TruyenHHH.com

Toge Inumaki Va Nhung Mau Truyen Nho

WAR: OOC

"Ngày 1
Xin chào, tôi là Y/N, sở thích của tôi là đọc truyện tranh và....
- Aaaa, ngày mai nên nói gì đây, trời ơi.

Ngày 2
Được ngồi cạnh một bạn nam, bạn ấy hơi trầm tính nhỉ, liệu mình có phiền nếu cố bắt chuyện không ta?

Ngày 3
Lại làm quen được một bạn nữ nè, là Nobara đó. Bả thích ăn sushi quá trời, hay gọi là Sushi-chan nhỉ?

Ngày 4
Hôm nay tôi lỡ quên sách, nhưng ngại quá không dám xin bạn nam đó cho xem sách chung. Nhưng cậu ấy lại đẩy sách ra giữa bàn cho tôi xem cùng. Ngại ghê á.

______

Ngày 7
Học được một tuần rồi mà tôi chưa biết tên bạn đó là gì luôn.

Ngày 8
Hôm nay được nghỉ nên tôi có đi dạo, bắt gặp được một chú mèo bị bỏ rơi. Nó đáng yêu lắm, lông trắng mắt tím, bỗng chốc làm tôi nhớ tới bạn kia.

Ngày 9
Hôm nay quên học bài, lại còn tiết của giáo viên khó tính nữa chứ, nên bị đuổi ra ngoài lớp, bắt học thuộc rồi. Cứ tưởng sẽ đứng một mình cơ nhưng bạn nam kia cũng ra cùng với tôi. Hehe.

Ngày 10
Bạn nam kia tên là Toge Inumaki. Học chục ngày mới biết tên đó tròi. Ủa? Sao tôi không hỏi Nobara nhỉ?

___________

Ngày 20
Quen hết mọi người trong lớp rồi nè.

Ngày 21
Hôm nay thấy cậu ấy chơi bóng rổ siêu đẹp trai luôn.

Ngày 22
Hàng xóm mới chuyển tới nhà tôi là ai vậy nhỉ? Nhà đó rộng chắc là giàu lắm ha.

Ngày 23
Lớp tôi có một bạn mới, là một bạn nữ. Trông xinh ghê. Nhưng nhìn rất giống một người, là ai nhỉ?

Ngày 24
Bạn mới chuyển là Yuki, tôi sẽ gọi cậu ấy là Yu-chan. Nhưng họ cậu ấy là gì vậy?

______

Ngày 30
Yu tự nhiên lại bảo tôi tránh xa Toge ra. Là sao vậy chứ?

Ngày 31
Tôi nhận lời mời rủ về cùng của Toge nhưng vừa mới bước chân ra khỏi lớp thì Yu lại kéo lấy vai tôi ở lại và hỏi tại sao lại ở chung với Toge? Chuyện gì đây chứ?

Ngày 32
Cái tin đồn tôi là trà xanh tự dưng từ đâu ra mà lan khắp trường, chỉ có lớp tôi là vẫn cố động viên tôi, và có đi giải thích với mọi người, nhưng có vẻ không được khả quan.

Ngày 33
Tôi không ngờ tin đồn này hơi lố rồi. Họ thậm trí còn dựng hẳn 'một bô phim' mà tôi được đảm nhận vai trà xanh???

_______

Ngày 40
Được rồi, quá đủ rồi đó. Toge và Yu đã nghỉ học hơn một tuần rồi, chuyện này cứ tiếp diễn như này sao tôi chịu được chứ hả?

Ngày 41
Cuối cùng thì hai người họ cũng đi học rồi nhưng có vẻ hơi giữ khoảng cách thì phải? Tin đồn tôi là trà xanh gần như không thể cứu vãn được rồi.

Ngày 42
Toge hẹn tôi ở chỗ sân bóng nói chuyện, vì muốn nói rõ chuyện với cậu ấy nên tôi đã đồng ý. Tới chỗ để giầy thì Yu ở đâu đó chạy ra. Lại một lần nữa kéo lấy vai tôi nhưng lần này thì cậu ấy ôm tôi lại. Tôi đang không hiểu chuyện gì thì bỗng, Toge nắm chặt tay, chặt tới mức tôi chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết, nó nổi gân xanh. Thật đáng sợ!
- Sao cậu lại đi với người này?
- Liên quan gì sao?
- Cậu ấy là của tôi.
Gì đấy? Tôi thành của Yu khi nào vậy? Toge kéo tôi lại, tay ôm chặt tôi vào lòng.
- Của tôi.
Ai đó, làm ơn, giải thích cái hiện tượng này hộ tôi với.

Ngày 43
Tôi đã không còn gán mắc là trà xanh nữa mà là 'nữ chính của cuộc tình tay ba' ???

_______

Ngày 52
Cuối cùng hai người đó mới giải thích cho tôi. Thì ra họ là hai anh em và tên cô ý là Yuki Inumaki, lần trước học nghỉ là đi về quê thăm bà và họ hiện đang sống ở cạnh nhà tôi. Đùa à.

Ngày 51
Hình như là sau vụ hôm qua có vẻ là Yu-chan bám tôi hơn thì phải. Tôi đi đâu cũng thấy bả theo cùng, giống cái đuôi nhỏ.

Ngày 52
Tôi có làm dư một phần cơm hộp và  tôi nảy ra ý định tặng cho Toge. Vì tôi chỉ thấy cậu ấy ăn mỗi cơm nắm thôi. Nó no thật đấy nhưng ít rau quá. Chắc không tới nỗi dở quá đâu nhỉ?

Ngày 53
Yu-chan có rủ tôi ngày mai được nghỉ nên sẽ đi công viên. Có nên không nhỉ? Tại cũng hơi lạnh rồi mà nên bản tính mèo lười trong tôi trỗi dậy. À quên mất, mồn lèo nhà tôi tên là Fuji.

Ngày 54
Sao Yu-chan không có nói với tôi là Toge cũng đi theo nhỉ? Mà chuyện đáng nói là, bằng một cách nào đó, tôi với Toge bị kẹt trong vòng đu quay. Nói sao nhỉ? Tôi cảm giác tim mình đập nhanh hơn này, mặt cũng đỏ nữa, nhưng ít nhất cũng nói chuyện được với cậu ấy nên bầu không khí cũng không quá đỗi nhàm chán.

_________

Ngày 63
Trời ơi, lạnh lắm ý. Trời đã rét thì thôi đi lại còn mưa nữa chứ, ông trời thật bất công quá mà. Tôi ghét mưa.

Ngày 64
Nói sao nhỉ? Fuji đã mất rồi. Em ý bị cắn bởi 1 con rắn, tôi rất sợ rắn và em ý cũng vậy. Fuji ở lại, cố cào lại con rắn, không cho con rắn lại gần tôi, tôi chạy vào nhà để tìm bố với mong muốn có thể giúp Fuji. Nhưng khi quay lại thì con rắn đã chết, Fuji cũng đã bị cắn, vết thương lở loét. Bộ lông trắng từ hôm nào nay lại được nhuốm bởi máu của thứ kinh tởm kia.

Ngày 65
Trời lại mưa tiếp, tôi nhìn lại phần mộ nhỏ của Fuji, lại có một lí do để tôi ghét mưa rồi.

Ngày 66
Tôi cùng với Yu-chan và Toge đi thăm mộ mẹ tôi. Thật tình tôi không thích chút nào, bởi dĩ bà đã bỏ tôi mà đi trong một cơn mưa tầm tã.

______

Ngày 70
Tự khi nào tôi có thói quen gấp sao và hạc giấy nhỉ? Vì tôi nghe bảo 1000 con hạc sẽ được một điều ước.

Ngày 71
Cái thời tiết này thật khổ sở, lại ốm nữa rồi.

Ngày 72
Toge tới thăm tôi thay vì Nobara. Với lí do là bả lười. Tôi tưởng cậu ấy không biết nấu ăn vì suốt ngày chỉ ăn cơm nắm. Nhưng không ngờ thức ăn cậu ấy nấu ngon thật đấy, giấu nghề à?

Ngày 73
Sắp thi rồi, tôi phải nhanh chóng xốc lại tinh thần để ôn thôi.

Ngày 74
Chờ đấy, tuần sau-tuần thi học kì 1.

_______

Ngày 82
Trời ơi, được học sinh giỏi nè, xuất sắc quá gái ơi.

Ngày 83
Vì tôi được học sinh giỏi nên Toge đã đưa tôi đi chơi Noel chỉ hai đứa mà thôi. Và đó là đêm Noel ngọt ngào nhất nơi bờ môi.

Ngày 84
Một ngày mới, một tình yêu mới.

Ngày 85
Sao mọi người biết chúng tôi yêu nhau rồi nhỉ? Ngại ghê.

_______

Ngày 89
Ngày cuối của năm rồi này, cầu mong một năm mới thật tốt lành.

Ngày 90
Sáng năm mới với ánh bình minh thật xinh đẹp.

_________

Ngày 100
Tròn 100 ngày rồi nè, mà sắp tới Valentine rồi. Nên tặng cho Toge khăn len được không nhỉ? Màu đỏ tía chắc đẹp sẽ hợp với cậu ấy nhỉ?

Ngày 105
Tới ngày lễ Valentine rồi đó, có ai tặng Socola cho chưa nè. Tôi đã tặng cho cậu ấy một socola và thanh pocky dâu đó. Cả hai cùng nhau vừa xem phim, xem chán cùng nhau ngắm nhìn băng tuyết đang buông mình bên cửa sổ ngoài kia.

Ngày  168
Chúng tôi đã kết thúc năm học rồi. Và thứ đang chờ đón ta ở phía trước là bãi biển đầy nắng và gió.

Ngày 169
Ngày đầu tiên của kì nghỉ hè. Chúng tôi sẽ đi biển đó, ghen tị chưa nè.

Ngày 170
Có gì vui trong nhà ma mà Toge cứ dụ tôi vào vậy chứ? Mà lúc ra mặt ổng tái mét, không còn giọt máu nào luôn.

__________
Ngày 184
Rồi hết biển ta lại lên núi, nhưng ai đó nói cho tôi biết sao lại có thể quên mất bật lửa vậy?

________

Ngày  234
Vì cuối cấp rồi nên có lẽ chúng tôi phải cố gắng thật nhiều để có thể đỗ vào nguyện vọng 1 thôi. Chín tháng đếm ngược bắt đầu.

________

Ngày 237
Nè, tôi hỏi thật nha. Lớp mọi người có sứt đầu mẻ trán khi chọn áo lớp không vậy?

Ngày 238
Rồi áo lớp màu gì vậy?

Ngày 239
Mắc mớ gì chọn màu đen.

Ngày 240
'Chốt màu hường nha mấy đứa' trích từ cô giáo chủ nhiệm

____________

Ngày 450
Chúng tôi đã tốt nghiệp rồi

Ngày 451
Mặc một bộ đồ thật xinh đẹp để chụp ảnh nào, tôi nhất định sẽ lưu giữ khoảng khắc này. Khoảng khắc mà ở phía xa có người đang mặc bộ cử nhân mà dang rộng vòng tay chờ đón tôi.

Ngày 452
Tôi hỏi anh ấy phía chân trời xa xăm kia là gì? Anh ấy nhìn tôi, không nói gì chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tôi mà đan xen vào nhau.

________

Ngày 490
Có lẽ chúng tôi sẽ phải xa nhau một thời gian rồi. Anh ấy đi du học, tôi ở lại Nhật

_______

Ngày 590
Chúng tôi đã yêu xa được 100 ngày rồi, anh ấy vẫn gọi cho tôi, cả hai vẫn vậy. Chỉ xa nhau mới biết thương nhớ nhau tới chừng nào.

________

Ngày 805
Toi đang vừa nhà, mệt mỏi. Nhìn lại căn nhà với tiếng cười nói của hai chúng tôi khi còn đi học, thật hoài niệm. Nhưng hôm nay tôi không phải ngồi một mình nữa. Tôi không cần phải xem phim một cách tẻ nhạt nữa. Tôi cũng chả cần phải khóc một mình vì nỗi nhớ nhung này quá lớn. Cũng chả phải ngắm nhìn người đó qua màn hình điện thoại. Giờ đây tôi có thể ôm, có thể cảm nhận từng hơi ấm mà tôi mong muốn suốt gần 2 năm trời.

  Ngày 806
Chúng tôi quyết định sẽ đi mua đồ ăn để làm một bữa cơm mừng Toge  trở về. Tất nhiên không thể thiếu Nobara, Yu-chan rồi.

Ngày 807
Trời có chút nóng, giá mà đi bơi thì đã phải biết.

Ngày 808
Chúng tôi lại đi biển rồi này nhưng lần này chỉ có hai đứa thôi.

________

Ngày 907
Toge hình như bị mệt thì phải, thấy anh ấy uống thuốc ngủ suốt và hơi thở có chút nặng nề nữa. Do chuyển mùa chăng?

Ngày 908
Lạ thật đấy, sao mãi mà Toge chưa về, cơm canh nguội cả rồi.

Ngày 909
Tôi tới bệnh viện, anh ấy mắc một căn bệnh tới não. Nói sao nhỉ, là máu bị chặn và không thể cung cấp lên não như bình thường. Các dây thần kinh như khả năng nói, di chuyển sẽ giảm dần và anh ấy sẽ bị mất ngủ do không có đủ máu lên não. Thật ngang trái! Chúng tôi thậm trí còn chưa thể thực hiện lời hứa mà.

_______

Ngày 916
Đã được một tuần trôi qua, mắt anh ấy lộ rõ vẻ mệt mỏi, quần thâm ngày càng đậm.

Ngày 917
Anh ấy đòi tôi dẫn ra ngoài chơi, trời nay đã trở lạnh. Nhưng ánh mắt anh ấy tràn đầy sự mong chờ khiến cho tôi khó lòng mà chối từ được.

______

Ngày 921
Yu-chan có tới thăm Toge, đôi mắt cô ấy có chút đỏ. Có lẽ tôi không phải là người duy nhất khóc. Yu-chan vào nói chuyện với Toge, tôi vì muốn để anh em họ nói chuyện nên đã ra hành lang ngồi. Cái không khí bệnh viện thật khó chịu.

Ngày 922
Tôi bỗng chốc ngủ gật đi từ lúc nào không hay. Trong mơ, tôi thấy ánh đèn xe cấp cứu, tiếng xì xầm bàn tán của mọi người, và cả đôi tay đã buông lỏng của mẹ tôi. Dẫu biết chả có hi vọng gì đẻ cứu mẹ tôi khỏi tai nạn kinh khủng đó nhưng tôi vẫn ngồi ngoài hành lang với hai bàn tay  nắm chặt, đâu có còn dính chút máu của mẹ. Bố tôi hốt hoảng chạy lại chỗ tôi với khuôn mặt tái mét đi vì sợ, quần áo ướt sũng. Đúng, hôm đó trời mưa. Mưa to tới mức đã át đi tiếng khóc của tôi và cả sự tuyệt vọng của bố. Và đó cũng là lí do khiến tôi ghét mưa tới vậy.

Ngày 923
Lại một tuổi mới với một món quà mới, làm gì trong nhày sinh nhật nhỉ? Xem một bộ phim dài tập chăng? Còn nhớ 1000 con hạc chứ? Lời ước chắc chắn sẽ thành hiện thực thôi mà, nhỉ?

_______

Ngày 934
Gần một tháng kể từ đó trôi qua, tôi đa số dành thời gian ở bệnh viện. Tôi cũng đã cố gắng tìm kiếm các y bác sĩ giỏi nhưng nhận lại là những cái lắc đầu và tiếng thở dài. Thật sự là chấm hết rồi sao?

Ngày 935
Tuyết rơi rồi, tuyết đầu mùa. Tôi từ trong ngăn tủ lấy một số quần áo mùa đông cho Toge. Thoáng chốc, tôi lại tìm được chiếc khăn màu đỏ tía năm đó.

________

Ngày 957
Noel tới rồi rồi, khắp nơi là ánh đèn rực rỡ, tiếng cười nói vui vẻ, tiếng hát reo mừng. Toge tựa vào thành cửa sổ, nhìn ra ngoài. Nhìn giống như cô bé bán diêm vậy. Nhưng liệu anh có kết cục như cô bé ấy hay có sự giúp đỡ của bà tiên nào không?

Ngày 958
Tiếng chuông nhà thờ kêu lên, tiếng pháo hoa tràn ngập khắp mọi nơi. Thay vì chỉ có hai ta thì tất cả chúng tôi quyết định sẽ đón giao thừa ở bệnh viện. Ít nhất thì căn phòng trắng lạnh lẽo nay có thể ấm áp hơn đôi chút.

________

Ngày 967
Đất nước Nhật Bản xinh đẹp lộng lẫy/ tiếng chuông đền thờ vang lên. Nắm tay người ấy, tôi mặc váy cưới, anh ấy mặc vest. Vẻ đẹp người là mãi mãi trong tôi.

________

Ngày 989
Tôi ôm anh ấy đi ngủ. Tôi sao có thể ngủ ngon lành trong khi anh ấy đã rất lâu rồi không thể ngủ một cách bình thường được. Tôi cảm nhận từng cái vỗ lưng nhè nhẹ rồi dừng hẳn. Anh ấy ngủ rồi.

Ngày 999
Người đã bỏ em mà đi mãi mãi, đi tới nơi thật quá đỗi xa xôi.

- Nè, em viết gì vậy hả? Ra ăn cơm thôi.
- Gì chứ?
- Gì hả cô nương, ngủ cho lắm rồi mơ tỉnh hả?
- Em muốn ngủ.

Đúng vậy, tôi muốn ngủ, tôi chỉ có thể gặp anh ấy trong mơ. Hạnh phúc của tôi chỉ tồn tại trong từng cơn mộng tưởng.

Ngày 1000
Phía chân trời xa xăm kia là gì?"

Tôi gấp cuốn sổ lại. Từng bước tới bàn, tay cầm lên mỉm cười. Buộc lại thật chặt. Đứng lên ghế, nhìn lại lần cuối, căn nhà không có anh sao có hơi ấm chứ? Lại mưa rồi! Ông trời là đang khóc thương cho số phận của tôi đấy à?

- Chờ em...

- Anh và em, hai ta sẽ đi tới nơi tận cùng của ái tình.

Phần cuối dựa vào In Another Life ( Fanfic BokuAka) để viết vì cá nhân mình rất ấn tượng với bộ fanfic đó. Cái kết buồn để lại trong lòng nhiều day dứt không buông bỏ được.








Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com