Tinh Yeu Vinh Cuu End
Hôm nay trường được ba nhờ xuống núi bán 1 số loại rau củ và thịt. Hiện tại ba trường đg bệnh mà thuốc trong nhà thì cũng không bao nhiêu, nên anh phải đi xuống núi.
. Trường nghĩ /theo đà này cũng phải 1 tuần rưỡi mới về đc làng ... không biết ba chịu nổi không!? Còn phải bán giúp vài người trong làng nữa chắc lâu lắm đây/ Do từ làng anh xuống tới núi cũng 3 ngày rồi nếu có xe ngựa hay phương tiện gì khác thì có thể nhanh hơn/ có moto chc 1 tiếng là tới / -Con đang sợ về không kịp đưa thuốc cho ta đúng không?_ba Trường nhìn Trường và hỏi, kéo sau đó là tiếng ho của ba anh - vâng nhưng con sẽ cố về sớm cha đừng lo _ Trường nói với vẻ mặt lo lắng - thôi con sắp xếp đồ đi rồi xuống núi .... khụ... khụ _ ba trường lấy tay che miệng và ho 1 cách nặng nề. - con đi rồi cha nhớ giữ gìn sức khỏe nha_ anh nói xong rồi đỡ cha anh nằm xuống sau đó đi chuẩn bj đồ đạc để khởi hành. Mẹ anh thấy anh đi rồi ngồi xuống ngay cạnh chồng mình với vẻ mặt lo lắng
- ông định giấu thằng Trường đến khi nào đây. Bệnh tình của ông bây giờ càng trở nặng rồi đấy!_ bà nhìn ông đầy sự lo lắng và ân cần - ai rồi cũng phải đi thôi bà đừng nói nó biết kẻo nó lo rồi không làm ăn gì đc . Nếu tôi có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn lúc nó đang buông ở dưới núi thì bà cũng đừng ns nó biết. Khụ....khụ...khụ_ ông lấy tay che miệng rồi ho 1 tràn dài. - ôi ông ơi ông lại họ ra máu nữa rồi. Để tôi đi kêu thằng Trường kiếm đại phu. Bà đứng dậy định đi nhưng lại bị chồng mình kêu lại. - thôi! Tôi không sao . - không sao mà lại họ ra máu thế này à? _ Bà vừa nói vừa khóc.- thôi bà lo cho thằng Trường đi để mai nó đi sớm đấy. Tôi nằm nghỉ ngơi 1 xíu đã.Nghe chồng mình nói vậy bà cũng chỉ đành chấp nhận mà đi chuẩn bị đồ cho anh. Sáng sớm hôm sau anh vừa mới đi tới cổng làng thì đâu đó có tiếng kêu đằng sau.
- anh Trường ơi! Chờ e với_ đó là Trọng . Cậu chạy đến chỗ Trường rồi thở hồng hộc - làm gì như bị ma đuổi thế? _ anh nhìn Trọng mà cười lớn - còn không phải tại anh sao? Đi gì mà nhanh quá trời chạy còn không kịp! Mà...đó giờ đi xuống núi chẳng phải anh đều cho e đi hã sao bây giờ không kêu ?_ cậu nũng nịu nói - thôi đi nha ! Tém tém lại . Thấy mày teo dị ứng luôn rồi. Kím người yêu đi rồi làm nũng với nó nhá!_ anh cười Trọng sau đó 2 anh em cùng xuống núi
________♡________ Ở đâu đó dưới chân núi, đúng ngay ngày Trọng với Trường tới đc làng. Lúc này Vương vừa mới đi chơi về thì nghe ba cậu kêu cậu vào để nói chuyện. Cậu vui vẻ bước vào.
- cha cho gọi con ạ!?_ cậu nhìn thấy sắc mặt cha mình thì liền nhẹ nhàng hỏi. - con lớn rồi nhỉ? Chắc cũng đến lúc cưới vợ rồi chứ đúng không?_ ba cậu nhìn cậu với vẻ mặt ép buộc cậu phải đồng ý. - sao cha lại nói vậy....con ....con còn quá trẻ mà. Từ từ rồi con kiếm sau nha!! nói xong cậu đánh bài chuồn về đến phòng cậu đóng cửa rồi khóa chặt cửa lại.
- lúc nào cũng ép mình lấy vợ . Nguyên cái làng này có ai đẹp đâu. Cha mà ép mình nữa là mình bỏ nhà đi lun! cậu lúc nào cũng bị ba mình ép cưới tiểu thư nhà này rồi nhà kia. Lúc nào cậu cũng chỉ biết từ chối. Rồi dọa bỏ nhà nhưng có bao giờ cậu làm đâu. Vì cậu sợ lúc ba cậu say là nhân cách thứ 2 của ông nổi dậy. Cậu chỉ sợ ba cậu đánh mẹ cậu nên cậu mới không đi. Nói rồi cậu nghe đâu đó có tiếng của 1 người khá quen thuộc. - ê thằng ú kia có đi chơi với anh mày không hay chỉ biết ăn rồi ngủ hã?_ Dũng hét lên hướng phòng của Vương Cậu mở cửa sổ của phòng cậu ra thì thấy người anh em kết nghĩa của cậu đứng ngoài đấy trên tay cầm 2 cây kẹo hồ lô nhìn ngon lắm. - Anh đợi e xíu . E xuống liền_ cậu nói vội rồi chạy xuống sân trước. Cha cậu lúc này hỏi cậu với 1 vẻ mặt nghiêm khắc. Vì khi nãy chưa nói chuyện xong cậu lại chạy mất tiu. - con định đi đâu? _ ông gằn hỏi cậu - con...con..đi chơi 1 xíu con về...cha ở nhà với mẹ nha. Con xin phép đi trước._ cậu sợ ba cậu lại hỏi nên cậu định đi lẹ ra ngoài. - con đi như vậy rồi có tiền để đi hay không?_ ba của cậu cũng quá quen với tính cách của cậu rồi nên cũng không nói gì thêm - Dạ con có rồi...ưm mà nếu cha cho con xin nhận^^!!_ cậu thấy ba cậu đưa ra 1 túi xu nên cậu mới nói vậy Ba cậu cũng chỉ gật đầu đưa cậu 1 túi tiền nhỏ . Rồi dặn cậu đi sớm về sớm. Cậu nhận được tiền rồi chạy ra chỗ anh Dũng rồi 2 người đi chơi được 1 lúc tới chiều... - ê béo nghe nói cuối làng có 1 số căn nhà bỏ hoang... mình đi khám phá xíu không?_ Dũng nhướng mày rồi nói với Vương - thôi lỡ có .... _ cậu rùng mình / sợ ma thì nói đại đi còn ấp a ấp úng/ - không có đâu ... chẳng phải giờ có ánh sáng à. Với lại có anh mày ở đây cơ mà!_anh đẩy vai Vương 1 cái rồi dắt cậu đi Sau 1 lúc Khám phá và rãnh quá không gì làm thì 2 người định đi về vì trời đã xế chiều. Đang đi đến 1 con hẻm thì 2 người nghe thấy tiếng gì đó. Vì tò mò nên 2 anh em đi vào xem thì có tiếng nói. - Chào 2 em!_người đàn ông to con nhất nói với vẻ mặt đùa cợt với Vương. - Tránh xa tui ra nha!!!_ cậu hét lên - mấy người muốn làm gì ? Tôi nói các anh biết khôn hồn tránh xa tụi tôi ra ! _ Dũng nói với vẻ mặt đe dọa 2 người côn đồ trước mặt - mạnh miệng quá nhỉ? Nhìn nó ngon quá mày nhỉ...hay là..._anh ta nói với người anh em chí cốt của anh ta với vẻ mặt nham hiếm - mày định chọn e nào nhỉ? _ cái tên đi theo gã biến Thái kia nói Cái tên cầm đầu hất mặt về phía Vương rồi cười nham hiểm. Vương lúc này bị nó dồn đến ngõ cụt nên chỉ biết khóc òa lên. Dũng thì đứng chắn bao bọc người e của mình. Trời lúc này đã dẫn tối xuống. 2 tên kia bắn đầu nhàu tới. Vương bất giác đá văng hắn ra ngoài. Tên còn lại thấy vậy nhào lên Dũng lúc đó với được cây gỗ to mà đập đầu tên kia. 2 người nhanh chóng chạy thật nhanh ra khỏi con hẻm. Nhưng do Vương sức cùng lực mệt nên chạy chậm lại do đó bị 2 tên kia bắt giữ... - Thả cậu ấy ra mấy người muốn gì cũng được!_ Dũng hét lên. - mày với nó đánh tao vậy mày nghĩ tụi tao tha cho mày được không hã!?_ tên bị Dũng đánh ôm đầu nói. Cùng lúc đó 2 thanh niên yêu đời vừa xuống được làng của Vương và Dũng thì nghe tiếng quát lớn của Dũng liền chạy lại hóng hớt. Ai ngờ thấy cảnh tượng Vương đang bị 2 tên to con kề dao vào cổ và cứa 1 chút ngoài da . 2 người kia nhanh chóng chạy lại cứu trợ. Trường dùng đá chọi vào người 2 tên kia. - cứu bạn tôi với...tôi...tôi xin các anh_Dũng rưng rưng nói với Trường. Trường biết 1 chút võ thuật nên nào vào 1 cân 2. Lúc tụi kia sơ xuất Trường kéo mạnh tay của Vương quăng anh ra/nói quăng ra như vậy có quá đáng không ta?/ Dũng và Trọng nhanh chóng đỡ. Lúc này Vương bình tĩnh lại rồi nhào vô đánh chung với Trường. Mặc cho 2 người kia kêu la om sòm. Vì do Vương và Trường biết võ nên không sao. Và lúc này vì mệt quá Vương ngất đi . Trường thấy vậy liền bế Vương đưa cậu về nhà.
. Trường nghĩ /mình bị gì vậy. Bộ tăng huyết áp hay sao mà tim đập nhanh quá vậy ta?/_ mặt anh đỏ bừng như cà chua vậy ________♡________ Vậy là hết chap 2 gòi . Mọi ngừi cho e xin ý kiến với. E mới tập tành vào mấy chuyện viết truyện nên còn nhiều sơ xuất mong m.n thông cảm. Cảm ơn m.n đã đọc truyện của e🥰
. Trường nghĩ /theo đà này cũng phải 1 tuần rưỡi mới về đc làng ... không biết ba chịu nổi không!? Còn phải bán giúp vài người trong làng nữa chắc lâu lắm đây/ Do từ làng anh xuống tới núi cũng 3 ngày rồi nếu có xe ngựa hay phương tiện gì khác thì có thể nhanh hơn/ có moto chc 1 tiếng là tới / -Con đang sợ về không kịp đưa thuốc cho ta đúng không?_ba Trường nhìn Trường và hỏi, kéo sau đó là tiếng ho của ba anh - vâng nhưng con sẽ cố về sớm cha đừng lo _ Trường nói với vẻ mặt lo lắng - thôi con sắp xếp đồ đi rồi xuống núi .... khụ... khụ _ ba trường lấy tay che miệng và ho 1 cách nặng nề. - con đi rồi cha nhớ giữ gìn sức khỏe nha_ anh nói xong rồi đỡ cha anh nằm xuống sau đó đi chuẩn bj đồ đạc để khởi hành. Mẹ anh thấy anh đi rồi ngồi xuống ngay cạnh chồng mình với vẻ mặt lo lắng
- ông định giấu thằng Trường đến khi nào đây. Bệnh tình của ông bây giờ càng trở nặng rồi đấy!_ bà nhìn ông đầy sự lo lắng và ân cần - ai rồi cũng phải đi thôi bà đừng nói nó biết kẻo nó lo rồi không làm ăn gì đc . Nếu tôi có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn lúc nó đang buông ở dưới núi thì bà cũng đừng ns nó biết. Khụ....khụ...khụ_ ông lấy tay che miệng rồi ho 1 tràn dài. - ôi ông ơi ông lại họ ra máu nữa rồi. Để tôi đi kêu thằng Trường kiếm đại phu. Bà đứng dậy định đi nhưng lại bị chồng mình kêu lại. - thôi! Tôi không sao . - không sao mà lại họ ra máu thế này à? _ Bà vừa nói vừa khóc.- thôi bà lo cho thằng Trường đi để mai nó đi sớm đấy. Tôi nằm nghỉ ngơi 1 xíu đã.Nghe chồng mình nói vậy bà cũng chỉ đành chấp nhận mà đi chuẩn bị đồ cho anh. Sáng sớm hôm sau anh vừa mới đi tới cổng làng thì đâu đó có tiếng kêu đằng sau.
- anh Trường ơi! Chờ e với_ đó là Trọng . Cậu chạy đến chỗ Trường rồi thở hồng hộc - làm gì như bị ma đuổi thế? _ anh nhìn Trọng mà cười lớn - còn không phải tại anh sao? Đi gì mà nhanh quá trời chạy còn không kịp! Mà...đó giờ đi xuống núi chẳng phải anh đều cho e đi hã sao bây giờ không kêu ?_ cậu nũng nịu nói - thôi đi nha ! Tém tém lại . Thấy mày teo dị ứng luôn rồi. Kím người yêu đi rồi làm nũng với nó nhá!_ anh cười Trọng sau đó 2 anh em cùng xuống núi
________♡________ Ở đâu đó dưới chân núi, đúng ngay ngày Trọng với Trường tới đc làng. Lúc này Vương vừa mới đi chơi về thì nghe ba cậu kêu cậu vào để nói chuyện. Cậu vui vẻ bước vào.
- cha cho gọi con ạ!?_ cậu nhìn thấy sắc mặt cha mình thì liền nhẹ nhàng hỏi. - con lớn rồi nhỉ? Chắc cũng đến lúc cưới vợ rồi chứ đúng không?_ ba cậu nhìn cậu với vẻ mặt ép buộc cậu phải đồng ý. - sao cha lại nói vậy....con ....con còn quá trẻ mà. Từ từ rồi con kiếm sau nha!! nói xong cậu đánh bài chuồn về đến phòng cậu đóng cửa rồi khóa chặt cửa lại.
- lúc nào cũng ép mình lấy vợ . Nguyên cái làng này có ai đẹp đâu. Cha mà ép mình nữa là mình bỏ nhà đi lun! cậu lúc nào cũng bị ba mình ép cưới tiểu thư nhà này rồi nhà kia. Lúc nào cậu cũng chỉ biết từ chối. Rồi dọa bỏ nhà nhưng có bao giờ cậu làm đâu. Vì cậu sợ lúc ba cậu say là nhân cách thứ 2 của ông nổi dậy. Cậu chỉ sợ ba cậu đánh mẹ cậu nên cậu mới không đi. Nói rồi cậu nghe đâu đó có tiếng của 1 người khá quen thuộc. - ê thằng ú kia có đi chơi với anh mày không hay chỉ biết ăn rồi ngủ hã?_ Dũng hét lên hướng phòng của Vương Cậu mở cửa sổ của phòng cậu ra thì thấy người anh em kết nghĩa của cậu đứng ngoài đấy trên tay cầm 2 cây kẹo hồ lô nhìn ngon lắm. - Anh đợi e xíu . E xuống liền_ cậu nói vội rồi chạy xuống sân trước. Cha cậu lúc này hỏi cậu với 1 vẻ mặt nghiêm khắc. Vì khi nãy chưa nói chuyện xong cậu lại chạy mất tiu. - con định đi đâu? _ ông gằn hỏi cậu - con...con..đi chơi 1 xíu con về...cha ở nhà với mẹ nha. Con xin phép đi trước._ cậu sợ ba cậu lại hỏi nên cậu định đi lẹ ra ngoài. - con đi như vậy rồi có tiền để đi hay không?_ ba của cậu cũng quá quen với tính cách của cậu rồi nên cũng không nói gì thêm - Dạ con có rồi...ưm mà nếu cha cho con xin nhận^^!!_ cậu thấy ba cậu đưa ra 1 túi xu nên cậu mới nói vậy Ba cậu cũng chỉ gật đầu đưa cậu 1 túi tiền nhỏ . Rồi dặn cậu đi sớm về sớm. Cậu nhận được tiền rồi chạy ra chỗ anh Dũng rồi 2 người đi chơi được 1 lúc tới chiều... - ê béo nghe nói cuối làng có 1 số căn nhà bỏ hoang... mình đi khám phá xíu không?_ Dũng nhướng mày rồi nói với Vương - thôi lỡ có .... _ cậu rùng mình / sợ ma thì nói đại đi còn ấp a ấp úng/ - không có đâu ... chẳng phải giờ có ánh sáng à. Với lại có anh mày ở đây cơ mà!_anh đẩy vai Vương 1 cái rồi dắt cậu đi Sau 1 lúc Khám phá và rãnh quá không gì làm thì 2 người định đi về vì trời đã xế chiều. Đang đi đến 1 con hẻm thì 2 người nghe thấy tiếng gì đó. Vì tò mò nên 2 anh em đi vào xem thì có tiếng nói. - Chào 2 em!_người đàn ông to con nhất nói với vẻ mặt đùa cợt với Vương. - Tránh xa tui ra nha!!!_ cậu hét lên - mấy người muốn làm gì ? Tôi nói các anh biết khôn hồn tránh xa tụi tôi ra ! _ Dũng nói với vẻ mặt đe dọa 2 người côn đồ trước mặt - mạnh miệng quá nhỉ? Nhìn nó ngon quá mày nhỉ...hay là..._anh ta nói với người anh em chí cốt của anh ta với vẻ mặt nham hiếm - mày định chọn e nào nhỉ? _ cái tên đi theo gã biến Thái kia nói Cái tên cầm đầu hất mặt về phía Vương rồi cười nham hiểm. Vương lúc này bị nó dồn đến ngõ cụt nên chỉ biết khóc òa lên. Dũng thì đứng chắn bao bọc người e của mình. Trời lúc này đã dẫn tối xuống. 2 tên kia bắn đầu nhàu tới. Vương bất giác đá văng hắn ra ngoài. Tên còn lại thấy vậy nhào lên Dũng lúc đó với được cây gỗ to mà đập đầu tên kia. 2 người nhanh chóng chạy thật nhanh ra khỏi con hẻm. Nhưng do Vương sức cùng lực mệt nên chạy chậm lại do đó bị 2 tên kia bắt giữ... - Thả cậu ấy ra mấy người muốn gì cũng được!_ Dũng hét lên. - mày với nó đánh tao vậy mày nghĩ tụi tao tha cho mày được không hã!?_ tên bị Dũng đánh ôm đầu nói. Cùng lúc đó 2 thanh niên yêu đời vừa xuống được làng của Vương và Dũng thì nghe tiếng quát lớn của Dũng liền chạy lại hóng hớt. Ai ngờ thấy cảnh tượng Vương đang bị 2 tên to con kề dao vào cổ và cứa 1 chút ngoài da . 2 người kia nhanh chóng chạy lại cứu trợ. Trường dùng đá chọi vào người 2 tên kia. - cứu bạn tôi với...tôi...tôi xin các anh_Dũng rưng rưng nói với Trường. Trường biết 1 chút võ thuật nên nào vào 1 cân 2. Lúc tụi kia sơ xuất Trường kéo mạnh tay của Vương quăng anh ra/nói quăng ra như vậy có quá đáng không ta?/ Dũng và Trọng nhanh chóng đỡ. Lúc này Vương bình tĩnh lại rồi nhào vô đánh chung với Trường. Mặc cho 2 người kia kêu la om sòm. Vì do Vương và Trường biết võ nên không sao. Và lúc này vì mệt quá Vương ngất đi . Trường thấy vậy liền bế Vương đưa cậu về nhà.
. Trường nghĩ /mình bị gì vậy. Bộ tăng huyết áp hay sao mà tim đập nhanh quá vậy ta?/_ mặt anh đỏ bừng như cà chua vậy ________♡________ Vậy là hết chap 2 gòi . Mọi ngừi cho e xin ý kiến với. E mới tập tành vào mấy chuyện viết truyện nên còn nhiều sơ xuất mong m.n thông cảm. Cảm ơn m.n đã đọc truyện của e🥰
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com