To Hong Hong Tran
Sau này Trịnh Hàn Thiên luôn hối hận lúc đó đã nhìn vào đôi mắt đó , anh biết dù lúc đó cô có hối hận anh cũng sẽ không dừng lại mà ép buộc cô .
Bạch Mỹ Liên không lắc cũng không gật tiến đến gần anh hôn lên cổ anh vừa hôn vừa liếm đến trước ngực không ngại cắn lấy đầu ngực cứng rắn .
" Đó không phải là việc của em cô bé " Trịnh Hàn Thiên ôm eo cô để cô nằm trên lớp áo mỏng dải trên đá
Anh hôn lên môi cô lên cổ lên quai hàm xanh ,thuận tiện tháo thắc lưng kéo quần tay thò vào trong khiến quần cô chặt chội
" Ư ...... ư.........ư " Bạch Mỹ Liên thoả mãn cong người lên khiến anh đễ dàng tháo nút áo con
Hai bánh bao được phóng thích thi nhau nhảy nhót bình thường đã thấy thích cỡ nó không bình thường không ngờ bỏ ra lại gợi cảm đến vậy . Trắng trắng hồng hồng giống trái đào mà người khác nhìn chỉ muốn cắn một cái . Trịnh Hàn Thiên ngậm trong miệng thực sự muốn nó tan trong miệng .
Không chỉ quần cô mà ngay cả quần anh cũng bắt đầu trở lên chặt trội xem ra cậu nhỏ chịu hết nổi rồi.
Trịnh Hàn Thiên thu tay về bỗng nhiên có khoảng trông khiên cô khó chịu chau mày , anh kéo quần cô xuống kiến cô trần như nhộm dười ánh lửa bập bùng . Anh cằm chân cô kéo nhấc chân cô lên không biết do thuốc hay không đoán hoa giữa đã ngậm trong nước khiến người nhìn mê mẩm không thôi .
Bị nhìn chăm chăm khiên Bạch Mỹ Liên vô cùng khó chịu cô thu chân lại chống tay ngồi dậy mặc dù chưa gọi là cởi nhưng cũng bị kéo đến nộ cả cu cậu căn tròn nổi cả gân xanh . Bạch Mỹ Liên bò đền gần đưa ngón tay chạm nhẹ vào nó cậu bé liền phản ừng lại cô liền thu tay lại ngước lên nhìn anh
Trong mắt Trịn Hàn Thiên giờ cô giống con mèo nhỏ đang khám phá đồ chơi mời . Anh buốt khuôn mặt tinh sảo cô
" Sao có thích không ?"
Cô nhìn xuống dường như nhầm đồng ý bàn tay đưa ra rồi thụt vào cuối cùng vẫn sờ vào thân cậu bé sờ mó linh tinh một hồi . Trình Hàn Thiên lúc này vô cùng thoải mái hào phóng cho cô nghịch của quý mình như trò chơi . Bạch Mỹ Liên cúi xuống ngậm lấy cậu bé trong khoang miệng ấm áp lại ẩm ướt thỉnh thoảng nhả ra liếm từng chút một giống như ăn một chiếc kẹo que . Nhưng do không thuần thục hàm răng mài vào cậu bé khiến người phía trên chau mày không ít .
Trịnh Hàn Thiên túm gọn lại tóc cô nhẹ nhàng vỗ má cô
" Ngoan mở rộng miệng ra cô bé răng em làm tôi đau đó"
Bạch Mỹ Liên ngoan ngoãn mở rộng miệng mình cậu bé hung hăn đi sâu khoan miệng chưa mấy lần khiến cô ho sặc sụa cả lên
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com