TruyenHHH.com

Todoroki X Momo Full Shortfic Divine Boku No Hero Academia Fanfic

Mình phải làm đây...

Ngày diễn ra dạ tiệc đã rất gần, nhưng điều này không đồng thời khiến Momo lẫn Todoroki cảm thấy vui lòng.

Dù trong thâm tâm, họ đều được thỏa mãn ước nguyện của bản thân nhưng lại không tìm được cách để đối mặt với nó. Thực sự, mỗi người đều không biết được đối phương sẽ có cảm nhận gì, lung lay, mơ hồ và cũng thật bối rối.

Todoroki chưa từng thổ lộ với bất kì một ai, vì vốn dĩ từ bé cậu luôn giữ khoảng cách với mọi người đặc biệt là con gái, và dĩ nhiên cậu cũng chưa từng biết cảm giác "yêu" là như thế nào. Cho đến ngày Shouto nhận ra dây thần kinh cảm xúc của mình có vấn đề, cậu vẫn giấu nhẹm. Dù cho Kaminari, Izuku vẫn hay kể về người bọn họ thích, nhưng Shouto chỉ đơn giản là góp vui vào những câu chuyện đó bằng một vài lời bình luận, hoặc nói bóng gió về Momo, đủ để hai đứa kia biết cậu cũng có một người thầm theo đuổi, vì cậu không có tư cách nói ra rõ ràng và minh bạch..

Cô ấy đối xử tốt bụng với tất cả mọi người, không chỉ riêng Shouto.

Cô ấy mỉm cười với bạn bè, cũng không chỉ mình cậu.

Cô ấy lo lắng, quên đi bản thân mà sẵn sàng hi sinh cho người khác, cậu càng không phải người duy nhất.

...

Bấy nhiêu đó đủ để làm Shouto điêu đứng, nhưng lại chẳng dám suy nghĩ đến việc Momo cũng đồng cảm xúc với bản thân. Cô đối xử công bằng với bất kì ai, tất nhiên Shouto sẽ không ngoại lệ.

Hi vọng nhiều. Thất vọng càng nhiều.

Todoroki biết điều này và cậu vẫn luôn tự bảo với chính mình phải tuân theo. Nhưng đối với phương diện cảm xúc, cậu rất tệ, càng tệ hơn là niềm hi vọng này chỉ có thể nhân lên qua từng ngày chứ không hề giảm đi. Shouto đã từng có ý định xin chuyển chỗ, tránh mặt và tuyệt giao với Momo, nhưng mỗi lần đôi mắt trong veo đó nhìn vào cậu và nheo nheo lại, mỗi lần giọng nói dịu dàng đó cất lên, mỗi lần đôi môi nhỏ xinh ấy nở nụ cười. Cậu lại rung động, lại cố níu lấy để rồi ý định kia gần như chìm vào quên lãng...

Cổ họng khô khốc, mồ hôi rịn ra trượt dài hai bên gò má của gương mặt điển trai...

Mày thật tồi tệ, Shouto.

-----------------------------------------------------------

Momo tự hỏi, làm cách nào để xinh đẹp hơn.

Đó luôn là vấn đề đeo bám cô từ lâu, cảm giác tự ti về ngoại hình luôn cản trở cô bộc lộ cảm xúc. Cô biết, những thứ khiến người khác chú ý về mình chỉ là sự giàu có và vòng một hấp dẫn.

Tuyệt nhiên, Momo không có bất kì một đặc điểm nào khác để thu hút đối phương. Chẳng dễ thương như Tsuyu hay Uraraka, cũng không mang một vẻ ngoài điềm đạm sắc sảo như người bạn thân Jirou. Những điều cô tự nhận xét về mình chỉ là sở hữu một nhan sắc "thô ráp", thoạt nhìn thì chẳng ai thích được người con gái như thế cả.

Todoroki chắc cũng sẽ không ngoại lệ...

Cô hiếm khi tự ngắm mình qua gương, việc đó chỉ càng khiến Momo tăng thêm mặc cảm, cô ganh tị và đau đớn với mọi người xung quanh. Trong khoản làm đẹp thì Momo như một kẻ mù hoàn toàn. Vì thế cô chỉ còn cách đối xử trọn vẹn để làm hài lòng bất kì ai.

Thế thì sẽ không sao nữa...

-----------------------------------------------------------

- Yaoyorozuuuuuu~~ - Uraraka vẫy tay gọi Momo khi vô tình gặp nhau trước một cửa hàng quần áo. Cả hai đều có vẻ chung một mục đích là sắm sửa cho bản thân để dự tiệc. Momo là "Creati", người có khả năng sáng tạo ra mọi thứ nhưng cô tuyệt đối không lạm dụng nó vì tư đồ cá nhân, càng không khi việc này ảnh hưởng tới nền kinh tế quốc gia dù ít dù nhiều. Và cô cũng chẳng tồi tệ đến mức giàu có nhưng lại keo kiệt như thế, đến cả đồ dùng cho bản thân cũng không dám mua thì chắc không ai xem Momo ra gì nữa...

Momo cười, thở gấp chạy đến, cô có vẻ gặp may rồi.

- Giúp tớ, tớ muốn được đẹp hơn trong ngày đó - Cô thốt ra, giọng điệu không chỉ mang sự van nài hay nhẫn nại, đó còn là niềm hi vọng mong manh nhưng không hề tan vỡ.

Uraraka có chút bất ngờ, cô chưa từng được ai nhờ vả trong khoản này. Và giờ đây lại là một người cô không hề nghĩ tới. Trong tâm trí Uraraka, Momo là mẫu con gái điển hình, xinh đẹp, giỏi giang, nghiêm túc và kiên định. Tất nhiên đối với ý niệm về bản thân mình trong Yaoyorozu thì hoàn toàn ngược lại. Điều này khiến Uraraka có cảm giác hưng phấn, cô bật cười khúc khích, tông điệu có chút gì đó trêu chọc - Chà~~ Yaoyorozu cũng phải nhờ tớ giúp sao?

- Tớ rất sẵn lòng~ nhưng người con trai nào có thể khiến "quý cô nghiêm túc" đây chăm chút ra trò thế...

Momo lắc nhẹ đầu..

Chả ai cả...

Cô làm thế đơn giản vì bản thân.

Vì muốn được trở nên hoàn mỹ, dù chỉ trong tích tắc.

Cô sợ cảm giác bị lu mờ, lòng tự tôn không cho phép cô đứng sau bóng lưng của người khác.

Nhưng chung quy, tất cả mọi thứ đều chỉ hướng về cậu ấy, về Shouto.

Con người duy nhất dù cố gắng cô cũng không vượt qua được...

Đôi môi bất giác vẽ nên một nụ cười thống khổ, vặn vẹo, Momo chỉ biết lắc rồi lại gật đầu.

Không phải, là cô đang tự lừa gạt chính mình mà thôi.

-----------------------------------------------------------

- Cậu biết không? - Uraraka lúi húi "xới tung" những quầy đồ trong cửa hàng, mơ hồ hỏi, cô đem một số chiếc đầm ưng ý cho Momo cầm, môi nở ra nụ cười nhàn nhạt nhưng Yaoyorozu cảm nhận được, đôi mắt kia có ánh lên chút gì gọi là hạnh phúc. - Thời gian trôi nhanh thật, tớ cũng không ngờ từ một con nhỏ yếu ớt như tớ đây lại có thể trở nên mạnh mẽ và khao khát nhiều đến vậy...

Momo im lặng.

- Izuku... cậu ấy thật sự đã cho tớ biết thế nào là "anh hùng" thật sự. Nhưng, cậu ta ngốc lắm, ngốc đến mức tình cảm tớ đã rõ rành rành như thế rồi mà vẫn phải chờ tớ thổ lộ thì Izuku mới biết đấy.

- Tớ thật sự rất vui, rất hạnh phúc...

Uraraka đứng thẳng dậy, cô quay về phía Momo, nhẹ nhàng cầm đôi tay trắng trẻo mịn màng kia đặt lên ngực, dịu dàng nói:

- Cậu cảm nhận được gì chứ, Yaoyorozu?...

Đó chính là nhịp đập

Đó là tình yêu.

Vì vậy, chính cậu cũng phải hạnh phúc nhé!

Uraraka rạng rỡ cười, cảm xúc của Momo giờ đang bị chi phối, lên xuống như đồ thị parabol, cô thấy tuyến lệ hình như có vấn đề, lồng ngực lại trở nên co thắt.

Momo nghe được âm thanh tan vỡ của mảng kính bám đầy bụi từ lâu trong tâm hồn...

Cảm ơn cậu, Uravity*

-----------------------------------------------------------

Yaoyorozu thử hết những món đồ mà cô bạn của mình đưa cho, từ đơn giản đến cầu kì, hoa mỹ. Rất vừa vặn, Uraraka không ngớt lời tán dương, sau màn lựa chọn thì phạm vi chỉ còn thu hẹp lại về chiếc đầm đỏ nhung trễ vai, cô bảo sẽ tôn lên sự quyến rũ sẵn có của Momo, chỉ cần đeo thêm một số phụ kiện vặt vãnh khác.

- Cậu đẹp thật đấy... - Câu cảm thán thật lòng khi Uraraka trông thấy Yaoyorozu bước ra từ phòng thay đồ, quả thật chỉ có Momo là tự ti về bản thân. Thực chất thì cô hoàn hảo trong mắt nhiều người, về sắc đẹp kiêu kỳ và tài năng nổi trội.

Điều này mang lại cho Momo niềm vui đôi chút.

Uraraka chọn được cho bản thân một chiếc đầm hồng thanh tao, giản dị nhưng cũng đẹp đẽ đến lạ, cô kể về Tsuyu, Mina rồi đến bữa trưa của Tokoyami đã bị phá đám bởi "đồng loại" với sự phấn khích, Momo cảm giác gương mặt dễ thương ấy đang sáng bừng lên qua từng cử chỉ.

Thiên sứ sẽ ban phát sự cứu rỗi cho con người...

- À, tớ nghe Izuku và Kaminari kể là - Uraraka bâng quơ, lông mày cô khẽ nhíu lại rồi trở về với sự hòa nhã, mỉm cười bảo - Todoroki có người trong mộng đấyyyy

- Sao, sao, bất ngờ chưa. Tớ nói cho bọn Tsuyu và Kyouka họ cũng hết hồn luôn. Kyouka còn hỏi lại hai ba lần cơ. Không ai ngờ người đẹp trai nhất lớp, mạnh mẽ, trầm tính như cậu ấy cũng biết thích người khác...

Momo chết đứng, cô thấy mạch máu mình như sắp vỡ tung.

Ha, cái vậy

Chất giọng lanh lảnh lại theo đà cao vút lên, nhưng đối với Momo hiện giờ, nó không khác gì ác mộng. - Tò mò thật đấy...

Phải, người đó ai

thể sao

ai

Ai...

Cổ họng khô không khốc, Momo chỉ còn niềm hi vọng duy nhất. Dõi theo biểu cảm trên gương mặt cô bạn, Uraraka trầm tư - Hmm, Izuku dặn tớ giữ bí mật câu này nhưng mà tớ chưa kể ai khác ngoài cậu đâu. Trong lúc Kaminari đang van nài cậu ấy nói ra gợi ý, Todoroki san chỉ mỉm cười dịu dàng rằng:

" ấy người tốt bụng, người ngu ngốc cũng người xinh đẹp nhất trong tầm nhìn của tớ, không ai thể sánh được.."

Tâm trạng của Momo rơi xuống vực thẳm, trượt dài cho đến từ ngữ cuối cùng....

Xinh đẹp nhất...

Như thế, chắc chắn không phải là cô. Momo không phải là người đó.

Nhưng sao, niềm hi vọng lại vẫn không thể bị dập tắt thế này...?

----------------------------------------------------------

Chú thích:

Uravity*: mật danh của Uraraka.

----------------------------------------------------------

Huhu tớ định viết hường hòe luôn tđn lại ngược thế này *khóc*

Shortfic tớ kéo mấy chương rồi ỌvỌ, sẽ cố xong sớm thôi.

Người ta bảo những người trong cuộc thường ngu ngốc nhỉ? Thật ra Uraraka thấy được tình cảm của cả hai nên kể lại xoáy tí để Momo "thông" được đó.

tđn Momo lại suy nghĩ theo hướng tiêu cực huhu=))))) but điều này không ảnh hưởng đâu

Cảm ơn đã theo dõi tới dòng này ;v; cái drama CD Festival Todomomo tớ kèm trên luôn--- mấy cậu lười youtube thì thể xem nhaaa

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com