[Toàn Chức Cao Thủ] Cao Cao Tại Thượng
Chương 4: Hỏi thăm
Sau khi được Trần Quả đồng ý cho đi làm chính thức, nhắc nhở qua những điều cần lưu ý rồi mới bàn giao cho cô. Tới ca trực của mình, Diệp Tu an phận ngồi ở chỗ máy chủ, hút thêm một điếu thuốc nữa. Hôm nay tâm trạng không tốt, hút thuốc giải sầu đi.Tinh! Tinh! Tinh! Điện thoại liên tục thông báo có tin nhắn mới khiến cô chú ý, chỉ là cũng biết trước được nội dung. Đám tuyển thủ kia chắc lại lon ton chạy qua hỏi thăm ấy mà. Tin tức giải nghệ vừa mới phát, thực hiện rầm rộ như vậy, không muốn biết cũng khó.Cô mở ra, lướt qua lần lượt từng tin.[Hàn Văn Thành]: Diệp Thu, ngươi từ khi nào lại nhát gan như vậy? Thật không có tiền đồ![Chu Trạch Giai]: Tiền bối ... Thật sao?[Tiếu Thì Khâm]: Ta cảm thấy có ẩn tình, tiền bối.[Vương Kiệt Hi]: Hiện tại ngươi giải nghệ rồi thì tính sao đây, Diệp Thu? Ta nhớ không lầm thì ngươi sống trong ký túc xá ở Gia Thế. Giờ rời đi ngươi tính đi đâu? Thân nữ nhân một mình ra ngoài không tốt, nếu không phiền thì tới Vi Thảo đi. [Trương Tân Kiệt]: Ta cảm thấy mình chưa nắm chắc về chuyện này lắm, tiền bối. Có nhiều điều rất mờ mịt, không rõ ràng. Có thể giải thích không?[Dụ Văn Châu]: Tiền bối giải nghệ thật sao? Ta cảm thấy có gì đó ẩn tình. Nếu không ngại thì tiền bối có thể tâm sự với ta. Ta luôn sẵn lòng lắng nghe ^^.[Trương Giai Lạc]: Uy!! Diệp bà bà, ngươi thật sự giải nghệ rồi sao? Vội vàng tới vậy sao? Chẳng lẽ lão hóa nhanh tới nỗi không thể tiếp tục được nữa?[...]: ...Lão hóa cái em gái ông ấy, Trương Giai Lạc! Diệp Tu thật sự muốn xuất hiện ở ngay trước mặt Trương Giai Lạc, giơ thẳng hai ngón giữa về phía hắn. Tên này cùng Hoàng Thiếu Thiên nhất định là muốn trù cô đây mà! Mở miệng là 'lão thái bà', 'bà bà' rồi lại già, lão hóa các kiểu. Đừng quên mấy tên này ăn hành từ ai mà trưởng thành.Cô không trực tiếp trả lời, chỉ phát lại cho mỗi người một tin nhắn, giống hệt nhau.[Diệp Tu]: Ha ha.Còn tên Hoàng Thiếu Thiên bị cô chặn rồi thì gửi tin thế nào được nữa. Nghĩ vậy hắn từ bỏ sao? Đương nhiên là không rồi, không nhắn thì gọi điện. Từ nãy tới giờ là hơn mười cuộc gọi nhỡ. Xem chừng nếu cô không nghe thì tên này cũng không dừng lại đâu.Vừa mới nghĩ tới đã thấy thêm một cuộc gọi nữa rồi, Hoàng Thiếu Thiên vẫn chưa bỏ cuộc. Diệp Tu cũng chẳng muốn điện thoại bị tên này đánh bạo toạc luôn. Vậy nên đành nhấc máy nghe.
"Diệp Tu! Ngươi cư nhiên chặn QQ của ta! Lão thái bà nhà ngươi quá chi li tính toán rồi. À mà tin ngươi giải nghệ là sao vậy? Dù ngươi đã quá đát trong tuổi nghề nhưng chưa tới mức phải từ bỏ chứ! Lão Hàn hơn ngươi một tuổi còn chưa bỏ đâu! Có chuyện gì sao, Diệp Tu?? Uy!""Ngươi phiền quá. Còn nói mấy lời phiền phức nữa thì ta chặn luôn cả số chứ đừng nói là QQ không thôi đâu."Diệp Tu xoa trán thở dài, tên này quan tâm thì ổn nhưng mà nói nhiều kinh khủng. Tâm trạng của cô lúc này vốn không tốt rồi giờ lại bị hắn tra tấn lỗ tai. Bất hạnh!Dù cô có bỏ chặn Hoàng Thiếu Thiên thì cũng chẳng buồn giải thích lý do giải nghệ kia. Quần chúng tin vào Gia Thế thì cứ tin đi, cô lười quản.Giờ còn phải cày cấp cho Quân Mạc Tiếu, không có thời gian lo nghĩ đâu. Nghĩ là làm, Diệp Tu rút thẻ tài khoản ra bắt đầu đăng nhập vào Vinh Quang..."Lam Khê Các quả nhiên là công hội lớn, ra tay bạo đấy, chậc chậc!"Diệp Tu thích thú nhìn những nguyên liệu mà Lam Hà chuyển giao qua cho mình, cùng họ hợp tác làm kỷ lục ở Rừng Rậm Băng Sương. Giao dịch như vậy không lỗ, vừa hay cô có thể thăng cấp Thiên Cơ Tán rồi.Lam Hà ở bên kia máy đã muốn đập đầu vào bàn phím nhiều lần. Ai mà nghĩ Quân Mạc Tiếu này lại vô sỉ tới mức ấy. Nam nhân không nói, đằng này còn là một nữ nhân. Phát giận với nam thì được nhưng nữ thì không. Phải biết rằng Lam Khê Các rất thiếu thốn nữ game thủ, Lam Vũ chiến đội còn chẳng có một mống.Tôn chỉ của họ là 'phải tôn trọng nữ nhân, em gái chơi Vinh Quang'.Quân Mạc Tiếu quả thật là rất tài giỏi, tốc độ tay, kinh nghiệm cùng khả năng chỉ huy, Lam Hà tỏ vẻ bản thân không thể theo kịp được. Nếu có thể mời cô ấy vào Lam Khê Các, đây là một trợ lực rất lớn cho tương lai. Vì một tương lai tươi sáng, Lam Hà đây sẽ cố gắng làm quen lấy lòng Quân Mạc Tiếu (:v)."Nhưng mà cách chơi cấp bậc đại thần này liệu có phải là tài khoản phụ của tuyển thủ chuyên nghiệp nào không?" Anh nghi hoặc lẩm bẩm nói...Diệp Tu là nữ nhân nhưng lăn lộn ở Vinh Quang gần 10 năm, hầu hết toàn tiếp xúc với nam nhân đâm ra cởi mở thân thiện với họ. Giao tình thâm sâu trong giới tuyển thủ, cô rất thoải mái với họ. Nữ tuyển thủ ở Vinh Quang rất ít, đếm trên đầu ngón tay. Dù cô cũng có quen với Sở Vân Tú, Tô Mộc Tranh và hậu bối Đái Nghiên Kỳ nhưng chơi hợp nhất vẫn là nam tuyển thủ. Bởi đánh với họ rất đã tay.Nói Diệp Tu là cái trạch nữ ham mê game như mạng cũng chẳng có gì là sai cả. Cô chẳng quan tâm gì nhiều ngoài Vinh Quang, tới cả vẻ ngoài cũng phải để Tô Mộc Tranh giúp đỡ tỉa tót may ra mới dễ nhìn. Giờ làm quản lí tiệm net, Diệp Tu mặc kệ luôn. Tóc dài cứ xõa ra để mặc nó, bên ngoài mặc một chiếc áo phao ấm màu tối. Miệng ngậm một cây kẹo, thoải mái ngồi ở máy chủ chơi.
"Diệp Tu! Ngươi cư nhiên chặn QQ của ta! Lão thái bà nhà ngươi quá chi li tính toán rồi. À mà tin ngươi giải nghệ là sao vậy? Dù ngươi đã quá đát trong tuổi nghề nhưng chưa tới mức phải từ bỏ chứ! Lão Hàn hơn ngươi một tuổi còn chưa bỏ đâu! Có chuyện gì sao, Diệp Tu?? Uy!""Ngươi phiền quá. Còn nói mấy lời phiền phức nữa thì ta chặn luôn cả số chứ đừng nói là QQ không thôi đâu."Diệp Tu xoa trán thở dài, tên này quan tâm thì ổn nhưng mà nói nhiều kinh khủng. Tâm trạng của cô lúc này vốn không tốt rồi giờ lại bị hắn tra tấn lỗ tai. Bất hạnh!Dù cô có bỏ chặn Hoàng Thiếu Thiên thì cũng chẳng buồn giải thích lý do giải nghệ kia. Quần chúng tin vào Gia Thế thì cứ tin đi, cô lười quản.Giờ còn phải cày cấp cho Quân Mạc Tiếu, không có thời gian lo nghĩ đâu. Nghĩ là làm, Diệp Tu rút thẻ tài khoản ra bắt đầu đăng nhập vào Vinh Quang..."Lam Khê Các quả nhiên là công hội lớn, ra tay bạo đấy, chậc chậc!"Diệp Tu thích thú nhìn những nguyên liệu mà Lam Hà chuyển giao qua cho mình, cùng họ hợp tác làm kỷ lục ở Rừng Rậm Băng Sương. Giao dịch như vậy không lỗ, vừa hay cô có thể thăng cấp Thiên Cơ Tán rồi.Lam Hà ở bên kia máy đã muốn đập đầu vào bàn phím nhiều lần. Ai mà nghĩ Quân Mạc Tiếu này lại vô sỉ tới mức ấy. Nam nhân không nói, đằng này còn là một nữ nhân. Phát giận với nam thì được nhưng nữ thì không. Phải biết rằng Lam Khê Các rất thiếu thốn nữ game thủ, Lam Vũ chiến đội còn chẳng có một mống.Tôn chỉ của họ là 'phải tôn trọng nữ nhân, em gái chơi Vinh Quang'.Quân Mạc Tiếu quả thật là rất tài giỏi, tốc độ tay, kinh nghiệm cùng khả năng chỉ huy, Lam Hà tỏ vẻ bản thân không thể theo kịp được. Nếu có thể mời cô ấy vào Lam Khê Các, đây là một trợ lực rất lớn cho tương lai. Vì một tương lai tươi sáng, Lam Hà đây sẽ cố gắng làm quen lấy lòng Quân Mạc Tiếu (:v)."Nhưng mà cách chơi cấp bậc đại thần này liệu có phải là tài khoản phụ của tuyển thủ chuyên nghiệp nào không?" Anh nghi hoặc lẩm bẩm nói...Diệp Tu là nữ nhân nhưng lăn lộn ở Vinh Quang gần 10 năm, hầu hết toàn tiếp xúc với nam nhân đâm ra cởi mở thân thiện với họ. Giao tình thâm sâu trong giới tuyển thủ, cô rất thoải mái với họ. Nữ tuyển thủ ở Vinh Quang rất ít, đếm trên đầu ngón tay. Dù cô cũng có quen với Sở Vân Tú, Tô Mộc Tranh và hậu bối Đái Nghiên Kỳ nhưng chơi hợp nhất vẫn là nam tuyển thủ. Bởi đánh với họ rất đã tay.Nói Diệp Tu là cái trạch nữ ham mê game như mạng cũng chẳng có gì là sai cả. Cô chẳng quan tâm gì nhiều ngoài Vinh Quang, tới cả vẻ ngoài cũng phải để Tô Mộc Tranh giúp đỡ tỉa tót may ra mới dễ nhìn. Giờ làm quản lí tiệm net, Diệp Tu mặc kệ luôn. Tóc dài cứ xõa ra để mặc nó, bên ngoài mặc một chiếc áo phao ấm màu tối. Miệng ngậm một cây kẹo, thoải mái ngồi ở máy chủ chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com