TruyenHHH.com

Tinh Tron Ven

yêu đương được ba năm, thế giới thơ mộng của kim taehyung đột nhiên bị vấy bẩn, đục ngầu trong màu đen xấu xí đến cùng cực.

là cậu, là người mà gã yêu say đắm đã lén lút qua lại với mấy cô ả xinh đẹp năm nhất.

đau lòng, tức giận, tủi thân. gì cũng có cả. kim taehyung gần như phát điên lên khi tận mắt nhìn thấy lee yo han trao môi hôn nồng nhiệt với một cô ả có mái tóc màu vàng óng bồng bềnh.

"em nghĩ mình đang làm gì?!"

taehyung tiến đến siết chặt cánh tay của lee yo han, gằn giọng. máu nóng dồn lên não, gã có thể sẵn sàng vung đấm vào cậu. nhưng không, gã sẽ không làm vậy với người bản thân yêu đến chết đi sống lại. vì gã tôn trọng cậu, muốn đem cậu trở thành trân quý của đời mình, nên gã mới không nỡ xuống tay. ấy thế mà nhìn xem, nhìn xem chuyện tốt kim taehyung nhận được khi dành trọn tâm tư của mình dành cho cậu.

một mảnh tình bị chính trân quý của bản thân đem lòng giẫm nát.

"không thấy sao còn hỏi? này kim taehyung, tôi vẫn nghĩ hôn một đứa con gái sẽ thoải mái hơn hôn một thằng con trai đấy."

taehyung bật cười chua xót, sao bản thân gã không nghĩ đến chuyện này cơ chứ? lee yo han là con trai, gã cũng thế, và điều đó quá rõ ràng rồi. cả hai không thể nào có một chuyện tình đẹp như mơ được, càng không thể tiến xa trong tương lai. vì thứ tình yêu đồng giới này, bị loài người ruồng bỏ và nó là sự ghê tởm đối với xã hội.

kim taehyung còn bấu víu lấy điều gì cơ chứ? có lẽ, lee yo han chỉ cảm thấy việc yêu đương với một thằng con trai là điều mới mẻ nên cậu ta nhất thời yêu thích nó mà thôi. tựa như một món đồ chơi khi cũ kỹ rồi, sẽ bị vứt bỏ ở một xó nào đó trong đống thú vui đang dần bị quên lãng.

ai lại muốn cùng một đứa đồng tính nói chuyện yêu đương? không, chỉ có thằng ngốc kim taehyung mà thôi.

"kẹo của thầy đâu?"

jeon jungkook dự định sẽ tìm taehyung ngay sau đó để hỏi chút chuyện. đôi mày em nhíu chặt với nhau, khi bắt gặp dáng vẻ thờ thẫn đang nhấm nháp điếu thuốc.

"trong túi."

gã đáp, một cách hời hợt.

jungkook gật đầu, em đưa tay sờ vào túi áo khoác của gã rồi lấy ra một cây kẹo vị dâu tây, cất cái giọng trong trẻo rồi ngân vang: "taehyung."

"hả?"

taehyung khó hiểu. gã vừa mới mấp máy môi, jungkook đã đút cây kẹo vào trong miệng gã, tay giật lấy điếu thuốc được kẹp giữa hai ngón tay. em giẫm nát nó dưới đế giày rồi quay sang trêu chọc: "em nhỏ thì chỉ được ăn kẹo thôi nhé."

"tôi hơn em mười tuổi."

taehyung mỉm cười. gã thầm cảm ơn jeon jungkook đã cứu rỗi gã từ vũng lầy của quá khứ, tựa như vị thánh tẩy trắng tâm hồn đen đúa của gã.

"cảm ơn em."

taehyung đưa tay xoa lấy mái tóc đen nhánh, sau đó liền di chuyển xuống gò má bầu bĩnh, vuốt nhẹ.

"vì ngăn thầy hút thuốc à?"

em cười tinh nghịch. đưa tay lấy thêm một cây kẹo bất kì từ trong túi gã, cho vào miệng. vẫn là cái vị ngọt ngấy, nhưng nó khiến em dễ chịu.

"có lẽ."

nói chính xác hơn, thì jeon jungkook đã vô tình kéo kim taehyung ra khỏi cái bóng dơ dáy đã quanh quẩn đằng sau gã suốt thời gian qua. rất lâu rồi, lâu đến mức tưởng chừng trái tim này của gã đã dần dần mục ruỗng theo thời gian. nhưng nó cuối cùng cũng sống dậy, đập mạnh mẽ đến khó thở.

taehyung biết rõ, vì ai mà nó đập nhanh đến thế.

"thầy có dự định tham gia đại hội thể thao không?"

"em nghĩ sao?"

taehyung hỏi ngược lại jungkook.

"ừm...tôi muốn thấy thầy tham gia, được không?"

em cười ngại. đưa tay xoa xoa phần gáy, rồi bẽn lẽn đưa mắt nhìn kim taehyung đang chăm chăm vào mình. trời ạ, jungkook có thể tự cảm nhận được mặt em đang đỏ bừng lên, vì nó nóng hổi. cả người đều nóng ran đến ngứa ngáy.

"ồ, em có tình ý với tôi chứ gì? ôi trời ạ, tôi rất lấy làm biết ơn đấy."

kim taehyung lại giở giọng trêu chọc. gã áp tay mình vào hai má em, nhào nặn thỏa thích một hồi rồi mới trả lời nghiêm túc: "tôi sẽ tham gia."

"thầy nổi cơn gì đấy, tôi thẳng tắp luôn đấy nhé."

jungkook tức giận giẫm vào đôi giày da bóng loáng của kim taehyung rồi lật đật chạy đi.

gã mỉm cười nhìn bóng lưng em khuất dần, nhàn nhạt nói: "tôi biết em không phải dạng như tôi."

bẵng đi một tuần thì đại hội thể thao cũng đến. lớp 12a2 có ba ứng cử viên tham gia lần lượt là: yeonbin - việt dã 200m, jimin - chạy ngắn 60m và yoongi - bóng rổ. ngoài ra chủ nhiệm kim taehyung sẽ là người đại diện lớp thi bóng rổ với giáo viên lớp 12a1.

không khí sôi nổi càng được làm nóng bởi tài dẫn dắt chương trình của thầy dạy toán jung hoseok. đại hội thể thao được tổ chức ở sân vận động hongkang, học sinh lẫn giáo viên đều có mặt rất đầy đủ. chỗ nào cũng vang lên tiếng xì xầm bàn tán, hỏi xem lớp nào sẽ giành chiến thắng ở đại hội lần này.

"còn ai nữa, thấy chủ nhiệm 12a2 chứ? thầy ấy thắng là cái chắc."

"đúng rồi, tao cũng nghĩ lớp 12a2 thắng đấy. có min yoongi tham gia bóng rổ nữa, thì ăn đứt mấy lớp khác còn gì."

"bỏ qua chuyện đó đi, nhìn xem jung heonbin và han sojun kìa. tụi nó có gì lạ lắm."

tiếng của nữ sinh vừa dứt. đám học sinh bên cạnh cũng đưa mắt nhìn theo ngón tay của đứa bạn đang chỉ vào hai người đang kề vai bá cổ ở một góc. không phải chứ, nhìn cứ gay gay kiểu gì.

mặc khác jeon jungkook lại yên vị ở một góc vắng người. hôm nay em không mặc đồng phục, chỉ khoác lên mình áo hoodie trắng và quần bò đen. trên đùi là máy tính, dự đại hội thể thao lần này chủ yếu là jungkook muốn đem yếu tố thể thao vào tiểu thuyết của mình, nên đến đây cảm nhận một chút. sẵn tiện xem ai đó chơi bóng rổ.

sau phần thi bóng rổ của min yoongi kết thúc, lớp 12a2 chính thức đứng đầu bảng xếp hạng dành cho học sinh. còn bảng xếp hạng của giáo viên bắt đầu trễ hơn. kim taehyung thân mặc đồ thể thao, trên đầu còn đeo headband màu đen lại khiến nữ sinh ngồi ở khán đài một phen bấn loạn. jungkook nhìn đến ngẩn ngơ một lúc mới hoàn hồn, chú tâm vào công việc chính.

taehyung rất nhanh đã bắt được bóng dáng của em nhỏ nhà mình ngồi đơn độc một góc. gã tạm thời không để tâm đến, nhưng sau khi đổi người trên sân bóng, lại chạy vọt lên chỗ em mà ngồi. còn rất thong thả chộp lấy chai nước jungkook đang uống dở, tu một hơi hết sạch.

"thầy chạy lên đây làm gì?"

em thoáng kinh ngạc. jungkook có thói quen mỗi khi uống nước đều ngậm cả miệng chai, mà kim taehyung cũng uống y chang em. chẳng phải hôn gián tiếp à?

"tôi lên chơi với em, dẫu sao lớp ta cũng sẽ thắng thôi. mà em nghĩ sao, tôi chơi bóng rõ đẹp trai phải không?"

gã nhướn mày, đắc ý hỏi.

"đẹp lắm."

kim taehyung không dự đoán được jeon jungkook sẽ trả lời như thế. thường thì khi gã tự luyến về bản thân, y như rằng em sẽ chau mày ghét bỏ, nhưng hôm nay lại là ngoại lệ. taehyung mỉm cười, theo thói quen xoa mái tóc đen nhánh rồi lại mân mê phần ngọn mềm mại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com