TruyenHHH.com

[TOG] Something called love

Something called love

khunharuagnes

-"Nếu một ngày chúng ta không bị ràng buộc bởi tòa tháp và có thể ra ngoài để ngắm thế giới kia thì thế nào nhỉ ?"

Câu hỏi này luôn loanh quanh trong đầu tôi mấy ngày nay,đã có lần tôi từng hỏi Koon nhưng anh nói anh không biết, tôi cũng có đi hỏi mọi người nữa,họ cũng đều nói như vậy.

Cô Hwaryu nói rằng nếu như vậy chắc cô sẽ không phải là thám đạo và sẽ không phải dẫn đường cho vị ứng cử viên sát thần tôi nữa. Đó cũng là một câu trả lời hay nhưng phần nào vẫn chưa thể thỏa mãn được điều tôi mong muốn.

Và giờ lại thêm một câu hỏi nữa ở trong đầu tôi '' Ra ngoài tháp rồi,điều tôi muốn thật sự là gì"
-Baam...Baam!!

Tôi giật mình quay sang nhìn anh Koon đang lo lắng nhìn tôi

-Baam,cậu có ổn không vậy,mấy ngày nay cậu như người mất hồn vậy!

Anh Koon lại nắm thóp được tôi rồi,lúc nào cũng vậy,bị anh nhìn thấu tâm can thật là xấu hổ.

-Em ổn mà, anh đừng lo lắng !-Tôi giả vờ cười cười để qua mặt anh nhưng chắc kiều gì anh cũng nhìn thấy nên tôi cứ cười cho có đã

-Vậy thì đừng cố quá sức nha,trận chiến với Zahad tôi không mong cậu thắng chỉ mong cậu có thể bình an mà sống sót thôi !-Anh Koon nói chậm từng câu từng từ trong lời nói của anh ấy đều mang nặng một nỗi lo lắng,giọng anh ây đúng là thứ âm thanh hay nhất mà tôi từng nghe .

-Vâng em hiểu rồi,anh Koon cũng đừng cố quá nhá !-Tôi mỉm cười đáp lại sự lo lắng của anh ấy.

Anh Koon không nói gì chỉ xoa đầu tôi đi đến chỗ Koon Eudan để tập thêm thương thuật.

Tôi lần nữa lại chìm trong suy nghĩ mơ mộng,nhưng không nghĩ linh tinh như lần trước mà lần này tôi lại chỉ nhìn người con trai ấy.Đúng,anh Koon.

Chẳng hiểu từ khi nào tôi lại thích màu xanh đến như vậy,mỗi khi rảnh rỗi tôi thường ngước nhìn bầu trời trong xanh ,bầu trời thường mang lại cho tôi cảm giác nhẹ nhõm cùng như mỗi khi tôi ở cạnh anh Koon,ở cạnh anh ấy,cảm xúc của tôi lúc nào cũng hỗn loạn xong nó cũng thật vui và hạnh phúc.

Có lần tôi từng hỏi Rachel rằng tình yêu là gì,cô ấy chỉ xoa đầu tôi rồi nói nó là một thứ đẹp đẽ mà cô ấy khó có thể chạm tay vào. Và bây giờ tôi tự hỏi là cảm xúc của tôi dành cho anh Koon là gì.

Sau bữa tối tôi lại ra ban công ngắm trăng như thường lệ.Chà ...cảnh trăng đêm nay thật đẹp!

-Lại ngắm trời nữa à Baam !

-Chị Androssi ! Tôi quay sang nhìn chị ấy ,chị ấy vẫn nhìn quấn hút mọi lúc.

-Có tâm sự gì chăng đêm thứ 25 ?- Chị Endrossi tựa lưng vào lan can hỏi tôi.

- Em cũng không biết nữa,liệu gọi nó là tâm sự thì không biết có phải không ? Tôi vẫn nhìn lên bầu trời giả tạo ấy mặc dù vẫn phải công nhận nó đẹp thật.

-Có điều gì khúc mắc trong lòng mà chưa có lời giải đáp thì đó là tâm sự hay đơn giản rằng cậu chỉ cần một người nghe những suy nghĩ của cậu thì đó cũng được gọi là tâm sự .-Chị Endrosi vẫn ngửa mặt lên nhìn trăng giọng đều đều nói với tôi.

- Vậy chị Androssi,...tình yêu là gì và nếu chị ra được khỏi tòa tháp thì chị sẽ làm gì ? - Tôi không ngần ngại nói thẳng thừng những khúc mắc trong lòng tôi ra.

-Phụt,...Cũng có ngày cậu hỏi tình yêu là gì á ?-Chị Endrossi bụp miệng cười tôi

-Nó có gì lạ lắm sao?

-Có lạ luôn đấy Baam ! Là ứng cử viên sát thần cũng có ngày đi hỏi về chuyện tình cảm tôi thậy lạ quá !

-Chị Endrossi !

-Thôi không đùa cậu nữa , vậy phải trả lời cậu thế nào đây Baam? Tình yêu giống như một vì sao lấp lánh xinh đẹp tỏa sáng giữa bầu trời,nó đẹp đễn mức ta khao khát cũng khó mà có được.-Chị Endrossi vừa nói vừa nhìn chằm chằm lấy ngôi sao tỏa sáng nhất đằng kia.

-Vậy sao...!-Tôi lại nhìn vầng trăng xinh đẹp ấy,lòng hơi hụt hẫng.

-Cậu hỏi vậy liệu có phải liên quan đến Koon chăng?-Chị Endrossi quay sang nhìn tôi.

-Em không biết , nhưng mỗi lần nhìn thấy anh ấy là trong em như bừng sức sống lên,và bây giờ lí do để em leo tháp là anh ấy và mọi người! 

-........

Chị Endrossi không nói gì vậy mà chậm rãi bước vào nhà,trước khi đi chị ấy có nói điều gì đó mà tôi không nghe rõ nhưng lại rõ nhất chữ "Koon"

Sau 2 ngày tập luyện tôi và mọi người tiếp tục leo lên tăng 134.

-----1 ngày trước khi tấn công----

Hôm nay tôi đã tập luyện với Enryu và Koon Eudan,họ nói rằng tôi đã mạnh lên rất nhiều và khẳ năng thăng Zahad cũng rất cao, Urek Mazino cũng nói như vậy trong buổi tập luyện cuối cùng với tôi.

-Chú em lại có suy nghĩ gì à ? - Urek Mazino vỗ vai tôi hỏi

-Không ạ!

-Tại hôm nay chú có vẻ không tung sức như mọi khi nên tôi mới hỏi,nếu như có gì liên quan đến thằng nhóc tóc xanh đó thì mau chõng giải quyết ,để lâu không ổn đâu!

-Cảm ơn ông!

Tôi lại nghĩ linh tinh tiếp,không biết bây giờ anh Koon nghĩ gì?

"Anh Koon em muốn biết anh nghĩ gì"

-Con rùa đen ngươi làm gì vậy?-Ông Rawk từ đâu đến ngồi cạnh tôi rồi hỏi.

-Tôi không làm gì cả,ông Rak có vẻ ranh rỗi nhỉ?

-Hừ,đợi sau cuộc chiến này ta đập ngươi với con rùa xanh một trận!

-Sao ông lại tự nhiên muốn đập tôi với anh Koon vậy?-Tôi cười khổ nói với ông ấy

-Ngươi,...đang nghĩ về con rùa xanh đúng chứ!

Lại có người nắm thóp rồi!

-Nếu muốn nói gì thì cứ nói đi,con rùa xanh ấy,nó sẽ hiểu thôi,chứ nhìn các ngươi như này Rak vĩ đại ta đây thấy muốn đạp các ngươi lắm!

-Con cá sấu ngu ngốc này,lại ngồi nói lảm nhảm nữa à? - Anh Koon thản nhiên tới chỗ tôi và ông Rak.

-Cái con rùa xanh có tin ta đập ngươi không,thích vòng vo cái quái gì hả?

-Không phải việc của ngươi,biên vô trong dùm! Anh Koon túm ông Rak lên sau đó ném vô trong nhà.

-Anh Koon,em....có chuyện muốn nói!-Tôi ngập ngừng thốt ra từng chữ.

-Sao vậy Baam?

-Em...em...! - Lồng ngực tôi thắt chặt lại,hô hấp khó hơn,cố gắng nói lên suy nghĩ của tôi.

Bỗng anh ấy ôm tôi vào lòng,tay xoa lấy đầu tôi,giọng thủ thỉ nói

-Không sao,có tôi ở đây,cậu cứ bình tĩnh lại !

Tôi không nói gì cứ thế ôm anh ấy cho đến khi ông Rak ra gọi bọn tôi vào họp chiến lược.

-Đừng lo lắng,sau trận chiến này tôi cũng có điều muốn nói với cậu!

------Tại tầng 134 của ngày hôm sau-------

Chúng tôi đã chiến đấu một trận quyết liệt,cuối cùng Zahad cũng bị tiêu diệt nhưng thương vong thì lại nhiều quá,chị Yuri và chị Endrossi may mắn không bị thương nhiều,và vài người nữa cũng vậy. Đó chỉ là những ranker cao cấp và đội của Leesoo và Wangnan bị thương khá nặng . Từ đầu đến cuối là như vậy nhưng duy nhất người tôi chưa nhìn thấy từ đầu trận chiến cho tới giờ là anh Koon.Tôi có hỏi Koon Eudan nhưng ấy chỉ nói anh Koon có việc cần giải quyết nên đã về tộc một lúc . Ban đầu tôi không tin vì một người như anh trong lúc cấp bách này thì có cái gì quan trọng chứ.

Mải miết tìm anh ấy mà tôi không nhận ra có người đâm lén tôi,may tôi phản ứng kịp và tránh đi,và cho hắn ta một đấm chí mạng.

Lúc hắn ta gục xuống là lúc bóng hình của anh Koon xuất hiện.Người đó chisng là Koon

Tôi hoảng hốt đỡ lấy anh ấy và là lúc nhận ra con dao anh ấy cầm là Bạch Thiên Kính chứ không phải dao thông thường

-Ba.am..Cậu mạnh lắm...tôi..đã không né kịp...

-Không anh Koon ,anh đừng,em xin lỗi anh.....làm ơn...đừng....

-Cậu đừng xin lỗi,.....là lỗi của tôi,...tôi đã cố ý ám sát cậu mà !

-Chắc có lí do đúng chứ,nên anh mới làm vậy,anh Koon....

-Baam,...đừng..khóc..nhìn em khóc tôi ..thương lắm..

-Anh Koon..

-Tôi muốn trả lời em câu tình yêu là gì và nếu ra ngoài tháp tôi sẽ làm gì !

-Anh Koon

-Xin lỗi nhá,mấy hôm trước có nghe lén cuộc trò chuyện của cậu với Androssi!

-Anh đừng nói nữa ,phải chữa thương trước đã!

-Baam,....đừng......,đây là điều tôi muốn,.....em cứ im lặng mà nghe đi !

-Anh ...

-Nào bé ngoan !... Bắt đầu từ đâu nhì,chắc có lẽ từ lúc tôi nhìn thấy em ở tầng thử thách rồi,chàng trai với mái tóc nâu và đôi mắt hoàng kim ngây thơ xinh đẹp,lúc đó tôi chỉ cảm thấy hứng thú với em nhưng dần dần chính em lại là người khiến tôi thay đổi,lúc mất em là lúc tôi đau khổ nhất,tôi đã kìm mình không giết Rachel vì nghĩ rằng cô ta là thứ có thể khiến em leo tháp . Gặp em lại lần nữa tôi rất vui,tôi đã nhận ra rằng mình yêu em rồi,...chữ yêu này sao nghe mong manh quá vậy trời! Nhưng bởi đó tôi mới tìm ra rằng tình yêu có nghĩa là gì ,đó chính là em Twenty-fifth Baam!

-Anh Koon,em....cũng đã yêu anh từ rất lâu rồi, anh như là bầu trời của em vậy,thế nên anh không được chết ,nếu anh chết em sẽ không sống nổi đâu ! Em đau lắm,cái cảm giác ấy sẽ quay trở lại, nó ...nó....

-Ngoan Baam,em là người tôi tin tưởng nhất và yêu thương nhất nên em đừng khóc nữa nha,tôi không giỏi trong việc dỗ dành đâu!

-Nhưng anh...

-Có lẽ hy vọng vầng trăng xanh nào đó có thể tỏa sáng ẩm áp cho màn đêm lạnh lẽo này ! Anh yêu em Đêm thứ 25!

Anh Koon đã cố ngồi dậy và đặt lên tôi một nụ hôn từ biệt,sau đó...sau đó...sau đó....

-Anh Koon chúng ta đã nói chuyện xong đâu,em vẫn còn nhiều thứ chưa nói mà,em biết bây giờ em muốn gì rồi,em muốn sống cùng anh khi chúng ta không bị ràng buộc bởi tòa tháp,em muốn yêu anh khi em ra khỏi tòa tháp,tất cả đáp án câu hỏi của em chỉ có một câu thôi: Đó chính là anh Koon Aguero Angis ,anh là vầng trăng xanh của em là tất cả của em!

Tôi ôm lấy anh ấy,nói hết ra suy nghỉ của bản thân đến khi tôi khóc cạn nước mắt và không còn sức lực nữa anh ấy vẫn không tỉnh lại nghe tôi nói!

Koon Eudan trông thấy chúng tôi từ đâu tới cuối như vậy,cuối cùng ông ấy nhẹ nhàng tới chỗ chúng tôi

-Con trai V,ta rất tiếc nhưng Aguero đi rồi! Lí do ta dối ngươi là ý của nó, trước khi lên tầng 134 nó gặp lại Rachel và bị cô ta nguyền rủa,nếu nó không làm ngươi giết nó thì lời nguyền sẽ giết ngươi. .May thay Aguero đã kịp giết cô ta nhưng lời nguyền rủa cô ta giáng lên người nó vẫn còn.Bằng cách dùng Bạch Thiên Kính lừa ngươi để ngươi giết nó và giờ đã thành công.Lời nên nói ta cũng nói rồi,còn gì thì tự ngươi lo liệu!

Mọi người đều lại gần an ủi,chắc họ cũng biết kế hoạch này rồi.

-Tại sao...tại sao...từ đầu đến cuối mình tôi...không biết....

-Bọn tôi xin lỗi,Baam!-Wangnan vỗ vai tôi

-Nhưng còn ngọn lửa tộc Yeon mà!-Ehwa nhìn tôi

-Không kịp nữa rồi,ngọn lửa ấy được chuyền qua Baam rồi!-Leesoo nói

-Tại sao lại như vậy-Chị Endrossi ngạc nhiên nói.

-Nó được chuyền qua Baam trước khi tấn công tầng 134 bởi Koon.-Leesoo nén nước mắt giải thích

Thì ra là vậy thể nào tôi không thấy mình bị thương nhiều và shinsoo cũng tăng, anh Koon,anh đã lo lắng mọi thứ cho tôi ......

-Con rùa xanh,ngươi tỉnh lại ngay,không ta đập ngươi giờ!!!!-Ông Rak tiến đến la anh Koon nhưng trông anh ấy ngủ ngon quá,tôi cũng không thể gọi dậy

-Con rùa đen,.....Con rùa xanh , nó rất...ngu ngốc.....ngươi cứ đập nó nếu nó tỉnh dậy,....ngươi đập không nổi thì để ta đập hộ......đập cho nó hết ngu ngốc đi ! -Ông Rak bỗng khóc lớn lên trông như con nít. 

Tôi giờ chẳng còn sức nữa rồi,ôm chặt lấy thân thể lạnh giá ấy ngước lên nhìn bầu trời giả tạo ấy bây giờ tôi mới hiểu,.....

Một thứ gì đó gọi là tình yêu ! Một tình yêu màu xanh tuyệt đẹp mà mãi tôi không thể chạm tới!

--------------------

Đôi lời tác giả : Lần đầu viết truyện có lẽ không được hay lắm bởi câu chuyện không được lột tả hết cảm xúc của Koon ,chỉ tập trung đào sâu vào suy nghĩ của Baam và có lẽ kết ko được HE ,chắc nó là OE chăng.

Dù sao mong mọi người chỉ giáo nhiều




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com