể thấy một câu ngắn theo đường viền của miếng vàng. -<Hãy để con đường của chúng ta được đồng hành với ánh sáng vinh quang>Roan nhìn miếng vàng với vẻ mặt xúc động.
Nhìn vào đó, Bigss hỏi với giọng cẩn thận. - Ngài có thích nó không?Chỉ sau đó, Roan mới quay sang nhìn Biggie và một vài người khác.
Một nụ cười rạng rỡ xuất hiện trên khuôn mặt anh. - Thích. Ta thật sự thích nó. Cảm ơn mọi người.
- Ah....Những tiếng thở dài nhẹ nhõm có thể được nghe thấy ở khắp mọi nơi.
Roan giơ mảnh vàng cao lên trời và tiếp tục nói. - Biểu tượng và câu nói của ông đã làm sẽ được sử dụng làm huy hiệu cho vùng đất của Tale.
- Ah…..Ngay lúc đó, mọi người thốt lên những tiếng kêu lên với nét mặt hơi rung lên.
Biggie cúi đầu đại diện cho tất cả mọi người. - Để sử dụng một biểu tượng còn thô và thiếu sót như là hiệu của lãnh thổ....chúng tôi thực sự biết ơn. Thực sự, thực sự, cảm ơn ngài.Một số người gật đầu và đồng ý.
Mảnh vàng có ký hiệu và nhũng chữ cái trên đó.
Đó là món quà mà các thợ rèn, nhà giả kim và nghệ nhân chuẩn bị cho Roan trở thành một quý tộc.
Họ tập hợp sức mạnh của mình để trả những ơn ân huệ mà họ đã nhận được từ Roan cho đến tận bây giờ.
Biểu tượng đã được các nghệ nhân nghĩ ra và câu nói của các nhà giả kim.
Và việc chế tạo được thực hiện bởi Bigss và thợ rèn.
Và như thế, một biểu tượng tuyệt vời, đó là một trong những loại huy hiệu trên thế giới đã được tạo ra. - Tôi mới là người nên biết ơn.Nghe những loài của Roan. Biggs lắc đầu. - So với ngài nam tước, người đã chăm sóc và giúp đỡ chúng tôi, nó chỉ là một khoản trả ơn nho nhỏ. Chúng tôi rất vui vì ngài thích biểu tượng này được tạo ra bởi những tài năng còn chưa hoàn thiện.Nghe những lời đó, Roan nở một nụ cười nhỏ.
Bởi vì anh ta có thể cảm nhận được cảm xúc của Bigss và mọi người khác.
Anh nhìn mọi người một lần rồi khẽ cúi đầu. - Hay tiếp tục làm việc chăm chỉ hơn kể từ bây giờ.Ngay lúc đó, mọi người đều có biểu cảm ngạc nhiên trên khuôn mặt và cúi đầu.
Roan không còn là thường dân nữa.
Anh là một quý tộc với danh hiệu Nam tước.
Nhưng Roan đã sống được 40 năm như một thường dân ở trong kiếp trước.
Lời nói và hành động của anh ta không thể thay đổi như một người quý tộc.
Nhờ đó, các thành viên của đội quân Amaranth và cư dân của Tale không cảm thấy bất kỳ sự bất mãn hay không thích nào đối với Roan.
Một quý tộc nhưng lại không giống như một quý tộc.
Nhưng đúng hơn là một quý tộc biết cảm xúc của những người bình dân và biết cách quan tâm họ.
Đó chính là Roan. - Ngài nam tước.Austin đến gần và hơi cúi đầu.
Anh nói như thể anh đang thì thầm. - Người lãnh đạo của cơ quan, Chris, đã đến.Nghe những lời đó, Roan gật đầu mà không nói gì. - Có nhiều việc mà mình phải làm trước khi đến thủ đô Miller.Khi anh ta trở thành một nam tước và cũng có được lãnh thổ, cần phải di chuyển tất cả các tổ chức đang nằm rải rác khắp nơi.
Ngoài ra, đã đến lúc phát triển từ từ các doanh nghiệp và kế hoạch mà anh không thể tiến hành như anh muốn.
Roan nói lời tạm biệt với những người thợ rèn, nghệ nhân, nhà giả kim và bước đi.
Và các nhân mã theo sau anh ta.
Đó là một cái nhìn oai vệ. - Chúng ta bây giờ là người của vùng Tale.
- Chúng ta sẽ trở thành trụ cột của quân đội trong khu vực.Khi Roan trở thành một quý tộc, uy tín và vị trí của các thành viên của đội quân Amaranth trở nên cao hơn nhiều so với trước đây.
Bước chân của họ trở nên nhẹ nhàng.
Ở mỗi bước họ đi, sức mạnh theo sau họ.*******Rầm!Kali Owells, chỉ huy của các hiệp sĩ của gia tộc Lancephil, không thể bình tĩnh và đập bàn. - Khốn kiếp! Điều này có nghĩa gì?Những lời chữi rủa tuôn ra.
Những người đàn ông ngồi ở phía đối diện Kali cũng lắc đầu với khuôn mặt nghiêm túc.
Họ là người đứng đầu các pháp sư, Tairon Bess, và là đội trưởng của trung đoàn Fief (nỗi sợ) Perry Wilson.
Tairon tặc lưỡi. - Chậc. Ta đã không biết bá tước Lancephil sẽ làm điều này.Perry nói theo. - Trao tặng một phần lãnh thổ cho tên khốn trẻ và thấp hèn đó. Nó thực sự là một điều đáng kinh ngạc.Khi hai người nói thêm vào, cơn thịnh nộ của Kalis đã trở nên dữ dội hơn. - Chết tiệt! Ta đã đặt mạng sống của mình vào cuộc chiến chống lại vương quốc Istel và cả trong cuộc chinh phục này! Lão già điên rồ......Ông ta nuốt những lời cuối cùng sắp nói ra.
Ông ấy không thể nói rằng Bá tước Io Lancephil là một tên khốn già điên rồ.
Nhưng ông không thể làm bất cứ điều gì về cảm xúc sôi sục của mình. - Khốn kiếp! Nếu Bá tước nghỉ hưu hoặc chết, ta muốn xâu xé và chiếm hết lãnh thổ của ông ta!Ông ta đã hoàn thành xong cuộc nói chuyện với Tairon và Perry.
Io cũng nhận thức rất rõ rằng lãnh thổ của mình sẽ nguy hiểm nếu ông ta chết mà không để lại bất kỳ người kế vị nào.(Io không có vợ và con cái)
Cuối cùng, rõ ràng là ông ta sẽ trao danh hiệu quý tộc cho các chư hầu mà ông ta có thể tin tưởng.
Và Kali là một trong số đó. - Mình thậm chí đã bắt đầu mối quan hệ với công tước Webster...Ông ấy đã gửi một số lời đề nghị tới Công tước Bradley Webster trong trường hợp các quý tộc khác nhắm nhé vào lãnh thổ.
Và nhờ đó, ông đã nhận được một chút cam kết.
Kế hoạch của ông ta đang tiến hành một cách bình thường như thế.
Nhưng đột nhiên, Io lấy đi một phần lãnh thổ của mình và đưa nó cho Roan. - Trên thực tế, lãnh thổ mà ông ta đã cho là không rộng và không phải là mảnh đất màu mỡ....Bởi vì ông ấy đã cho đi một lãnh thổ với vùng Tale là trung tâm, nên đất đai của nó không phải là nơi hấp dẫn.
Nhưng lý do mà Kali và hai người kia khá giận dữ. - Ông ta thậm chí đã cho đi một phần lãnh thổ của mình với một tâm trạng thoải mái, nhưng nếu ông ấy muốn đặt một người kế vị khi ông ta nghỉ hưu.......Nhìn vào tình hình, rõ ràng Roan sẽ trở thành người kế vị đó.
Khi tới lúc đó, toàn bộ lãnh thổ Lancephil sẽ được trao cho Roan.
Kali, người lo lắng về điều đó, đã tức giận và khó chịu. - Mình đã không thích tên đó lúc mới gặp mặt.Khi lần đầu tiên gặp Roan, anh ấy chỉ là một phụ tá của một đội quân.
Nhưng ngay cả như vậy, anh ta đã nhận được sự quan tâm của Io, Aaron và người cầm giáo giỏi nhất trong vương quốc, Reil Baker. - Trên hết, hắn thậm chí còn được chỉ định như người bảo vệ cho Hoàng tử Simon.Đó là một tình huống không nên xảy ra. - Do đó, việc động tay vào hắn càng trở nên khó khăn hơn.Nhưng dù vậy, ông ta không thể tiếp tục đứng xem.
Và ông ấy không thể để cho lãnh thổ Lancephil bị cướp đi khỏi tay mình. - Mình vừa nghĩ ra một cái gì đó.Kali nghiến răng.
Hai mắt ông ta bắt đầu sáng lên.
Nhưng đó không phải là một ánh sáng tốt.
Nó lạnh lẽo và đáng sợ và cũng cho thấy một đôi mắt khó chịu và kinh tởm.***** - Hãy di chuyển văn phòng chính của cơ quan đến Làng Mediasis giống như chúng ta đã thảo luận và nghiêm túc tập trung vào việc tăng số lượng cư dân lên.Nghe những lời của Roan, Chris và một vài người khác gật đầu. - Những người thợ rèn, nghệ nhân, nhà giả kim, v.v ... sẽ lập những hội và thành lập một trụ sở, sau đó tập trung vào việc tập hợp mọi người.
- Vâng. Đã rõ.Sau khi Roan nói xong, một câu trả lời ngay lập tức được phát ra
Sau đó, họ bàn đến những thứ liên quan đến việc thiết lập một cảng, tổ chức các con đường, cải cách hệ thống đèn hiệu, thành lập các ngôi làng, v.v.
Họ có đã đủ tiền vì họ đang khai thác đá ma thuật.
Hiện tại, Roan đã lên kế hoạch thiết lập căn cứ của khu vực Tale một cách bền vững.
Bởi vậy, có nhiều việc anh phải làm hơn anh ta nghĩ. - Về học viện, bản thân tôi sẽ tìm ai đó ở thủ đô của Miller, vì vậy hãy tính đến cả việc đó.
- Vâng. Chúng tôi sẽ tập trung vào việc tăng cơ sở huấn luyện và thiết lập một hệ thống.
- Tốt. Tôi sẽ giao phó Glenn cho những thứ liên quan đến lĩnh vực huấn luyện.
- Vâng. Tôi sẽ thông báo cho anh ấy như thế.Những cuộc bàn luận sôi nổi cứ thế tiếp tục.
Sau đó, Chris, người đang ghi chép về mọi thứ kỹ lưỡng, nhăn mũi. - Ngài sẽ làm gì với năm thương nhân mà chúng ta đang cung cấp các khoản đầu tư?Trên thực tế, Lidia của doanh nghiệp thợ mộc, Eska của doanh nghiệp nấu ăn, Tio của doanh nghiệp vận tải, Nego của doanh nghiệp cho vay tiền và Ford của doanh nghiệp khai thác vừa nhận được khoản đầu tư của Roan, họ không phải là một lực lượng mà Roan làm chủ giống như đội quân Amaranth hoặc cơ quan của Chris.
Nhưng tất nhiên trong số họ, Ford của doanh nghiệp khai thác do Chris trực tiếp quản lý, vì vậy bọn họ có mối quan hệ không thể tách rời. - Đầu tiên, hãy thăm dò nếu họ có bất kỳ suy nghĩ nào trong việc chuyển trụ sở chính đến khu vực Tale. Trong trường hợp của ông Ford, hãy hỏi ông ta có thể chấp nhận điều hành doanh nghiệp của mình với tên của lãnh thổ không.Nghe những lời đó, Chris cẩn thận hỏi lại. - Nếu họ từ chối thì sao ?
- Thì sau đó sẽ không còn một khoản đầu tư nào nữa.Một câu trả lời đơn giản.
Lợi nhuận mà Roan thu được khi đầu tư vào 5 thương nhân là khá nhiều.
Nhưng đó là khi Roan đang rong ruổi khắp nơi mà không có căn cứ.
Còn bây giờ, đã đến lúc tự anh ấy xây dựng một lực lượng với cái tên lãnh thổ của mình. - Tôi hiểu rồi.Chris đã không hỏi nữa.
Bởi vì anh cũng nghĩ giống như Roan.
Sau đó, Roan khoanh tay và nói. - Khi anh đi hỏi năm thương nhân thì hãy hỏi bọn họ nghĩ gì về tương lai của họ.
- Tương lai... Của họ?Chris hơi nghiêng đầu.
Roan mĩm cười và tiếp tục nói. - Liệu bọn họ có muốn kinh doanh toàn lục địa không hay là chỉ ở mỗi vương quốc Rinse.
- Toàn.... Toàn lục địa!Chris hỏi lại với vẻ mặt ngạc nhiên.
Và tất cả những người khác cũng làm như vậy.
Các nhân mã mở to mắt và nhìn Roan.
Roan nhếch mép và nhún vai. - Tại sao các người tỏ ra như vậy? Không phải là quá rõ ràng rồi sao?Anh ta nghiêng người về phía trước và đặt tay lên bàn. - Chúng tôi đang giap mặt với tất cả các vương quốc, không chỉ có Vương quốc Rinse.Roan nhìn mọi người chầm chầm. - Chúng ta sẽ truyền bá tên tuổi của chúng ta trên toàn lục địa.Ực!Mọi người nuốt nước miếng với cái miệng khô khốc.
Semi hỏi với giọng run run.- Đi...điều đó có khả thi không?Nghe những lời đó, Roan cười rạng rỡ và gật đầu. - Ngay cả bây giờ, một tội nhân bị lưu đày đã trở thành một nam tước của vương quốc.Anh đang nói về bản thân mình, Roan. - Ở thế giới này không có gì là không thể.Anh ta lấy ra huy hiệu mà anh ta đã nhận được như một món quà. <HÃY ĐỂ CON ĐƯỜNG CỦA CHÚNG TA ĐI ĐƯỢC ĐỒNG HÀNH CÙNG ÁNH SÁNG CỦA VINH QUANG>Tầm nhìn của họ đã được cố định trên câu chữ nhỏ.
Roan nói với giọng tự tin với đôi sáng và sâu. - Con đường của chúng ta sẽ được tràn đầy bởi ánh sáng của vinh quang.*******Thủ đô Miller đang rất huyên náo.
Bởi vì tin tức liên tục được nói lại trong khi họ đang đánh bại những con quái vật ở hồ Poskein. - Simon Rinse, hoàng tử thứ 1. Đã chiến thắng hoàn toàn trong cuộc phục!
- Hầu như không có thiệt hại cho khu vực phía nam của hồ!
- Hoàng tử thứ 1, chiến thắng hoàn toàn!>
- Tommy Rinse, hoàng tử thứ 2. Chật vật một cách tuyệt vọng trong cuộc chinh phục!
- Kallum Rinse, hoàng tử thứ 3. Đang cố gắng bảo vệ bản thân.
- Hoàng tử thứ 2 và 3 thiếu những kỹ năng lãnh đạo chăng ?
- Hoàng tử Tommy Rinse và Hoàng tử Kallum Rinse đã bắt tay với nhau.
- Hoàng tử thứ 2 và 3. Họ có quá bất cẩn không? Họ đã chịu thiệt hại lớn vào phút cuối!Cư dân của thủ đô Miller, một trong những khu vực giàu có và nổi trội nhất của vương quốc, tiếp tục nói về cuộc chinh phục của ba hoàng tử khi có ít nhất hai hay ba người dân tụ tập. - Các hoàng tử thứ 2 và 3 đã quay lại vào hai ngày trước có phải không?
- Yeah. Có vẻ như họ trở lại lén lút mà không hề thông báo về sự có mặt của họ.
- Người ta nói họ trông hoàn toàn như đã bị đánh bại.Một đám đông khá kinh ngạc đã tập trung trên một con đường từ lâu đài Miller kéo dài về phía nam.
Tất cả họ đang tập hợp và cầm một bó hoa nhỏ hoặc một tấm vải màu xanh da trời. - Tôi thậm chí còn nghe nói rằng hai người họ tập hợp sức mạnh của mình lại với nhau để hoàn thành cuộc chinh phạt tốt hơn..... Nhưng đã xảy ra chuyện gì nhĩ ?
- Họ nói rằng những con quái vật ra khỏi hồ giảm bớt và đột ngột nhiều con quái vật tuôn ra ngoài.
- Aha! Họ đã bất cẩn vì nghĩ rằng nó đã kết thúc và phải lãnh hậu quả.
- Đúng rồi! Do đó, người ta nói rằng khu vực phía tây của hồ đã trở thành một vùng đất hoang hoàn toàn.Những âm thanh lầm bầm đã được nghe thấy.
Mọi người đều nghe những câu chuyện tương tự.
Sau đó, một thanh niên có đôi mắt nhỏ chen vào.
Chàng trai trẻ trông đẹp trai và quý phái nghiêng tai về phía cuộc thảo luận của hai người. - Họ nói rằng Hoàng tử Simon đã đạt được một chiến thắng hoàn hảo so với hai hoàng tử khác?
- Đúng thế. Có vẻ như anh ấy đã không quên cẩn thận cho đến khi kết thúc và hoàn thành cuộc chinh phục một cách hoàn hảo.
- Có phải vậy không? Tôi nghe nói rằng một số quý tộc xấu đã nổi loạn và anh ta lạnh lùng đàn áp họ.
- Người con trai đầu lòng có thực sự là đứa con trai đầu không ?
- Nhìn này. Họ đã thông báo rằng họ sẽ trở lại vào ngày hôm nay, có vẻ như kích thước của cái mề đây của anh ta cũng khác!Mọi người đang bận nói về Simon.
Sau đó, thanh niên có đôi mắt nhỏ chỉ đang im lặng lắng nghe và nói nhỏ. - Ừm nhưng .. nhưng tôi đã nghe, người đưa họ đến chiến thắng là chỉ huy đội quân Roan, người có công lớn nhất.Đây là những lời anh ta nói như thể bảo họ nên bắt đầu nói về về điều đó.
Như đông thuận, những người xung quanh vỗ tay và cảm thấy vui sướng. - À đúng. Đúng rồi. Nó là cái gì nhĩ ? Arass! Aranth?
- Này. Là Amaranth. Chỉ huy Roan của đội quân Amaranth đã dẫn đầu cuộc chinh phục và chiến thắng trong khi nắm giữ quyền chỉ huy và quyền chiến lược.
- Đúng rồi! Amaranth! Trên hết, anh ta thậm chí còn bắt được những quý tộc nổi loạn và cứu mạng hoàng tử?
- Bạn có biết điều gì làm nó thật sự ngạc nhiên không? Họ nói rằng chỉ huy Roan là một thường dân. Là nột thường dân.
- Ohhhhhh!Tiếng la hét có thể được nghe thấy ở khắp mọi nơi.
Có vẻ như họ đã không nghe về việc Roan nhận được một danh hiệu quý tộc. - Trên thực tế, nhìn theo một cách khác, người anh hùng của cuộc chinh phục này là chỉ huy đội quân Roan.
- Đúng thế. Lúc đầu tôi nghe, họ nói rằng khu vực Tale mà chỉ huy Roan đang bảo vệ, không phải chịu bất kỳ thiệt hại nào.
- Kuha! Cuộc trình diễn của một chỉ huy quân đội thường dân! Thật ngầu! Thật tuyệt!Mọi người càng trở nên phấn khích hơn về những câu chuyện của Roan.
Họ cảm thấy rất hài lòng khi họ biết rằng người anh hùng của cuộc chinh phục này là một người bình thường giống như họ.
Sau đó, thanh niên mắt nhỉ lại thêm một chủ đề khác. - Như tôi nghe được, chỉ huy Roan có một cơ thể to lớn và sức mạnh đáng kinh ngạc.... Điều đó có đúng không?Và mồi nhữ đã thu hút được mọi người khắp nơi dính vào nó. - Tôi nghe nói rằng anh ta khá đẹp và yếu đuối.
- Ngươi đang nói về cái gì vậy?! Họ nói rằng anh ta là một người khổng lồ đáng kinh ngạc khiến những con ngựa chiến trông giống như ngựa con.
- Đúng thế. Suy nghĩ một cách logic, để một chỉ huy quân đội thường dân lập công trạng đáng kinh ngạc đó, anh ta sẽ không cần một sức mạnh đáng gờm ngạc sao?
- Đúng vậy. Anh ta có thể nâng tảng đá lớn chỉ bằng một tay.Có vẻ như họ vẫn không biết Roan trông như thế nào.
Chàng thanh niên mắt nhỏ cố gắng gợi thêm một câu chuyện khác. - Sau đó, họ nói rằng anh ta đối xử với những người dưới quyền như gia đình và cư dân của mình như là .....Nhưng anh không thể hoàn thành câu nói của mình.
Một tiếng reo hò tuyệt vời bùng nổ từ phía cổng.
Những người đang nói chuyện ồn ào ngậm miệng lại và quay đầu về phía cổng. - Hừm. Mình tò mò liệu anh ta có phải là một chỉ huy đối xử với mọi người như gia đình anh ta mà không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào...Chàng thanh niên mắt nhỏ khẽ mím môi như thể đó là điều đáng tiếc.
Nhưng anh cũng quay đầu về phía cổng. - Mìnhchỉ có thể nhìn và tự đánh giá nó.Một nụ cười nhạt xuất hiện trên khuôn mặt anh. - Nếu anh ấy là người có khả năng với mình, Clay, sẽ phục vụ....Mắt anh ta sáng lên. Sau đó.Deng. Deng. Deng.Âm thanh của tiếng chuông thông báo Simon đang vào từ cổng phía bắc. - Waaaaaa!Tiếng reo hò của mọi người trở nên ồn ào hơn.
Con dao găm Regate, đại diện cho Simon, bước vào cánh cổng đang mở trong khi nó đang rung rinh.
Tiếp theo đó, Simon, Io, Tio, Ralph, v.v ... xuất hiện cưỡi những con ngựa hào nhoáng. - Hahahah!Simon vẫy tay về phía những người dân đang tung những bông hoa và những tấm vải màu xanh da trời.
Đó là vẻ ngoài của một vị tướng đã có một chiến thắng hoàn hảo.
Sự tự tin toát ra từ toàn bộ cơ thể anh như thể đó là dòng nước.
Và Io, Tio, Ralph, v.v. cũng cảm thấy như vậy.
Họ vẫy tay với biểu cảm thực sự tự hào và hài lòng trên khuôn mặt.
Và ngay phía sau họ.
Một chàng trai có một biểu cảm bình thường trong khi mặc một bộ giáp cũng bình thường.
Ở phía bên trái của bộ giáp, đã mòn nhưng sạch sẽ, có một cái huy hiệu có một bông hoa, hai ngọn giáo và một chiếc khiên được vẽ trong đó.<HÃY ĐỂ CON ĐƯỜNG CỦA CHÚNG TA ĐI ĐƯỢC ĐỒNG HÀNH CÙNG ÁNH SÁNG CỦA VINH QUANG>Chàng trai trẻ đáp lại những tiếng cổ vũ bằng một biểu cảm bình thường, khác với những người khác.
Anh ta là người được xem như một anh hùng trong cuộc chinh phạt này, Roan, không anh ta là Nam tước Roan Tale.
Khung cảnh xa hoa của thủ đô Miller lọt vào mắt anh.
Ở cuối con đường dài, anh có thể nhìn thấy cung điện cao chót vót.
Roan nắm chặt dây cương của mình. - Từ giờ trở đi....Ngực của anh ấy nóng lên. - Nó mới thực sự bắt đầu.****HẾT****
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com