TruyenHHH.com

Tobiizu Tsugai Dinh Menh Abo

Điều mà cả Tobirama lẫn Izuna đều không ngờ tới là, hóa ra hội chợ này còn kết nối với công viên ngay gần đó. Vậy nên sau khi cảm thấy đã vui chơi chán chê ở hội chợ rồi, bọn họ quyết định rẽ sang công viên để đi dạo, ngắm cảnh.

Đường vào công viên lát đá, được quét dọn vô cùng sạch sẽ. Hai bên đường đều trồng cây xanh mát mẻ, mang tới một bầu không khí trong lành, khoan khoái dễ chịu. Xa xa còn có mấy vườn hoa đủ màu sắc sặc sỡ, nhìn vô cùng đẹp mắt.

Nhưng điều đáng quan tâm hơn là, tuy Izuna nói rằng không thích đồ chơi nhưng từ nãy tới giờ hắn đều rất vui vẻ ôm con gấu bông trắng vào lòng, thi thoảng còn dụi dụi vào cái đầu mềm mại xù lông của nó. Tobirama tinh ý đương nhiên nhận ra được điều này, nhưng hắn không muốn phá hỏng tâm trạng của Izuna, y mà nổi đóa lên sẽ vứt con gấu vào thùng rác mất. Và lại, nhìn Izuna lúc này khá dễ thương - Tobirama nghĩ.

"Tobirama, cảm ơn nhé" - Izuna quay sang nhìn bạn trai mình, cười thuần khiết - "Vì chú gấu này"

Tobirama có chút sững sờ. Chưa bao giờ hắn thấy Izuna cười như thế. Trước đây khi còn chiến tranh, mỗi lần bọn hắn chạm mặt nhau là ánh mắt lại tóe lửa đầy sát khí, giờ đây dù đã hòa bình rồi nhưng mỗi người một công việc, ngày qua ngày họ chỉ vùi đầu vào chính sự, hiếm khi biểu lộ tâm trạng thoải mái như vậy. Dù đã trải qua bao nhiêu thăng trầm, không ngờ có lúc Izuna lại có thể cười đơn thuần như thế, nụ cười khiến ngay cả mỏi mệt trong Tobirama cũng bị xóa tan.

"Thích con gấu này đến thế cơ à?" - Tobirama cười mỉm nhìn Izuna.

Như bị nói trúng tâm tình, Izuna bất chợt có chút xấu hổ. Hắn liếc lên nhìn trời, nhìn mây để né tránh ánh mắt đối phương.

"Ừ thì... dù gì ngươi cũng cất công lấy nó mà, và còn buổi hẹn hò này nữa..." - Izuna cúi đầu xuống - "Cảm ơn" - Izuna hạ thấp giọng, âm lượng giảm dần nhưng Tobirama vẫn có thể nghe thấy.

"Ta cũng phải cảm ơn ngươi, vì con thỏ này" - Tobirama vẫn giữ nụ cười mỉm trên môi, cũng như hắn rất ít khi cười tươi đến ngoạc miệng. Tính cách của hắn là thế, nghiêm nghị và bình tĩnh, hắn ít khi biểu hiện quá nhiều cảm xúc trên khuôn mặt. Nhưng lúc này đây, khuôn mặt vẫn thường nghiêm túc kia lại có nét hân hoan, thích thú.

"Ngươi thích nó không?' - Izuna cúi xuống nhìn con thỏ đen với đôi mắt đỏ, hắn không hiểu con thú nhồi bông này có gì đặc biệt mà Tobirama lại chọn nó. 

"Thích" - Tobirama gật đầu.

Thấy Tobirama khẳng định chắc nịch, Izuna cũng không nói gì thêm. Thích là được rồi, dù sao Izuna cũng chủ ý lấy con thỏ bông cho hắn ta mà. Bản thân hắn không hiểu rằng, con thỏ này gợi nhắc Tobirama về chính Izuna.

Izuna thầm cảm ơn người đàn ông bịt mặt nọ đã giúp hắn trong buổi hẹn hò này. Bằng một cách nào đó, từ nắm tay, cho tới chơi trò chơi, và tặng quà, mọi thứ đã diễn ra như kế hoạch, dù chẳng lãng mạn như mong muốn ban đầu cho lắm nhưng cũng khá mĩ mãn đấy chứ.

Đi dạo một hồi, hai người họ quyết định dừng chân nghỉ ngơi ở một chiếc ghế đá. 

Izuna hồi tưởng lại lời nói của Kakashi ban trưa.

"Đến một nơi vắng vẻ và trao nụ hôn ngọt ngào, gọi nhau bằng một biệt danh dễ thương..." - Izuna lẩm bẩm.

"Sao thế?" - Tobirama thấy lạ nên thắc mắc.

"À... ừm..." - Izuna hết nhìn con gấu rồi lại nhìn Tobirama, về chuyện trao nụ hôn thì hắn cảm thấy giờ chưa thích hợp lắm, nên hắn chuyển sang bước tiếp theo.

"Gấu... " 

Mặt Tobirama có chút khó hiểu, vẫn chờ Izuna nói nốt câu.

"... trắng?!" 

"?"

"Gấu bắc cực?!"

"???"

"Thôi bỏ đi, không có gì đâu" - Izuna ngượng ngùng phẩy tay - "Ta nghĩ con gấu trắng này giống gấu bắc cực" 

Izuna không muốn thú nhận rằng hắn định goi người yêu là "Gấu trắng" hay "Gấu bắc cực" gì đó.

Tobirama nhìn Izuna mà cười phì: "Ta thấy ngươi hôm nay hơi lạ đấy? Có chuyện gì à?"

"Hả? Lạ? Có gì lạ đâu nhỉ..." - Izuna liếc ra chỗ khác để né tránh ánh nhìn soi xét của Tobirama, và bộ dạng ấy càng khiến hắn khả nghi hơn, rõ ràng là đến lúc này hắn không thể chối được.

"Nói thật đi, Izuna" - Tên đầu trắng rất thẳng thắn.

Điều đó khiến Izuna chột dạ, hắn đành phải thừa nhận.

"Ừ thì..." 

Izuna hít một hơi thật sâu, rồi kể hết mọi thứ với Tobirama, từ việc hắn đã nghe theo lời khuyên nhủ của Madara như nào và làm theo kế hoạch của tên đeo mặt nạ cầm cuốn "Thiên đường tung tăng" ra sao. Chuyện ấy khiến Tobirama không nhịn được mà ôm bụng cười.

"Gì chứ? 'Hành động lãng mạn' á? Nghe có giống ngươi chút nào không Izuna? Lại còn đặt biệt danh nữa..." - Tobirama vừa nói, vừa quệt nước mắt vì cười quá nhiều.

"Im đi!" - Izuna ngại đến đỏ mặt. Dù gì hắn cũng cố gắng như thế rồi, cười hắn cái gì chứ.

"Ngươi cũng kì công lắm, Izuna, ta rất lấy làm xúc động" - Tobirama nói với giọng mỉa mai.

"Hừm!" - Cái giọng điệu trêu chọc đó không khỏi làm Izuna bực mình.

"Nhưng mà... không phải như thế này cũng vui sao?" - Tobirama cười chán chê xong lấy lại tâm thái ban đầu, hắn dựa vào ghế và nói bằng chất giọng ôn tồn - "Tập luyện hay ganh đua, dù nghe có vẻ không tình tứ gì lắm nhưng ta cảm thấy khá hài lòng với điều đó. Izuna, ngươi thì sao?" 

Izuna chống tay, nghĩ ngợi một chút. Quả thật khi ấy hắn cũng thấy khá vui. Dù đôi lúc máu hơn thua giữa bọn hắn nổi lên nhưng sau một khoảnh khắc cũng tan đi, cả hai đều vô tư và hết mình. Hơn nữa, mỗi khi nhớ lại, hắn thấy có chút hài hước, đó là những kỉ niệm đáng nhớ.

"Ừm, ta cũng nghĩ thế" - Izuna trả lời.

"Như vậy đó, ta nghĩ cả hai người đều thấy vui vẻ và thoải mái là được, cũng không cần quá gượng ép phải thế này thế kia làm gì. Nhưng đôi lúc muốn khám phá điều mới mẻ cũng tốt" - Tobirama giải thích.

Lời ấy khiến Izuna gật đầu đồng ý. Ở khía cạnh này, Tobirama có chút chính chắn hơn Izuna. Dù không muốn nhưng vẫn phải thừa nhận điều ấy.

"À mà... tên đeo mặt nạ che nửa mặt đó còn gợi ý cái gì khác nữa không? Ta có chút tò mò đấy"

"Ừ thì... hôn ở nơi vắng vẻ, và còn... và còn..."

Izuna ngượng chín mặt khi nhớ lại.

"Bước 3: Hãy táo bạo trong cuộc yêu. Toàn bộ những trò nắm tay hay chơi đùa có vai trò như một món khai vị để chuẩn bị cho món chính. Khi đối phương đã có thiện cảm và dần thích nghi với bạn, hãy rủ họ chơi public(*) thay vì dắt vào khách sạn. Một cuộc yêu táo bạo và nóng bỏng sẽ tạo ấn tượng với người yêu của mình trong buổi hẹn hò. Đây là lời gợi ý: hãy thử nghĩ tới suối nước nóng, một góc khuất trong công viên, hay một nhà vệ sinh công cộng..." 

(*)public: nghĩa đen là "công cộng", ý ở đây ám chỉ việc làm "chuyện đó" ở một nơi không phải không gian kín như phòng hoặc nhà riêng, một nơi có thể bị bắt gặp và phát hiện bởi người khác. Ví dụ như trên.

"Cái-Cái gì vậy?!!!" - Izuna hét lên. Mọi bước đầu đều tương đối ổn cho tới bước này.

"Lời khuyên dành cho cậu, như chúng ta đã nhất trí trước đó" - Kakashi vô tư trả lời.

"Không... nhưng nghe tới đây cứ sao sao ấy. Ta nghĩ quyển sách này có vấn đề rồi" 

"Có vấn đề?" - Kakashi khẽ nhíu mày, gập sách lại - "Cậu đang coi thường Tiên Nhân Cóc Jiraiya, tác giả của quyển sách này. Ngài ấy chính là một chuyên gia tình trường đã có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực tình yêu đấy!" - Kakashi rất trịnh trọng tuyên bố.

"Điều này... Điều này thật sự có hiệu quả ư?" - Izuna nói với ngữ điệu bối rối.

"Nếu không tin thì hãy thử xem" 


Izuna thật sự không muốn nhắc lại, nhất là khi cả hắn và Tobirama đều nhất trí rằng không nên quá gượng ép một điều gì đó trong mối quan hệ.

"Ta... ta nghĩ rằng điều ấy cũng không quá quan trọng nữa" 

"Hửm? Chỉ kể lại thôi mà, ta muốn nghe" - Nét mặt của Izuna càng khiến Tobirama tò mò hơn nữa.

"Ừ thì... Khụ!" - Izuna ho nhẹ - "Đại khái là, một cuộc yêu nóng bỏng gì đó... ngoài trời. Nhưng ta nghĩ nên quên điều ấy đi, quyển sách đó thật nhảm nhí" 

Tobirama có chút đứng hình khi nghe đến ý tưởng đó.

"Đúng là... nhảm nhí thật" - Tobirama xoa cằm. 

Nhưng ý tưởng đó lại gợi ý cho hắn một ý tưởng khác.

"Izuna!"

"Hửm?"

"Tối nay muốn qua nhà ta chứ?"


-------------------------------------------


Buổi tối, Izuna ngồi trước hiên nhà. Không phải nhà hắn, mà là nhà Tobirama, hắn đã đến đây như đã hẹn. Nhưng dù có ở nhà ai, hay ngồi nơi đâu, thì ánh trăng trên bầu trời kia trông đều như nhau.

Hôm nay trăng khuyết.

Dù trăng tròn vành vạnh hay trăng khuyết, cũng đều gợi đến cho tâm hồn ta một nỗi buồn man mác. Có lẽ do ánh sáng bạc của nó hòa chung với màn đêm đen và cái hơi lạnh man mát của bầu trời tối nên dễ khiến người ta buồn phiền, trầm lặng. Và Izuna cũng không ngoại lệ, hắn ngắm nhìn mặt trăng khuyết với ánh sáng yếu ớt mà lòng bất giác trùng xuống, thả mình vào những dòng hồi ức năm xưa, những năm tháng chiến tranh khốc liệt đem tới bao mất mát và buồn đau. Hắn hít một hơi thật sâu và thở ra dài, mi mắt khẽ rủ xuống.

"Trà tới rồi đây, Izuna" - Một nam nhân tóc bạc cất tiếng khiến Izuna choàng tỉnh, hắn bưng ra khay trà với hai chiếc tách nhỏ ra, đặt xuống bên cạnh Izuna. 

Tobirama cẩn thận rót trà ấm nóng ra từng tách, âm thanh róc rách vang lên khẽ động cả màn đêm, chén trà đầy liền được đưa tới trước mặt Izuna.

Tối nay, Izuna đã quyết định đến nhà Tobirama ăn tối và nghỉ qua đêm. Hai người bọn hắn đã dùng xong bữa tối, và Tobirama đề nghị rằng nên nghỉ ngơi và thưởng thức trà thư giãn ngay sau đó. Izuna đã ngồi đây trong khi đợi Tobirama đi pha trà.

"Cảm ơn, Tobirama" - Izuna nhận lấy chén trà, hai tay ôm trọn chiếc tách để cảm nhận hơi ấm tỏa ra. 

Hơi trà nóng thơm mát bốc lên, lan ra không trung, kích thích khứu giác của người chuẩn bị thưởng thức nó. Khi Izuna nhấp một ngụm trà, hắn cảm nhận được vị chan chát cùng với hương thơm đang hòa quyện, nước trà trôi xuống cổ họng như cuốn đi theo cả muộn phiền trong lòng hắn. 

"Trà ngon thật" - Izuna mở to mắt, cảm thán.

"Vậy sao" - Tobirama nhìn Izuna, cười mỉm. Tự hắn cũng bê chén trà lên, thưởng thức một ngụm.

"Có vẻ ngươi vừa nghĩ ngợi trầm tư gì đó lúc nãy" - Tobirama mở lời hỏi, hắn cũng ngồi ngắm nhìn trăng khuyết như Izuna.

"À..." - Izuna nhìn theo ánh mắt Tobirama, quan sát vầng trăng - "Ta nhớ lại chút chuyện quá khứ thôi..."

Izuna hơi ngả người ra đằng sau, một tay hắn đưa lên trước mặt, xòe ra. Một ngón tay hắn cũng đủ che đi ánh trăng. 

"...Những năm tháng lúc trước thật khốc liệt và đen tối. Ta cứ nghĩ thế giới sẽ chẳng thề nào thoát ra khỏi cuộc chiến ấy được..."

Izuna đẩy ngón tay ra, ánh sáng dịu dàng của mặt trăng xuyên qua kẽ ngón tay, phản chiếu hình bóng của chính nó trong con mắt màu đen tuyền. 

"... Nhưng rồi ngày này đã đến, một cuộc sống hòa bình đã đến. Quá nhiều thứ đã xảy ra, và mọi việc đã thay đổi theo một chiều hướng tích cực. Uchiha và Senju bắt tay nhau, làng Lá được thành lập, một số gia tộc khác cũng muốn gia nhập theo. Giờ nghĩ lại, ta thấy cứ như mơ vậy"

"Hashirama đã cố gắng rất nhiều để đạt được điều này" - Tobirama khoanh tay, trong đầu hắn xoẹt qua hình ảnh năm xưa của anh trai mình, y từng suýt bị cha đánh chỉ vì chống đối tư tưởng cũ ngày đó. Tuy nhiên sau hôm ấy, y vẫn một mực giữ nguyên tư tưởng của mình, ngày ngày nếu có rảnh rỗi, y sẽ nghĩ xem nên làm gì, hành động như thế nào. Đã nhiều lần, y đề nghị Madara hòa giải trong cuộc chiến, thật may mắn khi cuối cùng công sức của y cũng được đền đáp.

"Ta hiểu, ta cảm thấy có chút ân hận vì ngày đó không tin tưởng Đệ Nhất" - Izuna đã thay đổi cách xưng hô với Hashirama, hắn không gọi y là "tên Senju đó" hay "tên Hashirama đó" nữa, mà là "Đệ Nhất" - một cách gọi thể hiện sự tôn trọng nhất định.

Tobirama khẽ cười mỉm nhìn Izuna, hắn hiểu rằng Izuna đã xóa bỏ hận thù và công nhận công sức của anh trai hắn. Thật tốt khi một Uchiha, gia tộc dính lời nguyền hận thù, có thể làm được điều ấy. Bản thân hắn có chút cảm kích.

Tobirama và Izuna dựa vào nhau, hoàn toàn thoải mái. Hai bọn họ đang tận hưởng quãng thời gian êm đẹp bên cạnh đối phương sau rất nhiều ngày quay cuồng trong công việc. Không gian bỗng trở nên tĩnh mịch, chỉ có thi thoảng vọng lại tiếng lá cây va đập vào nhau bởi cơn gió mát.

"Khi nào sẽ đến ngày trăng tròn nhỉ" - Tobirama cất tiếng, hắn chỉ hỏi bâng quơ để phá vỡ sự im lặng đó.

"Trăng tròn sao... xem nào" - Izuna vốn rất thạo việc tính các pha trăng, bởi... 

Izuna giật mình, mở to mắt. 

"Trăng tròn..." 

Omega như hắn thường phát kì vào ngày trăng tròn.

"Sao thế?" - Tobirama ngạc nhiên nhìn phản ứng của Izuna. Bất giác hắn cau mày lại, nhớ tới kiến thức trong tài liệu nghiên cứu của hắn về tính dục con người, hắn hiểu ra vấn đề. Xem ra, hắn đã vô tình nhắc tới một điều nhạy cảm.

"Khoảng 2 tuần nữa sẽ tới ngày trăng tròn" - Izuna cất tiếng, nhưng không phải là một câu trả lời, âm điệu của hắn hơi bối rối khi nhớ ra điều gì đó.

Trăng tròn tới tức là ngày hắn phát dục sẽ tới, chuyện này sẽ giải quyết như thế nào đây? Trước kia hắn đều sử dụng thuốc ức chế, nhưng gần đây Yuuka đã thay đổi liệu trình cho hắn, rằng hắn phải giải tỏa cơn phát tình. Ngay bây giờ, Tobirama đã đường đường chính chính là bạn trai hắn, hắn có nên... Izuna ngước lên nhìn Tobirama đang khoanh tay, mặt cúi xuống nghĩ ngợi điều gì đó.

"Izuna... ta có điều muốn hỏi" 

"Ta cũng có điều muốn hỏi ngươi" 

Hai người họ nhìn nhau.

"Ngươi hỏi trước đi, Izuna"

"Không, ngươi nói trước đi Tobirama"

Hai người họ lại nhìn nhau một lần nữa.

"Được rồi... để ta nói trước" - Izuna xua tay, hắn không thể phản đối khi nhìn ánh mắt nghiêm túc kia của Tobirama - "Ừm... ngày trăng tròn cũng là lúc omega sẽ tới kì phát tình..."

"Điều ấy ta biết rồi" - Tobirama nói thẳng thừng.

"Hửm, vậy sao?" - Izuna có chút ngạc nhiên, song liền quay trở lại chủ đề chính  - "Vậy... tới lúc đó ngươi giúp ta được chứ...?" - Izuna có chút ngượng ngùng, mặt phớt hồng.

"Điều ấy là đương nhiên rồi, Izuna" - Tobirama khẽ nhíu mày khi Izuna hỏi như thế, đương nhiên hắn sẽ giúp, không phải hắn thì là ai nữa chứ. 

Tobirama cầm hai bàn tay Izuna lên.

"Izuna, ngươi có định thiếp lập tsugai không? Đã bao giờ ngươi nghĩ về điều này chưa?" 

Tobirama nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Izuna, hắn không hy vọng Izuna chỉ muốn cùng hắn "giải tỏa" mà không nghĩ tới hướng đi dài hơn trong tương lai.

Izuna mở to mắt.

"Chuyện này..." - Izuna bối rối.

"..."

"Vậy là chưa nghĩ đến sao..." 

Tobirama khẽ buông đôi tay của nam nhân trước mặt. Hắn không nói gì thêm, nhưng Izuna có thể hiểu sự thất vọng từ tiếng thở dài của y.

"Không phải ta không tin tưởng ngươi" - Izuna vội vàng nắm lấy hai tay Tobirama - "Chỉ là... trước đây ta chưa từng nghĩ sẽ sống như một omega"

"Chưa từng nghĩ ư?" - Tobirama nhướn mày.

"Ta chưa từng hài lòng với việc bản thân là omega" - Izuna thở dài, mi mắt trùng xuống - "Một omega sẽ có kì phát tình, sẽ yếu đuối, sẽ phụ thuộc, thậm chí còn bị nhiều người ghẻ lạnh... Ta không muốn là một omega một chút nào" 

Tobirama mở to mắt, ngạc nhiên. 

"Ta có chút đặc biệt khi sinh ra với một thể chất mạnh khỏe và tư chất tương đương với một alpha, nhưng dù ta cố gắng ra sao thì vẫn không phủ nhận được ta là một omega. Ta muốn phụ giúp anh hai, muốn bảo vệ gia tộc, ta không muốn cái cơ thể omega chết tiệt này cản đường ta. Nhưng mọi thứ vẫn cứ ập đến..." - Izuna cay đắng đến nghẹn giọng.

Thể chất mạnh khỏe và tư chất ưu tú, đó cũng là điều khiến Tobirama, cũng như mọi người, lầm tưởng rằng Izuna là alpha. Nhưng thực ra phía Uchiha chưa từng lên tiếng xác nhận tính dục của Izuna. Lí do thứ nhất là vì không việc gì bọn họ phải tiết lộ thông tin cá nhân của một thành viên tộc mình ra ngoài, thứ hai là nếu mọi việc bại lộ, kẻ thù có thể lợi dụng điểm yếu này để tấn công Izuna mỗi khi hắn ra trận, hắn sẽ không thể ra trận được nữa. Nhưng Izuna vốn là người mạnh thứ nhì của tộc Uchiha ở thời điểm này, hắn không ra trận lại là một thiệt thòi đối với tộc Uchiha.

Hiện tại, dù thời thế đã thay đổi nhưng Izuna vẫn muốn dồn công sức để bảo vệ gia tộc và làng Lá, hắn vẫn chưa thể thừa nhận công khai tính dục của mình. Mọi người trong gia tộc cũng hiểu điều ấy. 

"Izuna... nhưng ngươi đâu có phụ thuộc, đâu có yếu đuối? Ngươi là một trong những người mạnh mẽ nhất mà ta từng gặp, ngươi chiến đấu và cũng điều hành mọi thứ đều rất tốt. Hơn nữa, ta thấy đâu có vấn đề gì khi là một omega?" - Tobirama đan tay vào những ngón tay của Izuna, trấn an đối phương. Hắn có chút khó chịu khi Izuna ghét bỏ tính dục omega của chính mình, bởi nếu Izuna không phải omega, thì làm sao hai người bọn họ "chạm" mặt nhau ngày hôm đó và mọi thứ trở thành như bây giờ.

"Do ngươi là một alpha nên ngươi không hiểu điều ấy thôi. Cho dù tộc ta cũng không kì thị về tính dục, nhưng ta biết ở rất nhiều nơi, một omega sẽ bị coi thường"

"Tộc Senju cũng không hề kì thị omega. Và lại, người khác coi thường thì sao chứ? Ngươi vẫn có những người đáng tin cậy xung quanh chấp nhận, ủng hộ và bảo vệ ngươi"

Cho dù ở thế giới nhẫn giả, tin tưởng người khác là việc rất khó, nhưng Tobirama biết rằng Izuna có những người thân yêu để tin cậy.

"Nhưng... Ta ghét dựa dẫm vào người khác" - Izuna thở hắt ra, thể hiện sự bực bội. Hắn không muốn núp sau lưng ai đó, hắn muốn đứng ra bảo vệ mọi người.

Tobirama vò đầu Izuna như một đứa trẻ to xác và cứng đầu.

"Ngay cả Hashirama đôi lúc cũng phải phụ thuộc vào người khác đấy!"

"Hashirama? Một kẻ mạnh như Đệ Nhất mà cũng phụ thuộc sao?" - Izuna ngạc nhiên khi nghe thấy điều ấy, hắn còn mặc kệ bàn tay Tobirama đang dày vò đầu tóc mình.

"Đúng vậy, không phải là trong lúc chiến đấu vì anh ấy rất mạnh rồi, nhưng trong chuyện chính sự thì có. Ý chí mạnh mẽ và sự lạc quan của anh ấy là một điểm cộng, nhưng sự bay bổng quá mức của anh hai đôi khi lại xa rời thực tế. Đó chính là lí do anh ấy cần một người nghiêm túc và thực tế hơn như Madara giúp đỡ trước khi đưa ra một số quyết định về làng. Đương nhiên là anh trai ngươi cũng thế, sự cứng nhắc và khuôn mặt cau có của Madara cần được làm dịu lại bởi sự vui vẻ và lạc quan của Hashirama, nếu không mọi người sẽ khó mà nghe lời Madara được" 

"Ồ... ngươi nói đúng..." - Ánh mắt Izuna rung động, như hiểu ra vấn đề.

"Đó là điểm yếu của bọn họ. Còn ngươi, ngươi có điểm yếu khác, chính là vấn đề này. Đừng tự ôm lấy mọi thứ, hãy tin tưởng và chia sẻ điều ấy với người ngươi có thể tin cậy" - Tobirama nhìn thẳng vào mắt Izuna, hắn nâng cằm Izuna lên - "Và... liệu ngươi có thể tin tưởng ta không, Izuna?"

Izuna xúc động và trái tim hắn đập lỡ một nhịp trước những lời nói của Tobirama. Đúng là vậy, từ trước tới nay hắn đều muốn gánh vác mọi trách nhiệm mà chưa hề có ý định san sẻ công việc với ai. Nếu không phải Madara đã mạnh mẽ và tài giỏi, Izuna từng suy tính tới việc lên làm tộc trưởng. Ưu tiên sức mạnh và quyền lực là những ý nghĩ đã chảy trong huyết quản của mỗi tộc nhân Uchiha, khác hẳn với tư tưởng hợp tác và cùng nhau tiến lên của tộc Senju. Nhưng Madara đã vượt qua được những ý nghĩ đó từ khi hợp tác với Hashirama, anh ấy đã thực sự thay đổi, và sự thay đổi đó mang lại lợi ích như thế nào, mọi người đều thấy rõ ràng.

Giờ đến lượt hắn, hắn cũng phải mở lòng và thoát ra khỏi lớp vỏ hắn luôn dựng lên để tự bảo vệ bản thân - nhưng cũng cách ly hắn khỏi thế giới bên ngoài. 

Đôi mắt đen láy của Izuna dao động, hơi thở của hắn cũng gấp gáp dần khi nam nhân tóc bạc kia lại gần, không rõ là do hắn hồi hộp khi thấy điều ấy hay do hắn phải quyết định một việc hệ trọng sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời còn lại của hắn.

"Ta...

Ta tin ngươi, 

Tobirama" 

Dưới vầng trăng lưỡi liềm, hai người họ trao nhau một nụ hôn say đắm và ấm áp.







Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com