Toge Inumaki Va Nhung Mau Truyen Nho
•Toge - cậu
•Y/N - bạn RẦM!!!
Đó là âm thanh của cái cửa phòng vô tội. Toge hầm hầm tiến tới chỗ bạn đang say giấc nồng trên chiếc giường êm ái. À vâng, nhìn như này cũng biết chắc ai đó đã cày phim xuyên đêm mà quên mất rằng hôm nay là mọi người sẽ có một bài huấn luyện. -"Konbu" "Dậy đi con bé này".- Toge vừa nói vừa cố kéo người bạn dậy. Lười biếng mà cố nhắm chặt mắt lại, kéo chăn mà ngủ tiếp. Cũng phải, với cái thời tiết lạnh lẽo như này, ai chả muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm áp của mình mà ngủ cơ chứ. Sau một hồi lâu không thấy khả quan, Toge quyết định sẽ kéo chăn của bạn mà lôi đầu dậy. -"Shake" "Nếu em không dậy, anh sẽ kéo chăn đấy". - Vừa dứt lời, Toge kéo mạnh chăn trong sự hoang mang tột độ của bạn.-"Từ ch..." - Chưa kịp để bạn nói thêm câu gì thì cái chăn thân yêu đã yên vị mà nằm trên đất mẹ. Má cậu dần trở nên ửng đỏ vì lúc này bạn chỉ mặc đúng một chiếc áo sơ mi trắng. Mặt của bạncũng đỏ không kém vì lúc này cơ thể gần như lộ rõ trước mặt tiền bối của mình.
Chiếc áo sơ mi mỏng gần nhue trong suốt. Quá rộng mà một bên đã tuột xuống, để lộ ra một quai xanh cùng với bờ vai gầy gò.
Bạn nghiến răng, cầm lấy chiếc gối ném thẳng vào mặt Toge. Cậu còn ú ớ chứ kịp làm gì đã bị cơn mưa gối cứ thế phi thẳng vào người. -"ĐI RA NGOÀI" - bạn hét lên tay không ngừng nghỉ mà ném 7749 đồ vật trong tầm tay, bạn với khuôn mặt lúc này có thể ví như chúa sơn lâm trong truyền thuyết năm xưa. Toge nhanh chóng chạy ra ngoài, cậu còn không quên đóng cửa lại cho bạn đỡ lạnh. Mặt của Toge càng đỏ ửng hơn. Tay vỗ nhẹ vào má mấy cái vừa lẩm nhẩm để định hình bản thân.-"Aaaa...mày làm gì vậy chứ Toge... Nhưng mà, trắng thật đấy" by suy nghĩ của một con người vừa bị ăn gối thay cơm nắm 🍙:)))_______
Hmmm nói thẳng là viết dở lắm. Tui chỉ là một con nhỏ được 6,5 điểm văn thôi nên nghĩ gì viết đấy :3
•Y/N - bạn RẦM!!!
Đó là âm thanh của cái cửa phòng vô tội. Toge hầm hầm tiến tới chỗ bạn đang say giấc nồng trên chiếc giường êm ái. À vâng, nhìn như này cũng biết chắc ai đó đã cày phim xuyên đêm mà quên mất rằng hôm nay là mọi người sẽ có một bài huấn luyện. -"Konbu" "Dậy đi con bé này".- Toge vừa nói vừa cố kéo người bạn dậy. Lười biếng mà cố nhắm chặt mắt lại, kéo chăn mà ngủ tiếp. Cũng phải, với cái thời tiết lạnh lẽo như này, ai chả muốn vùi mình trong chiếc chăn ấm áp của mình mà ngủ cơ chứ. Sau một hồi lâu không thấy khả quan, Toge quyết định sẽ kéo chăn của bạn mà lôi đầu dậy. -"Shake" "Nếu em không dậy, anh sẽ kéo chăn đấy". - Vừa dứt lời, Toge kéo mạnh chăn trong sự hoang mang tột độ của bạn.-"Từ ch..." - Chưa kịp để bạn nói thêm câu gì thì cái chăn thân yêu đã yên vị mà nằm trên đất mẹ. Má cậu dần trở nên ửng đỏ vì lúc này bạn chỉ mặc đúng một chiếc áo sơ mi trắng. Mặt của bạncũng đỏ không kém vì lúc này cơ thể gần như lộ rõ trước mặt tiền bối của mình.
Chiếc áo sơ mi mỏng gần nhue trong suốt. Quá rộng mà một bên đã tuột xuống, để lộ ra một quai xanh cùng với bờ vai gầy gò.
Bạn nghiến răng, cầm lấy chiếc gối ném thẳng vào mặt Toge. Cậu còn ú ớ chứ kịp làm gì đã bị cơn mưa gối cứ thế phi thẳng vào người. -"ĐI RA NGOÀI" - bạn hét lên tay không ngừng nghỉ mà ném 7749 đồ vật trong tầm tay, bạn với khuôn mặt lúc này có thể ví như chúa sơn lâm trong truyền thuyết năm xưa. Toge nhanh chóng chạy ra ngoài, cậu còn không quên đóng cửa lại cho bạn đỡ lạnh. Mặt của Toge càng đỏ ửng hơn. Tay vỗ nhẹ vào má mấy cái vừa lẩm nhẩm để định hình bản thân.-"Aaaa...mày làm gì vậy chứ Toge... Nhưng mà, trắng thật đấy" by suy nghĩ của một con người vừa bị ăn gối thay cơm nắm 🍙:)))_______
Hmmm nói thẳng là viết dở lắm. Tui chỉ là một con nhỏ được 6,5 điểm văn thôi nên nghĩ gì viết đấy :3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com