Toi Khong Muon Dau Alltakemichi
Lưu ý:
- đây là lời nói của nhân vật
*suy nghĩ của nhân vật*
[Lời nhắn/gọi của nhân vật]
( lời của tui)
Bắt đầu vô truyện nà~~
________________________
Hôm nay là một ngày đẹp trời. Trời trong xanh mà éo có mây. Và nhân vật chính ngày hôm nay của chúng ta em Hangaki Takemichi.Hiện tại em đang đi dạo trên đường thì đột nhiên..."Bụp" "Cốp"Em vấp phải cục đá, đập đầu vào cột điện và .......em đã thăng thiên.Một luồn ánh sáng lướt qua mặt em. Em bất ngờ tỉnh dậy.Đập vào mắt em là căn phòng của em vào 12 năm trước. Em khó hiểu cầm cái sờ mát phôn xịn xò lên và...- Ơ cái l*n m* ,lịt pẹ, cái qq gì đang xảy ra thế lày ?!!_ Em nhìn ngày tháng năm trên đt mà phun ra một trào câu thẹc là tục tĩu.Âu weo em đã quay về quá khứ 12 năm trước.- Ủa rồi cuối cùng mình cứu đc mọi người rồi mà sao lại quay về nữa. Má ông trời định thử thách sự kiên nhẫn của tui à. TUI KHÔNG MUỐN ĐÂU!!!!!_ Em bất lực mà than trời đất.Đúng vậy em đã cứu hết đc tất cả mọi người nhưng tại sao lại quay trở về nữa chứ.Trong khi em đang lăn lộn trách ông trờ thì đột nhiên.RẦM- Má thằng nào đập cửa vô vậy có biết ông đang bực ko. Mày có tin ông tẩn mày luôn ko. Tao *o phải như lúc trước đâu mà ko biết đánh nhau. Tao đánh ngang ngửa với tổng trưởng Touman đấy. Muốn nếm thử ko HẢ!!!_ Em bực tức mà chửi thẳng mặt người đã phá nát cánh cửa phòng kia.- Ồ vậy hả con trai yêu dấu của ta.Từng lời nói ngọt ngào phát ra sau lưng của em. Em cảm thấy lạnh sống lưng nên quay đầu lại. Vâng từng lời nói ngọt ngào đó phát ra ko ai khác chính là mama đại nhân của em.- M..mẹ t...từ từ ng...nghe c...con gi...giải thích đ...đã_ Em lắp bắp nói từng câu khi thấy khuôn mặt đằng sau lưng của mình.- Ồ còn thời gian giải thích nữa sao_ Mặt mẹ em đen hơn cái đít nồi nhà con tác giả nhìn em và nở một nụ cười thánh thiện.- M...mẹ có g...gì t...thì từ t...từ ng...ngồi x...xuống n...nói ch...chuyện_ Em cười cười rồi nhìn mama của em.Vì em biết trong trường hợp này hãy nở một nụ cười tự tin như Smiley vại :)- Còn ngồi xuống nói chuyện nữa hả? CÓ DẬY ĐI HỌC KO HAY MẸ CHO CON ĂN ĐÒN. BIẾT MẤY GIỜ RỒI KO HẢ?_ Trên trán mẹ em đã nổi ngã tư đường nhìn con trai iu dấu của mình mà chửi ko thương tiếc. - Con biết rồi mẹ tha cho con đuy hic hic_ Em đột nhiên bật khóc nhìn mẹ em bằng ánh mắt long lanh lấp lánh kiêu sa :))- Đ...Được rồi. Thế thì mau đi vscn, xuống ăn sáng rồi còn đi học_ Nhìn thấy gương mặt đáng thương và ánh mắt long lanh ấy mà ko thể ko mềm lòng.- Dạaaa * ahuyhuy mẹ đúng là thíu nghị lực *_ Em thưa mẹ rồi chạy vào nhà tắm vscn.Em tỏ ra đắc ý vì em biết mẹ em rất thíu nghị lực với ánh mắt long lanh của em. Đc rồi từ giờ mỗi khi mẹ định tét mông em, em sẽ sử dụng chiêu nước mắt song ấn của em ( u là chời con với chả cái :])Sau một hồi vscn, thay đồ đi học xong thì em bước xuống nhà.Bố mẹ em khi nhìn thấy con trai mình bước xuống thì ko khỏi ngạc nhiên.Em nhìn họ với ánh mắt khó hiểu. Hay là do hôm nay mình ko vuốt tóc nhở.- * Đù trông giống tiểu mỹ thụ thế nhờ ≖‿≖ * _ suy nghĩ hiện tại trong đầu bố mẹ em. ( con thích suy nghĩ của cô chú đếy :>>>)- Trên mặt con dính gì sao? Sao bố mẹ nhìn con quoài dị 🤨🤨🤨_ Em ngơ ngác như con nai vàng nhìn họ nhưng em đâu biết trong đầu họ đang nghĩ cái gì.- À...ừm ko có gì đâu con trai yêu của ta. Do hôm nay con ko vuốt tóc nên nhìn hơi lạ thôi_ Mẹ em vừa nói vừa khua tay như ko cóa chiện gì xảy ra.- À đúng rồi. Hôm nay ta với ba con sẽ đi công tác bên nước ngoài một thời gian nên con ở nhà đừng có phá đấy nhá. Cần tiền thì lấy cái thẻ đen trên bàn nha.- Vâng. Ba mẹ đi cẩn thận_ Em vội chào tạm biệt ba mẹ đi công tác.Sau khi ăn sáng xong thì ta làm gì? Đi học chớ làm gì nữa :))Em ra ngoài cửa rồi bắt đầu đi học. Trên đường đi thì tự nhiên Hina từ đâu bay ra hù một cái khiến em mém nữa hồn bay phách lạc.- Hù! Chào anh Takemichi.- Á đm! Ủa chào em Hina_ Em giật mềnh vì bị ai hù ai dè đó lại là Hina em gái kết nghĩa của em.- Anh Takemichi hôm nay ko vuốt tóc sao?- Ừ em thấy sao?- Đẹp lắm nhìn anh thả tóc như trai Hàn luôn í (❂‿❂)b_ Cô giơ ngón cái ra trước mặt em.- Vậy sao anh sẽ để vậy luôn_ Em quay sang cười nói với cô.- A mới đó đã tới lớp rồi sao. Tạm biệt anh Takemichi_ Cô tạm biệt Take rồi đi về lớp. Em cũng tạm biệt cô rồi bước vào lớp.Mới mở cánh cửa ra mọi ánh mắt của lớp đều hướng về người đang ở ngoài cánh cửa kia.Em bước vào lớp do mọi ánh nhìn liền đổ dồn về phía em. Em thấy vậy mới cất tiếng lên hỏi.- Sao mọi người nhìn dữ vậy? Bộ trên mặt mình có dính gì sao?_ Em vừa hỏi vừa nghiêng đầu nhìn cả lớp.Tưởng chừng đó chỉ là hành động nhỏ của em nhưng thật ra đó là hàng ngàn mũi tên tềnh iu đâm vào trái tym nhỏ bé của cả lớp.Em khó hiểu nhìn cả lớp rồi tiến về phía bàn học của mình.Vừa đặt cái mông xuống cái ghế thì bay đâu ra đám bạn của mình đến hỏi.- Ủa Takemichi mày ko vuốt keo nữa hở?_ Yamagisi- Ừ đúng đó nhìn mày trông khác vl_ Takuya- Bộ mày uống nhầm thuốc hay gì mà khác mọi ngày vãi ra_ Makoto- Hay là mày có em nào rồi_ Akkun- Có em nào cái tổ sư nhà mài_ Em quạo lên kí cho Akkun một cái vào đầu.- Á đm đau quá. Sao mày mạnh tay vậy Takemichi_ Akkun vừa ôm đầu vừa than- Hì hì lỡ tay xíu_ Em vừa cười vừa gãi đầu.- *Ựa*_ Cả lớp- Mày ơi đưa tao cái máy trợ tim_ Hs 1- Tự nhiên tao sắp bị bệnh tim rồi mày ạ_ Hs 2- Ê đứa nào cấp cho tao thêm một hộp khăn giấy nữa coi_ Hs 3- Ê bây ơi lớp trưởng xĩu rồi nè đứa nào phụ tao đưa nó xuống phòng y tế coi_ Hs 4.- Đứa nào cầm máu cho lớp phó đi kìa. Nó sắp mất máu mà chớt đến nơi rồi_ Hs 5.* đã lượt 7749 câu *( đúng là cái lớp thíu nghị lực. Em muốn xỉu tại chỗ đây lày ( ͡° ͜ʖ ͡°) )- Tự nhiên lớp mình bị sao vậy tụi bây_ Em khó hiểu hỏi tụi Akkun- Tao cũng éo biết thôi kệ đi vào lớp rồi kìa_ Yamagisi_______ Tua tua đến trận đấu với Kiyomasa________- Uầy sao đông thía_ Em nhìn xuống khán đài một lượt.- Ừm. Vì đây là trận cá cược mà.Trận đấu hôm nay người ra đối đầu với Kiyomasa đầu tiên ko ai khác đó chính là Takuya.Vừa mới bắt đầu trận đấu tên Kiyomasa kia đã bắt đầu tấn công Takuya.Hắn đánh túi bụi vào mặt Takuya mà ko thương tiếc.Vì đứng bên trên nhìn xuống trận đấu mà ko thể kìm đc em liền chạy xuống chỗ của Takuya.End
___________________________Chào mấy bác tui đã quay trở lại sau 2 ngày ko ra chap. Vì bận học onl nên ko thể đăng truyện đc nên mọi người thông cảm dùm tui.Chap đầu tiên nó hơi xàm xàm tí nên mọi người thích thì đọc ko thích thì đọc nheTạm biệt mọi người❤❤❤
- đây là lời nói của nhân vật
*suy nghĩ của nhân vật*
[Lời nhắn/gọi của nhân vật]
( lời của tui)
Bắt đầu vô truyện nà~~
________________________
Hôm nay là một ngày đẹp trời. Trời trong xanh mà éo có mây. Và nhân vật chính ngày hôm nay của chúng ta em Hangaki Takemichi.Hiện tại em đang đi dạo trên đường thì đột nhiên..."Bụp" "Cốp"Em vấp phải cục đá, đập đầu vào cột điện và .......em đã thăng thiên.Một luồn ánh sáng lướt qua mặt em. Em bất ngờ tỉnh dậy.Đập vào mắt em là căn phòng của em vào 12 năm trước. Em khó hiểu cầm cái sờ mát phôn xịn xò lên và...- Ơ cái l*n m* ,lịt pẹ, cái qq gì đang xảy ra thế lày ?!!_ Em nhìn ngày tháng năm trên đt mà phun ra một trào câu thẹc là tục tĩu.Âu weo em đã quay về quá khứ 12 năm trước.- Ủa rồi cuối cùng mình cứu đc mọi người rồi mà sao lại quay về nữa. Má ông trời định thử thách sự kiên nhẫn của tui à. TUI KHÔNG MUỐN ĐÂU!!!!!_ Em bất lực mà than trời đất.Đúng vậy em đã cứu hết đc tất cả mọi người nhưng tại sao lại quay trở về nữa chứ.Trong khi em đang lăn lộn trách ông trờ thì đột nhiên.RẦM- Má thằng nào đập cửa vô vậy có biết ông đang bực ko. Mày có tin ông tẩn mày luôn ko. Tao *o phải như lúc trước đâu mà ko biết đánh nhau. Tao đánh ngang ngửa với tổng trưởng Touman đấy. Muốn nếm thử ko HẢ!!!_ Em bực tức mà chửi thẳng mặt người đã phá nát cánh cửa phòng kia.- Ồ vậy hả con trai yêu dấu của ta.Từng lời nói ngọt ngào phát ra sau lưng của em. Em cảm thấy lạnh sống lưng nên quay đầu lại. Vâng từng lời nói ngọt ngào đó phát ra ko ai khác chính là mama đại nhân của em.- M..mẹ t...từ từ ng...nghe c...con gi...giải thích đ...đã_ Em lắp bắp nói từng câu khi thấy khuôn mặt đằng sau lưng của mình.- Ồ còn thời gian giải thích nữa sao_ Mặt mẹ em đen hơn cái đít nồi nhà con tác giả nhìn em và nở một nụ cười thánh thiện.- M...mẹ có g...gì t...thì từ t...từ ng...ngồi x...xuống n...nói ch...chuyện_ Em cười cười rồi nhìn mama của em.Vì em biết trong trường hợp này hãy nở một nụ cười tự tin như Smiley vại :)- Còn ngồi xuống nói chuyện nữa hả? CÓ DẬY ĐI HỌC KO HAY MẸ CHO CON ĂN ĐÒN. BIẾT MẤY GIỜ RỒI KO HẢ?_ Trên trán mẹ em đã nổi ngã tư đường nhìn con trai iu dấu của mình mà chửi ko thương tiếc. - Con biết rồi mẹ tha cho con đuy hic hic_ Em đột nhiên bật khóc nhìn mẹ em bằng ánh mắt long lanh lấp lánh kiêu sa :))- Đ...Được rồi. Thế thì mau đi vscn, xuống ăn sáng rồi còn đi học_ Nhìn thấy gương mặt đáng thương và ánh mắt long lanh ấy mà ko thể ko mềm lòng.- Dạaaa * ahuyhuy mẹ đúng là thíu nghị lực *_ Em thưa mẹ rồi chạy vào nhà tắm vscn.Em tỏ ra đắc ý vì em biết mẹ em rất thíu nghị lực với ánh mắt long lanh của em. Đc rồi từ giờ mỗi khi mẹ định tét mông em, em sẽ sử dụng chiêu nước mắt song ấn của em ( u là chời con với chả cái :])Sau một hồi vscn, thay đồ đi học xong thì em bước xuống nhà.Bố mẹ em khi nhìn thấy con trai mình bước xuống thì ko khỏi ngạc nhiên.Em nhìn họ với ánh mắt khó hiểu. Hay là do hôm nay mình ko vuốt tóc nhở.- * Đù trông giống tiểu mỹ thụ thế nhờ ≖‿≖ * _ suy nghĩ hiện tại trong đầu bố mẹ em. ( con thích suy nghĩ của cô chú đếy :>>>)- Trên mặt con dính gì sao? Sao bố mẹ nhìn con quoài dị 🤨🤨🤨_ Em ngơ ngác như con nai vàng nhìn họ nhưng em đâu biết trong đầu họ đang nghĩ cái gì.- À...ừm ko có gì đâu con trai yêu của ta. Do hôm nay con ko vuốt tóc nên nhìn hơi lạ thôi_ Mẹ em vừa nói vừa khua tay như ko cóa chiện gì xảy ra.- À đúng rồi. Hôm nay ta với ba con sẽ đi công tác bên nước ngoài một thời gian nên con ở nhà đừng có phá đấy nhá. Cần tiền thì lấy cái thẻ đen trên bàn nha.- Vâng. Ba mẹ đi cẩn thận_ Em vội chào tạm biệt ba mẹ đi công tác.Sau khi ăn sáng xong thì ta làm gì? Đi học chớ làm gì nữa :))Em ra ngoài cửa rồi bắt đầu đi học. Trên đường đi thì tự nhiên Hina từ đâu bay ra hù một cái khiến em mém nữa hồn bay phách lạc.- Hù! Chào anh Takemichi.- Á đm! Ủa chào em Hina_ Em giật mềnh vì bị ai hù ai dè đó lại là Hina em gái kết nghĩa của em.- Anh Takemichi hôm nay ko vuốt tóc sao?- Ừ em thấy sao?- Đẹp lắm nhìn anh thả tóc như trai Hàn luôn í (❂‿❂)b_ Cô giơ ngón cái ra trước mặt em.- Vậy sao anh sẽ để vậy luôn_ Em quay sang cười nói với cô.- A mới đó đã tới lớp rồi sao. Tạm biệt anh Takemichi_ Cô tạm biệt Take rồi đi về lớp. Em cũng tạm biệt cô rồi bước vào lớp.Mới mở cánh cửa ra mọi ánh mắt của lớp đều hướng về người đang ở ngoài cánh cửa kia.Em bước vào lớp do mọi ánh nhìn liền đổ dồn về phía em. Em thấy vậy mới cất tiếng lên hỏi.- Sao mọi người nhìn dữ vậy? Bộ trên mặt mình có dính gì sao?_ Em vừa hỏi vừa nghiêng đầu nhìn cả lớp.Tưởng chừng đó chỉ là hành động nhỏ của em nhưng thật ra đó là hàng ngàn mũi tên tềnh iu đâm vào trái tym nhỏ bé của cả lớp.Em khó hiểu nhìn cả lớp rồi tiến về phía bàn học của mình.Vừa đặt cái mông xuống cái ghế thì bay đâu ra đám bạn của mình đến hỏi.- Ủa Takemichi mày ko vuốt keo nữa hở?_ Yamagisi- Ừ đúng đó nhìn mày trông khác vl_ Takuya- Bộ mày uống nhầm thuốc hay gì mà khác mọi ngày vãi ra_ Makoto- Hay là mày có em nào rồi_ Akkun- Có em nào cái tổ sư nhà mài_ Em quạo lên kí cho Akkun một cái vào đầu.- Á đm đau quá. Sao mày mạnh tay vậy Takemichi_ Akkun vừa ôm đầu vừa than- Hì hì lỡ tay xíu_ Em vừa cười vừa gãi đầu.- *Ựa*_ Cả lớp- Mày ơi đưa tao cái máy trợ tim_ Hs 1- Tự nhiên tao sắp bị bệnh tim rồi mày ạ_ Hs 2- Ê đứa nào cấp cho tao thêm một hộp khăn giấy nữa coi_ Hs 3- Ê bây ơi lớp trưởng xĩu rồi nè đứa nào phụ tao đưa nó xuống phòng y tế coi_ Hs 4.- Đứa nào cầm máu cho lớp phó đi kìa. Nó sắp mất máu mà chớt đến nơi rồi_ Hs 5.* đã lượt 7749 câu *( đúng là cái lớp thíu nghị lực. Em muốn xỉu tại chỗ đây lày ( ͡° ͜ʖ ͡°) )- Tự nhiên lớp mình bị sao vậy tụi bây_ Em khó hiểu hỏi tụi Akkun- Tao cũng éo biết thôi kệ đi vào lớp rồi kìa_ Yamagisi_______ Tua tua đến trận đấu với Kiyomasa________- Uầy sao đông thía_ Em nhìn xuống khán đài một lượt.- Ừm. Vì đây là trận cá cược mà.Trận đấu hôm nay người ra đối đầu với Kiyomasa đầu tiên ko ai khác đó chính là Takuya.Vừa mới bắt đầu trận đấu tên Kiyomasa kia đã bắt đầu tấn công Takuya.Hắn đánh túi bụi vào mặt Takuya mà ko thương tiếc.Vì đứng bên trên nhìn xuống trận đấu mà ko thể kìm đc em liền chạy xuống chỗ của Takuya.End
___________________________Chào mấy bác tui đã quay trở lại sau 2 ngày ko ra chap. Vì bận học onl nên ko thể đăng truyện đc nên mọi người thông cảm dùm tui.Chap đầu tiên nó hơi xàm xàm tí nên mọi người thích thì đọc ko thích thì đọc nheTạm biệt mọi người❤❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com