To Chua Tung Quen Cau To Thich Cau
Chap 7: Người bạn không nghênh đón Bỗng nghe thấy thấy tiếng lục đục phía sau kệ sách trong phòng, cô bé bất giác đi tới :- Cậu là ma hay người!_ BB - Theo cậu nghĩ?_TH Bỗng điện thoại đổ chuông, " Trời! Lại là Ba Lục sao!" Cô vừa nghĩ vừa ro dự thì cậu bé lên tiếng:- Sao không nghe máy!_TH Cô không hiểu sao tự dưng cô lại nghe lời cậu ta nữa, cô bắt máy:- Alo! Ba ạ!_BB - Sao giờ mới bắt máy hả! Ta gọi cho con 3 cuộc rồi!_LT - À! Vừa nãy con để chế độ im lặng !_BB - Con tới Đới gia rồi chứ!_LT- Đang đứng!_BB - Băng Băng con nghe nè! Con ở 2 năm nên tự biết cân nhắc bản thân, đừng một tý lạ gây chuyện với người khác, ba mà biết được thì con khỏi về mỹ luôn, rõ chưa._ LT- Rõ , thưa ngài Lục Phi Trương, con ko phải dạng người thích gây chuyện với người khác !_ BB - Ba có việc , cúp máy đây!_LT - Vâng!_BB Sau khi cúp máy, cô bé quay lại nhìn cái người lạ lẫm kia, giọng lạnh tanh.- Cậu là ai?_BB - Đới Tư Hảo!_TH - Sao cậu vào được phòng tôi _BB- Phòng cậu sát vách phòng tôi _TH - Cậu là con trai trưởng của Đới Gia ._BB - Không sai!- Cậu bằng tuổi tôi đúng không, 8 tuổi!_BB - Thì đã sao!_TH - Cậu có ý gì!_BB - Cậu còn giả ngây giả ngô quá ha! Cậu không phải cô bé đã dành Á quân Teakwon-do cấp thủ đô nhí sao! Cậu tới Đới gia để trả thù tôi hả _TH- Hóa gia cậu là thằng cha đó._BB ( Đới Tư Hảo là người đã dành quán quân trong trận đấu Teakwon-do , vậy nên, Lục Băng Nhi rất ghét,ganh)- Tôi đường đường là đại thiếu gia chứ không phải là thằng cha j đó !_TH - Khác j nhau đâu, tôi cũng không quan tâm!_BB - Cậu bằng tuổi tôi nhưng cậu cũng không cùng đẳng cấp với tôi đâu._TH - này nhé,Cậu là đại thiếu gia, tôi cũng là đại tiểu thư có j mà không cùng đẳng cấp chứ, với lại gia thế của tôi còn lớn hơn gia thế của cậu, não cậu phẳng hay không có não!_BB - Cậu..._TH đang cạn ngôn- Với lại, tôi tới đây chỉ vì bị ba tôi ép. Cậu nghĩ tôi rảnh đến nỗi tôi tới đây để cãi nhau với một tên không có não như cậu sao! Cậu nghĩ cậu tuổi j??_BB - Cậu...cậu đc lắm, rồi cậu sẽ biết tay khi xúc phạm Đới Tư Hảo này!_ TH hừ 1 tiếng lạnh tanh.- Cút...cút đi cho khuất mắt tôi._ BB Chưa kịp phản ứng gì thì Đới Tư Hảo đã bị Lục Băng Nhi tống cổ ra ngoài...Lục Băng Nhi nằm bẹt lên giường suy nghĩ " Cuộc sống sau này ở Đới Gia ko đơn giản rồi, ngộ nhỡ sau này cậu ta phục tùng mình thì sao nhể, haha..."
Cô vừa nghĩ vừa cười rồi thiếp đi khi nào cũng không biết...
Chap này khá sống động nha🤪🤪🤪🤪
:))
Nếu trong truyện có mấy lỗi sai chính tả thì mik ko sửa đc, các bạn tự hiểu nha...
Cô vừa nghĩ vừa cười rồi thiếp đi khi nào cũng không biết...
Chap này khá sống động nha🤪🤪🤪🤪
:))
Nếu trong truyện có mấy lỗi sai chính tả thì mik ko sửa đc, các bạn tự hiểu nha...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com