Tinh Yeu Cua Vo Chong Ho
CHAP 32Sau đó, do còn hơi mệt nên My lên giường ngủ tiếp trước khi nhắm mắt cô còn nói”Anh phải ở đây đừng đi đâu hết nha! Em ngủ tí em dậy liền.”-My nói giọng y như con nít.Khánh chỉ cười rồi nói 1 chữ ừ và nói cô nhắm mắt vào ngủ. Khi My đã ngủ say Khánh đi xuống nhà nấu cháo cho cô .Cả nhà vừa nhìn thấy Khánh xuống ai ai cũng hỏi rằng My có sao không???Cô ấy tỉnh lại chưa??Anh cũng từ tốn trả lời hết câu hỏi mà mọi người đưa ra xong rồi mới đi nấu cháo cho cô. “My ơi!Cảm ơn em vì tất cả. Cảm ơn em vì em đã đến bên cuộc đời anh và cám ơn em vì đã tha thứ cho việc làm ngu xuẩn của anh.”-Khánh vừa nấu cháo vừa nghĩ. Nấu cháo xong Khánh gọi điện mời Nam chiều nay sang dùng cơm để cám ơn anh chuyện hồi tối hôm qua. Xog rồi Khánh lên phòng xem My như thế nào. My vẫn còn đang ngủ. Cô nằm cuộn tròn trên giường tóc dài đen nhánh xõa buông dài trên môi cô đang nở 1 nụ cười có lẽ cô đang có 1 giấc mơ đẹp.Khánh ngồi ngắm nhìn cô ngủ miệng cứ tủm tỉm cười. Bây giờ đây anh là người hạnh phúc nhất nghĩ lại anh thấy lúc trước mình thật ngốc khi cứ chờ đợi mãi 1 người mà chẳng yêu thương mình lúc đó anh cứ cho đi tình cảm của mình nhưng chỉ nhận lại được sự đau khỗ còn giờ đây anh đã tìm được 1 người yêu thương anh thật lòngCàng suy nghĩ anh càng nghiệm ra 1 điều khi ta cho đi tình cảm thì cái ta nhận được phải là tình cảm chân thành từ đối phương thì đó mới là tình yêu thật sự. Đang trầm tư suy nghĩ Khánh mới nhận ra có 1 người đang ngồi nhìn mình và mỉm cười. _Ủa sao em không ngủ nữa đi??Ngồi nhìn anh làm gì???-Khánh giật mình trở về với hiện thực. _Anh suy nghĩ cái gì mà ngồi cười 1 mình thế. Em giật mình tỉnh dậy định nhắm mắt ngủ tiếp nhưng thấy anh như vậy nên ngồi xem xem anh bị gì để còn kịp đi chữa kẻo bệnh nặng thì khổ. -My châm chọc. _Nè ý em nói anh bị khùng đó hả???-Khánh tức giận. _Tự hiểu đi.- My cười gian. _Này em gan thật dám nói chồng mình khùng hả????-Khánh đứng lên giống như sắp gây chiến My cũng đứng dậy chuẩn bị co giò chạy. Thế là cả hai chạy lòng vòng khắp phòng Khánh vừa chạy vừa nói ”Em đứng lại đó cho anh.”Cuối cùng, My cũng đã tìm được chỗ trốn đó là nhà vệ sinh. Cô chạy nhanh tới đó đóng cửa lại nhưng chưa kịp khóa trái lại thì nghe tiếng kêu la thảm thiết của Khánh ngoài này. _Ây da đau quá!!- Khánh vừa la vừa xoa xoa cái tay. _Anh bị làm sao thế???-My mở hé hé cửa thò đầu ra. _Em đóng cửa mạnh quá. Làm tay anh bị kẹt rồi nè. Đau quá đi.-Khánh hét lớn lên. _Hả kẹt tay. Thế đau ở đâu đưa em xem xem.-My liền nhảy bổ ra giựt lấy cái tay của Khánh đưa lên xem. Cô xoa xoa cái tay của Khánh nhưng chẳng thấy chỗ nào bị bầm gì cả- "Anh nói bị kẹt tay sao em chả thấy bầm tím chỗ nào hết vậy???- My nói mắt vẫn dán vào bàn tay Khánh. Tranh thủ lúc đó Khánh cúi xuống hôn lên má cô 1 cái. My hơi bất ngờ quay lên nhìn anh thì thấy anh đang lè lưỡi nhìn cô châm chọc”Hahahaha bị dụ.Con gái sao dễ dụ thế???”- Khánh ôm bụng cười lớn.”Anh hay quá ha. Dám lừa em. Để xem anh có thoát không nhé??”-My bẽ bẽ tay như sắp sửa đánh nhau vậy.”Này em đừng nói là muốn đánh nhau nha.”-Khánh hoảng sợ.”Nguyễn Văn Khánh đứng lại đó.”-My giơ nắm đấm lên thì Khánh đã kịp co giò chạy làm cô phải lấy hết bao nhiêu công lực còn thừa trong cơ thể rượt theo anh.Đến khi mệt quá My ra lệnh cho Khánh giảng tuồng cô ngồi xuống giường thở hồng hộc. Khánh ngồi xuống bên cô nói”Đang yếu mà bày đặt đánh nhau.”-Khánh châm chọc.”Kệ em mà anh này anh cho em xin địa chỉ của ba được không để em đến thăm ba cái lâu rồi không gặp.Em nhớ ba lắm.”- My năn nỉ giọng có hơi buồn."Được thôi. Nhưng bây giờ em phải ăn cháo cái đã sau đó anh và em sẽ tới thăm ba rồi lát nữa em nhớ gọi điện mời Yến chiều nay sang dùng cơm với mình. Bây giờ đi xuống dưới anh lấy cháo cho ăn.”-Khánh nắm tay My dẫn cô xuống nhà. Ông bà Nguyễn đang ngồi xem tấu hài ở dưới. Vừa thấy cô ông bà liền hỏi”Con có sao không??Có còn mệt không" - My chỉ cười rồi nói không sao do cô còn ngượng chuyện hôm bữa hôm đó chắc bà Nguyễn lên tăng sông vì cô quá. Công nhận hôm đó cô nói dữ thiệt nói không ngừng nghĩ làm bà Nguyễn không kịp nói gì chỉ biết đứng thừ người ra đó thôi. _Chà hai đứa trông hạnh phúc ghê. Chắc là hòa nhau rồi chứ gì. Chả bù cho 2 ông bà già này.-Bà Nguyễn châm chọc mắt cứ nhìn châm châm vào tay của Khánh và My đang nắm chặt không rời.Thấy vậy Khánh liền bỏ vào trong lấy cháo để My ở lại ngoài phòng khách nói chuyện với ba mẹ. “Con cho ba mẹ xin lỗi nhé. Do thằng con ngu ngốc của ba mẹ mà con phải chịu khổ.”-My nghe bà Nguyễn nói xong thì liền nói”Dạ không sao đâu. Ba mẹ đừng nói vậy con ngại lắm.”-My cúi mặt ngượng ngùng.”Bây giờ ba mẹ sẽ bắt nó làm mọi việc để bù đắp cho con không để con phải khổ nữa đâu.”-Bà Nguyễn mỉm cười.”Mẹ hứa nhé.”-My nháy mắt tỏ vẻ đồng tình. Vừa lúc đó, Khánh ra nói”Cháo anh để trong phòng ăn rồi em vô ăn nhanh kẻo nguội.”Nghe Khánh nói xong bà Nguyễn liền thở dài”Haizzzzzzz bây giờ có vợ rồi chắc không cần bà già này nữa gì. Bây giờ vợ là số 1 rồi.-Bà Nguyễn châm chọc nhưng thấy My có vẻ hơi ngại nên bà nói thêm 1 câu chữa lửa”Thôi mẹ đùa đấy. Con vào ăn cháo đi còn ba mẹ phải lên phòng nghỉ 1 lát đây.”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com