Todobaku Bakutodo Little By Little
[TodoBaku]
Playing with fire
Một giọng nói mà có xuống 9 tầng địa ngục cậu cũng chẳng quên nổi vang lên trong phòng, Bakugou lười nhác liếc mắt vào góc khuất tối tăm, chẳng biết ở đó từ bao giờ có bóng người lẩn trốn. Gã ta hoà mình vào ánh sáng, ngồi xuống cạnh cậu nốc cạn phần rượu còn sót lại.
" Tao không thích có người dòm ngó vào đời sống riêng tư. "" Thề với Satan rằng tôi sẽ không để chúng động đến em dù chỉ là một cọng tóc. "" Nhưng chuyện sẽ dễ dàng hơn nếu mày tạm thời tránh mặt. "" Tại sao em luôn xua đuổi tôi? Chúng ta đã quen biết nhau 3000 năm và chưa bị phát hiện lần nào. "" Tao phải làm thế trước khi cả hai vượt quá ranh giới. "Todoroki định nói gì đó nhưng lại không sao thốt ra được. Không gian chìm vào im lặng, Bakugou mở bao thuốc lá rút ra một điếu, trong vô thức, gã thuần thục châm thuốc cho cậu như một thói quen. Từng cuộn khói trôi lãng đãng rồi tan ra thành từng mảng sương mờ trong không khí." Em còn độc ác hơn cả quỷ dữ chúng tôi, thiên thần ạ. "<You are even more cruel than us demons, angel. >" Còn mày thì quá nhẹ dạ so với đồng loại. "
<And you are too light-hearted compared to your fellow.>
Gã cười khẩy, mái tóc rủ xuống khiên cậu nhìn không ra biểu cảm nơi gã nhưng Bakugou nào có bận tâm. Cảm thấy mồm miệng nhạt thếch, cậu tiện vứt đi điếu thuốc còn nguyên rồi buông thõng bản thân trên chiếc sofa dài.
" Ác quỷ không tốt bụng, tôi có thể làm điều xấu xa với em bất kì lúc nào. "<Demons are not kind, I can do evil to you at any time.>Todoroki chớp mắt đã ở đứng đối diện, gã khoá cổ tay cậu trai tóc vàng quá đầu rồi nhấn cả hai vào một nụ hôn ướt át. Bakugou chẳng buồn phản kháng, trợn mắt thách thức giành lấy thế thượng phong, cắn vào môi gã, mùi máu tanh ngai ngái vương vít trên đầu lưỡi khiến vị ác quỷ nào đó càng thêm hưng phấn. Chưa kể hai tên không phải con người này còn chả cần hít thở, giằng co qua lại mãi cho đến khi Bakugou bỏ cuộc vì mớ hỗn độn nhớp nháp dính trên cằm. Lẩm nhẩn thần chú làm sạch, cậu đẩy ngã người bên trên xuống sàn nhà, dùng chân hẩy cằm gã lên, khoé môi nhếch lên đầu vẻ khiêu khích." Cứ thử xem, ác quỷ. "
<Try me, bitch :))>" Ôi, em không biết mình đang đùa với lửa đâu. "
<Oh, you don't know you're playing with fire>Đuôi mắt gã cụp xuống, nâng bàn chân trần trắng noãn, làn môi mỏng chờn vờn trên da thịt cậu. Bakugou nhíu mày rụt chân, thu lại dáng vẻ quá ư ngả ngớn đối với một thiên thần và bắt đầu càu nhàu vì sự phiền phức của con đỉa tên Shouto họ Todoroki ." Chỉ vài tuần thôi và mày có thể quay lại. "" Tôi định sang Phần Lan, tôi sẽ cố gắng sống tốt ở đất nước hạnh phúc nhất thế giới mà không có em. "" Mày làm như sắp lên pháp trường vậy. "Cậu bĩu môi khinh bỉ, xoa mạnh mái đầu gã khiến những lọn trắng đỏ rối tung lẫn lộn vào nhau." Tôi không thể sống thiếu em. "" Đệt mẹ, đừng nói mấy lời hoa mỹ đó, nó không có tác dụng đâu. "" Em chắc chứ? Bởi tôi thấy em rất thích tôi vào mỗi lúc như thế này. "Todoroki cất lên tiếng cười trầm bổng nhìn cậu trai bên cạnh bặm môi không chịu thừa nhận sự thật. Gã cụng trán cậu, khoảng cách gần đến mức anh chỉ cần nhích thêm một chút thôi là chạm môi nhưng Todoroki đã không làm thế. " Chúng ta đã ở bên kia ranh giới từ rất lâu rồi, tôi biết em lo sợ điều gì bởi tôi cũng giống em. Tôi là một kẻ ngốc chẳng biết thật giả lời em nói, cách em hành xử khiến tôi sợ hãi rằng em muốn rời bỏ tôi. "Gã níu lấy tay cậu thủ thỉ, đôi mày liễu hơi nhíu lại, bể mắt xanh chất chứa biết bao phiền muộn. Cậu vô tình bắt được khoảnh khắc nọ đáy mắt người thoáng một tia sợ hãi vô hình, giống như mặt nước hồ tưởng lặng sóng từ lâu nhưng chỉ cần chạm nhẹ là những vòng tròn đồng tâm nhanh chóng lan tỏa ra mọi hướng, rung động không ngừng." Làm ơn, đừng đẩy tôi ra xa thêm nữa, tôi sẽ luôn gắn chặt với em. Mãi mãi. "Anh bung đôi cánh vững chãi mang màu bóng tối choàng kín em, che đi khoảnh khắc bí mật vĩnh hằng của riêng đôi ngả. Anh hôn lên mái đầu ngát mùi gỗ táo, lên mi mắt dài, lên chóp mũi cao, hôn em thật sâu cho em thấu tình anh. " Cho tao thêm thời gian, chờ tao. "" Tôi đã chờ em ba thiên niên kỉ rồi, chờ em thêm một chút cũng chẳng mất mát gì "" Một thiên thần không thất hứa. "Rồi em đan từng lọn lông vũ trắng tinh khôi vào những dải đen nhánh, đặt bờ môi lên trán anh thay cho một ước hẹn ngày xa. Todoroki cũng chẳng tiếc gì một nụ cười, khoé môi cong lên hạnh phúc.[ Nếu yêu em là một vạn lý do sai lầm, gã chỉ cần nụ hôn này khiến gã cảm thấy đúng là được. Chuyện còn lại, mình bỏ qua. ]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com